"Không có khả năng." Tân Lão Cửu kiên quyết phủ nhận nói: "Tam ca của ta không có khả năng trộm vật của sư phụ ta...
Ai ngờ Lộ Nghiên Thanh lại thở dài: "Là lão tam cầm đi mười chậu huyết lan."
Tân Lão Cửu vốn ở trong hang động nên không chú ý tới, nhưng Lộ Nghiên Thanh đang ở trong trang viện, Tân Lão Tam vừa bay tới gần nàng đã nhận ra. Tân Lão Tam lấy đi mười chậu huyết lan, Lộ Nghiên Thanh còn đang kỳ quái, tuy rằng không biết nguyên nhân gì, nhưng nàng không tin Tân Lão Tam làm ra chuyện gì bất lợi cho mình nên không đi ra ngăn cản.
"Ngươi biết hắn cầm đi huyết lan còn không chịu ngăn cản?" Dược Thiên Sầu nhìn chằm chằm Lộ Nghiên Thanh quát lên.
"Ta..." Dược Thiên Sầu không nói gì, hận không thể xông lên tát cho Lộ Nghiên Thanh hai bạt tai. Lúc này dù cho gương mặt Lộ Nghiên Thanh có bao nhiêu xinh đẹp, trong mắt hắn cũng thành đống phân thối. Nhưng hắn biết mình không phải là đối thủ của hai người, vì thế cố dằn lửa giận trong lòng, trầm giọng nói: "Lộ tiền bối, xảy ra chuyện lớn."
Ánh mắt trong suốt của Lộ Nghiên Thanh nhìn chằm chằm Dược Thiên Sầu, trong lòng đột nhiên hiện lên một tia nghi ngờ, nàng giống như nhìn thấy được một tia thần sắc chán ghét trong mắt Dược Thiên Sầu khi nhìn nàng. Cho tới bây giờ chưa từng thấy có nam nhân nào nhìn mình với ánh mắt như thế, cũng không biết mình đắc tội hắn khi nào, lông mày chợt nhíu nói: "Dược Thiên Sầu, ngươi cùng lão tam đã xảy ra chuyện gì?
Vẻ mặt Dược Thiên Sầu âm trầm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Yến Truy Tinh trốn trong địa bàn Linh Phương cốc của ngươi, chỉ sợ ngươi còn không biết đi?"
Lộ Nghiên Thanh và Tân Lão Cửu kinh ngạc nhìn nhau, Lộ Nghiên Thanh kỳ quái nói: "Không có khả năng! Làm sao ngươi biết Yến Truy Tinh trốn trong Linh Phương cốc?" Hai người tuy rằng kinh ngạc, nhưng cũng không có gì phản cảm với chuyện Yến Truy Tinh có trốn bên trong Linh Phương cốc hay không. Đối với hai người bọn họ mà nói, Yến Truy Tinh cùng bọn họ không oán không cừu, lại không có liên quan gì, dù có trốn trong Linh Phương cốc, vậy thì thế nào?
"Hắc hắc! Xem ra các ngươi là không sao cả! Tốt! Thật tốt! Rất tốt!" Dược Thiên Sầu chỉ vào hai người giận quá phản cười. Trong mắt hắn hiện rõ vẻ chán ghét chỉ hận không được lập tức khắc hai chữ vương bát lên trên mặt Lộ Nghiên Thanh. Có đôi khi vẻ xinh đẹp gì đó lại vô cùng đáng giận lẫn chướng mắt, làm cho tâm tình người ta càng khó chịu vô cùng.
Sắc mặt Tân Lão Cửu trầm xuống, quát: "Càn rỡ..."
Lộ Nghiên Thanh đưa tay ngăn trở hắn nói tiếp, tự mình ôn hòa nhã nhặn nói: "Dược Thiên Sầu, ngươi có lời gì không ngại nói thẳng."
Dược Thiên Sầu hít sâu một hơi, bình phục lại cảm xúc, chậm rãi nói: "Yến Truy Tinh trốn trong địa bàn Linh Phương cốc tu luyện ma công. Quá trình tu luyện này dị thường tàn nhẫn, hiện giờ không biết đã hi sinh bao nhiêu tính mạng nữ tử người phàm. Trước đó bị ta trong lúc vô ý đánh vỡ, đại chiến cùng hắn một hồi, đã bị ta đánh thành trọng thương chạy trốn. Mà Thất Tinh Huyết Lan chính là vật mấu chốt để hắn tu luyện ma công, ngươi có bốn gã đệ tử bị Ma Nhãn của hắn khống chế, đã trở thành khôi lỗi đồng lõa của hắn, Tân Lão Tam chính là một trong số đó, ngươi nói hắn trộm đi mười chậu huyết lan là muốn làm gì?"
