_Tôi trước còn xem cậu là đứa nhóc, nhưng xem ra cậu đã thực sự trưởng thành. – Bạch Dĩnh gật đầu với Oz, dường như đang công nhận công dạy dỗ Tống Kiêu của Oz.
_ Bây giờ chúng ta làm gì đây? – Saruman hỏi.
Tống Kiêu cắn môi dưới, nhất thời không nghĩ ra gì.
_ Về Warm Wind trước đã. Nhật Ảnh ép buộc Tống tiên sinh và Ngưng Vọng, đối với tân vương bệ hạ đây chính là lý do để liên thủ với các góc vuông khác tấn công góc vuông thứ chín.
Oz vẫn im lặng rốt cục mở lời.
_ Ừm. Nhật Ảnh gây thù với không ít người, muốn xử lý hắn cũng đừng xử lý ở đây. Rồi gia tộc Simon và Sở gia, chúng ta không thể giải quyết nổi hai mối phiền toái đó.
_ Được, quyết định như vậy đi. Chúng ta về Warm Wind trước. – Tống Kiêu gật đầu đồng ý.
Năng lượng dự trữ của Tinh Vân tương đối đủ, mỗi hạm viên đều có vị trí và cương vị riêng, Oz hoàn thành bước nhảy từ góc vuông thứ ba đến góc vuông thứ mười.
Khi bọn họ tiến vào trung tâm Warm Wind, Tống Kiêu đứng trước mặt tường trong suốt của phòng Oz, nhìn chăm chú vào biển sao ngoài kia.
_ Anh biết không, em rất muốn nói cho anh ấy biết, em tìm được Băng Liệt rồi. Em còn tưởng tượng ra vô vàn biểu tình của anh ấy khi nghe tin này. Là khó tin? Hay mừng rỡ như điên? Rồi khung cảnh em và anh ấy cùng bước vào khoang điều khiển Băng Liệt nữa, ảnh nhất định không kiềm chế được kích động trong lòng, kể cho em những kỷ niệm khi còn sát cánh với Tống Nhiên…
Bất tri bất giác, Tống Kiêu theo Oz rời khỏi thủ đô đã mấy tháng, cậu đã phát triển cao hơn, cũng có vẻ càng thêm gầy yếu.
Oz vươn tay, để đầu Tống Kiêu tựa vào lòng mình.
_ Được rồi, bây giờ nói cho tôi biết dự định chân chính của em.
_ Bây giờ em có một chiếc tinh hạm, quỹ tích ẩn hình của chiếc tinh hạm này thậm chí còn cao hơn Linh hồn màu đen của Nhật Ảnh. Nếu như em lái nó tiến vào góc vuông thứ chín, em tin nó có thể tiếp cận Nhật Ảnh.
_ Chỉ bằng một mình em sao? – Oz hỏi.
_ Em biết anh chắc chắn đi theo em.
_ Đương nhiên.
_ Nhưng mỗi em và anh thì không đủ. Bên người Nhật Ảnh có khoảng ba chiếc tinh hạm, bây giờ còn thêm cả Ngưng Vọng nữa. Để nâng cao xác suất thành công, khoang điều khiển của Băng Liệt chí ít phải có đầy đủ thành viên. Tuy rằng bọn Bạch Dĩnh là thuộc hạ của anh, nếu anh yêu cầu họ chắc chắn sẽ đáp ứng, nhưng đây không phải bảo vệ Warm Wind mà là chuyện riêng của em, cho nên… em không muốn họ bị dính líu.
_ Tôi có thể làm xạ thủ của em. Em cần một tài công và cơ giới sư.
_ Em đang nghĩ tới Berkley, nếu thân phận thật sự của y là Lăng Tụng, nếu y vẫn còn làm việc cho Tống gia, vậy y nhất định sẽ gia nhập với chúng ta.
_ Mà Lăng Tụng có khả năng còn biết các hạm viên còn sống khác của Băng Liệt đang ở nơi nào.
_ Đúng vậy. Em muốn tập hợp bọn họ, em muốn Băng Liệt trở nên hoàn chỉnh!
