- Hương Vũ, muội ở yên tại đây, đừng có đi lung tung!
Hương Vũ ngẩn người, nhưng vẫn gật đầu. Trương Tinh Phong mỉm cười, thân hình đột nhiên biến mất trong hư không, chỉ để lại Hương Vũ còn đang khiếp sợ. Nàng cũng biết Phong ca của mình võ công nhất định rất lợi hại, nhưng cũng không ngờ lại có thể đạt đến cảnh giới như vậy. Hư không tiêu thất, đây là võ công của con người hay sao?
Hoa Dương Thành, tại Luận võ đường bên trong Vũ đấu trường.
Tiêu Lâm nhìn nam tử mặc y phục màu đen trước mặt. Vừa rồi Hắc y nam tử này đột nhiên lại lên tiếng muốn cùng mình luận võ. Tiêu Lâm công lực tiến bộ rất nhanh đương nhiên là ứng chiến. Là một hồng hoang dũng sĩ, chiến đấu là việc mà hắn thích nhất!
Nhưng mà bây giờ trong lòng bỗng nhiên cảm thấy lo lắng, không biết tại sao, trong lòng luôn cảm thấy không yên. Theo lý mà nói, Tiêu Lâm bây giờ đã đạt đến Thiên chi cảnh lại thêm Phách Tản Phủ, không có bao nhiêu người có thể uy hiếp được hắn. Nhưng nam tử trước mặt lại khiến cho hắn sinh ra cảm giác này.
- Đánh bại được Kim Vệ nhất hào, võ công quả thật không tệ!
Hắc y nam tử đột nhiên lên tiếng.
Tiêu Lâm ngẩn người, Kim Vệ nhất hào, là ai vậy? Tiêu Lâm nhớ lại những đối thủ đã gặp trong mấy ngày nay. Ngoại trừ cao thủ của Mật Tông kia, cũng chỉ có một Kim y nhân. Kim Vệ? Kim y?
Tiêu Lâm đã xác định Kim Vệ nhất hào chính là tên gia hỏa đã bị mình đánh bại kia. Lúc trước đánh bại cái tên kia, Tiêu Lâm cũng phải hao phí rất nhiều sức lực. Cuối cùng nhờ vào "Thủy Chi Ba" và Phách Tản Phủ lại thêm ngoại công đã gần đạt đến Nhất phẩm mới có thể đánh bại hắn. Tên Kim Vệ kia ít nhất cũng có thực lực Nhất phẩm cảnh giới.
Tiêu Lâm đột nhiên cười lớn:
- Ngươi nói chính là cái tên Kim y nhân kia sao? Hắn quả thật cũng là một cao thủ, nhưng mà muốn lấy mạng ta thì vẫn còn chưa đủ sức. Vừa mới đánh chó, chủ nhân đã đến rồi! Ha ha......
Hắc y nhân không phản bác, cũng không tức giận. Kỳ thật hắn cũng là chủ nhân, thủ hạ đều là những người rất lợi hại!
- Tiêu Lâm, cho dù ngươi đã đạt đến Thiên chi cảnh, hôm nay cũng không thể sống được. Càng huống chi, Kim Vệ đã nói tiểu tử ngươi chỉ có thực lực của Nhất phẩm, chỉ là cây búa có chút cổ quái mà thôi. Nhưng hôm nay tại sao ta lại không thấy cây búa đó của ngươi? Chẳng lẽ ngươi cho rằng không cần nó cũng có thể đánh bại ta sao? Tiểu tử ngươi có biết thực lực của ta không?
Tiêu Lâm cười lớn:
- Thực lực, ta đương nhiên là biết, ngươi so với Kim Vệ còn lợi hại hơn!
Câu trả lời của Tiêu Lâm quả thật là ngu ngốc. Đương nhiên là phải lợi hại hơn so với Kim Vệ, nếu không thì còn dám đến đây sao?
Hắc y nhân trên người đột nhiên phát ra từng luồng khí màu tím đậm:
- So với Kim Vệ còn lợi hại hơn. Không, là lợi hại hơn rất nhiều. Ngươi không thể tưởng tượng được đâu!
- Hoàng Cực Vô Hạn!
Hắc y nhân đột nhiên động thủ. Tử khí trên người hắn đột nhiên chuyển động, từng luồng ánh sáng màu tím không ngừng loé lên. Khí thế của Tiêu Lâm hoàn toàn bị chế trụ, nhưng hắn căn bản là không có biện pháp nào. Tiêu Lâm chỉ vừa mới đạt đến Thiên chi cảnh, ngay cả một chút thời gian để củng cố cũng không có. Hơn nữa tuy là hắn có hỗn độn lực uy lực cực đại, nhưng lại không hề biết phương pháp vận dụng.
