Tinh Thần Biến

Chương 438: Tha khiếu ‘Tả Thu Mi’




Lưu Tinh Lệ trong đầu Tần Vũ tỏa ra vô tận lục sắc quang mang, che hết tầm mắt, lục sắc quang mang bao trùm hết thảy. Tiếp theo Lưu Tinh Lệ bắn ra thất thảy quang mang tiến nhập linh hồn kim đan Tần Vũ.Theo thất thải quang mang tiến vào linh hồn kim đan Tần Vũ, thế nhưng Lưu Tinh Lệ lại giảm tốc độ xuống.Đang lúc linh hồn kim đan Tần Vũ hấp thu thất thải quang mang, ý thức Tần Vũ lâm vào một tràng cảnh đặc thù.Khôn cùng rộng lớn hải thủy.
Tần Vũ giờ khắc này phảng phất giống như một giọt hải thủy, dung nhập với khôn cùng rộng lớn hải thủy, cảm thụ rộng lớn mênh mông hải dương khi thì bình lặng, khi thì khởi xuất phẫn nộ sóng to gió lớn, cảm thụ hải dương vô tận thâm trầm. Không biết qua bao lâu, Tần Vũ thậm chí cho rằng chính mình cũng là một giọt nước trong đó. Đột nhiên, hải dương biến mất. Tần Vũ tiến nhập một không gian toàn thực vật, các chủng loại hoa cỏ, phẩm loại vô cùng nhiều, nhiều đến nỗi Tần Vũ không nói nên lời, mà Tần Vũ lúc này cũng là một bụi cỏ nhỏ bé trong đó.
Sinh trưởng, khô héo, sau đó lại nảy mầm tràn đầy sinh cơ, sau đó lại tiếp tục sinh trưởng, rồi khô héo…
Luân hồi. Chính là luân hồi.
Tại luân hồi, Tần Vũ đột nhiên cảm thấy xung quanh tràng cảnh lại biến hóa, lộ ra quang cảnh hư vô. Đây là thái không! Tần Vũ có thể gặp lại xa xa tinh thể, mặt trời nóng cháy, hành tinh hoang vu…
Một viên tinh thể vĩnh hằng giữa thái không, phảng phất vĩnh viễn không biến hóa một dạng.
Khi thì Tần Vũ trở thành một kiện giữa vô số binh khí, khi thì Tần Vũ trở thành một hạt tro bụi trong không khí, khi thì Tần Vũ bước vào vô tận hư không, khi thì Tần Vũ tiến vào khôn cùng biển lửa…
Tại mỗi một cảnh tượng huyền diệu, Tần Vũ không biết thời gian đã trôi qua được bao lâu. Phảng phất trôi qua mấy năm, một đạo âm thanh vang lên.
- Hài tử, đây là trước khi chết ta đã lưu lại, trong đó hàm chứa những gì ta đối với vũ trụ không gian cảm ngộ, ngươi có thể cảm thụ được nhiều ít bao nhiêu thì cảm thụ. Ta Tả Thu Mi cả đời chưa có thu đệ tử, ngươi có thể xem như một đệ tử của ta. Bất quá ngươi phải nhớ kĩ, khi chưa hiểu được hết thảy những gì ta đã sở truyền, ngươi không cần nói với người khác tên của ta. Đệ tử của ta, hy vọng ngươi có thể so với ta dễ dàng hơn, so với ta hạnh phúc hơn…
Âm thanh trầm thấp ôn nhu khiến cho ý thức Tần Vũ phảng phất như bị thôi miên.
- Mẫu thân.
Tần Vũ mơ hồ như phảng phất nghe được âm thanh của mẫu thân mình, sự yên tĩnh này, làm cho hắn rất thoải mái. Hắn cũng hy vọng âm thanh kia vĩnh viễn sẽ không đình chỉ, nhưng âm thanh trong chốc lát không còn nữa.
Sau khi âm thanh tiêu thất, ý thức Tần Vũ tựu khôi phục thanh tĩnh.
- Lưu Tinh Lệ này đúng là "Tả Thu Mi" truyền cho ta?
