Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 187: Thiên Tâm Tông Quật Khởi



Thiên Tâm Tông lúc này khí thế dâng trào. Sơn môn của Toa Ly Tông cũng đã bị lấy làm phân bộ, cả Thiên Diễn Tinh từ nay chỉ còn một mình Thiên Tâm Tông. Ngay cả những địa phương vốn do Toa Ly Tông dùng để thu nhận đệ tử cũng do Thiên Tâm Tông khống chế. Có gần một trăm hạch tâm đệ tử được phái ra ngoài để phụ trách thu nhận những đệ tử mới.

Cả Thiên Diễn Tinh đều bị khống chế, đây là điều khiến cho Thiên Tâm Tông vô cùng cao hứng, nhưng phiền toái cũng từ đây mà tới!

Những đệ tử cấp thấp lúc trước phản bội môn phái dường như đều đã hối lỗi, tất cả đều hy vọng Thiên Tâm Tông có thể cho bọn họ thêm một cơ hội. Thậm chí đại bộ phận đệ tử của Toa Ly Tông cũng xin được gia nhập. Những đệ tử này đều có một chút công lực, thấp thì cũng là Tích Cốc kỳ, cao thì có cả Kim Đan kỳ. Tất cả cộng lại lên đến hơn một vạn đệ tử.

Một vạn đệ tử! Nếu như phải thông qua các phương pháp tuyển chọn, nhanh nhất một năm cũng chỉ được vài chục người. Một vạn người thì phải mất bao nhiêu năm? Nên biết rằng không phải ai cũng có thể tu chân, còn phải yêu cầu tư chất và thiên phú của từng người. Hơn nữa, những người này nếu được thu nhận làm đệ tử thì cũng phải tu luyện lại từ đầu.

Cho nên Thiên Tâm Tông rất khó quyết định. Nhiều đệ tử như vậy, Thiên Tâm Tông quả thật rất khó từ chối? Hơn nữa, Thiên Tâm Tông cũng muốn phát triển lớn mạnh, nếu như thu nhận một vạn đệ tử này, Thiên Tâm Tông sẽ lập tức trở thành một môn phái lớn. Đây vẫn luôn là giấc mộng của Thiên Tâm Tông bấy lâu nay. Nhưng mà những đệ tử đó đã từng phản bội Thiên Tâm Tông, còn số đệ tử của Toa Ly Tông thì đã từng là địch nhân, có thể thu nhận hay sao?

Lúc này bên trong đại điện của Thiên Tâm Tông, năm vị trưởng lão, Bích Ngôn tông chủ, Toái Phong đại trưởng lão cùng với Trương Tinh Phong đều đang thương nghị. Trương Tinh Phong cùng Bích Ngôn ngồi tại vị trí thủ tọa, đương nhiên địa vị của hắn chính là thái thượng trưởng lão.

Toái Phong từ sau khi Trương Tinh Phong độ kiếp thất bại đã trở thành đại trưởng lão. Các trưởng lão khác cũng từng đề nghị Toái Phong tiếp nhận vị trí thái thượng trưởng lão, nhưng Toái Phong lại cho rằng chức vị này chỉ có sư huynh của hắn mới xứng đáng, cho dù sư huynh đã mất, hắn cũng không thể ngồi vào. Kỳ thật Thiên Tâm Tông mấy ngàn năm trước cũng không hề có chức vị thái thượng trưởng lão, chính là vì Trương Tinh Phong nên mới lập ra, cho nên không ai đảm nhiệm cũng không có vấn đề gì.

Cuối cùng Thiên Tâm Tông thậm chí đã ra quyết định, chức vị thái thượng trưởng lão này sẽ vĩnh viễn không trao cho người thứ hai. Quyết định này lả để tỏ lòng biết ơn đối với những cống hiến của Trương Tinh Phong đối với Thiên Tâm Tông. Lúc này Trương Tinh Phong đã trở về, đương nhiên là trở thành thái thượng trưởng lão.

- Ta tuyệt đối không đồng ý! Mấy tên đệ tử không biết liêm sỉ kia không ngờ còn muốn trở về. Bọn chúng tưởng Thiên Tâm Tông là nơi nào, muốn đến thì đến muốn đi thì đi chắc? Còn có bọn đệ tử lưu manh của Toa Ly Tông. Với phẩm chất như bọn chúng mà thu nhận, danh dự của Thiên Tâm Tông không bị bọn chúng làm nhơ nhuốc mới là lạ!