Hai mắt Tống Kiêu dường như chứa đựng một hành tinh đang bốc cháy, nó sáng rực, giống như có thể nổ tung bất cứ lúc nào, soi sáng cả vũ trụ tối om này.
Oz nhắm mắt lại, thở một hơi:
_ Tôi hiểu, em nói trở lại Warm Wind là để tích lũy thực lực, vận sức chờ phát động. Nhưng sao em không có dự định dựa vào Tyler.
_ Bởi vì anh đã nói, Tyler là một quân vương. Bất kỳ một vị vua nào đều vì ngai vàng của mình mà làm vài chuyện khiến chúng ta không ngờ tới. Lần phục thù không biết ngày trở lại này, em không muốn dựa vào một thế lực nào ngoài Tống gia hết.
_ Cho nên em cũng không có ý định dựa vào tôi? – Đuôi mày Oz khẽ nhướn lên.
Ngón tay cậu đặt lên cổ áo Oz kéo kéo một chút, vô cùng trịnh trọng nói:
_ Tuy anh không phải người Tống gia, nhưng anh là của em.
_ Được rồi, tôi chấp nhận loại thuyết pháp này. – Oz cúi đầu, bờ môi của anh nhẹ nhàng chạm vào mi mắt cậu, khi Tống Kiêu còn chưa cảm thụ được nhiệt độ ấy, thì anh đã rời xa. Trong lòng dâng lên cảm giác quyến luyến khiến cậu thấy rất không thỏa mãn.
Ngửa mặt lên, Tống Kiêu có thể thấy ý cười nhợt nhạt trong mắt Oz.
_ Lúc nãy em rất chờ mong tôi hôn em.
_ Nếu anh biết rồi sao còn không hôn em? – Tống Kiêu không chút che giấu suy nghĩ của mình, bởi vì ở trước mặt Oz, tất cả những giấu diếm đều không có ý nghĩa gì hết.
_ Vì tôi muốn em khao khát tôi hôn em, càng nghĩ nhiều, những chuyện không vui kia em có thể quên càng nhiều.
_ Anh đừng tự kỷ thế! – Tống Kiêu dùng cùi chỏ đỉnh một cái vào ngực Oz.
Ngoại trừ Tống Nhiên, đây là lần đầu tiên Tống Kiêu cảm giác được dòng máu và tâm trí của mình phảng phất như tương liên với người thanh niên này, dù cậu đi đến đâu, Oz đều có thể tìm ra cậu. Bất luận cậu suy nghĩ điều gì, chưa cần nói ra khỏi miệng Oz đã biết trước rồi.
Tinh Vân thong thả bay vào Warm Wind, thế nhưng trận hình phòng thủ tinh thuẫn khiến tất cả mọi người thấy khẩn trương.
Ngay cả thủ tục bỏ neo tinh hạm cũng phức tạp hơn trước, mà miệng pháo của tinh thuẫn thì nhắm thẳng vào Tinh Vân, có thể phát động tấn công bất cứ lúc nào.
_ Có chuyện gì thế? Làm cái gì vậy! Chúng ta thành kẻ thù rồi chắc? – Fanser nhíu mày – Lẽ nào Warm Wind đã xảy ra chuyện?
Trong khoảng thời gian chờ bỏ neo, Bạch Dĩnh trực tiếp bật hình chiếu đa chiều lên, xem các thông tin về Warm Wind những ngày gần đây.
_ Oz! Nhà Haffris đã xảy ra chuyện! – Bạch Dĩnh cao giọng nói.
Oz và Tống Kiêu đồng thời quay lại.
_ Trên báo viết rõ, cung điện Mùa Đông phát ra mệnh lệnh đuổi bắt các thành viên của gia tộc Haffris.
Trong bọn họ có vài người đã thoát khỏi Warm Wind, lẩn trốn ở gần các góc vuông khác, đang chờ thời cơ tiến vào nương nhờ góc vuông đó.
