Ả õng ẹo bước nhún nhảy vào thang máy, trong khi đó ở một căn phòng trọ gã đang loay hoay pha sữa cho con, miệng lẩm bẩm:
–Mày nhanh lớn lên rồi phụng dưỡng bố mày nhá. Đừng có hư như con mẹ mày mà bố trả cả trâu lẫn nghé về nơi sản xuất đấy. Biết điều thì ngoan đi, đừng có động tí lại ngoạc cái mồm ra ăn vạ là không được đâu. Mẹ mày đi đánh đĩ rồi con ạ.
Tại khách sạn, khi ả vừa đưa bàn tay ngọc ngà với những ngón tay thon dài được tỉa tót và sơn sửa công phu lên gõ cửa thì đã nghe tiếng vọng ra từ bên trong:
–Vào đi cưng!
Ả mở cửa bước vào, thì thấy trên giường một gã đàn ông chỉ cuốn độc một chiếc khăn tắm lên người đang chờ đợi. Nhìn thấy ả, hắn đứng hình mất mấy giây vì không thể tưởng tượng sau một thời gian nằm ổ ả lại đẹp lên nhiều như thế. Miệng hắn liền nở ngay nụ cười nịnh đầm ra:
–Úi xin chào người đẹp, đến đây với anh nào!
Ả ào đến bên hắn, tay trùm đồ cổ chỉ chờ có vậy liền ôm chầm lấy con đàn bà trước mặt hôn hít nói:
–Thơm quá, người em cứ thơm như múi mít thế này thì bố thằng nào chịu được. Để anh tắm cho em nhé? Yêu quá đi mất!
Vừa nói đôi tay hư hỏng của hắn vừa luồn tay vào người ả đàn bà gợi tình và chỉ chưa đầy năm phút một thân hình trần trụi bốc lửa với những đường cong hút mắt hiện ra. Mặc dù có nhiều con đàn bà qua tay hắn nhưng ngay lúc này đây hắn cũng phải đưa tay lên dụi mắt, rồi cứ thế bế thốc ả lên giường. Hai thân thể chẳng ý tứ gì mà ngay lập tức cuốn lấy nhau như nhựa dính. Đôi bàn tay tham lam của hắn thám hiểm khắp người ả, nó liên tục đi hoang khiến ả không ghìm được mà rú lên những thanh âm đầy dung tục. Hai con thú người lao vào nhau cứ như những kẻ bị bỏ đói lâu ngày. Miệng hắn như nuốt trọn tấm thân ả, nó lướt đến đâu ả lại cảm thấy đê mê điên đảo đến đấy, chiếc lưỡi đàng điếm của hắn cứ như một thỏi nam châm hút lấy mọi thứ mà nó đi qua.
Ả chỉ biết rên rỉ sung sướng và bắt đầu giở hết kỹ nghệ của mình ra, lâu lắm rồi ả không được phục vụ thượng đế, hắn lại là người mở hàng nên ả cũng muốn để lại dấu ấn, không ngần ngại mà tung ra những ngón nghề thuần thục đưa hắn vào mê hồn trận. Gió đổi chiều nhanh như điện xẹt, từ một kẻ chủ động giăng lưới tình thì chỉ trong vòng một nốt nhạc hắn đã bị ả đè xuống nghiến ngấu, có lúc thì vồn vã hừng hực cháy bỏng như cuồng phong vũ bão, lúc lại mềm mại nhẹ nhàng như lời ru thì thầm của biển làm hắn đứ đừ trong cơn say tình do ả tạo nên. Quần nhau gần một tiếng đồng hồ với đủ mọi chiêu trò như thế thì hắn chính thức bị ả đánh gục. Nằm vật ra thỏa mãn, hắn thủ thỉ:
–Em tuyệt vời lắm cưng ạ. Thế mà giờ anh mới biết tới em, cứ nghĩ chỉ là tin đồn nhưng đúng là thằng Lãi nó có số hưởng, mẹ nó chứ tên là Lãi nên lãi đủ thứ. Em cứ như thế này thì phí của giời quá. Em có thích đổi đời không anh giới thiệu cho, anh quen hơi bị nhiều đại gia đấy. Cỡ khủng thì không nói nhưng ít nhất về mặt gia thế cũng hơn đứt anh. Em cứ gọi là tha hồ mà vặt lông chúng!
Ả làm như ngây thơ nói:
–Anh lại trêu em rồi…ai mà chả muốn đổi đời…thế anh nói đùa hay nói thật đấy, có giúp được em thật không?