Toái Phong vẫn kiên trì không đồng ý. Đã không phế hết công lực của bọn chúng đã là quá nhân từ rồi, làm sao có thể còn thu nhận?

Bích Du chính là lục trưởng lão của Thiên Tâm Tông (năm trưởng lão thêm vào Toái Phong). Hắn khẽ khom người với Toái Phong, sau đó mới đứng lên, cao giọng nói:

- Ta cho rằng chúng ta có thể thu nhận những đệ tử này. Thứ nhất, bản thân bọn chúng chỉ là đệ tử cấp thấp. Mà đồng đạo tại tu chân giới ai nấy đều biết, hạch tâm đệ tử mới chính là căn bản của môn phái, đệ tử cấp thấp từ trước đến giờ không được xem là đệ tử chính thức. Hơn nữa Thiên Tâm Tông chúng ta cũng chẳng hề có ân đức gì nhiều đối với những đệ tử cấp thấp này. Nếu đã như thế, chúng ta cũng không thể yêu cầu bọn chúng cùng tồn vong với Thiên Tâm Tông. Bằng vào điểm này, thu nhận bọn chúng cũng chẳng sao!

- Thứ hai, chúng ta đã hủy diệt hoàn toàn Toa Ly Tông, hạch tâm đệ tử của bọn họ cũng không còn. Chúng ta thu nhận đệ tử cấp thấp của bọn chúng thì có việc gì? Nên biết rằng, đó chỉ là những đệ tử cấp thấp mà thôi, trong quá khứ bọn chúng cũng chưa từng gây ra thiệt hại gì cho Thiên Tâm Tông (kỳ thật những đệ tử này cấp thấp này căn bản là không có thực lực đó). Thứ ba, một khi thu nhận bọn chúng, nhân số của Thiên Tâm Tông sẽ hơn một vạn người, trở thành một tông phái lớn. Đây không phải là nguyện vọng mà mấy trăm vạn năm nay Thiên Tâm Tông đã nỗ lực hay sao?

Nói đến đây, ánh mắt của Bích Du đã bắt đầu trở nên nóng bỏng.

“Tông phái lớn!”

Hấp dẫn đến mức nào? Thiên Tâm Tông đã nỗ lực cả trăm vạn năm vẫn chưa thể thành công, lúc này cơ hội đã đến ngay trước mắt, có thể bỏ qua được sao? Đó chính là khát vọng cả trăm vạn năm của bọn họ!

Đương nhiên trăm vạn năm cố gắng của Thiên Tâm Tông không phải là vô ích, thành quả của nó chính là Thiên Tâm Tông đến bây giờ vẫn không bị diệt vong. Không một tông phái nào là không có kiếp nạn, có được trăm vạn năm lịch sử, điều này đã nói lên thành tích của mỗi đời đệ tử Thiên Tâm Tông.

Nghe được lời nói của Bích Du, tất cả những nhân vật cao tầng của Thiên Tâm Tông trong đại điện đều không ai lên tiếng, chỉ yên lặng suy nghĩ. Ai cũng muốn thu nhận số đệ tử này, thế nhưng không ai có thể nhẫn nhịn với việc bọn chúng từng làm. Tẩt cả bọn chúng đều là những kẻ đã từng phản bội Thiên Tâm Tông cùng với những đệ tử cấp thấp của Toa Ly Tông

Đột nhiên, Trương Tinh Phong đứng lên, nhìn các vị trưởng lão cười cười nói:

- Ta cho rằng, chúng ta có thể thu nhận lấy bọn chúng!

Nhất thời tất cả mọi người đều lộ ra vẻ tươi cười nhẹ nhõm, bao gồm cả Toái Phong. Kỳ thật Toái Phong cũng muốn cho thực lực của tông phái tăng mạnh, nhưng là hắn không thể chịu đựng được đám đệ tử đó. Nhưng nếu như người mà hắn tín phục là Trương Tinh Phong đã lên tiếng thì sẽ không có ai phản đối nữa. Toái Phong cũng vi tông phái của mình trở nên lớn mạnh mà cao hứng. Lúc này tất cả mọi người đều bắt đầu nghĩ đến tương lai của tông phái sau khi thu nhận những đệ tử này.

