Hiển nhiên là hắn đã hiểu lầm, nhìn không thấu tu vi của Dược Thiên Sầu cũng là một nguyên nhân, nhưng trọng yếu nhất chính là Vi Xuân Thu và Vân Bằng đi theo phía sau Dược Thiên Sầu, hai người này thật sự cường hãn, người bình thường vốn không thể so sánh nổi.
"Ta không phải là cao nhân gì." Dược Thiên Sầu tự giễu cười chắp tay nói: "Tại hạ Dược Thiên Sầu."
"Dược Thiên Sầu..." Vạn Cách Di ngây ra, trong miệng lặp lại tên này nghe có chút quen tai, thử dò hỏi: "Ngươi chính là Dược Thiên Sầu đã tham gia đại hội tại Thần Khư Cảnh?"
Dược Thiên Sầu cũng bị hắn làm ngây ngần cả người, chợt phục hồi lại nói: "Ta là người có tham gia đại hội tại Thần Khư Cảnh lần này, có vấn đề gì sao?" Trong lòng hắn đang suy nghĩ đám người Vạn Linh lẽ ra không nên truyền bá chuyện mình là mật thám của Tiên Đế mới đúng...
"Hắn là Dược Thiên Sầu...Nguyên lai chính là hắn..." Trên đường lập tức truyền đến thanh âm châu đầu ghé tai, toàn bộ ánh mắt đều tập trung lên trên người Dược Thiên Sầu.
Dược Thiên Sầu có chút mờ mịt nhìn quanh bốn phía, tựa hồ không nghĩ tới mình đã có danh khí lớn như vậy.
Vi Xuân Thu và Vân Bằng càng không biết nói gì, không biết rốt cục Dược Thiên Sầu có lai lịch ra sao, không ngờ có nhiều người biết hắn như vậy, so với thân phận của một tán tu Hóa Thần kỳ có điểm không quá xứng đáng.
Hai người càng không biết mọi người càng không hiểu nguyên nhân vì sao ba người họ lại đi chung, Vi Xuân Thu và Vân Bằng có tu vi Tiên Đế sơ kỳ thế nào lại hỗn cùng một tán tu Hóa Thần kỳ.
Sau khi xác nhận người trước mắt chính là Dược Thiên Sầu, Vạn Cách Di nhất thời có vài phần kính trọng, hắn căn bản không biết Dược Thiên Sầu và Vạn cổ Thông đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng lại nghe nói Vạn Linh ở ngay trước mặt mọi người kéo tay Dược Thiên Sầu. Vạn Linh lại được Vạn Bác Thánh vô cùng thương yêu, tình lang của Vạn Linh ngay cả hắn cũng phải cấp vài phần mặt mũi, lúc này hướng ba người khách khí chắp tay nói: "Khó được ba vị quý khách quang lâm, thỉnh vào trong!"
Ba người cũng không khách khí, đi theo hắn vào đại đường. Sau khi ngồi xuống, Vạn Cách Di cười hỏi: "Không biết ba vị quý khách quang lâm bổn hội có gì muốn giao dịch?"
Vi Xuân Thu và Vân Bằng trầm mặc không hé răng nhìn Dược Thiên Sầu, Dược Thiên Sầu cười nói: "Cũng không phải muốn giao dịch mà là có việc muốn nhờ. Tại hạ muốn đăng ký một thương hội tại thương hội liên mình, thế nhưng phải cần có thương hội khác dẫn tiến, sợ rằng muốn phiền phức quý hội làm người dẫn tiến."
Dáng tươi cười trên mặt Vạn Cách Di chợt cứng lại một lát, sau đó pha trò như có lệ: "Điều này ta khả năng không làm chủ được, việc này không có chưởng môn bổn hội tự mình cho phép thì không được."
Dược Thiên Sầu cũng không có thời gian vòng vèo với hắn, sau đó còn có một đống đại sự chờ hắn đi làm, vì vậy thẳng thắn nói: "Không cần ngươi làm chủ, phiền phức ngươi truyền một tin tức cấp cho chưởng môn quý thương hội, hắn sẽ nói cho ngươi nên làm như thế nào."
