Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Chương 48



Lý Tương Cầm khẽ thở dài: “Năm đó, lúc em ấy quen Tề Bách Hào em đã lên tiếng nói với ba mẹ là họ không hợp nên em ấy ghét em…nhưng em ấy đâu có biết ngay từ đầu em đã thấy Tề Bách Hào kia vốn không đứng đắn nên mới làm như vậy, giờ em ấy bị người ta hại chết một cách oan uổng như thế em làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn được…chúng ta đều là người một nhà mà anh”.

“Chúng ta sẽ cùng nhau điều tra vụ việc rõ ràng nhất định không để Cẩm Phi chết oan uổng dưới tay kẻ khác” Bạch Lục Phong tỏ vẻ đồng cảm với vợ mình.

Sau khi biết rõ sự việc cả hai vợ chồng của Bạch Lục Phong và Lý Tương Cầmvẫn luôn âm thầm điều tra vụ việc xoay quanh cái chết của Bạch Cẩm Phi đồng thời thu gom những bằng chứng tố cáo Mạc Trúc Tiên và Tề Bách Hào giúp cho Tề Lăng Hạo.

Từ khi biết sự thật về sự tráo đổi thân phận của Mạc Trúc Tiên với Bạch Cẩm Phi mỗi lần cô ta đến Bạch gia Lý Tương Cầm luôn dặn dò người trong nhà phải đề cao cảnh giác, quan sát mọi nhất cử nhất động không để cô ta có cơ hội hại thêm bất kỳ người nào khác nữa.

Năm 22 tuổi, Tề Lăng Hạo hoàn thành việc học ở Pháp trở thành một cử nhân kinh tế có tiềm năng và thực lực, anh về Vịnh Xuyên để nhậm chức Phó chủ tịch tiếp quản công ty vì sức khỏe của Tề Bách Hào không được tốt lắm.

Bước chân đến Tề Trạch Viên liền có cảm giác lạ lẫm, mọi thứ ở Tề gia cũng thay đổi rất nhiều, trong nhà xuất hiện thêm một cô gái tinh nghịch ma mãnh tên là Tề Cẩm Giang nên nhà cửa luôn náo nhiệt.

Vừa nhìn thấy chàng trai tuấn tú bước chân vào nhà Tề Cẩm Giang liền dừng hành động quậy phá của mình lại rồi đứng nhìn ngơ ngác hồi lâu mới lên tiếng hỏi: “Anh…có phải là Tề Lăng Hạo không?”.

Tề Lăng Hạo nhìn Tề Cẩm Giang bằng ánh mắt lạnh lẽo cũng không thèm lên tiếng trả lời, anh vừa tính bước lên cầu thang thì thấy Mạc Hy Nhi đang đứng nhìn mình.

Qua nhiều năm như vậy Mạc Hy Nhi cũng thay đổi rất nhiều đã trở thành cô gái xinh đẹp, theo đuổi phong cách quyến rũ sexy dễ khiến người khác động lòng chỉ tiếc là Tề Lăng Hạo lại không mảy may cảm mến nét đẹp đó của cô.

Mạc Hy Nhi biết hôm nay Tề Lăng Hạo về nước nên đã cố tình ăn diện lộng lẫy hơn bình thường, cô muốn tạo ấn tượng đẹp nhất trong lòng của Tề Lăng Hạo vào ngày gặp lại nên đã ngồi trang điểm suốt cả 2 tiếng đồng hồ trong phòng.

“Hạo, cuối cùng anh cũng về rồi” Mạc Hy Nhi tỏ vẻ dịu dàng thân thiết.

Tề Cẩm Giang liền phi đến chen vào chính giữa rồi lên tiếng: “Nè đây là anh hai của em chị tránh ra cho gia đình người ta đoàn viên một chút được không hả?”.

Mạc Hy Nhi liền cau mày: “Con bé này mới tí tuổi đầu đã đòi hơn thua với chị rồi, chị nói cho em biết chị đẹp hơn em nên anh Hạo không thèm ngó ngàng đến em đâu”.

Tề Cẩm Giang liền bĩu môi: “Ôi giời ạ, chị bị ảo tưởng sức mạnh hơi bị nặng rồi a, chờ ngày em lớn lên nhất định đè bẹp cái nhan sắc có hạn mà thủ đoạn có thừa của chị cho mà xem”.

Mạc Hy Nhi bị Tề Cẩm Giang chê bai trước mặt của Tề Lăng Hạo liền ấm ức quay sang làm nũng với anh: “Hạo, anh xem con bé này ăn nói ngông cuồng quá, anh phải làm chủ cho em đó”.

Tề Cẩm Giang cũng chẳng hiền lành gì liền trợn mắt lên: “Chị bị ngu à, đây là anh hai của em đương nhiên phải làm chủ cho em rồi sao mà bên vực chị được”.

Mạc Hy Nhi tức đến nghẹn họng: “Cẩm Giang, em…đúng là quá đáng mà”, cô nói rồi bỏ chạy ra ngoài vườn mong là Tề Lăng Hạo sẽ đuổi theo an ủi dỗ dành.

Tề Lăng Hạo lúc này mới đưa mắt nhìn Tề Cẩm Giang rồi nhíu mày lên tiếng: “Anh hai??? Cẩm Giang???”.

Tề Cẩm Giang liền tỏ vẻ thân thiết, cô nắm lấy tay của Tề Lăng Hạo rồi bộc bạch giải thích: “Em năm nay 14 tuổi vừa hay anh cũng ra nước ngoài du học những 14 năm nên anh em mình chưa lần nào gặp mặt nhau hết nhưng em vẫn biết anh qua hình ảnh trên trang cá nhân của anh, em còn kết bạn với anh nữa nick của em là Giang Tề”.

Tề Lăng Hạo ngờ ngợ nhớ ra trong danh sách bạn bè qua mạng xã hội của anh đúng là có cái tên Giang Tề nhưng không ngờ người đó lại chỉ là cô bé mới tí tuổi đầu thôi, càng không ngờ lại là em gái cùng cha khác mẹ của anh.

Tề Lăng Hạo gật gật đầu: “Giang Tề, cái tên nghe rất quen”.

Tề Cẩm Giang liền nói tiếp: “Chắc hẳn là anh không biết cũng không quan tâm đến sự tồn tại của em vì em nghe ba nói anh đã lâu không hề liên lạc với gia đình gần đây nhờ anh Lục Tinh bên nhà ngoại mới có thể liên lạc với anh nên anh không biết em là đúng rồi…em tên Tề Cẩm Giang “Tề” trong họ của ba, “Cẩm” trong tên mẹ còn “Giang” là tên em, mẹ mong em sau này sẽ sống vui vẻ hạnh phúc và hiền hòa rộng lượng giống như một con sông vậy”.

Tề Lăng Hạo khẽ nhếch môi mỉm cười lạnh lẽo rồi nói: “Đáng ra em nên tên là Tề Trúc Giang mới đúng”.

Tề Cẩm Giang ngớ người ra: “Tại sao phải tên Tề Trúc Giang mới đúng?”.