“Mẹ?” Đình Trung khi nhìn thấy Kiều Phương Hạ thì cậu bé có chút kinh ngạc.
Khi Đình Trung nhìn thấy xe của Lệ Đình Tuấn, cậu bé muốn nhìn xem Lệ Đình Tuấn có ở bên trong xe không mới tới, ai mà ngờ được rằng lại là Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ hoảng loạn một chút.
Sau đó cô thò đầu ra từ bên ngoài cửa kính xe nhìn vào bên trong.
Lúc này cô mới phát hiện ra cửa kính xe được thiết kế theo kiểu chống nhìn trộm, bên ngoài nhìn vào bên trong thì chỉ thấy một mảng đen mà thôi.
Ngay cả bóng người cũng không thể nhìn thấy được.
Điều đó cho thấy, Lệ Đình Tuấn vừa rồi lại trêu đùa cô rồi.
Lệ Đình Tuấn chỉnh lại một chút quần áo của mình sau đó đi từ trong xe ra.
.
Ngôn Tình Ngược
“Ba!” Đình Trung nhìn thấy Lệ Đình Tuấn cũng ở đây thì càng kích động hơn.
Cho nên Lệ Đình Tuấn đã tới đây từ lâu rồi?
Cho nên cái chú Vô Nhật Huy tối ngày hôm qua tới là vì baba và mami cần ở bên cạnh nhau ư?
Đình Trung đột nhiên cảm thấy có chút dương dương tự đắc, không khổ cậu bé mật báo cho Lệ Đình Tuấn, nếu không thì cái chú không biết điều tối ngày hôm qua kia đã chiếm tiện nghi Kiều Phương Hạ rồi!
Cậu bé giơ tay về phía Kiều Phương Hạ muốn rúc vào lòng cô, Kiều Phương Hạ thấy thế liền ôm lấy cậu bé.
Lệ Đình Tuấn giơ tay ra kéo cậu bé về phía mình và ôm cậu bé vào lòng, bây giờ Kiều Phương Hạ đang rất mệt không chịu nổi được sự giày vò của cậu bé nữa.
“Thầy giáo của con nói rằng tối ngày hôm nay các bạn nhỏ cần ở cùng một chỗ với bố mẹ để đốt pháo hoa.
Ảnh mắt của Đình Trung sáng bừng lên, cậu nhìn Kiều Phương Hạ và Lệ Đình Tuấn và nói.
Kiều Phương Hạ và Lệ Đình Tuấn đều ở đây thì quá tốt rồi! Vốn dĩ tâm trạng của Đình Trung đang rất chán nản, cậu bé cho rằng tối ngày hôm nay cậu bé chỉ có thể đốt pháo hoa với chú Vô Nhật Huy và cái chủ đáng ghét kia thôi.
Kiều Phương Hạ không nói gì cả, còn Lệ Đình Tuấn thì nhìn về phía Kiều Phương Hạ, sau đó anh điềm tĩnh nói: “Ừm, tối nay chúng ta sẽ cùng đi đốt pháo hoa với nhau!”
Đình Trung giống như một chú sâu nhỏ bé cậu bé vui vẻ cọ quậy trong lòng của Lệ Đình Tuấn: “Vậy chúng ta cùng nhau đi chọn pháo hoa thôi! Những chiếc đẹp đều bị các bạn khác chọn mất rồi!”
Kiều Phương Hạ và Lệ Đình Tuấn bốn mắt nhìn nhau.
Cô thà rằng cùng ở bên ngoài trời gió lạnh đốt pháo hoa với Đình Trung còn hơn là phải ở một mình một chỗ ở trong khách sạn với Lệ Đình Tuấn.
“Được rồi!” Cô gật đầu đồng ý.
Thầy giáo thống nhất để phụ huỳnh chờ ở dưới tầng dưới nhận pháo hoa, Đình Trung bởi vì ở bên ngoài trì hoãn một hồi cho nên những chiếc pháo hoa xinh có các hình tiên nữ đều bị các bạn khác lấy hết rồi.
Đúng lúc cậu bé đang đứng đỏ nhăn nhỏ thì Hứa Phi
Phàm dẫn Man Phi đi tới.
Từ xa Hứa Phi Phàm đã nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đang đứng gọi điện thoại đứng cách xa Kiều Phương Hạ và Đình Trung một đoạn, anh ta không kìm được nhíu chặt lông mày thành một đám.
Sau con cáo già Lệ Đình Tuấn hôm nay lại rảnh rỗi tới đây tham gia hoạt động tập thể này vậy? Mình đang nhìn thấy ma à?
Lệ Đình Tuấn đứng quay lưng lại với đám đông cho nên là không nhìn thấy được Hứa Phi Phàm..