–Mẹ kiếp! Thằng Vịnh xưa này chưa từng biết nói phét bao giờ, em cứ yên tâm miễn làm cho anh sung sướng thì cái gì cũng có. Em sẽ là bà hoàng, rất nhiều kẻ có tiền nhưng lại thích gái nhà lành, nhưng phải là gái đẹp. Tới đây anh sẽ giới thiệu cho em một đại gia có máu mặt trên thương trường, việc của em là làm sao cho ra vẻ nai tơ vào, kiểu gì cũng được đưa vào tầm ngắm. Để anh bố trí, khi nào cần anh sẽ alo cho thằng đệ của em. Thằng đó được đấy, quan trọng là nó không biết ghen, điều này anh thích.
Bằng cái chiêu ấy hắn lại rót mật vào tai ả, ả cứ ngồi nghe hắn vẽ voi rồi lại ra chiều tâm lý tầm quất cho hắn, đúng là ông có cỗ lòng thì bà thò chai rượu. Chỉ bằng vai chiêu như vậy thì anh ả đã đọc vị được ra nhau. Lúc này hắn mới bế thốc ả vào nhà tắm, đôi mèo mỡ lại quấn lấy nhau thêm một hồi nữa rồi mới õng ẹo đi vào giường ôm nhau ngủ. Vì đã dặn trước với gã chồng hờ là ả sẽ chủ động bắt xe về vào hôm sau nên ả cứ việc ôm tay buôn đồ cổ ngủ đến tám giờ sáng mới dậy. Báo hại thằng Lãi ở nhà thì đang bầm gan tím ruột chửi cha con ả động đực.
–Mẹ cha con Nở, lần này mày về thì ông dùi đầu xuống rãnh cống nghe chưa? Đi đếch gì mà sáng bảnh mắt ra vẫn chưa về. Định ấp mề nhau đến bao giờ nữa hử? Bố con đĩ!
Ông hàng xóm thấy vậy thì nhếch mép cười hỏi:
— Thế chú lại phải làm vú em bất đắc dĩ à? Nuôi ngựa cái thì phải chịu thôi, không cẩn thận trái ý nó còn đá cho nhảy ngược lên ý. Mà công nhận con ngựa nhà chú dạo này trổ mã nhỉ? Không phởn lên mới là lạ.
Biết là ông ta chửi đểu mình nhưng lúc này những câu nói ấy khác nào lửa đổ thêm dầu, gã được thể chống nạnh rủa:
— Lần này nó về em phải xích thật chặt bác ạ. Nuôi cái giống này đúng là tức như bò đá, nó là ngựa hoang chứ không phải ngựa nhà nên khó thuần dưỡng lắm. Được cái mỗi lần cưỡi nó cũng sướng, thôi thì được cái này mất cái kia. Chứ ai như con mái già nhà bác? Không đụng đến thì thôi, sờ vào khéo lại phải đưa nó đi viện thì khổ.
— Chú cứ đùa, anh mới trêu tí mà chú đã động vào nỗi khổ của anh.
Nói rồi hai gã đàn ông rỗi mồm liền phá lên cười với nhau. Chợt một người đàn bà từ đâu tiến lại nắm lấy áo lão, mặt hầm hầm dẩu mỏ lên quát:
— Hai cái thằng đĩ đực này không được cái nước non gì, chỉ đi nói xấu vợ là giỏi. Mà chú Lãi nè, tiện đây tôi cũng nói luôn, chú thế nào tôi không biết nhưng đừng có mà rủ rê ông Khoán nhà tôi đi mèo mỡ đấy. Tôi mà tóm được cái tổ con chuồn chuồn chỗ nào thì tôi cắt cả cụm nhé, còn ngồi đó mà cười à? Chú về mà bảo con ghẹ nhà chú ăn mặc cho kín đáo vào, đàn bà gì đâu mà nhìn thấy trai ở đâu là mắt lại sáng như đèn ô tô ở đó thế? Cái gì cũng phơi ra hết cho thiên hạ ngắm, may mà cái kia nó dính vào người rồi đấy không thì mỗi thằng cấu một tí khéo giờ cũng chẳng còn chỗ mà đi tè âý nhỉ? Ông Khoát, về nhà cho tôi, đừng có mà xí xớn động vào cái đám ấy rồi mất nhà như chơi. Đi về!
Ông Khoát kia vừa nãy mồm bắn liên thanh mạnh mẽ là thế mà giờ lại nhẹp như con gián đất, cun cút theo chân bà vợ ngoa ngoắt đi về. Còn gã lại lầm bầm cái bài ca muôn thuở một lúc mới thôi. Con bé con ngồi trong cũi chẳng hiểu bố nói gì cũng nhoẻn miệng ra cười. Bấy giờ gã mới đi vào cho con ăn sáng, xong xuôi đâu đấy thì ả mới dẫn xác về.