Trương tinh phong cười nói:

- Không phải chỉ là đệ tử cấp thấp thôi sao? Chỉ cần sau này khi lựa chọn hạch tâm đệ tử chúng tra kiểm tra một cách nghiêm ngặt, nhìn rõ tâm tính của đệ tử thì còn lo lắng gì nữa? Chẵng lẽ các người không tin tưởng vào phương pháp tuyển chọn của Thiên Tâm Tông? Càng huống chi những đệ tử cấp thấp chỉ vừa mới bắt đầu tu chân đối với tông phái cũng không cảm tình gì, mong muốn của bọn chúng chỉ là làm cho công lực của mình đề thăng. Khi chúng ta vừa mới bắt đầu tu luyện không phải đều chỉ vì mình hay sao? Chỉ sau khi trở thành hạch tâm đệ tử, mới thật sự vì tông phái mà suy nghĩ!

Lời nói của Trương Tinh Phong khiến cho những trưởng lão đã có đến mấy ngàn năm tu chân bỗng nhiên hồi tưởng lại. Bọn họ nhớ lại lúc mình vẫn còn là đệ tử cấp thấp, cũng nhớ lại những suy nghĩ của mình khi đó.

Tu luyện, tu luyện, trở thành tiên nhân!

Chính suy nghĩ hư vô đó là nguồn động lực cho những đệ tử cấp thấp. Những trưởng lão cũng đã hiểu được suy nghĩ của những đệ tử này. Suy nghĩ đó không phải cũng là suy nghĩ của bọn họ năm xưa hay sao? Trong nháy mắt, tất cả sự giận dữ trong lòng bọn họ đều biến mất!

Trương Tinh Phong nhìn khuôn mặt tươi cười của các trưởng lão, biết lời nói của mình đã có tác dụng, trong lòng cao hứng:

- Tốt, nếu đã như thế, chúng ta sẽ bắt đầu thu nhận những đệ tử này!

Bắt đầu từ hôm nay, nhân khí của Thiên Tâm Tông lập tức bắt đầu dâng cao. Vô số đệ tử xin gia nhập vào tông phái, mỗi một hạch tâm đệ tử hàng chữ “Vô” đều dạy mười mấy đệ tử cấp thấp.

Đương nhiên, tông quy nghiêm khắc cũng khiến cho không ít đệ tử cũ của Toa Ly Tông cảm thấy không chịu nổi. Tại Toa Ly Tông rất thoải mái, còn Thiên Tâm Tông thì lại hạn chế quá nhiều.

Đối với bọn chúng, thái độ của Trương Tinh Phong chính là: “Những đệ tử vi phạm tông quy, chấp mê bất ngộ, lập tức đuổi khỏi tông phái. Nếu như biết hối cải thì phải diện bích mười năm. Nếu như không chịu đựng được thì cũng đuổi khỏi tông phái.”

Thiên Tâm Tông làm mạnh tay, trục xuất gần một trăm đệ tử cấp thấp. Những đệ tử còn lại thấy vậy, không một ai dám vi phạm. Dù sao tu chân thật sự quá khó khăn, nếu như một mình tu luyện, không có đan dược, tài liệu, pháp quyết cùng với kinh nghiệm của môn phái trợ giúp thì cơ hội thành công rất ít. Lúc đầu, trong số “bát tiên” chỉ có ba người không phải là đệ tử của tông phái nào, cả ba người này đều độ kiếp thất bại, trở thành tán tiên!

Độ kiếp thất bại hồn phi phách tán cùng với độ kiếp thất bại trở thành tán tiên, ai là người có công lực cao hơn?

Đáp án chính là người bị hồn phi phách tán có công lực cao hơn. Bởi vì những người trở thành tán tiên đều là từ bỏ tại đạo thiên lôi thứ bốn mươi, bọn họ đối với chính mình không tin tưởng. Còn những người hồn phi phách tán đều kiên trì đến chín đạo thiên lôi cuối cùng.

Trong số bốn mươi chín đạo thiên lôi, chín đạo cuối cùng là lợi hại nhất. Nếu như ngươi đã đến đạo thiên lôi thứ bốn mươi mốt, ngươi sẽ không có cách nào từ bỏ, cho dù binh giải thiên lôi cũng sẽ đuổi theo công kích. Còn nếu như ngươi từ bỏ tại đạo thiên lôi thứ bốn mươi, lập tức binh giải, thiên lôi sẽ tự động ngừng lại. Chín đạo thiên lôi cuối cùng chính là không chết không ngừng.