_ Bell Haffris phản bội góc vuông thứ mười, đầu phục gia tộc Simon! Buôn bán vô số tình báo quan trọng! Thậm chí đặt góc vuông vào vùng nguy hiểm! Chúa ơi! Tôi mới rời khỏi Warm Wind có vài ngày, đã xảy ra tin tức chấn động này rồi! – Cằm Saruman sắp rớt ra đến nơi.
Trên hình chiếu đa chiều là cảnh một chiếc tàu con thoi liều lĩnh bay về phía chân trời, sau đó bị tinh hạm đánh rơi trở thành khói bụi. Máy quét gen cho biết, bên trong tàu con thoi là cậu con trai Cevil của Bell Haffris.
Trong đầu Tống Kiêu trống rỗng.
Cevil đã chết?
Người thiếu niên từng chống cằm ngồi trong phòng học nghe giáo sư nói về những kiến thức bản thân đã sớm biết chết rồi ư?
Tống Kiêu có cảm giác mình mới chỉ gặp Cevil hôm qua, sao hôm nay đã nhận tin về cái chết của người ấy rồi?
Tuy rằng lần gặp mặt cuối cùng của hai người bầu không khí không được tốt lắm, nhưng Tống Kiêu vốn ôm ấp mong muốn, có lẽ lần này cậu trở về Warm Wind, Cevil đã buông tay hết thảy, tiếp tục tỏ ra cao ngạo, đối với mọi chuyện cậu làm chỉ cười nhạt, sau đó, cậu và người ấy có thể như lúc còn ở thủ đô chung sống với nhau….
Có phải cậu nghe lầm hay không? Hay là cậu vẫn còn đang mơ?
_ Là bệ hạ đã hạ lệnh cho tinh thuẫn, tuyệt đối không thể để Cevil thoát khỏi Warm Wind. Hiện tại, cha con Bell Haffris đều đã chết. Bệ hạ đến thẩm vấn bọn họ cũng không làm, xem ra vụ việc này còn rất nhiều điều chúng ta chưa biết. – Bạch Dĩnh nhìn về phía Tống Kiêu – Này, tôi nghe nói cậu và Cevil là bạn học. Đợi đến khi chúng ta trở lại cung điện Mùa Đông, bệ hạ nhất định sẽ triệu kiến cậu. Cậu cũng đừng ngốc ngếch xông về phía bệ hạ chất vấn chuyện gì đã xảy ra. Nhất định phải nhịn xuống!
Những lời của Bạch Dĩnh, Tống Kiêu hoàn toàn không nghe được câu nào.
Cậu giơ tay lên, che mặt mình.
Cậu đã sớm biết Cevil có bí mật nào đó ẩn giấu, nhưng cậu hoàn toàn không ngờ tới là gia tộc Haffris và gia tộc Simon có liên hệ. Tống Kiêu biết, tất cả thuyết khách không chỉ đơn giản xử lý quan hệ giữa các góc vuông, mà phần lớn còn thu thập tin tức tình báo cho góc vuông của mình. Nhưng sức tưởng tượng của Tống Kiêu có lớn mấy cũng không nghĩ ra được, gia tộc Haffris lại có quan hệ với gia tộc Simon. Thậm chí quan hệ này còn đưa tới họa sát thân!
Tống Kiêu bỗng hồi phục tinh thần, chống lại ánh mắt của Oz, đáy lòng đang rối bời rốt cục trở lại yên tĩnh.
Lúc này quân phòng vệ truyền đạt mệnh lệnh của Tyler cho bọn họ, quả nhiên là muốn Oz đưa Tống Kiêu vào cung điện Mùa Đông.
_ Đừng lo lắng. Những thứ không nên hỏi em sẽ không hỏi, những lời không nên nói, em cũng sẽ không nói. – Tống Kiêu hạ giọng trả lời.
Cậu không còn là đứa trẻ cứ thấy thắc mắc trong lòng là hỏi nữa.
Rất lâu rồi, bí mật là bí mật.