Tử quang trên người Hắc y nhân đột nhiên thu lại, biến thành từng chùm quang mang. Từng chùm ánh sáng màu tím đột nhiên bay về hướng Tiêu Lâm như tia chớp. Tiêu Lâm phát hiện chính mình ngay cả một cơ hội né tránh cũng không có. Không có biện pháp!
" Oanh"
Phách Tản Phủ trong nháy mắt hiện ra, chắn trước mặt Tiêu Lâm. Những chùm ánh sáng kia mặc dù không thể phá được Phách Tản Phủ, nhưng lực công kích lại rất cường đại, khiến cho thân thể Tiêu Lâm bị chấn bay về phía sau, máu tươi trong cổ họng cũng trào ra.
"Quá mạnh!" Tiêu Lâm bây giờ cũng chỉ có một ý niệm này trong đầu. Đồng thời cũng nhủ thầm may mắn vì không để Hồng Tiêu đến đây.
Hắc y nhân nhìn thấy Phách Tản Phủ đột nhiên xuất hiện, tinh quang trong mắt liền co lại.
- Pháp bảo!
Hắc y nhân lúc này trong lòng cũng phải chấn động. Hắn quả thật không ngờ thế giới này lại còn có người sở hữu pháp bảo của Tu chân giới.
Hắc y nhân nhìn Tiêu Lâm chỉ trong nháy mắt đã đứng dậy, trong lòng chấn động. " Hoàng Cực Vô Hạn" này chính là do chủ nhân dùng Hoàng Cực Tử Khí Quyết phát triển thành, uy lực cực kỳ cường đại, lực công kích của nó cơ hồ không có người nào trên đời này có thể ngăn cản được. Hắn cũng không ngờ Phách Tản Phủ của Tiêu Lâm lại có thể đạt đến cấp bậc của pháp bảo.
Kỳ thật Tiêu Lâm sở dĩ có thể đứng lên, thật sự là phải cám ơn thân thể của hắn. Hắn tu luyện hoàn toàn là ngoại công, cho nên thân thể mới có thể cường hãn đén như vậy. Cho dù phải chịu một lực công kích mạnh như vậy, cũng không xảy ra vấn đề gì lớn.
Hắc y nhân nhìn Phách Tản Phủ, trong mắt tinh quang loé lên. Hắn nghĩ đến mệnh lệnh của chủ nhân mình, đối với "những người đó" tất cả đều phải giết không tha. Không chừng tên Tiêu Lâm này chính là một trong "những người đó".
Tử quang trên người Hắc y nhân đột nhiên mờ đi. Trên người dần dần phát ra một luồng sáng màu đen. Là màu đen thuần tịnh, không có một chút tạp chất nào. Ngay cả ánh mặt trời cũng không thể xuyên qua!
- Thôn Phệ!
Hắc y nhân gầm lên, ánh mắt đột nhiên biến thành đỏ rực. Một tia sáng màu đen đột bay về hướng Tiêu Lâm.
Tiêu Lâm hoảng sợ phát hiện tốc độ của hắc quang nhanh đến kinh người. Những nơi mà nó đi qua, cho dù là mặt đất cũng phải biến thành bột phấn. Hắc quang tốc độ quá nhanh, Tiêu Lâm chỉ có thể trong nháy mắt đem Phách Tản Phủ chắn trước mặt. Khiến cho Tiêu Lâm vui mừng chính là hắc quang này dường như rất sợ hãi Phách Tản Phủ, bay đến gần Phách Tản Phủ đột nhiên ngừng lại.
Còn chưa đợi Tiêu Lâm kịp cao hứng, hắc quang bỗng nhiên lại tiếp tục công kích về phía hắn. Tiêu Lâm kinh hãi thất sắc, tốc độ của mình căn bản là không thể so sánh với hắc quang này, chỉ có đặt cược đem hỗn độn lực trong cơ thể từ trong tay bắn ra ngoài!
" Phác xích!"
Hắc quang bị phá tan, Hắc y nhân thân thể chấn động, khóe miệng xuất hiện một tia máu tươi. Tiêu Lâm lại cảm thấy trong cơ thể đã không còn một chút hỗn độn lực nào.
Hắc y nhân ánh mắt đỏ rực đột nhiên dần dần chuyển thành màu đen, hắc quang trên người bừng lên. Ánh sáng màu đen lại tiếp tục bay về hướng Tiêu Lâm.
Tiêu Lâm đã tuyệt vọng, hắn biết mình không có cách nào để ngăn cản hắc quang kỳ quái này. Tiêu Lâm lúc này lại có một chút vui mừng, bởi vì thê tử Hồng Tiêu của mình không bị nguy hiểm.
Đột nhiên một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, hắc quang biến mất. Tiêu Lâm vui mừng nhìn bóng lưng của nam tử tóc bạc trước mặt.
Trương Tinh Phong nhìn chằm chằm vào Hắc y nhân, lạnh lùng nói:
- Ma giới! Các ngươi tại sao lại xuất hiện ở nơi này!