Tần Vũ trong lòng có chút hiểu được,
- Nghe Tả Thu Mi nói, nàng tựa hồ đã chết.
Không biết như thế nào, biết được "Tả Thu Mi" đã chết đi Tần Vũ trong lòng có một cảm giác đau đớn.
Âm thanh cuối cùng của Tả Thu Mi, Tần Vũ hoàn toàn nhớ rõ. Tần Vũ không biết được, có được âm thanh làm cho linh hồn người ta đều cảm thấy điềm tĩnh, ai lại có thể hạ sát thủ?
- Đối với vũ trụ không gian lĩnh ngộ?
Tần Vũ rõ ràng cảm thấy chính mình trong linh hồn còn có chút gì đó vũ trụ tối bổn nguyên tồn tại. Mà đây đúng là nữ tử "Tả Thu Mi" lưu lại cho hắn.
- Để thân thể tự nhiên dựa theo "Cửu chuyển ám kim thân" cùng với Kim Hình Tông pháp tu luyện tiếp tục. Tần Vũ ý thức chìm vào linh hồn đang phát ra thất thải quang mang chói mắt kia. Trong não hải Tần Vũ, Lưu Tinh Lệ đã không bắn ra thất thải quang mang nữa. Hôm nay Lưu Tinh Lệ thể tích so với quá khứ nhỏ hơn một vòng. Tần Vũ vừa rồi trải qua nhiều tràng cảnh, thời gian tựa hồ rất lâu… nhưng thật ra, cũng chỉ vài ngày thời gian mà thôi. Giờ phút này Lưu Tinh Lệ đã thu nhỏ lại một vòng, cùng với linh hồn kim đan của Tần Vũ hoàn toàn dung hợp. Mà Tần Vũ ý thức đắm chìm tại sâu trong linh hồn nơi thất thải quang mang, cảm ngộ những gì "Tả Thu Mi" cấp lại cho hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Đây là Tả Thu Mi để lại Lưu Tinh Lệ tối trân quý cho Tần Vũ, Tần Vũ muốn hiểu được không biết phải mất bao lâu… Cứ như vậy, Tần Vũ ý thức tiến vào tầng thâm sâu nhất cảm ngộ tu luyện.
Tần Vũ khoanh chân ngồi trên Ám tinh, hai vạn bảy ngàn ấn văn dung nhập thâm sâu gân cốt cơ nhục, không ngừng hấp thu nguyên linh khí rèn luyện gân cốt. Kim Hình Tông công pháp cũng đồng thời vận hành, hấp thu kim chúc tính năng lượng vô tận vào thân thể Tần Vũ.
Thời gian trôi qua, Tần Vũ tại thâm tầng tu luyện, căn bản không biết được thời gian đã qua bao lâu.
Trong Khương Lan Giới.
Trên một tòa tuyết phong, Hầu Phí, Hắc Vũ, Ốc Lam ba người ngồi một chỗ. Hầu Phí một thân kim y, một đôi hỏa nhãn lóe ra một tia bất đắc dĩ. Bên cạnh Hầu Phí là một bạch y nhân - Hắc Vũ.
Ốc Lam, ngồi ở một bên uống rượu.
- Hầu tử, đại ca hắn lần này sao lại thế? Ngay cả ta tâm niệm truyền âm cho hắn, hắn đều không có phản ứng.
Hắc Vũ nhíu mày, Tần Vũ lần này tu luyện quả thật quá dài, dài đến nỗi Hắc Vũ, Hầu Phí phải lo lắng. Hắc Vũ và Tần Vũ hai huynh đệ từ nhỏ lớn lên cùng nhau, có đặc thù liên lạc lẫn nhau. Hắc Vũ và Tần Vũ thậm chí không cần dùng linh hồn lực truyền âm, chỉ cần tâm niệm là liên lạc được.
Ốc Lam đạm cười:
- Tâm niệm truyền âm, là ở trong chân linh vang lên.
- Chân linh là cái gì?
Hầu Phí nghi hoặc nhìn Ốc Lam.