Đối phương nói chuyện không có chút khách khí, trên mặt Vạn Cách Di nhất thời có chút không nhịn được, dù là bản thân Vạn Linh cũng không nói chuyện với đường đường trưởng lão giống như hắn, nếu không phải nể mặt Vi Xuân Thu và Vân Bằng, chỉ sợ hắn đã muốn tiễn khách. Trên mặt hắn lộ vẻ cười lạnh nói: "Dược Thiên Sầu, hiện tại tuy ở Tiên giới ngươi có được chút danh khí, nhưng sợ rằng còn chưa tới mức có tư cách trực tiếp nói chuyện với chưởng môn bổn hội đi?"
Nét cười nhàn nhạt trên mặt Dược Thiên Sầu cũng không giảm, hắn đứng lên chậm rãi đi tới đối diện Vạn Cách Di, gằn từng chữ: "Ta không muốn cùng ngươi phát sinh bất cứ xung đột gì, nhưng ta không có thời gian vòng vèo với ngươi. Ta xin khuyên ngươi nên mau chóng đem lời của ta chuyển cáo cho Vạn Bác Thánh, hắn tự nhiên biết nên làm như thế nào, làm lỡ sự tình, chỉ sợ đến lúc đó Vạn Bác Thánh không tha cho ngươi."
Vi Xuân Thu và Vân Bằng nhìn nhau, cũng không biết Dược Thiên Sầu uống nhầm thuốc gì, không ngờ dám nói ra lời như vậy. Bất quá làm hai người ngoài ý muốn chính là lúc này trên người Dược Thiên Sầu mơ hồ nổi lên một cỗ khí thế thượng vị giả, so sánh với trước đó giống như là hai người.
"lớn mật!" Râu tóc Vạn Cách Di đều dựng đứng lên, quát: "Tục danh chưởng môn bổn hội há cho ngươi gọi thẳng như thế."
Ánh mắt Dược Thiên Sầu lạnh lẽo, tiện tay lấy ra khối tử huyền lệnh bài, giờ lên nói: "Trong ngôn ngữ có nhiều mạo phạm, Vạn trưởng lão còn thỉnh bớt giận. Nếu Vạn trưởng lão không muốn thay ta liên hệ chưởng môn quý thương hội, vậy giúp ta chuyển lời cho Vạn Linh đi! Nàng cho ta khối lệnh bài này từng nói qua, có chuyện gì có thể trực tiếp dùng khối lệnh bài này tìm nàng."
Vạn Cách Di nhìn thấy lệnh bài lập tức cưỡng chế cơn tức, lệnh bài đại biểu cho tín dự của Vạn cổ Thông, thật không thể đơn giản làm hư hại. Hắn giật lấy tử huyền lệnh bài, tức giận nói: "Chờ!" Sau đó xoay người đi ra.
Vi Xuân Thu đứng lên, vây quanh Dược Thiên Sầu hai vòng tấm tắc nói: "Ngươi rốt cục có lai lịch gì, tử huyền lệnh bài vốn đẳng cấp như ngươi làm sao có khả năng bắt được?"
"Ta làm sao biết, đây là do người ta mạnh mẽ đưa cho ta đó." Dược Thiên Sầu vô tội xòe tay nói.
"Nói nhảm!" Vi Xuân Thu trợn mắt lườm hắn nói: "Ngươi thành thành thật thật khai ra, Vạn Linh cho lệnh bài cho ngươi là ai? Khẳng định lại là nữ nhân đi?"
Vân Bằng ngồi một bên nhàn nhạt tiếp lời: "Có người nói chính là bảo bối tôn nữ của Vạn Bác Thánh, hắn rất thương yêu, trước khi ngươi ẩn nấp nàng còn chưa ra đời."
Lúc này Vi Xuân Thu "nga" một tiếng thật dài, trên mặt lộ vẻ tối cười nói: "Tiểu tử ngươi không tệ nha! Không ngờ cảo tới bảo bối tôn nữ của Vạn Bác Thánh, lợi hại! Bội phục!"