Có nói chân tướng chỉ là cho mọi người một lời giải thích, còn thứ thật sự đằng sau đó, dù có biết cũng đành giấu trong đáy lòng. Những điều cậu có thể biết, dù không đặt câu hỏi Tyler cũng sẽ nói cho cậu. Còn những điều cậu không được phép biết, dù Tống Kiêu có phân giải Tyler, đối phương cũng sẽ không cho cậu đáp án.
Nhưng như thế không có nghĩa là cậu buông tha cho việc truy tìm chân tướng.
_ Ừ.
Oz gật đầu, đưa Tống Kiêu lên phi hành khí, rời khỏi Tinh Vân, dưới tầm ngắm của tinh thuẫn bọn họ rốt cục dừng ở cung điện Mùa Đông.
Tống Kiêu có thể cảm nhận được, cung điện Mùa Đông bị vây trong trạng thái phòng bị khẩn cấp, nơi nơi là kỵ sĩ ngân sắc, thậm chí Tyler cũng đã đề phòng cậu và Oz. Cảm giác so với lần đầu tiên cậu đến cung điện Mùa Đông khác nhau một trời một vực.
_ Chào mừng trở lại Warm Wind. – Quan sự vụ Constantine đi tới trước mặt bọn họ, tay làm tư thế “Mời”.
Bọn họ được đưa tới tẩm cung của Tyler.
Quân vương trẻ tuổi ngồi trên vương tọa ngân sắc, gương mặt mang theo nụ cười ôn hòa, giống như người hạ lệnh hủy diệt tàu con thoi của Cevil không phải là y.
_ Oz, Tống Kiêu, hai người bình an trở về là tốt rồi. Ta nghe nói tinh hệ hồng hoang… là bẫy rập của Tulio. Hai người suýt đã bị vùi trong cái bẫy đó, không ít người đều cho rằng cả hai đã chết. Bây giờ hai người có thể đứng trước mặt ta, đây quả thật là kỳ tích.
_ Vâng, bệ hạ. Đúng là bẫy rập. – Oz gật đầu trả lời.
Đường nhìn của Tyler từ trên người Oz chuyển sang Tống Kiêu:
_ Thật đáng tiếc… Tống Kiêu, cậu còn trẻ, vũ trụ rất lớn, vẫn còn nhiều địa phương cậu chưa biết, cũng chưa từng đi. Đôi khi đáp án mà chúng ta vẫn tìm, tưởng như xa xôi khó bắt lấy, nhưng không chừng vừa quay đầu lại, liền phát hiện sự tồn tại của nó.
_ Vâng, hệ hạ, tôi hiểu.
Tống Kiêu chỉ cúi đầu, cậu không mở miệng chất vấn Tyler, cũng không có nghĩa trong thâm tâm cậu vẫn còn hảo cảm với Tyler như trước.
Dù người bị tinh thuẫn đánh rơi không phải Cevil, nhưng chưa qua bất cứ thẩm lí và phán quyết nào đã bị Tyler định tội, rất không công bằng.
Nhưng ở trước mặt một vị quân vương, vốn không có công bằng.
_ Tống Kiêu, cậu đang giận ta đúng không? Bởi vì Cevil đã chết. Ta nghe nói, lúc cậu còn ở thủ đô rất thân thiết với Cevil. – Tyler từ vương tọa chậm rãi bước xuống, đi tới trước mặt Tống Kiêu, dùng ngón tay nâng mặt cậu lên.
Lúc này, Tống Kiêu mặt đối mặt với Tyler.
_ Bệ hạ, gia tộc Haffris là bề tôi của ngài. Thời viễn cổ tộc nhân của chúng ta có một câu danh ngôn: “Quân muốn thần tử, thần phải tử”.
_ Cậu quả nhiên đang tức giận. – Tyler thở dài – Ta vốn không muốn nói cho cậu chân tướng của việc này, nhưng nếu lòng cậu cứ mãi nghi vấn, chỉ sợ không thể an ổn sinh sống ở Warm Wind.
Tống Kiêu siết chặt tay, lẽ nào Tyler thực sự sẽ nói chân tướng cho cậu?