"Cái gì?" Lộ Nghiên Thanh cùng Tân Lão Cửu kinh hô một tiếng, rốt cục hai người bọn họ không còn trấn định nổi, thậm chí có chút bối rối...
Dược Thiên Sầu vẫn ngại không đủ kích thích, vẻ mặt cười nhạt: "Đã quên nói cho Lộ tiền bối, bốn gẫ đệ tử của ngươi ngoại trừ Tân Lão Tam, ba người còn lại đã bị Yến Truy Tinh hại chết. Nếu như không muốn Tân Lão Tam cũng chết oan chết uổng, ta khuyên các ngươi mau nhanh phái người điều tra khắp địa bàn Linh Phương cốc, hắn đã bị ta đánh thành trọng thương, nói vậy tạm thời còn chưa trốn được quá xa."
"Cái gì?" Hai người lại kinh hô.
Tân Lão Cửu thất thố run giọng nói: "Ngươi nói Yến Truy Tinh giết ba vị huynh trưởng của ta?"
Lúc này Dược Thiên Sầu tự nhiên sẽ không nói do chính mình giết, chỉ nói: "Có phải huynh trưởng của ngươi hay không ta không biết, ta chỉ nghe được Tân Lão Tam gọi bọn hắn là ngũ đệ, lục đệ cùng thất đệ, có phải huynh trưởng của ngươi hay không ngươi tự mình nghĩ đi."
Tân Lão Cửu lập tức xoay người, thần tình lo lắng đối Lộ Nghiên Thanh khom người cầu xin: "Sư phụ, không quản là thật hay giả, thỉnh cho phép đệ tử dẫn người đi điều tra."
"Những ai dùng được trong môn phái đều mang theo, cần phải cứu cho được lão tam trở về." Lộ Nghiên Thanh thần tình lo âu nói.
"Dạ!" Tân Lão Cửu chắp tay rất nhanh rời đi. Không bao lâu liền thấy bên trong núi bay ra mấy trăm người, hướng dãy núi liên miên bay đi...
Ánh mắt Dược Thiên Sầu thu hồi khỏi đám người đi xa, nhìn chằm chằm Lộ Nghiên Thanh cười lạnh nói: "Lộ tiền bối, ngươi không biết chỉ bằng chút người của Linh Phương cốc muốn tìm được bọn họ trong dãy núi mênh mông kia hi vọng thực xa vời sao? Ta xem nên tìm thêm người đến đi!"
Lộ Nghiên Thanh thần tình lo âu lúc này chợt phục hồi lại tinh thần, có chút bối rối gật đầu nói: "Ta lập tức liên hệ Văn Lan Phong, cầu hắn phái người." Đối với người chưa từng gặp qua tai nạn gì như nàng mà nói, tuy rằng đã trải qua nhiều năm tháng, nhưng năng lực ứng phó sự thay đổi đột ngột quả thật chẳng ra gì.
Dược Thiên Sầu không nói gì, tuy rằng nghe nói nữ nhân này một mực cự tuyệt Văn Lan Phong, nhưng có vẻ như hễ gặp phải khó khăn đầu tiên nghĩ đến vẫn là Văn Lan Phong.
Có lẽ Dược Thiên Sầu vẫn còn ngại như vậy không đáng tin, thật sự sợ hãi không bắt được Yến Truy Tinh, lúc này hắn lại nhắc nhở: "Lần trước nhiều người như vậy cũng chưa bắt được Yến Truy Tinh, một mình Văn Lan Phong cùng người của hắn cũng chưa chắc đủ. Ta nghe nói Lộ tiền bối giao tế rộng rãi, vì an toàn của Tân Lão Tam, nên mời hết những người có thể giúp đỡ đến đây đi!"
Lộ Nghiên Thanh không kịp nghĩ nhiều, thầm chấp nhận liên tục gật đầu, nhanh chóng bay vào trong trang viện, sử dụng truyền tấn trận nơi nơi mời người giúp...
"Dược Thiên Sầu!"