Ốc Lam cười giải thích:
- A, ta quên nói, chân linh, cũng là "ý thức" theo lời các ngươi nói. Ý thức có thể liên lạc, bình thường đều có thể sử dụng. Ngay cả ngươi ý thức truyền âm hắn đều không có phản ứng, xem ra Tần Vũ bây giờ đang tiến vào thâm tầng tu luyện, ngay cả ý thức cũng hoàn toàn đắm chìm trong đó.
- Thâm tầng tu luyện?
Hầu Phí và Hắc Vũ nhìn nhau. Thâm sâu, có thể sâu đến tâm niệm truyền âm cũng không có phản ứng, cái này làm cho người ta kinh hãi a.
- Quan trọng là đại ca đã tu luyện hai vạn năm rồi. Không, ngoại giới đã trôi qua hai ngàn năm. Nhưng tu luyện hai ngàn năm, cũng là quá dài a.
Hầu Phí có chút gấp gáp nói.
Ốc Lam cười nói:
- Tiểu tử ngươi thì hỉểu cái gì? Thâm tầng tu luyện như thế này, chính là chỉ có kì ngộ mà không thể cầu! Tu luyện bình thường, là thân thể, nguyên anh tu luyện, đừng nói là ý thức truyền âm, đúng là yêu thức truyền âm, hắn đều có thể thanh tỉnh.
- Loại thâm tầng tu luyện này, không phải là tu luyện thân thể, không phải tu luyện năng lượng, mà là… tu luyện cảnh giới, đúng là Tần Vũ đối với vũ trụ không gian lĩnh ngộ! Đây là tầng tu luyện tối căn bản tối thâm sâu, ta muốn cầu cũng cầu không được, các ngươi hai người tốt nhất không có tâm niệm truyền âm quấy rầy đại ca các ngươi. Ta còn hy vọng đại ca các ngươi tu luyện như vậy cả vạn năm đây.
Nghe xong Ốc Lam nói, Hầu Phí, Hắc Vũ hai người chỉ có thể cười cười.
- Đại ca gặp hảo vận như thế, chúng ta đương nhiên cao hứng. Chỉ là ta và Hầu Tử linh hồn cảnh giới đều đạt cửu cấp yêu đế, công lực cũng đã sắp đột phá bát cấp yêu đế, nếu không phải hai người chúng ta áp chế xuống, không chừng đều đã đạt đến cửu cấp yêu đế rồi.
Hắc Vũ bất đắc dĩ nói.
Tu luyện hai vạn năm, Hầu Phí, Hắc Vũ linh hồn cảnh giới đều đạt cửu cấp yêu đế. Còn công lực, nếu không áp chế cũng đã đạt đến cửu cấp yêu đế.
Hầu Phí chép miệng nói:
- Khi đạt tới cửu cấp yêu đế, khi đó tựu có thể gặp phải thần kiếp. Mặc dù thần kiếp đến khi nào rất khó nói, có thể lâu cũng có thể mau, bởi vì không muốn quá sớm tiến vào thần giới, chúng ta chỉ có thể áp chế công lực xuống.
Hắc Vũ cũng gật đầu.
Một bên Ốc Lam bất đắc dĩ nói:
- Hai tiểu tử các ngươi tu luyện tốc độ thật nhanh, ta muốn bước vào cửu cấp yêu đế sớm một chút còn không được. Dã Cù với Vô Hư cũng vậy, mấy năm nay tu luyện rất cực khổ.
Hầu Phí, Hắc Vũ đều ngượng ngùng.
Tốc độ tu luyện của hai người bọn họ làm cho Dã Cù, Ngao Vô Hư chịu đả kích lớn. Ngao Vô Hư vốn lãnh khốc cũng không nói nhiều, chỉ yên tĩnh cô độc một mình điên cuồng tu luyện, mà Dã Cù cũng là cố gắng nỗ lực hết sức.
- Ai, chậm rãi chờ đợi a, không biết khi nào đại ca mới chấm dứt tu luyện.
Hầu Phí bất đắc dĩ nói.