_ Gia tộc Haffris liên thủ với gia tộc Simon. Nói một cách chính xác, gia chủ của nhà Simon hiện tại – Fernandy Simon đang yếu dần qua từng ngày, ông ta sống không được bao lâu nữa. Nhưng hai đứa con trai của ông không có chút tài cán nào, vì vậy Fernandy quyết định giao quyền thừa kế gia tộc cho cháu ngoại mình, chính là Cevil đấy. Ta không thể không nói đây là một quyết định vô cùng quyết đoán và sáng suốt để củng cố gia tộc Simon. Nhưng đối với góc vuông thứ mười, nếu Cevil Haffris thật sự nắm giữ gia tộc Simon, thì cậu ta chính là một kẻ địch không những cường đại mà còn hiểu chúng ta rất rõ.
Tống Kiêu mở lớn mắt, cậu hoàn toàn không ngờ, Cevil lại mang dòng máu của gia tộc Simon!
_ Điều này thật vô lý! Bell Haffris vẫn ở lại góc vuông thứ sáu làm thuyết khách, Cevil cũng không lớn lên ở góc vuông thứ năm, cậu ấy không trực tiếp tiếp xúc với gia tộc Simon, căn bản không thể nắm giữ gia tộc đó! Các thuộc hạ của ông ngoại cậu ấy nhất định sẽ soi mói Cevil, còn hai người cậu kia có thể kéo Cevil xuống bất cứ lúc nào! Cevil không ngốc, cậu ấy sẽ không đáp ứng việc kế thừa gia tộc Simon!
_ Xem ra cậu còn chưa biết nhiều về hai cha con họ. Bell đã nuôi trồng thế lực của mình ở góc vuông thứ năm từ rất sớm. Thậm chí bên cạnh hai đứa con của Fernandy Simon cũng có người của ông ta. Biết đâu trong số những người chăm sóc cậu từ nhỏ ở Tống gia, cũng có người của ông ta đấy.
Tống Kiêu cúi đầu.
Từ góc độ của một quân vương, Tyler không sai khi đuổi tận giết tuyệt gia tộc Haffris. Nhưng Cevil với Tống Kiêu chí ít vẫn là bạn, cậu không muốn người ấy phải chết.
_ Mặt khác, Cevil vẫn muốn thông qua Herwin đưa cậu ra khỏi Warm Wind.
_ Cái gì? – Tống Kiêu trừng mắt.
_ Cậu còn nhớ chuyện xảy ra ở dãy St. Neuss không, Herwin phái người giả trang thành quân đoàn Ảnh Tử đến bắt cậu, gây ra biết bao thương vong cho dân chúng. – Tyler dùng ánh mắt thông cảm nhìn Tống Kiêu. Điều này khiến cậu vô cùng khó chịu.
_ Cevil đã cứu tôi. Cậu ấy cướp của đối phương một chiếc tàu con thoi để bảo vệ tôi.
Tyler lắc đầu nhẹ nhàng cười:
_ Như vậy cậu có biết trước lúc đó, cậu ta đã kể chi tiết việc mình đi đâu, vào lúc nào cho Herwin? Cậu ta cướp tàu con thoi để bảo vệ cậu, chẳng qua là muốn khi cậu bị đưa đến gia tộc Simon sẽ không trách mình, vẫn tin tưởng mình mà thôi.
Tyler bật hệ thống tin nhắn của Warm Wind lên, lấy một đoạn hội thoại của Cevil và Herwin ra.
Đoạn đối thoại này sau khi mã hóa, sẽ chuyển thành những lời khác.
Nội dung là Cevil yêu cầu Herwin phái người đến bắt Tống Kiêu và căn dặn lão ta không được để lộ tin tức.
Có lẽ những chứng cứ này cũng không chính xác, Tyler có thể làm giả chúng, nhưng đáy lòng Tống Kiêu lại có thanh âm không ngừng nói với cậu, toàn bộ đều là sự thật.
Dù Tyler chưa cho cậu biết toàn bộ sự thật, nhưng ít ra vẫn có một phần lời nói của y là thật.
_ Bệ hạ, xin đừng nói thêm nữa. – Oz cúi người với Tyler.