Năm đó, Chu Hồng và Trương Tinh Phong là những người lợi hại nhất trong bát tiên. Trương Tinh Phong đã kiên trì được đến đạo thiên lôi cuối cùng, còn Chu Hồng cũng chỉ còn hai đạo.

Còn ba người tán tiên không có tông phái chính là là Triệu Vân, Lam Sơn và Lam Hải. Bọn họ cũng là nhờ năm vị huynh đệ còn lại trợ giúp mới đạt đến Độ Kiếp kỳ, nhưng công lực lại là yêu nhất, đến khi độ kiếp liền lập tức từ bỏ.

Nửa năm sau!

Trương Tinh Phong rốt cuộc đã hoàn thành. Hắn hao phí nửa năm, cùng với vô số tài liệu trân quý (đương nhiên là đến từ Thiên Vũ) và mấy trăm khối ma tinh đã chế tạo thành một trận pháp thật lớn. Đây chính là trận pháp cường đại được ghi chép trong “Huyết Dục Giám Thần Chương” mà lúc trước hắn đã tìm được tại cung điện của Huyết Sát Ma Đế.

“Huyết Dục Giám Thần Chương” chính là chí cao bảo điển của “Huyết Sát Môn”, một trong ba đại tông phái của ma giới. Bên trong bao hàm ba đại trận pháp, tất cả đều là những trận pháp ngạo tuyệt tiên ma hai giới. Trận pháp mà Trương Tinh Phong sử dụng chính là “Huyễn Ảnh Tuyệt Sát Vi Trần Trận“, hộ môn trận pháp của Huyết Sát môn. Uy lực cường đại của nó ngay cả Trương Tinh Phong cũng không thể tưởng tượng được.

Trương tinh phong hài lòng nhìn trận pháp không lồ hoàn toàn bao bọc cả Phương Diễn Sơn, linh khí trong thiên địa không ngừng bị hấp nạp. Hấp nạp thiên địa linh khí cũng chỉ là một công năng nhỏ phụ trợ của trận pháp thần kỳ này, điểm mạnh nhất của nó chính là “mê huyễn” cùng với “vi trần”. Bên trong trận pháp này, ngươi nhìn thấy có thể là thật, cũng có thể là huyễn cảnh, cho dù là Trương Tinh Phong dùng thần thức cũng không thể phân biệt được thật giả. May mắn là hắn nắm được bí mật chân chính của trận pháp, cho nên mới có thể tùy ý ra vào. Nên biết rằng hắn đã phải hao phí hết nửa năm mới bố trí được trận pháp này.

Không hổ là hộ môn đại trận của “Huyết Sát Môn”, một trong tam đại tông phái của ma giới. Đối với trận pháp này, trên dưới của Thiên Tâm Tông đều vô cùng kích động. Một hộ môn đại trận cường đại chính là mấu chốt truyền thừa của một môn phái.

- Nhị ca, nhị ca, mau thả bổn trưởng lão ra ngoài, ta tốt xấu gì cũng là trưởng lão của bổn tông cơ mà! Cứu mạng, a, đây là một con rồng trưởng thành rồi, mạnh quá, cứu mạng, nhị ca......

Thanh âm thê lương của Tiểu Long vang lên trong trận pháp.

Trương Tinh Phong mỉm cười quan sát. Nhìn bộ dạng của Tiểu Long nhất định đang ở bên trong huyễn cảnh, hơn nữa đối thủ của hắn chính là một con rồng đã trưởng thành. Trương Tinh Phong cũng biết, huyễn cảnh này không phải chỉ cần ngươi đứng yên là có thể phá giải. Huyễn cảnh này có thể tự động công kích, thậm chí có thể giết chết ngươi. Nên biết rằng đây chính là hộ môn đại trận của Huyết Sát Môn, làm sao có thể dễ dàng phá giải?

Thần thức của Trương Tinh Phong hoàn toàn dung hợp vào đại trận, lúc này Tiểu Long trên người đã có nhiều vết thương. Hắn cũng thấy đã đủ, tâm ý vừa động, một thông đạo liền xuất hiện trước mặt Tiểu Long. Trương Tinh Phong lên tiếng:

- Tiểu long, ngươi ra đây! Hừ, lần sau tốt nhất là tuân thủ tông quy, nếu không, cho dù ngươi là trưởng lão của bổn tông ta cũng sẽ trừng phạt ngươi!