Hắc Vũ cười cười:
- Mấy năm nay, cũng không có chăm sóc cho Linh Nhi, bây giờ sẽ cùng với Linh Nhi dạy dỗ hai hài tử Tiểu Đồng với Quách Phàm.
Hôm nay Tần Vũ ý thức hoàn toàn đắm chìm, không ngừng cảm ngộ hấp thu. Hắn như một lữ nhân cực kì đói khát, điên cuồng thôn phệ hấp thu cảm ngộ mà "Tả Thu Mi" lưu lại.
Thân thể Tần Vũ ẩn ẩn phát ra kim quang, thậm chí bên trong thể nội gân cốt cũng ẩn hiện vầng sáng màu vàng nhạt, rõ ràng đã đạt tới "cửu chuyển ám kim thân" tầng thứ chín.
Trước khi ý thức Tần Vũ thâm tầng tu luyện, Tần Vũ đã đạt tới "cửu chuyển ám kim thân" tầng thứ tám. Hai ngàn năm sau, cho dù không có chủ động tu luyện, nhưng thời gian dài trôi qua cũng làm cho Tần Vũ thân thể đạt tới tầng thứ chín.
Rất lâu sau đó!
Tần Vũ đang khoanh chân ngồi, hai mắt đột nhiên khai mở, lưỡng đạo thực chất quang mang bắn ra.
"Ai, đã ba ngàn năm rồi." Tần Vũ trong lòng tính toán, khiếp sợ phát hiện chính mình thế nhưng tu luyện đã qua ba ngàn năm. Ý thức thâm tầng tu luyện, Tần Vũ bây giờ bắt đầu hồi tưởng, tựa hồ như chỉ là trong một nháy mắt công phu.
Vung ngón tay, ba ngàn năm đã trôi qua.
"Tả Thu Mi rốt cục là người như thế nào? Cảm ngộ vũ trụ không gian lưu lại thật kinh người, ta lĩnh ngộ bất quá mười phần chỉ được một hai phần. Bất quá một hai phần mười, so với quá khứ đã mạnh hơn chục lần, trăm lần."
Tần Vũ đứng lên.
"Ám tinh hấp lực? Loại hấp lực bình thường này, đúng là đối với ta có gia tăng thập bội cũng không còn hữu dụng." Bên ngoài thân Tần Vũ đột nhiên phát xuất kim lực, kim lực tại bên ngoài thân Tần Vũ phiêu tán, phảng phất một quầng sáng kim sắc bao vây lấy Tần Vũ.
Mà Tần Vũ cả người thế nhưng cả người đều bắt đầu bay lên.
Đúng, là bay lên.
Mà còn là ở trên ám tinh bay lên!
Thập ngũ tinh đế cấp ám tinh, đúng là thập lục tinh đế cấp ám tinh cường giả tối đa cũng chỉ là trên mặt đất nhảy lên mà thôi. Muốn bay lên, cơ hồ sự tình không có khả năng, trừ khi thập bát tinh đế cấp cường giả mới có thể.
Bất quả Tần Vũ hôm nay thực lực còn không có đạt tới thập bát tinh đế cấp, chỉ là vừa bước vào thập thất tinh đế cấp mà thôi.
Nhưng dựa vào lĩnh ngộ vũ trụ không gian, Tần Vũ dễ dàng thay đổi không gian xung quanh thân thể, làm cho hấp lực của ám tinh xung quanh thân thể mình giảm xuống mấy chục lần.
"Pháp tắc, đó mới là lực lượng tối cơ bản tối cường đại a." Tần Vũ trong lòng dĩ nhiên lĩnh ngộ.
Bất quá Tần Vũ cũng hiểu được, nếu hai người đối với không gian lĩnh ngộ tương đương chém giết, cuối cùng chỉ có thể xem thực lực nào tối nguyên thủy. Bất quá "pháp tắc" lĩnh ngộ cũng là phi thường trọng yếu.
"Buồn cười, buồn cười, Lưu Tinh Chỉ Pháp, cái gì Vạn Trọng Chỉ, cái gì Thiên Ảo Chỉ, cái gì Thập Tuyệt Chỉ, còn có Phá Không Chỉ, thật sự là buồn cười a!" Tần Vũ tự cười mình.