Nhìn ả váy áo thướt tha mà gã điên, chỉ muốn lao đến tống cho ả mấy quả đấm vào mặt. Nhưng đến khi thấy ả chìa ra một túi đồ ăn ngon lành đang còn nóng hôi hổi thì gã lại ngay lập tức hạ hoả và dằn cục tức xuống nghĩ bụng: “Muốn gì bố cũng phải ăn đã, ăn xong bố sẽ xử mày, đồ con điếm thối!”. Ả biết thế nên mỉm cười nịnh gã:
–Úi mẹ xin lỗi về muộn nhé, thế hôm qua hai bố con ngủ có ngon không? Mẹ về rồi, lát mẹ đền nhé. À mẹ có quà cho bố đây này!
Nói rồi ả móc trong khe áo ngực ra một sấp tiền mới cứng nói:
–Anh đếm xem có đủ 10 củ không? Khéo hắn còn bo thêm ý, em thấy nhiều mà.
Mắt gã sáng như sao, chộp ngay lấy mớ tiền rồi xỉa ra đếm, đúng như lời ả nói ngoài 10 triệu ra thì tay buôn đồ cổ còn bo thêm cho ả 2 triệu nữa. Những đồng tiền mới cóng có một mùi thơm quyến rũ đặc biệt, nó có một sức hấp dẫn lạ kỳ. Tiền là một thỏi nam châm, là cán cân vạn năng khiến cho người ta có thể vì nó mà làm nô lệ, bị đồng tiền sai khiến. Tiền đôi khi còn bẻ cong được mọi chân lý cơ mà, chính vì vậy nói không ngoa thì có những thứ không mua được bằng tiền nhưng…lại có thể được mua bằng rất…rất nhiều tiền!
Gã tươi ngay nét mặt nói:
–Thế lão ấy có nói gì nữa không? Bám thằng ấy cho chắc vào, nó quen khối mối bở đấy, khéo đời cô chẳng mấy mà lên hương, nhớ là lúc đó đừng có quên bố con thằng này nhé.
Một tháng sau. Ả đang ngồi chơi với con thì gã từ đâu phóng xe về rồi chạy ào vào nhà nói:
–Tôi có phi vụ cho cô đây, chuẩn bị ăn diện thật ngọt vào, vận hẳn bộ cánh mát mắt ấy làm sao cho chúng nó nhìn thấy cô là lòi con mắt ra á, thế mới được. Lão Vịnh vừa bảo tôi là tối nay có một chầu nhậu với toàn đại gia có số má cả, lão muốn có cô đi cùng đấy. Bảy giờ tối nay ở nhà hàng The Sun, lão sẽ đích thân tới đón, cô chỉ việc uống rượu và đưa đẩy cùng lão thôi, kiểu gì chả có vài con ếch tự chui đầu vào rọ. Cứ bình tĩnh mà làm thịt dần dần!
Mắt ả đột nhiên sáng lên, theo quán tính liền nhìn lên đồng hồ rồi nói:
–Thế thì em phải đi tắm táp rồi mông má tí đã, anh trông con đi. Tối nay chịu khó ăn cơm một mình nhá.
Gã nguýt ả một cái rõ dài rồi nói đểu:
–Chỉ được thế là giỏi, cứ thấy trai ở đâu là mắt sáng như đèn ô tô ở đó. Cô cứ liệu hồn, đừng có giở trò với thằng này mà chết đấy. Đừng tưởng đu bám được thằng nào ngon mà giở bài chuồn ra đây thì cứ liệu hồn. Cho dù cô có lên trời thì tôi cũng kéo cô xuống, cô mà chui xuống đất tôi cũng móc cô lên. Nhớ đấy!
Ả cúi xuống hôn đánh chụt vào má gã một cái rồi õng ẹo nói:
–Em nào dám, nếu em đã có ý thế thì em bỏ mình đi từ lâu rồi, ai mà thèm đẻ cho mình cả một cục vàng to bự này nữa chứ?
–Cô muốn làm sao thì làm đừng để lúc lớn con bé nó giống tính mẹ thì chẳng thằng nào nó thèm rước đâu. Người đâu mà cứ như cái cối, chày nào cũng cho vào giã được. Hồ Xuân Hương mà còn sống thì phải có cả rổ thơ về cô không chừng.