"Ngươi xem ta là người nào vậy?" Dược Thiên Sầu khinh bỉ một câu, hai người ngươi tới ta đi châm chọc không bao lâu, liền thấy Vạn Cách Di vội vã chạy trở lại, có chút sợ hãi khom Minh Hành lễ nói với Dược Thiên Sầu: "Vừa rồi có mạo phạm, còn xin thứ tội. Chưởng môn đã tự mình dặn dò, bảo ta tận lực phối hợp ngươi."
Trước đó hắn còn cho rằng Dược Thiên Sầu chỉ là người dựa dẫm Vạn Linh, nhưng sau khi liên hệ với Vạn Linh, đem lời của Dược Thiên Sầu thuật lại, giọng nói của Vạn Linh có chút khẩn trương bảo hắn chờ. Làm hắn ngoài ý muốn chính là không bao lâu Vạn Bác Thánh liền tự mình liên hệ hắn, dùng giọng nói dị thường trịnh trọng báo: "Đáp ứng hắn, sau đó tận lực không nên trêu chọc hắn, người này bối cảnh rất sâu!"
Vạn Bác Thánh chỉ nói một câu ngắn ngủi như thế, Vạn Cách Di lập tức nghe ra ý tứ bất đồng, Vạn cổ Thông ở tại Tiên giới đã bài danh thương hội đệ nhất, từ trong miệng Vạn Bác Thánh còn nói ra lời bối cảnh rất sâu há có thể giản đơn? Hơn nữa trước đó Dược Thiên Sầu thẳng hô tục danh của Vạn Bác Thánh, lúc này Vạn Cách Di có chút kinh hãi, mơ hồ hoài nghi Dược Thiên Sầu và Tiên cung có điều gì liên quan, bằng không làm sao có thể để cho Vạn Bác Thánh thận trọng đối đãi?
Bất quá ngẫm lại cảm thấy sai, thương hội liên mình vốn do Tiên cung nắm trong tay, nếu như Dược Thiên Sầu là người của Tiên cung còn cần Vạn cổ Thông làm dẫn tiến làm gì. Hắn nghĩ không ra nguyên nhân, nhưng biết mình không thể chọc tới Dược Thiên Sầu, trách không được trước đó Dược Thiên Sầu nói nếu làm lỡ sự tình Vạn Bác Thánh sẽ không tha cho chính mình.
Trong mắt Vi Xuân Thu và Vân Bằng hiện lên vẻ nghi hoặc, thái độ của Vạn Cách Di trước sau biến hóa thật quá lớn. Dược Thiên Sầu cười tiếp nhận tử huyền lệnh bài, nói: "Việc này không nên chậm trễ, vậy phiền phức Vạn trưởng lão đi theo ta đến thương hội liên mình thôi!"
"Không dám, thỉnh!" Vạn Cách Di làm ra thủ thế như mời.
Nhóm bốn người lập tức đi ra đại đường, trực tiếp bay về hướng thương hội liên mình kim bích huy hoàng, cùng nhau rơi xuống bên ngoài đại điện. Vạn Cách Di bước nhanh tới cửa đại điện, xuất ra tín vật của Vạn cổ Thông đưa cho hai gã thủ vệ ngoài cửa nghiệm chóng.
Hai gã ứiủ vệ hơi có chút ngoài ý muốn đưa mắt nhìn Dược Thiên Sầu đi theo phía sau, trong lòng thầm mắng người này có bệnh, nếu có thể thỉnh được Vạn cổ Thông làm người dẫn tiến, còn tới đây loạn xả cái gì, bốn người lập tức được thà đi vào.
Sau khi tiến nhấp đại điện, Vạn Cách Di để ba người chờ, chính hắn dùng tín vật của Vạn cổ Thông một đường thông suốt đi vào hậu điện. Cũng không biết hắn lăn qua lăn lại chuyện gì, nói chung mất một thời gian, sau đó mang đến hai gã kim bào lão giả, hai người nhìn thấy Vi Xuân Thu và Vân Bằng liền khách khí chắp tay, song phương hàn huyên vài câu, hiến nhiên đều quen biết nhau.
Trong đó một người nhìn về phía Dược Thiên Sầu nói: "Ngươi chính là Dược Thiên Sầu? Ngươi muốn đăng ký thương hội?"
