Vạn Thú Phổ tầng không gian thứ ba gần như vô tận, Tần Vũ thân là chủ nhân Vạn Thú Phổ, tự nhiên là thoáng chốc đã liễu giải cả tầng thứ ba Vạn Thú Phổ, trong Vạn Thú Phổ tầng thứ ba có tổng cộng bảy yêu đế. - Không ngờ là ba người này! Tần Vũ trong lòng kinh hãi vô cùng. Khi bản thân mở được Vạn Thú Phổ tầng thứ ba, bốn yêu đế hướng đến mình cung kính xưng hô "chủ nhân" thực lực tuyệt không tính là cao, người yếu nhất mới là nhất cấp yêu đế, kẻ mạnh nhất bất quá cũng là ngũ cấp yêu đế. Bốn yêu đế này đối với Tần Vũ giúp đỡ được không lớn, chân chính hấp dẫn Tần Vũ đích thị là ba đại yêu đế kia. Ba yêu đế này thực lực rất mạnh. Mạnh đến mức Tần Vũ phải run sợ. Hai thất cấp yêu đế, một bát cấp yêu đế! - Lâu rồi không gặp. Một đạo tâm niệm truyền âm vang lên trong lòng Tần Vũ, lực chú ý Tần Vũ tập trung lên người đã hướng đến mình chào hỏi --- nam tử gầy đen, giống như một thiếu niên. Nhưng da toàn thân có thứ quang mang khó giải thích, mục quang cũng rất thâm thuý. - Ốc Lam tiên sinh. Tần Vũ trong lòng vui mừng và kinh ngạc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Năm xưa trong Nghịch Ương Cảnh, Ốc Lam phán định xem ai tiến nhập tầng thứ chín Cửu Trọng Thiên, không ngờ là một đại yêu đế trong tầng thứ ba Vạn Thú Phổ, đối với người quen cũ, Tần Vũ cũng có sự hảo cảm. Tần Vũ trong lòng khẽ động. Bảy yêu đế của Vạn Thú Phổ đều xuất hiện trên mặt đất của Khương Lan Giới, bảy yêu đế này thực lực mặc dù mạnh, thậm chí có người mạnh hơn Tần Vũ nhiều, nhưng Tần Vũ là chủ nhân Vạn Thú Phổ. Bảy người. - Thuộc hạ Minh Chánh, bái kiến chủ nhân. Một người cao lớn cường tráng cung kính nói, người cao lớn này là người yếu nhất trong bảy người, mới nhất cấp yêu đế. - Thuộc hạ Đổng Tuyết, bái kiến chủ nhân. Một bạch y nữ tử trang điểm son phấn cung kính nói, nữ tử này là người nữ duy nhất trong bảy người, công lực tứ cấp yêu đế. - Thuộc hạ Đỉnh Giác, bái kiến chủ nhân. Đây là một trung niên nam tử tam cấp yêu đế. - Thuộc hạ Vẫn Minh, bái kiến chủ nhân. Đây là người thực lực mạnh nhất trong bốn người, ngũ cấp yêu đế. Bốn yêu đế này bản thể đều là thần thú. Trong đó chỉ có Vẫn Minh là thượng cấp thần thú, ba người kia là trung cấp thần thú, có hạ cấp thần thú… …còn ba đại yêu đế còn lại, Tần Vũ nhìn không thấu. - Bốn người các ngươi hiện tại qua một bên nghỉ ngơi. Tần Vũ thản nhiên nói. - Vâng, chủ nhân. Bốn người này rất cung kính. Hiển nhiên bốn đại yếu đế cũng hiểu được địa vị của bản thân bọn họ, rất nghe lời đi qua một bên. Chỉ là bốn yêu đế này nãy giờ không có đến gần ba yêu đế kia. Ba yêu đế còn lại, một người gầy đen trong đó chính là Ốc Lam, bên cạnh hắn ta là một đại hán rất khôi ngô. Còn có một nam tử cao gầy lãnh ngạo ở bên cạnh, căn bản không thèm liếc nhìn Tần Vũ. - Ha