Tối hôm đó cô không nói gì về việc của Phương Nghi cho ba nghe nhưng nó vẫn chưa biết sợ liền xuống lầu trong bộ dạng ăn mặc sexy như người lớn lại đi chơi.
- Ba mẹ bạn con tổ chức sinh nhật. Con đi tối rồi về.
- Đi ngày nào cũng đi – Ba cô lại la.
- Nó có bạn thì cho nó đi, chứ như Phương Linh cứ ở nhà ru rú.
Phương Nghi không nói gì vì biết mẹ sẽ nói hộ thôi nên cứ thản nhiên bước ra xe mà đi, cô nghi ngờ đi với thằng nào đó nên liền chạy ra. Tần Thượng Hào đón nó bằng chiếc Mercedes màu trắng, Phương Nghi từ khi nào lại có thói quen ăn chơi như vậy? Còn có thói quen qua lại với bồ người khác. Cô lập tức nhớ tới lời mẹ từng nói với bà thầy bói năm 12 tuổi.
"Hai đứa con gái chị sinh ra cùng ngày nhưng đứa sau ra trễ hơn 30 phút khắc giờ với đứa trước. Hai đứa sau này nếu không cẩn thận sẽ nảy sinh mâu thuẫn, con gái nhỏ đẹp hơn vì có tướng hồ ly"
Bước vào trong quán bar tấp nập ồn ào, ai cũng lắc lư nhạc thì xập xình nhức đầu kinh khủng. Thật sự nếu ai lần đầu tới như cô chắc chắn sẽ có cảm giác muốn về nhà liền. Vậy mà con Phương Nghi lại thấy thích.Cô cứ như dân nửa mùa rụt rè đi từng bước vào kiếm Phương Nghi vì từ lúc nó đi cô cũng kêu taxi theo nó. Thấy Phương Nghi ở đó định đi lại nhưng vừa bước tới đã có một người con trai đi tới đụng cô, rượu trên tay anh ta đổ hết lên cánh tay cô. Không một tiếng xin lỗi đi luôn cô nhìn theo bóng thì thấy người đó ngồi xuống bàn phía trong góc, mặc dù đèn có hơi tối nhưng đủ để cô thấy gương mặt của Hàn Chính Vũ? Đúng là tên mặt lạnh học sinh mới lớp cô. Khó trách lại ngủ gật trong lớp vì ăn chơi thế này cơ mà.
Vừa nghĩ sẽ đi lại đòi câu xin lỗi thì chợt nhớ ra em mình? Trời ơi sao lại quên mất con em mình quan trọng hơn được. Cô quay lại không thấy Phương Nghi đâu nữa, nhìn xung quanh cũng không thấy.Nó đi đâu rồi mới thấy đứng nhảy nhót lắm thế cơ mà?
Cô vào nhà vệ sinh rửa tay sạch sẽ sau đó lại tiếp tục đi tìm Phương Nghi cô sợ không may nó lại xảy ra chuyện với bạn gái Tần Thượng Hào, chạy lại chổ đám bạn của Phương Nghi đứng lúc nảy tôi nghe bọn nó nói lớn với nhau.
- Con Phương Nghi ra sau quán nói chuyện gì với bồ cũ Thượng Hào.
- Coi chừng có đánh lộn con Nghi có 1 mình à..
- Kệ đi chuyện của nó xía vô làm gì!
Bạn bè kiểu gì mà lại vô tâm như vậy đúng là bạn bây giờ chỉ có lợi dụng nhau chứ làm gì có thật lòng coi nhau là bạn.
Cô chạy nhanh ra cửa sau kiếm Phương Nghi cô không muốn ba cô đang trong thời kì tranh cử thăng chức bộ trưởng lại bị mấy chuyện này làm mất uy tín. Nên đành phải giúp Phương Nghi làm êm chuyện này và bắt nó xin lỗi người ta.
Nhưng không còn kịp nữa khi cô nghe tiếng hai đứa đang cãi vã rất to cô chạy tới thì thấy Phương Nghi và bạn gái Tần Thượng Hào đang đánh nhau, kẻ thì túm tóc đứa thì tát, cô vội chạy tới ngăn lại. Tần Thượng Hào kéo được bạn gái ra cô kéo Phương Nghi ra nhưng nó lại hất tay cô lợi dụng bạn gái Tần Thượng Hào đang bị nó giữ lại tát mạnh vào mặt người ta.Cô giật mình vì nó hung dữ tới mức tát mạnh làm người ta chảy cả máu môi.
