Anh ngước mắt nhìn Kiều Diệp Ngọc ngồi trên xe lăn, bình tĩnh nói:
“Nhà họ Lệ chúng tôi bình thường đối xử với cô như thế nào, trong lòng cô rõ nhất”
“Cô đã biết là ai giết người, không nói cho chúng tôi biết thì cũng thôi đi.”
Nước mắt lưng tròng, Kiều Diệp Ngọc hoảng sợ nhìn Lệ Kiến Đình, nhưng Lệ Kiến tình thậm chí không thèm nhìn cô, trên mặt đầy thất vọng và tức giận.
Lúc này cô ta mới sợ tới mức khóc nức nở.
Cô ta cái gì cũng không sợ, điều cô ta sợ chính là Lệ Kiến Đình từ bỏ cô ta.
Cô nghĩ lần này mình sẽ thắng nên mới binh đi nước hiểm*!
(*Binh đi nước hiểm: là một dạng thành ngữ, chỉ trong tình thế nguy cấp đưa ra kỳ chiêu (chiêu hiếm) có thể sẽ tổn hại bản thân nhưng cũng có cơ may lật ngược tình thế.
“Ông ơi, cháu xin lỗi, cháu đã làm ông thất vọng …”.
Cập nhật truyện nhanh tại -- .
ME --
Cô khóc lóc nói với Lệ Kiến Đình.
“Đâu chỉ thất vọng?”
Lệ Kiến Đình khẽ lắc đầu cười.
“Cô ỷ vào việc tôi ngoan ngoãn phục tùng cô, ỷ vào tôi nhận lời hôn sự cho cô, cho nên cô không biết điểm dừng mà đùa giỡn toàn bộ nhà họ Lệ trong lòng bàn tay”
“Cô có ơn với Đình Tuấn, nhưng nếu cô làm điều gì có lỗi với nhà họ Lệ chúng tôi, thì giữa cô và người ngoài sẽ không có gì khác biệt.”
Lệ Kiến Đình hít một hơi dài nói.
Một lúc lâu sau, lại nhẹ giọng nói: “Từ nay về sau cô tự giải quyết cho tốt.
Tôi không muốn nhìn thấy cô nữa.”
“Ông ơi … Kiều Diệp Ngọc sửng sốt, nóng nảy, ngay lập tức từ trên xe bò xuống dưới, bò tới trước mặt Lệ Kiến Đình: “Ông ơi, ông không thể mặc kệ cháu! Cháu thực sự biết là sai rồi! Cháu về sau sẽ không như vậy, cháu nhất định sẽ sửa!”
“Buông ra” Lệ Kiến Đình nhìn Kiều Diệp Ngọc hai tay ôm chân mình, nhẹ giọng nói.
Kiều Diệp Ngọc lại một lần nữa sững sờ.
Lệ Kiến Đình chưa bao giờ nói chuyện với cô với thái độ lạnh lùng như vậy, Lệ Kiến Đình cũng đã từng mắng cô và trách móc cô, nhưng dùng loại thái độ đối người lạ như vậy là lần đầu tiên.
“Không có về sau, tôi còn cho cô cơ hội về sau, tôi thật sự là một lão già hồ đồ.” Lệ Kiến Đình nhìn cô, bình thản mà tiếp tục mở miệng.
Lệ Quốc Chiến là con trai của ông và là điểm mấu chốt duy nhất mà ông không thể từ bỏ.
Trên thực tế, ông ta luôn biết rằng Kiều Diệp Ngọc đang giả vời ngoan ngoãn, cô ta làm ra những việc đó đối với Kiều Phương Hạ ông
ta sao có thể không phát hiện được?
Nhưng trước kia ông ta cảm thấy, Kiều Diệp Ngọc có một chút thủ đoạn cũng tốt, suy cho cùng, người nhà họ Lệ đều nhân tình thế sự phức tạp.
Sau sự việc này ông chợt hiểu nhà họ Lệ đối với Kiều Diệp Ngọc là bao dung, là có tình cảm, nhưng trong thâm tâm Kiều Diệp Ngọc chỉ muốn có được tài sản và quyền thế của nhà họ Lệ.
Hôm nay cô ta có thể lợi dụng Lệ Quốc Chiến, ngày mai cô ta có thể lợi dụng ông, lợi dụng Lệ Đình Tuấn!
Ông chưa bao giờ nghĩ rằng Kiều Diệp Ngọc lại là một người đáng sợ như vậy.
Ông cảm thấy cô ta thật xa lạ, cô ta hoàn toàn không phải là điều Diệp Ngọc kia.
Nếu một người phụ nữ lòng dạ độc ác như vậy bước vào gia đình Lệt rở thành cháu dâu của ông, gia đình họ Lệ xong rồi, Lê Đình Tuấn cũng xong rồi..