Huy Vũ, Làm ngay cho tôi một bản thiết kế kèm theo một bản ghi chi tiết những chất liệu sẽ được dùng cho bộ trang phục này.
Kiều Mộng, Liên lạc phòng nhân sự, bảo họ nội trong ngày hôm nay thống kê danh sách toàn bộ tất cả những nhân viên của phòng ban chúng ta, tôi sẽ trực tiếp rà soát và sẽ cho nghỉ việc tất cả những ai trong vòng ba tháng qua chưa đạt đủ chỉ tiêu KPI mà tôi đã đặt ra.
“Em gửi chị cafe ạ” Cảnh Hàn ( Một nhân viên đang trong thời gian thực tập)
“Ừ, để đấy cho tôi”
“ Vâng”
“ à Khoan đã” Bỗng có tiếng gọi
Cảng Hàn quay mặt lại “ Dạ chị gọi em”
“ Cậu là nhân viên mới à?? Sao tôi chưa thấy cậu bao giờ?
“ Vâng ạ, Em là Cảnh Hàn hiện đang là thực tập viên của bộ phận Marketing ạ”
“ À Ok, cậu có thể đi”
“Vâng”
Cảnh Hàn quay lưng, cậu chạy một mạch đến chỗ đồng nghiệp cô để đưa nốt li cafe. Nhìn hình ảnh này, An Lạc cô bỗng có chút khựng lại, trong đầu hiện lên hình ảnh một An lạc với vai trò là chân chạy vặt trong công ty. Phải, đó chính là cô của năm năm trước. Sau khi bố mẹ mất, cô vì quá đau lòng mà đã đắm chìm mình trong nỗi đau ấy. Khoảng một năm sau cô vực dậy bắt đầu lại cuộc sống chống chọi một mình với thế giới. Sự nghiệp của cô lúc này đã trở về con số không tròn trĩnh. Cô phải bắt đầu với vị trí là một chân chạy vặt cho một công ty thời trang nổi tiếng mang tên BACKPON. Trong thời gian làm thực tập viên ấy, với sự nhanh nhẹn, cô đã học hỏi được rất nhiều kiến thức. Chỉ chờ ngày cô có thể trở mình phá kén thành bướm.
Ông trời cũng không phụ lòng người, đã cho cô một cơ hội để thể hiện. Trong một lần một CMO của công ty đã phải nghỉ việc với lí do cá nhân, nhờ vậy cô đã có cơ hội thể hiện tài ăn nói khéo léo, và linh hoạt của bản thân. Sau sự việc ấy, cô đã đem về cho công ty một hợp đồng lớn đồng thời cũng khiến bản thân được xếp chú ý đến và đề bạt cô ngay vào vị trí CMO ấy. Giờ nghĩ lại, quả thật cô đã phải đánh đổi rất nhiều mơi sleen đuọc vị trí ngày hôm nay. Cũng đã bốn năm rồi!!
Vậy nên, ở hiện tại. Giây phút thấy Cảnh hàn cũng đang làm một chân chạy vặt đã khiến cô nhìn thấy được bản thân mình năm đó, hình ảnh một cô gái kiến cường biết nhường nào.
Renggg.....reng.... là tiếng chuông điện thoại vang lên, kéo cô về với thực tại.
Nhìn vào màn hình, cô nở một nụ cười tươi, nhấc máy lên:
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của một người đàn ông: “ Vợ yêu của anh, hôm nay mấy giờ em tan làm” Mộ Dung Viêm nhẹ nhàng hỏi
“Chắc tầm 6h vợ sẽ tan làm, có chuyện gì không chồng”
“ À không có gì, anh đang đi chợ mua nguyên liệu cho bữa tối nay nên muốn gọi hỏi xem vợ anh muốn ăn gì để anh nấu ”
“ Vậy ạ, vợ muốn ăn tôm sốt thái, canh rau chân vịt và một chút salad”
“ vậy được, vợ nhớ về sớm nhé”
“ Vâng ạ, bye chồng nha!!!”
“ Bye vợ”
Một màn cẩu lương này, mọi người xung quanh đã ăn no mất rồi. Một cô bạn đồng nghiệp đến ghé tai nói nhở với cô rằng “ Vợ chồng chị ngọt ngào quá nha, ước gì tương lai em cũng có người chồng yêu chiều mình như thế. Thật ghen tị mà”
Nghe đến đây cô đỏ mặt tía tai,, lấy tay vén một chút tóc ra sau tai để tránh ngượng ngùng.
Người vừa gọi đến chính là chồng cô. Mộ Dung Viêm. A là con trai của một tập đoàn kinh doanh bất động sản khá có tiếng trong nước và thị trường quốc tế. Anh và cô quen nhau khi cô đang còn là sinh viên du học bên Mỹ. Hai người trong một lần đi tham dự party đã vô tình gặp nhau, vì là đồng hương nên lại càng dễ bắt chuyện. Sau quá trình từ hai người xa lạ, họ đã trở nên gần gũi nhau hơn. Sau một thời gian dài tìm hiểu hai người đã quyết định hẹn hò và trở thành một đôi vợ chồng ngọt ngào như mọi người đã thấy.