- Mày đánh ai vậy, nên nhớ Thượng Hào và mày đã chia tay.
- Mày không la liếm thì Thượng Hào bỏ tao hả?
- Thì tại mày xấu mày ngu.
- Má con này nó như hồ ly, tao đánh cho mày chết mẹ mày luôn. Lên đi đánh hội đồng nó. Hai thằng kia giữ Thượng Hào lại còn Thanh Thanh giữ Phương Linh lại..
Nói xong cô với Tần Thượng Hào bị giữ lại để Phương Nghi bị cả đám đánh tới tấp không có đường chạy, em mình bị đánh cô không giúp gì được nên liền khóc vi thương em chứ.
- Mày sống chó thì tao đéo cần sống đẹp đâu Trương Phương Nghi. Má mày mày nghĩ mày con nhà giàu chức lớn thì mày không tôn trọng ai, tưởng người ta không dám làm gì mày. Bố tao cũng không thua bố mày, coi tao dám đánh mày không.
- Dừng lại đi đừng đánh em tao nữa đủ rồi.
Cô la lên thấy vậy cũng có thể nói nể tình cô mà tha cho Phương Nghi, nó bị đánh bầm tím cả người.
Đến khi tụi nó về thì Tần Thượng Hào cũng đi theo bồ nó. Làm gì có chuyện nó yêu Phương Nghi. Cô chạy lại đỡ em cô lên, đương nhiên phải lo lắng nên cô hỏi.
- Nghi, có sao không em.
- Tại chị không đó.
- Em còn dám nói
- Không phải chị kéo em ra sao tụi nó đánh hội đồng em được..
- Nếu chị không ngăn cản em có biết chuyện càng lớn thế nào không? Đây cũng là cái tội em giành người của người ta đấy.
- Chuyện của em chị biết gì mà nói.
- Em là em chị, chị không được quyền nói hả, bây giờ em đi về nhà.
- Không về.
- Nếu em không về chị sẽ nói ba.
- Giỏi thì chị nói đi, chị là con cưng của ba mà chị nói gì mà ba không nghe theo chị.
Nói xong Phương Nghi bỏ đi, tay vuốt tóc vẫn cứ đi thản nhiên như vậy khi vừa mới xảy ra mâu thuẫn xong?Không hiểu em cô đang nghĩ gì nữa.
Cô cũng không muốn gây áp lực kéo nó về nhà liền bây giờ nên để nó đi. Cuối cùng khi Phương Nghi lên taxi đi đâu đó cô lại bắt taxi định âm thầm theo sau lưng em mình. Tay vừa đặt lên cửa thì đột nhiên bị ai cầm lại cô giật mình ngước lên thì thấy Hàn Chính Vũ. Cái thằng ông nội này sau lại ở đây đó là những gì cô nói thầm trong bụng.
- Lúc nãy còn rủ tôi uống thêm vài ly sau đó ăn đêm? Bây giờ trốn??
- Cậu nói ai?
- Cậu đó, cậu rũ tôi.
- Cậu điên rồi hả tôi rủ cậu hồi nào.
Cái tên mặt lạnh này có cần say tới mức khùng luôn không? Đột nhiên ra đây kiếm chuyện với cô. Cô thì đang gấp đi theo em mình lại còn vướng phải kẻ điên.
- Còn chối? Lúc nảy chủ động lại gần tôi bắt chuyện với tôi được sự đồng ý đi chơi của tôi rồi sao bây giờ trốn? Có phải thích tôi không?
- Trời ơi? Điên mất. Bỏ ra đang gấp.
- Đi ăn đi.
- Không. Ê đi đâu bỏ ra kéo đi đâu.
Vũ nắm tay kéo cô đi một mạch không thèm để ý cô vùng vẫy không chịu đi, chợt Vũ dừng lại cô bị kéo mất đà vì dừng lại đột ngột nên lao thẳng đập mạnh cái mũi vào bắp tay Vũ.
- Ui da, bị điên hả. Đứng lại chi vậy?
- Không ăn nữa, phó học tập về đi.
- Cậu vô duyên vừa thôi nha tôi về, bỏ tay ra...
Cô tức giận vì bị Vũ làm cho mất dấu theo dõi Phương Nghi mà còn bị đau đâm ra cô cáu liền giựt tay lại bỏ lên taxi về nhà. Ngang ngược tự nhiên bị lôi đi rồi bị bỏ giữa chợ như thế. Làm chẳng ngô ra khoai gì cả.