_ Được rồi, chuyện này kỵ sĩ ngân sắc đang tiếp tục điều tra, chờ đến khi có kết quả, ta nghĩ cha cậu cũng sẽ biết. Chắc ta sẽ giấu cả Warm Wind, nhưng ta không giấu diếm cha cậu.
Tyler xoay người, rót cho Tống Kiêu một ly rượu trái cây, sau đó dùng giọng nhẹ nhất có thể nói với cậu:
_ Có thể nói cho ta, làm sao hai người điều khiển được tinh hạm thực hiện bước nhảy xuyên qua trước một tiểu hành tinh đang sụp đổ không?
_ Trên người tôi có một miếng tinh hạch cổ đại, nó đã sớm cạn kiệt nhưng chức năng vẫn hoàn chỉnh. Nên khi chúng tôi đến gần tiểu hành tinh sụp đổ kia, tinh hạch đã hấp thu năng lượng của nó, sau đó tôi dùng nguồn năng lượng này thực hiện bước nhảy. Chỉ là không nhảy được xa, nhưng…
Oz không nói miếng tinh hạch này đã được Tống Nhiên cải tạo, mà nói là của mình.
_ Dù sao thoát được tiểu hành tinh này, cậu làm tôi rất kinh hỉ. Cho đến nay vẫn chưa có ai thành công dùng tàu con thoi xuyên qua nó.
_ Tất cả lý thuyết cần được chứng thực. Tôi định dùng các dữ liệu thu thập trong quá trình xuyên qua cải tạo lại tàu con thoi, nếu không có gì ngoài ý muốn, tàu con thoi có thể sớm đạt được khả năng thực hiện các bước nhảy ngắn, nâng cao hiệu quả tập kích đối thủ.
_ Tốt lắm! – Tyler vỗ vai Oz.
Cuộc nói chuyện rốt cục cũng kết thúc.
Thời điểm Tống Kiêu ngồi vào phi hành khí, trên mặt không có chút biểu tình gì, thậm chí đến tâm trạng thưởng thức khung cảnh bên ngoài cũng không còn.
Oz hợp thời im lặng.
Một khắc phi hành khí tiến vào địa phận của gia tộc Fawn, Tống Kiêu bỗng nhiên đứng dậy, một tay ôm lấy Oz.
Oz cũng không vội mở cửa mà ôm chặt Tống Kiêu.
_ Tôi biết em không chỉ khổ sở vì Cevil rơi xuống, mà còn vì suy nghĩ không thể đoán được của cậu ta nữa. Em giờ không thể biết Cevil liên lạc cho Herwin bắt em là muốn em chịu khống chế của mình, hay bản thân cậu ta cũng mơ ước Băng Liệt như những người khác.
Tống Kiêu rất muốn khóc thật to, nhưng nước mắt của cậu mãi không rơi xuống được, cũng không gào khóc nổi.
_ Tống Kiêu, nói thế này chắc em sẽ tức giận. Nhưng sau này mong em chỉ tin tưởng tôi, có được không?
_ Anh hai cũng không được tin à?
_ Anh hai thì được.
_ Nếu tìm được Tống Nhiên, cũng không thể tin anh ấy sao?
_ Nếu anh ấy còn sống, nhưng nhiều năm như vậy vẫn không chịu ló mặt, tôi muốn cho anh ta một trận, vậy mà em vẫn tin tưởng vô điều kiện nhỉ.
_ Hai tên quỷ này! Chị và mẹ cả đêm không ngủ lo cho hai đứa đó! Không ngờ hai em lại thành công điều khiển tàu con thoi xuyên qua! Bây giờ cả Warm Wind đều nói về chuyện này! Thực lực của góc vuông thứ mười lại sắp tăng lên rồi!
Ánh mắt Tống Kiêu lướt qua vai Joanna, nhìn Fawn phu nhân đứng ở địa phương không gần không xa, lẳng lặng nhìn hai người, trong đôi mắt đẹp ngân ngấn lệ.
_ Mẹ, làm mẹ lo lắng rồi.