Hắc y nhân ngẩn người, nhưng khi nhìn thấy Trương Tinh Phong ánh mắt lại phát ra vẻ cừu hận:
- Trương Tinh Phong, là ngươi, Tam đệ của ta đã chết dưới tay ngươi, hôm nay đến đến lượt ta sao? Ha ha......
Trương Tinh Phong thanh âm càng lạnh lùng:
- Nói bậy, ta đến bây giờ cũng chưa từng giết người của các ngươi!
Trương Tinh Phong cảm thấy rất nghi hoặc. Người của Ma giới tại sao lại xuất hiện ở nơi này? Một chiêu "Thôn Phệ" vừa rồi chính là kỹ năng cơ bản nhất của người trong Ma giới. Sự cường hãn của Ma giới Trương Tinh Phong hiểu rất rõ, hắn cũng không muốn có quan hệ dây mơ rễ má gì với Ma giới. Mặc dù hắn cũng không biết rốt cuộc là có bao nhiêu tên đang ở tại Phàm nhân giới này.
Linh giác của Trương Tinh Phong nhanh chóng quét qua khắp Luận võ đường.
"Hoàng Cực Tử Khí Quyết"
Trương Tinh Phong nhướng mày. Hắn cảm nhận được rất rõ bên trongLuận võ đường có khí tức nồng hậu của Hoàng Cực Tử Khí Quyết. Khí tức Hoàng Cực Tử Khí Quyết trên người Hắc y nhân kia còn nồng hậu hơn khí tức Ma giới. Người của Lý gia! Trương Tinh Phong sát ý nổi lên.
Hắc y nhân đột nhiên cười lớn:
- Ngươi nói ngươi không giết Tam đệ của ta. Lúc trước tại Vũ Văn thế gia, ngươi không giết Tam đệ của ta sao? Mặc dù ta không thể giết được ngươi, nhưng ta vẫn có thể liều mạng. Bạo!
Hắc y nhân biết mình khẳng định không thể chạy thoát được, cũng tin tưởng rằng sự liều mạng của mình sẽ cho Trương Tinh Phong một chút giáo huấn. Hắn gầm lên một tiếng, thân hình rồi đột nhiên phình to ra, tựa hồ biến thành một viên cầu.
Trương Tinh Phong lập tức biến sắc. Tay phải giơ lên phía trước, năm ngón tay khẽ rung lên. Tay trái nhẹ nhàng dọc theo một quỹ tích kỳ dị đem hỗn độn lực phát ra ngoài.
- Cấm!
Trương Tinh Phong đột nhiên quát lên một tiếng. Một luồng sáng màu xám hợp lại thành một chiếc lồng hoàn toàn bao phủ lấy Hắc y nhân!
"Oanh!"
Cả Luận võ đường đột nhiên rung lên. Bên trong chiếc lồng màu xám tất cả đều nát vụn, nhưng chiếc lồng thì vẫn không có vấn đề gì. Chênh lệch quả thật rất lớn!
Trương Tinh Phong sắc mặt rất trầm trọng. Hắc y nhân kia rõ ràng không phải là Lý Thế Dân hay Lý Tịnh, vậy thì cao lắm cũng chỉ là Thần Vệ, hơn nữa lúc trước tại Vũ văn thế gia mình đích xác là đã giết chết Thần Vệ tam hào. Bởi vì tự bạo có thể phát huy thực lực lên gấp mười lần, Cho nên Trương Tinh Phong cũng biết được thực lực của Hắc y nhân này, Thần chi cảnh!
Một Thần Vệ của Lý thị thế gia lại có thực lực Thần chi cảnh. Hơn nữa quan trọng nhất chính là bọn họ lại có thủ đoạn của Ma giới. Một cao thủ Thần chi cảnh cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là hắn còn có thủ đạon của Ma giới. Ma giới và Tiên giới là hai thế giới đối lập nhau. Trương Tinh Phong hiểu rất rõ thủ đoạn của Ma giới cường đại như thế nào, hơn nữa các loại công kích còn vô cùng quỷ dị!
Lý gia thế lực cường vốn chỉ dựa vào số lượng người, bây giờ bỗng nhiên lại xuất hiện Tu ma giả, xem ra kế hoạch đánh đổ Lý gia của mình sẽ gặp nhiều khó khăn!
- Vốn ta tưởng rằng trên đời này đã không còn ai đáng để khiêu chiến, nhưng bây giờ xem ra chuyện này càng ngày càng trở nên đặc sắc. Lý gia, các ngươi ngàn vạn lần đừng làm cho ta thất vọng!
Trương Tinh Phong trên người đột nhiên kinh hiện chiến ý. Chiến ý đối với Tu ma giả! Tựa hồ như cuộc chiến của hắn và Lý gia đã không còn rõ ràng nữa. Chuyện gì sẽ xảy ra không ai có thể biết trước được, nhưng như vậy không phải là càng có ý tứ hay sao?