Dược Thiên Sầu vừa đưa mắt nhìn xuống chân núi chợt nghe có người gọi bèn nhìn lại, Bách Mị Yêu Cơ và Nhan Vũ đang đứng ngay cửa viện nhìn hắn.
Hai người kỳ thật vẫn một mực đứng bên trong, khi Dược Thiên Sầu vừa đến, các nàng đã biết, nhưng nhìn thấy Lộ Nghiên Thanh cùng Tân Lão Cửu hai vị cao thủ Hóa Thần kỳ đều ở đây, đều không dám đi ra quấy rầy. Lúc này thấy hai vị cao thủ Hóa Thần kỳ đều đã rời đi mới hiện thân chậm rãi đi tới.
Thấy hai nàng đều không sao, tâm tình Dược Thiên Sầu nhất thời tốt hơn không ít. Nhất là khi nhìn thấy trên người hai nàng thay bộ áo trắng bằng vải bố che phủ thân thể thướt tha nhưng lại làm hai nàng càng tăng thêm vẻ phong tinh khác lạ. Càng nhìn ánh mắt Dược Thiên Sầu càng tỏa sáng, lúc này gương mặt tươi cười nói: "Hai vị ở nơi này đã quen rồi chưa?"
Hai nàng gật gật đầu, tỏ vẻ hoàn hảo, Nhan Vũ nhìn hắn không dời mắt, có chút muốn nói chuyện nhưng lại thôi. Dược Thiên Sầu cũng biết rõ nhưng lại cố ý lần tránh ánh mắt nàng, bởi vì hắn không biết làm sao mở miệng mới tốt.
"Yến Truy Tinh thực sự nguy hiểm như vậy?" Bách Mị Yêu Cơ trịnh trọng hỏi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Nàng hiền nhiên cũng nghe được câu chuyện giữa Dược Thiên Sầu và Lộ Nghiên Thanh.
Đồng tử Dược Thiên Sầu chợt co rụt lại, ánh mắt đảo qua trên mặt hai người, chậm rãi hỏi: "Lúc ở Linh Phương cốc hai người có gặp qua Yến Truy Tinh không?"
Hai người lắc đầu, Bách Mị Yêu Cơ trả lời: "Ngoại trừ lúc đầu đi tới có đi vòng quanh một lần, thời gian sau đó luôn đi theo bên người Lộ tiền bối làm trợ thủ. Nhưng cũng đã học được không ít, nhưng chưa từng gặp mặt Yến Truy Tinh. Nhưng vừa rồi nghe ngươi nhắc đến Tân Lão Tam, bản thân ta nhớ đến một chuyện. Đoạn thời gian trước hắn thường xuyên mời chúng ta ra sau núi dạo chơi, mà hai chúng ta bởi vì là nữ nhân, không có phương tiện cùng hắn đi tới nơi hẻo lánh, vì vậy đã cự tuyệt, hiện giờ nghĩ lại việc này thật có điểm khả nghi!"
Dược Thiên Sầu gật gật đầu, liền nhẹ nhàng thở ra, xem ra mình đã lo lắng rất đúng, Yến Truy Tinh quả nhiên muốn thông qua Tân Lão Tam xuống tay đối với hai nàng, may mắn hai người luôn đi theo bên người Lộ Nghiên Thanh, cũng không cho Yến Truy Tinh cơ hội hạ thủ, nếu không hậu quả thật khó có thể tưởng tượng.
"Tên kia tuy rằng bị ta đánh trọng thương đào tẩu, nhưng có một số việc trước tiên nên phòng bị." Dược Thiên Sầu trịnh trọng nhắc nhở: "Khi các ngươi gặp phải hắn, ngàn vạn lần đừng ôm điều gì may mắn, lập tức có thể chạy trốn bao xa thì chạy bao xa. Khi mắt hắn đỏ rực lên, lập tức tránh né, ngàn vạn lần đừng nhìn. Nếu không sẽ bị hắn nhiếp trụ tâm thần, trở thành khôi lỗi của hắn."
Hai nàng biến sắc, có chút sởn tóc gáy nhìn nhau, Bách Mị Yêu Cơ hỏi lại lần nữa: "Yến Truy Tinh thực sự đáng sợ như vậy?"
"Tên kia tu luyện ma công dị thường tà môn, ta phỏng chừng tu sĩ dưới Hóa Thần kỳ không là đối thủ của hắn, tối hôm qua hắn gặp phải ta, xem như hắn không may." Dược Thiên Sầu luôn mãi nhắc nhở hai người nói: 4