ha, không tưởng được à, mới bấy nhiêu năm, tiểu tử năm xưa mang Diễm Huyền chi giới công lực mới đại thành kỳ không ngờ đạt đến đế cấp cảnh giới rồi. Một đại hán cao lớn cự kỳ khôi ngô cười nói. Đại hán này đôi mắt hổ như thiểm điện phát ra bá khí tràn ngập. - Ngươi là… …người giữ cửa đó? Tần Vũ lập tức nhớ lại năm xưa, lúc xưa trong Nghịch Ương Cảnh, nhiều người muốn thông qua Thanh Vân Lộ. Đại hán giữ cửa lúc đó chính là đại hán trước mắt. - Phải, chính là ta. Đại hán khôi ngô tự hào nói. - Ta tự giới thiệu ta một chút, ta tên Dã Cù… …Ừm, bản thể có lẽ cũng tính là yêu thú. Tần Vũ hơi ngạc nhiên. - Cái gì gọi là.... có lẽ tính là? Ở bên cạnh Ốc Lam cười nói: - Tần Vũ, Dã Cù đầu óc thô sơ, hay là để ta tử tế nói một chút. Dã Củ bản thể hắn là một loại thần thú trong truyền thuyết "Bá Vương Long". - Bá Vương Long? Tần Vũ tìm kiếm tin tức có trong đầu, cũng không nghĩ ra được thần thú gì kêu là Bá Vương Long. - Ốc Lam tiên sinh. Ta nhớ trong Long tộc không có ai gọi là Bá Vương Long, lẽ nào… …Bá Vương Long là một loại biến dị thần thú? Tần Vũ nghi hoặc nói. Tần Vũ nghĩ không ra đáp án nào khác. Ốc Lam lắc đầu cười. Dã Củ trừng mắt hổ nói: - Tiểu tử Tần Vũ, Bá Vương Long nhất tộc ta lớn mạnh vô cùng, nhân số trong tộc trước giờ không thấp hơn một vạn, sao lại là biến dị thần thú? - Một vạn? Tần Vũ kinh ngạc hẳn lên, nếu như có số lượng lớn như vậy, loại thần thú này tuyệt đối là thần thú nổi danh, bản thân sao lại có thể không nghe qua: - Dã Cù, ta sao lại trước giờ chưa có nghe qua? - Vậy là ngươi kiến thức quá kém. Dã Cù đắc ý nói. - Dã Cù, đừng trêu đùa Tần Vũ. Ốc Lam thản nhiên cười nói, Dã Cù nghe Ốc Lam nói vậy, miệng lẩm bẩm vài tiếng liền không nói nhiều nữa. Ốc Lam nhìn hướng Tần Vũ giải thích: - Tần Vũ, Bá Vương Long nhất tộc, ngươi không thể biết được… …bởi vì Bá Vương Long nhất tộc căn bản không phải sinh vật trong không gian tiên ma yêu giới. - Không phải của tiên ma yêu giới? Tần Vũ kinh ngạc. - Phải. Ốc Lam gật đầu nói. - Trước khi nói điều này, ta nhất định phải để ngươi minh bạch một chuyện. Vũ trụ vô biên, trên thực tế có rất nhiều không gian, có không gian đẳng cấp cao, có không gian đẳng cấp thấp, có không gian đồng đẳng cấp, thuộc về không gian bình hành, điểm này ngươi hiểu chứ? Tần Vũ đương nhiên hiểu. Quê hương sư tôn "Lôi Vệ" của mình --- một không gian vũ trụ khoa kĩ, và không gian quê hương "Tiềm Long đại lục" của mình, chính là một không gian đồng đẳng cấp, thuộc về quan hệ bình đẳng. Tu luyện giả của hai không gian này, tu luyện đến một trình độ nhất định, đều sẽ phi thăng đến một không gian đẳng cấp cao hơn. Ốc Lam cười lên: - Không gian căn cứ vào năng lượng bên trong, cùng tính ổn định mà phán định đẳng cấp. Ví như phàm nhân giới, không chỉ có