Tình Sắc Dụ Hoặc - Túy Phong Lưu

Chương 118: Phòng tắm mê tình 5



Làm cho người tiến vào luân phiên hãm hϊế͙p͙ mình, cảnh sát Quân hẳn là không dám, ít nhất hắn biết cô là nữ nhân của Mặc thiếu, bất quá, hai phút, hắn thật sự có thể từ bên trong ra tới sao?

Đáp án nhất định là không!

“A! Ân… Ân…”

Dù sao đều như vậy, Tiếu Dao cũng không tính toán áp chế cảm thụ của mình, hôm nay, thật sự là quá khó chịu!

“A…”

Sắp tới lúc cao trào, một cái tay khác của Tiếu Dao dùng sức xoa иɦũ ɦσα, tốc độ cọ xát âm đế của lòng bàn tay không ngừng nhanh hơn.

“Ân… Ân a… A… Mau… Thao tôi! A… Thao tôi!”

Nữ nhân tự an ủi, không coi ai ra gì.

Cô không biết người đang mở ra vòi nước ở bên trong, có phải hay không có thể nghe thấy thanh âm của mình, nhưng, Tiếu Dao cũng không hề để ý.

Tựa như, từ xưa đến nay, cũng không có ai sẽ chân chính để ý tới cảm thụ của mình.

“A… A… Ân…”

“A…”

Theo một tiếng rêи rỉ cuối cùng, nữ hài ngồi ở bên trong bồn tắm, hai chân dựng thẳng, mười ngón chân khép cong lại, cuối cùng đã đạt tới cao trào.

Nữ hài dựa vào ở bồn tắm, ngẩng đầu lên, nhắm lại hai tròng mắt, không ngừng mà hít sâu.




Quả nhiên, không có nam nhân, cô cũng có thể tự cao trào!

Qua một hồi lâu, Tiếu Dao đứng lên, cầm một cái khăn tắm, biến mất ở trong phòng tắm.

Nam nhân vẫn luôn ở trong phòng tắm đứng, mới phát hiện, nữ nhân đáng chếtnày chẳng những không rời đi, cư nhiên còn tiếp tục chuyện vừa rồi.

Đáng chết! Thanh âm còn lớn như vậy!

Nước lạnh đánh vào trêи người Quân Mạc Bắc, căn bản một chút hiệu quả đều không có, cuối cùng chỉ có thể tự mình giải quyết.

Ở thời điểm Tiếu Dao kêu đến nhất mất hồn, Quân Mạc Bắc thiếu chút nữa cũng đồng thời đạt tới cao trào, nhưng cuối cùng vẫn là không thành công.

Lại lúc sau, bên ngoài an tĩnh, tình huống của hắn thoạt nhìn càng thêm không xong.

Lăn lộn hơn nửa giờ, Quân Mạc Bắc rốt cuộc đem ɖu͙ƈ vọng chính mình toàn bộ bắn ở trêи tường.

Một giây kia hắn từ phòng tắm ra tới, đã hoàn toàn khôi phục bộ dáng nhất quán lãnh đạm.

Cảm giác trong phòng có hơi thở không tầm thường, Quân Mạc Bắc nghiêng đầu nhìn thoáng qua.




Chỉ là liếc mắt một cái, tình ɖu͙ƈ mà hắn thật vất vả áp xuống đi, tựa hồ lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch.

Nữ nhân này cư nhiên không có rời đi, còn thực an ổn mà ngủ ở trêи giường! Thực hiển nhiên, cô căn bản không sợ hắn.

“Cảnh sát Quân, đêm nay muốn ngủ cùng nhau hay không?”

Biết người bên trong ra tới, Tiếu Dao ở trêи giường ngồi dậy, nhìn nam nhân, hơi hơi cong cong môi.

Cô ăn mặc nội y truyền thống bảo thủ, thiết kế đơn giản, cổ áo không lớn.

Tóc dài mới vừa được sấy khô, như thác nước buông xuống ở hai bên lỗ tai, nhu thuận ướt át, đem khuôn mặt vốn dĩ không lớn chắn đi một nửa.

Nhan sắc trắng tinh không tì vết, làn da vô cùng non mịn, trong suốt sáng trong, tựa như tiểu bảo bảo mới sinh ra.




Tròn xoe mắt, nhìn thẳng vào Quân Mạc Bắc, cho người ta cảm giác tuyệt đối thanh thuần.

Rõ ràng là một khuôn mặt trẻ con lại có dáng người ma quỷ, nếu là nam nhân đều cự tuyệt không được.

Tầm mắt Quân Mạc Bắc không tự giác đi xuống, trải qua xương quai xanh, lướt qua hai иɦũ ɦσα đĩnh kiều.

Hừ lạnh một tiếng, nam nhân lấy tốc độ cực nhanh, rời khỏi phòng, cũng đóng sầm của.

“Cậu nhỏ”. Trêи hành lang, thanh âm cao lãnh của Quân Mạc Bắc rõ ràng đã trải qua áp lực.

“Con có nhiệm vụ muốn đi ra ngoài mấy ngày, nha đầu kia, còn cần được quan sát không?”

Không biết đối phương nói gì đó, Quân Mạc Bắc đáp lại “Được”, tắt trò chuyện, đẩy ra cửa phòng, bước đi vào.

Đường đường là cảnh sát Quân chưa từng có bất luận nhiệm vụ gì là hoàn thành không được, cư nhiên thua trong tay một nữ nhân, đây là sự tình ngay cả chính hắn đều không thể tưởng được.

Hắn chỉ biết, nếu không đem nữ nhân này tiễn đi, hắn sẽ bị điên. (thương anh quạ UwU)