Tiểu Long ủy khuất từ bên trong trận pháp đi ra, nhìn Trương Tinh Phong, trong miệng lầm bầm: “Không phải chỉ là ăn vài con linh thú hay sao?“

Trương tinh phong trừng mắt:

- Hừ, Phương Diễn Sơn hiện tại linh thú vốn chỉ có năm con, ngươi thoáng cái đã ăn hết ba con, vậy mà còn không biết hối cải! Hừ, người có biết linh thú trân quý đến như thế nào không?

Linh thú chính là thể diện của một môn phái. Những tu chân giả có được linh thú đều được mọi người sùng bái. Tại tiên giới cũng như vậy, có điều vật cưỡi của các tiên nhân trên tiên giới lại là những tiên thú đẳng cấp cao hơn.

Tại tu chân giới bình thường tu chân giả không thể nào có được linh thú. Một tông phái lớn bình thường cũng chỉ có khoảng mười con, còn những tông phái phổ thông thì chỉ có khoảng hai ba con. Thiên Tâm Tông bây giờ cũng chỉ còn lại hai con.

Năm con, thoáng một cái đã ăn hết ba con, Trương Tinh Phong có thể không giận dữ hay sao? Cho dù là trưởng lão cũng không thể làm như vậy!

- Không phải chỉ là linh thú thôi sao? Nhị ca, chẳng lẽ nhị ca đã quên thân phận của bổn trưởng lão hay sao?

Tiểu Long đột nhiên cao ngạo, dường như đối với linh thú một điểm cũng không để ý.

Trương Tinh Phong trong lòng suy nghĩ, đưa mắt nhìn Tiểu Long. Tiểu Long chính là thần thú, so với tiên thú còn cao cấp hơn, đương nhiên là khinh thường đối với linh thú. Theo như tâm lý của Tiểu Long mà nói, được làm thức ăn cho nó là phúc khí của mấy con linh thú này!

- Tiểu Long, nếu như ngươi đã ăn ba con, vậy thì ta ra lệnh cho ngươi đi tìm thêm mười con về đây. Nếu như làm không được, vậy thì ngươi cứ chuẩn bị thử nghiệm uy lực của “Huyễn Ảnh Tuyệt Sát Vi Trần Trận” đi!

Theo như suy nghĩ của Trương Tinh Phong, để cho một thần thú đi tìm linh thú hẳn là một chuyện rất dễ dàng.

Không ngờ là Tiểu Long lại đắc ý cười phá lên:

- Nhị ca, chỉ...... chỉ có mười con? Bổn trưởng lão tốt xấu gì cũng là ngũ trảo thần long, đệ nhất cường đại trong thần long nhất tộc. Vậy mà bảo bổn trưởng lão đi bắt mười con linh thú về đây, thật đúng là quá xem thường thần thú!

Trương Tinh Phong trong lòng vui vẻ. Hắn biết Tiểu Long có truyền thừa ký ức của thần thú nhất tộc, uy lực của long tộc mật pháp hắn cũng không thể nào tưởng tượng. Nghe Tiểu Long nói như vậy, liền lên tiếng:

- Tốt, Tiểu Long, lần này ta xem ngươi có thể đem về bao nhiêu linh thú. Nếu như số lượng làm cho ta hài lòng, cung phụng đoàn mà ta sắp thành lập sẽ do ngươi làm đoàn trưởng!

Tiểu Long cũng biết kế hoạch của Trương Tinh Phong. Một tông phái cường đại quan trọng nhất chính là đoàn viên của cung phụng đoàn. Nghe Trương Tinh Phong nói, trong lòng hắn vô cùng mừng rỡ. Việc tìm linh thú đối với thần thú như hắn mà nói còn không phải là dễ dàng như ăn cơm hay sao? Lập tức lên tiếng:

- Nhị ca, đã nói rồi thì không được nuốt lời đấy!

Trương Tinh Phong làm ra vẻ quân tử mỉm cười gật đầu:

- Đương nhiên, ta mà lại nuốt lời hay sao?

- Được, nhị ca, vậy thì bổn trưởng lão đi đây. Nhị ca cũng chuẩn bị đem chức đoàn trưởng giao cho ta đi!

Tiểu Long kêu to một tiếng, lập tức bay về hướng thông đạo của trận pháp, biến mất không còn thấy nữa.
— QUẢNG CÁO —