‘'Thật không ngờ ấn tượng của cô về Cafe lại lãng lãng mạn như thế đấy.”
Lúc này nhân viên phục vụ cũng đưa đồ uống ra
“ Americano của anh đây ạ, chúc anh ngon miệng”
Nhân tiện lúc này cô cũng hỏi anh: “ Thế không biết tại sao anh đây lại thích vị đắng đã bị hòa tan của Americano”
“ Cô biết không, Loại cafe này chỉ đơn giản là được sáng tạo khi quân lính Mỹ đóng quân tại Ý, chỉ vì vị của Expresso không hợp khẩu vị của họ, nên họ đã thêm nước lọc vào Americano để dễ uống hơn. Bản thân tôi cũng vậy, thích sự đơn giản, không quá cầu kì. Và vừa hay Americano này đã đáp ứng được yêu cầu của tôi. Cũng chính vì điều này nên cái tên Americano tuy rất giống Hoa Kì nhưng thực chất lại bắt nguồn từ Ý đấy.”
“ Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tuy cách pha chế đơn giản, nhưng hương vị của Amercano theo tôi thì không đơn giản như vẻ ngoài của nó nhỉ”
Cô cảm thán!!
Và đó chính là buổi gặp gỡ chính thức của hai ngươi, nó cũng là tiền đề để hai người về chung một nhà như sau này.
Sau buổi gặp gỡ anh và cô bỗng hiểu hơn về nhau, hai người còn thêm phương thức liên lạc lẫn nhau.
Tối hôm đấy về nhà, cô liền nhắn tin cho anh.
“ Cảm ơn anh đã đồng ý đến buổi caffe ngày hôm nay”
...
“ Thật ra tôi mới phải là người cảm ơn, nhờ có cô mà tôi đã tìm thêm được một nơi có cách pha cafe giống với hương vị mà tôi yêu thích
“ Vậy sao, thật ra tôi chỉ biết mỗi quán đó, vì cũng ít khi đi đây đó.”
“ nếu nói vậy thì thật đáng tiếc, vì ở nơi đây có rất nhiều quán Cafe trứ danh lâu đời, nếu có dịp rảnh tôi sẽ dẫn cô đến những nơi đấy”
“ Thật đáng mong chờ mà”
Sau hôm ấy cô và anh cũng có cơ hội tiếp xúc và gặp mặt nhiều hơn, hai người đều có những điểm chung và những kiến thức có thể chia sẻ chung với nhau nên mối quan hệ của họ cũng trở nên thân thiết.
Hai người họ từ bao giờ cũng tự nhiên trở thành bạn bè, luôn luôn giúp đỡ lẫn nhau, cô còn biết thêm được rằng, anh chính là đàn anh trong khoa của cô. Nhờ vậy mà họ lại có thêm cơ hội để nói chuyện nhiều hơn.
Rồi đến một ngày, cô cảm thấy bản thân có thay đổi rất kì lạ. Những tâm tư mà đến bản thân cô cũng không biết phải giải thích thế nào. Cô cảm thấy bản thân luôn muốn gặp anh, nhưng sẽ ngại nghùng mỗi khi bắt gặp ánh mắt của anh. Tuy thế nhưng cô vẫn không nghĩ gì nhiều chỉ đơn giản cho rằng là bản thân đã nghĩ quá nhiều.
Cô chia sẻ cho Maxliu và Maria về chuyện này thì hai người họ chỉ cười tủm tỉm và buông một câu khá khó hiểu “ Cuối cùng An Lạc cũng sắp thoát khỏi cuộc sống của một Hủ Nữ rồi. Haizzza, chúng ta có nên chúc mừng không nhỉ! Maxliu”
Maxliu nghe vậy cũng cười phá lên mà trả lời “ haha, cũng nên chuẩn bị lập kế hoạch chúc mừng thôi, chúc mừng cô bạn thân của chúng ta thoát khỏi cảnh FA”
Nói xong câu ấy, hai người bọn họ liền rời đi. Maria thì bạn trai gọi điện rủ đi hẹn hò, còn Maxliu thì cũng là trai gọi điện rủ đi ăn
( hai người là bạn thân của cô. Và nhóm của bọn họ tên là “ MLM” có người hỏi tại sao lại là cái tên này, thì bởi nó là viết tắt của tên ba đứa cộng gộp lại.)
Nghe vậy cô lại càng khó hiểu mà.
Hai người bọn họ nói xong thì liền rời đi có việc. Để lại cô với mớ suy nghix bòng bong của mình khiến cô đau nhức cái đầu