không gian quê nhà ngươi, còn có các không gian vũ trụ khác thuộc về phàm nhân giới. Còn không gian đồng đẳng cấp với tiên ma yêu giới, cũng có rất nhiều, không gian sở tại của Bá Long Vương nhất tộc, chính là một trong đó. Tần Vũ trong lòng hoàn toàn minh bạch. Quê nhà của Dã Cù, là một không gian đẳng cấp cân bằng với tiên ma yêu giới. - Sinh vật của không gian vũ trụ khác? Tần Vũ đơn giản khó mà tưởng tượng, sinh vật của một không gian đồng đẳng cấp khác, không ngờ lại xuất hiện tại tiên ma yêu giới, tại tiên ma yêu giới hắn còn chưa nghe qua. Dã Cù nghe đến đó cũng có chút buồn bã. Hiển nhiên là rời khỏi tộc quần, rời khỏi quê nhà, Dã Cù cũng có chút khó tiếp nhận. - Tiểu tử Tần Vũ, mặc dù nói không gian quê hương ta và không gian các ngươi đẳng cấp cân bằng. Nhưng chỉnh thể thực lực của chúng ta có lẽ mạnh hơn các ngươi nhiều. Dã Cù tự tin nói. - Thần thú các ngươi còn phân thành hạ cấp thần thú, trung cấp thần thú, thượng cấp thần thú, cùng với siêu cấp thần thú. Còn chúng ta… …thì không có phân biệt nhiều như vậy. Ốc Lam ở bên cạnh giải thích: - Không gian bọn họ, chủ yếu phân thành hai đại tộc quần, một là khủng long nhất tộc, một là nhân loại nhất tộc. Trong khủng long phân thành Bá Vương Long, Phi Thiên Long… …và các chủng loại. Còn nhân loại, cùng tiên ma yêu giới không khác biệt lắm. Tần Vũ trong lòng hoàn toàn minh bạch. Không gian đó tựa hồ so với không gian mình giản đơn hơn nhiều. - Khủng long nhất tộc chính là tu luyện thân thể, khi khủng long nhục thân tu luyện đến cực điểm, hừ hừ… …trực tiếp lấy thân đỡ thần kiếp, phi thăng thần giới. Dã Cù tựa hồ đối với phương pháp tu luyện của tộc mình rất tự hào. Ốc Lam gật đầu nói: - Phương pháp tu luyện nhục thể của khủng long nhất tộc, đích xác là rất phi thường. - Chỉ là thằng ngốc giỏi cận chiến. Một đạo thanh âm băng lãnh từ không xa truyền lại. Tần Vũ không khỏi quay đầu nhìn qua, vừa rồi nói chính là nam tử cao gầy lãnh khốc, nam tử lãnh khốc kia vẫn không liếc nhìn Tần Vũ. - Cận chiến mới là phương pháp có lực công kích mạnh nhất, năng lượng pháp thuật công kích sao có thể như cận thân chiến đấu trong một chiêu quyết định sinh tử? Dã Cù trừng mắt hướng đến nam tử lãnh khốc phản bác. Nam tử lãnh khốc kia chỉ hừ lạnh một tiếng không nói thêm nữa, nhưng nam tử lãnh khốc vẫn không liếc mắt sang bên nhìn. Ốc Lam cười nói: - Vô Hư, ngươi không cần phủ nhận phương pháp công kích của khủng long nhất tộc. Nói thật lòng, tư chất của Bá Vương Long cũng tương đương khoảng thượng cấp thần thú, nhưng mà phương pháp tu luyện nhục thể của khủng long nhất tộc lại thập phần thích hợp bọn họ. Dã Cù mặc dù là thất cấp yêu đế cảnh giới, nhưng khi chiến đấu… …so với Vũ Hoàng ở bên ngoài cũng không hơn kém bao nhiêu. Tần Vũ ánh mắt