"Đúng vậy!" Dược Thiên Sầu đúng mức trả lời.
Hai gã kim bào lão giả nhìn nhau, một người gương mặt không chút biểu tình hỏi: "Là đăng ký loại thương hội kinh doanh đơn loại hay đăng ký kinh doanh đa loại?"
"Đăng ký thương hội kinh doanh đa loại." Dược Thiên Sầu nói.
Đối phương thẳng thắn lưu loát nói tiếp: "Giao năm trăm ức thần phẩm linh thạch."
Dược Thiên Sầu biết số tiền này không thể tiết kiệm, tuy rằng đau lòng, nhưng vẫn lấy ra hai thủ trạc trữ vật giao cho đối phương.
Người nọ chăm chú kiềm kê một lần lại nhìn một người gật đầu nói: "Con số không sai."
Vi Xuân Thu và Vân Bằng nhìn nhau không nói gì, Dược Thiên Sầu thoạt nhìn chỉ đeo túi trữ vật rỗng trên lưng, nghĩ không ra lại có tiền như vậy. Thần tình Vạn Cách Di càng thêm rùng mình, năm trăm ức thần phẩm linh thạch tuyệt đối không phải một tán tu Hóa Thần kỳ có khả năng lấy ra, bối cảnh người này quả nhiên không đơn giàn. Hắn lại không biết số tiền này do chính Vạn cồ Thông đưa ra.
Một kim bào nhân khác lập tức dò hỏi: "Tên của thương hội, còn có tên hội trưởng cùng chưởng môn cũng cùng báo lên."
Dược Thiên Sầu hơi ưỡn ngực, ánh mắt lóe ra tinh mang leng keng hữu lực trả lời: "Thiên Hạ thương hội! Dược Thiên Sầu!"
Thanh âm mơ hồ quanh quần trong đại điện, mấy người ở đây đều nghe ra vẻ dị dạng bao hàm trong giọng nói của hắn, thế nhưng cũng không suy nghĩ nhiều. Bởi vì loại tình huống này rất phổ biến, người nào đến đăng kỹ thương hội lại không ôm kỳ vọng thật lớn đối với thương hội của mình.
Hai gã kim bào nhân đăng ký vào một khối ngọc điệp, sau đó đều tự thu hồi, trong đó một gã công bố: "Thiên Hạ thương hội, hội trưởng kiêm chưởng môn Dược Thiên Sầu, đã đăng ký hoàn tất. Trong vòng hai ngày sẽ đem tin tức công bố trong toàn Tiên giới." Nói vừa xong, hai gã kim bào nhân liền xoay người quay trở về hậu điện.
Vạn Cách Di đứng một bên lúc này hướng Dược Thiên Sầu ôm quyền chúc mừng nói: "Dược chưởng môn, chúc mừng, chúc mừng Thiên Hạ thương hội khai sơn lập phái tại Tiên giới."
Vạn Cách Di cười nói: "Đúng vậy, đã đăng ký xong."
"Chỉ làm một chút như vậy đã thu của ta năm trăm ức thần phẩm linh thạch?" Gương mặt Dược Thiên Sầu co quắp. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Vạn Cách Di cười khổ, thầm nghĩ ai dám đi giảng đạo lý với Tiên cung. Hắn phất tay ý bảo nơi đây không thể ở lâu, cả nhóm bốn người đi ra đại điện thương hội liên mình, đi ra bên ngoài sườn núi.
Bên ngoài ánh nắng chiếu sáng, hai tay Dược Thiên Sầu dùng sức chà xát trên mặt, nhưng vẫn không chà xát tiêu tan biểu tình đau lòng. Vi Xuân Thu cũng vừa hồi phục tinh thần, nhìn chằm chằm Dược Thiên Sầu cười lạnh nói: "Xót ruột phải không! Bất quá tiểu tử ngươi thật là có tiền, không ngờ dám bỏ ra năm trăm ức thần phẩm linh thạch mua chức chưởng môn mà làm, thật sự là xa hoa. Hắc hắc! Cả một Thiên Hạ thương hội chỉ có một mình ngươi làm chưởng môn, có điểm ý tứ!"