Ả biết thừa tính gã, gã với ả thì cũng một bên là ma cô chăn gái, một bên là gái ngành chính hiệu có sạch sẽ gì cho cam, nhưng đúng là số trời định đoạt bố nó rồi, nên ả có tránh trời cũng không khỏi nắng. Thôi thì cứ coi như hợp đồng sống chung vậy, coi như đôi bên cùng có lợi. Các cụ chẳng nói cho dù đánh đĩ tứ phương thì vẫn phải dành một phương lấy chồng đó sao? Gã cũng tứ chiếng giang hồ nhưng lại là một thằng giang hồ đặc biệt với vẻ ngoài đẹp trai bụi bặm, xen lẫn vẻ phớt tỉnh bất cần lại có tí máu liều nên hễ cứ thấy mặt gã ở đâu là những thằng định ăn quỵt hay chơi đểu ả đều chạy mất dép.
Đấy là chưa kể mỗi khi về nhà gã lại là một thằng đĩ đực chính hiệu, cứ mỗi lần lên giường lại làm ả đê mê sung sướng. Mà phải công nhận cái khoản này sao mà ả khỏe thế không biết, nhu cầu cũng cực cao nữa, nếu không có gã thì đêm đêm ả lại chả chăn đơn gối chiếc một mình ư? Ả biết thừa mười thằng đàn ông lắm tiền thì hết chín thằng thèm của lạ nhưng cho dù ả có đẹp nghiêng nước nghiêng thành đến đâu cũng chẳng thằng nào muốn rước một con đàn bà hư hỏng như ả về làm vợ. Nên ả vẫn phải bấu lấy gã để dành đường lui. Có lẽ gã cũng nghĩ như vậy nên mới gắn bó với ả. Nhìn sang đứa con gái bé bỏng ả lại thấy chạnh lòng, đôi lúc cái phần người trong ả trỗi dậy ả cũng thấy căm ghét bản thân mình lắm.
Ả nghĩ đến lúc con gái lớn lên mà biết được nó có một người mẹ làm đĩ thì không biết nó có ngẩng đầu lên được với bạn bè hay không? Song đó chỉ là ý nghĩ thoáng qua rồi ả lại tặc lưỡi bất cần và thầm nhủ. Cứ từ từ không đi đâu mà vội, kiểu gì từ giờ đến lúc con bé đi học cũng phải bám lấy một thằng đại gia để làm phao cứu sinh, chỉ cần lấy được một người giàu có thì ả sẽ tẩy trắng được tất. Cứ có thật nhiều tiền thì lo gì không mua được mọi thứ chứ?
Và chân lý mà ả đưa ra đã đúng, đời ả lại gặp may. Trong cái buổi tối định mệnh ấy ả đã gặp được quý nhân, người mà sau này đã giúp ả trở thành bà hoàng, một người nắm quyền sinh quyền sát trong tay, một người mà sau này luôn tỏ ra cao cao tại thượng. Ả là ai mà gớm mặt vậy?
Buổi tối hôm ấy đúng hẹn Vịnh xưa đến đón ả bằng xe hơi của mình, để lại một mình gã ở nhà vật lộn với đứa con gái mới chưa đầy một tuổi. Cũng may con bé vừa ngoan vừa háu ăn nên cứ được ăn no và vứt cho đống đồ chơi vào cũi thì chơi chán lại ngủ. Gã mặc kệ nó, đến bữa thì lôi món đồ nhậu mà ả đã chuẩn bị sẵn ra đánh chén, mặc mẹ sự đời, cũng mặc mẹ con đàn bà lăng loàn của gã đang mải mê ôm ấp ai. Gã là thằng chuyên sống nhờ trên thân xác đàn bà, làm thân tầm gửi bám váy đàn bà để sống nên gã chẳng thèm quan tâm con ả kia, chỉ cần cuối ngày ả mang tiền về cho gã là được. Gã đúng thật là một thằng mặt dày, một thằng đĩ đực không hơn không kém.
Tại một nhà hàng sang trọng trên đường Lạc Long Quân trong một phòng dành cho khách VIP có khoảng gần chục người đang ăn uống ở đây. Ngoài những em xinh tươi trẻ đẹp phục vụ thì người ta còn chú ý đến một phụ nữ trẻ ăn mặc rất sexy. Tất cả các thực khách trong bàn đều tỏ vẻ hứng thú và quan tâm đặc biệt đến cô ả. Vịnh Xưa vui vẻ giới thiệu:
–Giới thiệu với các sếp, đây là My My hoa khôi của chúng ta. My My nâng ly mời các đại gia đi em….