sáng lên. Thất cấp yêu đế Dã Cù, thực lực không ngờ lại tiếp cận Vũ Hoàng. Khủng long nhục thân của Bá Vương Long xem ra là phi thường cường hãn à. - Ốc Lam tiên sinh, người vừa rồi gọi hắn là gì? Tần Vũ bất ngờ bừng tỉnh lại. Hắn rõ ràng nghe Ốc Lam gọi nam tử lãnh khốc là "Vô Hư". Là Ngao Vô Hư đại ca của Ngao Vô Danh sao? - Tần Vũ, đến đây ta giới thiệu một chút, Vị này chính là Ngao Vô Hư. Bản thể chính là biến dị siêu cấp thần thú trước giờ chưa có trong Long tộc "Huyết Long". Không lâu trước, công lực đã đạt đến bát cấp yêu đế. Trong mắt Ốc Lam có sự tán thán. Tần Vũ trong lòng kinh hãi vô cùng. Bát cấp yêu đế siêu cấp thần thú? Tần Vũ còn nhớ kỹ, thất cấp yêu đế Ngao Vô Danh, dưới hình thái chiến đấu tuyệt đối có thể dễ dàng kích bại sự liên thủ của "Tri Bạch" và "Huyết Y Lãnh", dưới hình thái chiến đấu "Ngao Vô Danh" sánh bằng Vũ Hoàng. Còn bát cấp yêu đế siêu cấp thần thú, thật là quá khủng bố, tuyệt đối vượt qua Vũ Hoàng, không chỉ một, hai lần! - Ốc Lam tiên sinh, tôi có vấn đề. Tần Vũ phát hiện ra một vấn đề, Dã Cù và Ốc Lam đều là thất cấp yêu đế, Ngao Vô Hư lại là bát cấp yêu đế, bọn họ sao lại có thể bị Nghịch Ương tiên đế tóm vào trong Vạn Thú Phổ? Ốc Lam thản nhiên cười: - Ta biết, ngươi muốn hỏi chúng ta sao lại thành linh thú trong Vạn Thú Phổ phải không? - Phải. Tần Vũ nhìn Ốc Lam. Trong ba người này, Tần Vũ đối với Ốc Lam này ấn tượng tốt nhất. Ốc Lam cười nói: - Vậy để ta tử tế giới thiệu với ngươi một chút… …Vô Hư khi trẻ đã rời khỏi Long tộc, thậm chí căn bản không thèm để ý mệnh lệnh của Long Hoàng, điểm này ngươi biết chứ? Tần Vũ cũng nghe qua ân oán giữa Ngao Vô Hư và Long tộc, có lẽ nguồn gốc chính là khi còn trẻ Ngao Vô Hư bị ngộ nhận là "Hồng Long" dẫn đến một số oán cừu". Tần Vũ gật đầu biểu thị đã biết. - Vô Hư hắn vì chiến đấu mà sinh ra. Ốc Lan cảm thán, - Khi còn trẻ, Vô Hư rời khỏi Long tộc bắt đầu xông pha tiên ma yêu giới, khiêu chiến không biết bao nhiêu cao thủ, công lực càng lúc càng mạnh, nhưng hắn ta trước giờ không có quay về Long tộc. - Năm xưa, Vô Hư đạt đến thất cấp yêu đế cảnh giới, gặp phải cao thủ thời đó là Nghịch Ương, lúc đó Nghịch Ương đã là bát cấp tiên đế kim tiên. Khuôn mặt Ốc Lam có một nụ cười, - Vô Hư khiêu chiến Nghịch Ương, hai người lập ra đổ ước. Lúc này Ngao Vô Hư lãnh khốc cũng đã đi qua. Ngao Vô Hư mở miệng nói: - Ta và Nghịch Ương lập ra đổ ước, nếu như ta thua cuộc, sẽ thành linh thú của hắn, ta thắng, thần khí chiến y của hắn sẽ thuộc về ta. Còn kết quả… …ta thua rồi. Thất cấp siêu cấp thần thú, đối với bát cấp tiên đế kiếm tiên, thực lực là tương đương nhau, hai người đều có khả năng thủ thắng. - Vô Hư người này tính cách rất quật cường. Ốc Lam cười nói. - Sau này Long Hoàng biết được chuyện này, trực