Tình Yêu Của Chủ Tịch

Chương 17



Hôm sau Hàn Lịch và Lê Dinh có hẹn đi chơi với sự tháp tùng của Alex và Khả Ái. Họ quyết định đi ra đảo, Alex đã sắp xếp tất cả không thiếu xót bất cứ cái gì, cậu ta đúng là cánh tay đắc lực của Hàn Lịch, Khả Ái vừa bước lên du thuyền cô có chút bất ngờ vì gặp mấy gương mặt quen thuộc toàn phú nhị đại, mấy cậu bạn của Hàn Lịch: Gia Hào đi cùng 2 mỹ nhân tóc vàng ăn mặc hết sức sexy, A Kiệt thì tháp tùng một cô bé tầm 20 tuổi là con lai và là con gái của tập đoàn SS, cô biết được là nhờ vào cuốn tự điển sống Alex, còn Tuấn Vỹ chỉ đi một mình, cô gật đầu chào mọi người rồi đứng qua một bên, Alex từ đâu đi tới bất ngờ ghé tai cô nói nhỏ:

- Khả Ái! Chị có biết bơi không?

Cô cười nói:

- Có biết chút chút! Cậu không biết bơi hả?

Alex vừa gãy đầu vừa nói:

- À tý nữa mọi người đi bơi, mà tôi chỉ....hiii....

- Cậu có áo phao làm gì?

- Còn lặn ngắm san hô nữa chị ơi!

- Hiii vậy ở trên du thuyền, còn nếu muốn thì thử một lần đi, trên thuyền cũng có tận 2 bác sĩ rất giỏi mà!

Alex cười gượng gạo nói:

- Thôi, chắc để tôi về học bơi rồi hả đi lặn ngắm san hô!



Hàn Lịch ngồi cùng đám bạn nhưng ánh mắt lúc nào cũng lia về hướng của Khả Ái, tối qua hai người đi chơi rất vui, cứ mỗi lần nghĩ đến lúc ăn cá viên trên môi cô cậu ta lại tự cười một mình, Tuấn Vỹ ngồi bên cạnh nhìn Hàn Lịch sau đó nâng ly rượu chạm vào ly của Hàn Lịch cười nói trong tiếng nhạc sập sình trên thuyền:

- Cậu đang yêu?

- Không, chỉ cảm thấy chút hứng thú!

- Vậy sao? Trên mặt cậu viết rất rõ đấy!

Nói rồi Tuấn Vỹ cũng đứng lên đi về hướng của Khả Ái, Hàn Lịch nhìn theo hướng Tuấn Vỹ mà tâm trạng bắt đầu tuộc dốc, cậu ấy cũng gia nhập cùng mấy cậu bạn kia đang bơi phía dưới, Lê Dinh rất nhanh hòa nhập cùng mấy cô bạn kia, từ khi lên thuyền cô luôn bắt gặp ánh mắt của Hàn Lịch đều đặt trên người của cô vệ sĩ của anh ta.

Khả Ái gật đầu chào Tuấn Vỹ, cô nói:

- Cậu không xuống tắm cùng mọi người sao?

- Không! Tôi thích ở trên này ngắm biển! À, cô đã ăn gì chưa? Tôi đang muốn ăn đồ nướng nhưng ăn một mình thì hơi chán, lên trên ăn cùng tôi!

Khả Ái, vẫn còn đang làm việc chứ đâu phải đi nghĩ dưỡng giống bọn họ, cô cười nói:

- Tôi còn đang làm việc! Cậu ăn ngon miệng!



Tuấn Vỹ phất tay nói:

- Cô cứ theo tôi lên trên ăn, cậu ta tắm còn lâu lắm, giờ này cũng đã qua giờ cơm trưa rồi! Đi theo tôi!...

Tuấn Vỹ vừa nói vừa kéo tay Khả Ái lên phía trên mũi tàu, cậu cho nhân viên dọn lên mấy món nướng nhìn rất hấp dẫn, Khả Ái thấy vậy cũng không từ chối nữa, cái bụng nó cứ réo in ỏi, hai người đang ăn trò chuyện vui vẻ thì một vị khách không mời bắt ghế ngồi cạnh cô, mà kẻ đó không ai khác là chủ tịch Hàn đấy, cậu ta bơi lặn một lát nhìn lên thuyền thì không thấy Khả Ái đâu cả, cậu ta vội đi lên trên xem hóa ra là thằng bạn nó đang ăn cùng cô ta, vừa kéo ghế ngồi xuống Hàn Lịch không ngần ngại nhìn Khả Ái nói:

- Tôi đói!

Vậy là Hàn Lịch không ngần ngại mà nắm lấy tay Khả Ái đang cầm nĩa gim con mực nướng đưa vào miệng của mình, dưới ánh mắt ngỡ ngàng của Tuấn Vỹ, xém tý là cậu ấy sặc nước chết rồi! Khả Ái vội đứng lên nói:

- Cậu và cậu Tuấn Vỹ ngồi ăn thong thả tôi đi gọi người đem đồ ăn lên thêm!

Khả Ái vừa nói vừa như chạy xuống tầng dưới, còn Tuấn Vỹ thì cười không ngậm được miệng:

- Hóa ra... hóa ra... chủ tịch Hàn lại là thích những người mạnh mẽ như vậy!

- Cậu có tin mình nói thêm câu nào nữa là tôi sẽ giết cậu rồi ném xác xuống biển hay không?

Nhìn vẻ mặt lạnh tanh của Hàn Lịch, Tuấn Vỹ lại càng cười lớn:

- Định giết người diệt khẩu, vậy cậu giết luôn hai tên kia đi, bọn họ cũng biết đấy!