Ngồi mà ngắm trời, bất quá trời như thế nào, tưởng rằng ngay trên đỉnh đầu, chừng phát hiện ra thì vô biên vô hạn.
Tần Vũ đúng là như thế.
Lúc trước đối với vũ trụ không gian lĩnh ngộ, cũng như một tiên ma yêu giới đế cấp cao thủ lĩnh ngộ mà thôi. Từ từ đối với vũ trụ không gian có chút cảm thụ, còn có "vực", cứ tưởng là đã rất lợi hại, đúng là ngồi mà ngắm trời.
Tần Vũ dám khẳng định, đúng là Bằng Ma Hoàng với mình giao thủ, chỉ cần dựa vào không gian lĩnh ngộ, Tần Vũ có thể làm cho tốc độ Bằng Ma Hoàng giảm xuống, thậm chí làm cho tiên ma yêu giới tốc độ đệ nhất nhân này biến thành người tốc độ chậm nhất yêu giới.
"Lưu Tinh Chỉ Pháp cũng bỏ, chỉ cần giữ lại "Phá Không Chỉ" cũng đủ." Tần Vũ vươn ra ngón trỏ tay phải.
Một đạo kim lực từ ngón tay Tần Vũ bắn ra.
"Xuy!"
Đạo màu vàng chỉ mang, phảng phất như xuyên qua tầng không gian, trực tiếp xạ trên mặt đất ám tinh. Mặt đất ám tinh vốn cứng cỏi, thế nhưng bị chọc vào một lỗ thủng gần nửa thước.
"Ha ha…" Tần Vũ nở nụ cười, "Khi tại thập tứ tinh đế cấp ám tinh, ta dụng thần kiếm Phá Thiên, vậy mà cực khổ lắm mới cắt ra được một cục vật chất nhỏ. Vậy mà bây giờ đơn giản chỉ nhích một ngón tay, so với thần kiếm Phá Thiên uy lực hơn gấp chục lần."
Một ngón tay này Tần Vũ không có sử dụng "hắc động" gia tốc.
Một ngón tay này Tần Vũ chỉ lợi dụng vũ trụ không gian lĩnh ngộ, làm cho không gian xung quanh chỉ mang vỡ vụn, cho nên chỉ mang lướt qua, ngay cả mặt đất ám tinh cũng bị bắn thủng sâu nửa thước. Chỉ là Tần Vũ lĩnh ngộ còn chưa đủ…nếu như là "Tả Thu Mi", Tần Vũ phỏng chừng chỉ một phất tay, cả ám tinh đều có thể hóa thành phi hôi.
"Ta vẫn còn yếu a."
Tần Vũ đáy lòng tự than thở.
Yếu?
Tần Vũ thật sự là yếu? Chỉ dựa vào hôm nay, thân thể có thể so với thượng phẩm thần khí, có thể thắng hắn phỏng chừng cũng không có mấy người. Tần Vũ đã là cực mạnh, đúng là do không gian lĩnh ngộ, mặc dù "Tả Thu Mi" lưu lại hắn lĩnh ngộ chỉ một hai phần mười.
Phóng mắt tiên ma yêu giới, có lẽ chỉ Long Hoàng có truyền thừa chí bảo, mới có thể dựa vào phòng ngự bình thường ngăn cản Tần Vũ.
"Thân thể ta hiện tại chừng thập thất tinh đế cấp, khoảng cách thập bát tinh đế cấp cũng nhanh, không cần gấp gáp tu luyện." Tần Vũ chuẩn bị rời đi ám tinh này, nhưng mà vừa bước đi hai bước, Tần Vũ ánh mắt trừng lên: "Ba ngàn năm, a, Phí Phí bọn họ tại khương lan giới đã tu luyện ba vạn năm, ba vạn năm, đừng nói cho ta biết hai người bọn họ đã độ thần kiếp rồi a."
Sau đó Tần Vũ cả người đột ngột biến mất tại ám tinh, tiến vào khương lan giới.