tiếp ra mặt muốn Nghịch Ương giải trừ linh hồn trói buộc của con trai mình. - Tần Vũ, thực lực Long Hoàng rất mạnh, vô cùng mạnh. Nghịch Ương khi đó cũng khuất phục… … Ốc Lam cười lên. - Ngươi có biết, khi đó phản ứng của Vô Hư là gì không? Tần Vũ đương nhiên đoán ra được. Nếu như Ngao Vô Hư khi đó đồng ý rời khỏi, hiện tại sẽ không có trong Vạn Thú Phổ này. - Ta và Long tộc không có quan hệ, vì sao phải nhận ân đức của lão? Hà huống… …ta đối với tiên ma yêu giới cũng không kỳ vọng gì, người có thể đáng cho ta khiêu chiến quá ít. Ngao Vô Hư thản nhiên nói. Tần Vũ trong lòng rõ ràng cảm giác được giữa Ngao Vô Hư và Long Hoàng trở ngại rất lớn. - Quan trọng nhất chính là… …ta đã đồng ý đổ ước chịu thua. Thua rồi, tự nhiên không nuốt lời. Ngao Vô Hư lại nói một câu. Tần Vũ trong lòng đối với Ngao Vô Hư có phán định. Người này rất quái gở, tính cách rất quật cường, tuyệt đối thuộc loại chịu mềm không chịu cứng. - Ốc Lam tiên sinh, ta rất kỳ quái… …lúc xưa Nghịch Ương, có các người bảo vệ, vì sao lúc đó còn bị Vũ Hoàng, Huyền Đế bức đến bước đó, thậm chí còn phải chết? Tần Vũ nghi hoặc. Ba người này, thêm vao Nghịch Ương tiên đế, còn sợ Vũ Hoàng, Huyền Đế sao? Nghe đế vấn đề này, Ốc Lam cười. Dã Cù cười, ngay Ngao Vô Hư khuôn mặt cũng có biểu tình "không biết nên khóc hay cười" hiếm hoi. - Tiểu tử Tần Vũ. Ngao Vô Hư nhìn chằm chằm Tần Vũ. - Con người ta không thích bị người uy hiếp, ta thiếu người một ân tình, mới giúp người làm một việc… …cho dù có giết ta, ta cũng không giúp người. Tần Vũ sững người. Ốc Lam ở bên giải thích: - Tần Vũ, Ngao Vô Hư cá tính rất quật cường, lúc xưa cùng Nghịch Ương tiên đế lập thệ ước, trừ phi sinh tử quan đầu, Ngao Vô Hư có thể đi ra bảo vệ tính mạng Nghịch Ương tiên đế, bình thường… …Nghịch Ương chỉ có một lần cơ hội mệnh lệnh cho Ngao Vô Hư, đổi lại, khi đến thần giới, Nghịch Ương nhất định phải giải trừ linh hồn trói buộc của Ngao Vô Hư, và trả tự do cho Ngao Vô Hư. Tần Vũ nghe đến thệ ước giữa Ngao Vô Hư và Nghịch Ương tiên đế, không khỏi sững sờ. Ốc Lam cười: - Khi đó Nghịch Ương chỉ có thể đáp ứng, đáp ứng rồi, hắn còn có một lần mệnh lệnh Ngao Vô Hư, cơ hội để Ngao Vô Hư vì hắn làm việc, đồng thời khi nguy hiểm còn có thể để Ngao Vô Hư giúp đỡ, nếu như không đáp ứng, hắn chỉ có thể để Ngao Vô Hư chết đi, hắn một chút chỗ tốt cũng không có. Tần Vũ hoàn toàn minh bạch. Ngao Vô Hư là thà chết không khuất phục. - Ốc Lam đại ca, huynh đừng nói Vô Hư, Vô Hư tối thiểu còn đáp ứng một lần nghe mệnh lệnh của Nghịch Ương, huynh thì sao ? Ngay một lần mệnh lệnh cũng không nghe, chỉ đáp ứng khi nguy hiểm đến gần sẽ bảo trụ tính mạng hắn. Dã Cù ở một bên cười. Ngao Vô Hư cũng nhìn hướng Ốc Lam, mục quang mang ý nghĩa mọi người có mặt tại đây đều minh bạch.