_ Ừ. – Fawn phu nhân gật đầu – Những ngày tiếp các con cứ an tâm ở đây. Tạm thời nghỉ học đã. Mẹ sẽ làm cho con và Tống Kiêu thật nhiều đồ ăn ngon!
Màn đêm buông xuống, Tyler đứng bên cửa sổ, nhìn những hòn đảo đang lơ lửng phương xa.
_ Bệ hạ. – Quan sự vụ Constantine đi tới bên người y.
_ Hệ thống của tàu con thoi không giống với tinh hạm, chỉ dựa vào mình Oz không thể duy trì nguyên vẹn tàu con thoi trong wormhole.
_ Ý của ngài là…
_ Ý của ta là, năng lực của Tống Kiêu đã thức tỉnh đầy đủ.
_ Bệ hạ, thần sẽ an bài mọi thứ thật thỏa đáng.
Những ngày ở lại Fawn bảo khá sảng khoái. Không phải lên lớp, Tống Kiêu có thể ngủ nướng thật lâu, sau đó thức dậy với mái đầu tổ chim, ăn những món ngon Fawn phu nhân nấu. Oz vẫn bề bộn nhiều việc như trước, bình thường trước khi ngủ cậu mới có thể gặp anh.
Có đôi khi Oz sẽ nằm trên giường Tống Kiêu, nhẹ nhàng xoa đầu cậu, tuy không nói lời nào, nhưng luôn làm cậu thấy thật an tâm.
_ Hôm nay tôi cùng kỵ sĩ ngân sắc điều tra nhà Haffris, phát hiện có nhiều điểm rất đáng nghi. Bell Haffris đã nhiều lần liên hệ với các quan chức cấp cao của góc vuông thứ năm, còn vô cùng thân thiết với bọn họ. Cho nên…
_ Cho nên thuyết pháp của Tyler có độ tin tưởng rất cao. Nhưng mà… em vẫn nghĩ dù trong tình huống tuyệt vọng nhất, Cevil sẽ không lái tàu con thoi đối kháng tinh thuẫn của Warm Wind. Cậu ấy biết chắc mình không thể rời khỏi. Mạo hiểm vô nghĩa như vậy, Cevil sẽ không làm.
_ Tôi biết. Tôi sẽ lưu ý, không chừng Cevil có sử dụng kỹ thuật phản trinh trắc (lẩn tránh điều tra), hiện tại đang trốn trong Warm Wind. Cần tôi đưa cậu ta rời khỏi đây không?
Oz vừa dứt lời, Tống Kiêu bỗng xoay người lại, nhảy qua ngồi lên người anh, cúi đầu nhếch miệng nhìn Oz:
_ Đưa khỏi đây? Anh dự định để cậu ta trở về kế thừa gia tộc Simon sao?
_ Không phải em muốn thế à?
_ Đương nhiên không. Nếu cậu ta còn sống, nhớ phải đưa đến trước mặt em, em sẽ đích thân xử lý Cevil. Em muốn xem thử, khi em hỏi về chuyện St. Neuss, cậu ta sẽ giải thích thế nào!
_ Nếu lời giải thích của Cevil hợp tình hợp lý thì sao? Em tính làm gì?
_ Dù là lời giải thích nào cũng không hợp tình hợp lý. – Tống Kiêu lạnh lùng trả lời – Huống chi… cậu ta có thật sự còn sống hay không vẫn chưa biết được.
Tống Kiêu nhìn Oz bị mình đặt dưới thân, tuy rằng trên thực tế là đối phương để mình làm vậy, nhưng Tống Kiêu vẫn không khỏi có cảm giác đắc ý. Cậu cúi đầu, hôn một cái lên môi Oz.
Bỗng nhiên trời đất đảo ngược, Oz đè lên người Tống Kiêu.
_ Ey Ey! Anh thật là! Em sẽ nôn đồ ăn ra mất!
_ Hoang đường, tôi đâu có đặt trọng lượng lên người em.
Oz lành lạnh nói, cắn cắn cằm Tống Kiêu.
Tống Kiêu nặng nề quay đầu đi chỗ khác, Oz cúi đầu phủ lên cổ cậu.