Bữa tiệc bắt đầu khá sớm, Lê Dĩnh cũng mời vài người bạn đến chung vui, còn đám bạn của Hàn Lịch cũng có mặt từ rất sớm, Khả Ái đứng ở một góc phòng cũng cảm nhận được sự xa hoa của bữa tiệc, thế giới của cô và
Hàn Lịch khác nhau khá xa, một cái áo hay một đôi giày của họ mang hay cây cài trên ngực áo có thể bằng cả năm tiền lương của cô. Bạn bè của Lê Dĩnh không ngừng đẩy thuyền cho cô ấy và Hàn Lịch, không những vậy Lê Dĩnh còn muốn khiêu vũ cùng cậu ấy, nhưng đã bị Hàn Lịch từ chối vì hơi mệt, cậu ta không quên kéo Tuấn Vỹ vào giải vây và người nhảy cùng Lê Dĩnh không ai khác ngoài Tuấn Vỹ, còn Hàn Lịch thì đang bận đem nước đến cho Khả Ái, anh nhìn cô cười nói:
- Nếu em mệt thì lên trên lầu nghĩ đi, bữa tiệc chắc còn hơi lâu đấy!
Cô gật đầu rồi đi vào trong, Hàn Lịch cũng tham gia vào cuộc trò chuyện của đám người A Kiệt. Đám bạn của Lê Dĩnh cũng nhanh chóng tham gia vào cuộc vui cùng mọi người, sau hơn nửa tiếng Hàn Lịch thấy trong người không được thoải mái, nhìn sang Alex cậu ấy liền hiểu ý theo sau Hàn Lịch, trong rượu anh uống có ai đó đã hạ thuốc, càng ngày người Hàn Lịch càng nóng như lửa đốt, Lê Dĩnh từ bếp đi lên thấy Alex đang dìu Hàn Lịch đi một cách khó nhọc, cô chạy nhanh đến đỡ lấy tay cậu ấy, lo lắng hỏi:
- Chuyện gì vậy Alex, cậu ấy bị làm sao thế?
Alex cười gượng nói:
- May quá, có cô rồi, lo cho cậu ấy nhé, tôi đi vào trong có việc.
Nói rồi Alex chạy nhanh như ma đuổi, còn cái người này say xỉn, cô khoác lấy tay cậu ta mà dìu đi, Hàn Lịch còn chút ít tỉnh táo anh nói:
- Đưa anh đến biệt thự ven biển, nhanh anh khắp không trụ nối rồi.
Khó khăn lắm cô mới kéo được Hàn Lịch ra đến xe và lái đi bằng cổng sau dưới sự hỗ trợ của Alex, buổi tiệc vẫn diễn ra sôi động bên trong, Lê Dĩnh được tín hiệu của mấy người bạn, cô ngay lập tức đi tìm Hàn Lịch, nhưng cô tìm cả buổi trời vẫn chưa thấy dấu vết của anh ta.
Trên xe, Khả Ái nhìn cậu ta hình như rất khó chịu, mồ hôi lạnh đổ ra đầy mặt, Khả Ái lấy chai nước đưa qua cho cậu ấy, giọng đầy lo lắng:
Anh có đau lắm không? Hay để tôi đưa đến bệnh viện!Không cần, em tập trung lái xe đi, anh còn chịu được!Vừa nói Hàn Lịch vừa đổ hết chai nước lên mặt nhằm để bản thân tỉnh táo hơn, nhưng không thành. Cũng may xe vừa về đến biệt thự, mưa cũng bắt đầu nặng hạt hơn Hàn Lịch như một con gió mở cửa xe đi nhanh tới kéo tay
Khả Ái đi thẳng lên lầu, giọng anh ngày một khàn đặc hơn:
- Em giúp...giúp....anh....
Khả Ái còn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra thì Hàn Lịch đã nhào đến đè cô ngã ra giường, hôn tới tấp lên khắp mặt mũi của cô! Khả Ái ra sức chống cự nhưng bất thành. Anh nói trong cơn say tình:
Giúp... anh...Nhưng cậu thả tôi ra mới giúp cậu được chứ!Hàn Lịch vùi mặt vào tóc của Khả Ái tham lam hít lấy hít để bàn tay cũng không ngừng tìm tòi xung quanh, từng chiếc cút áo được cởi ra, bầu ngực căng tròn phơi bày trước mắt anh, giờ phút này đây có trời xuống cản anh lúc này cũng không được nhưng nhìn ánh mắt lo lắng của cô Hàn Lịch gần như muốn nổ tung, anh cố ngồi lên không dám chạm vào hay nhìn đến Khả Ái thêm 1 giây phút nào nữa, anh lần từng bước khó nhọc đi vào phòng tắm, tiếng dội nước ngày một mạnh hơn, Khả Ái sau một lúc suy nghĩ cô cũng quyết định làm theo trái tim mình chỉ lối, cô cởi hết quần áo trên người chỉ quấn tắm khăn rồi đi vào phòng tắm cùng Hàn Lịch cô đẩy nhẹ lên cửa và đi vào thấy anh đang khó khăn tự giải quyết trong bồn tắm, Hàn Lịch có chút đau khổ nhìn cô, Khả Ái đi từng bước đến bên thành bồn trái tim cô đập như trống làng, cô buông chiếc khăn trên người xuống rồi nhẹ nhàng tiến vào bồn tăm cùng Hàn Lịch, giờ phút này cô như chiếc phao cứu vớt linh hồn đang trôi nổi của anh, Hàn Lịch ôm lấy Khả Ái cả hai trái tim cùng đập vì nhau, anh quấn chặc lấy cô những nụ hôn cuồng nhiệt như chưa bao giờ là đủ, Hàn Lịch giọng khàn đục thì thầm bên tai cô mang đầy dục vọng:
- Cho anh vào nha!.... anh sắp không chịu nổi rồi... Khả Ái anh yêu em... yêu am rất rất nhiều, cho anh...cho anh....
Tiếng rên khe khẽ của cô làm Hàn Lịch càng thêm kích tình:
Bàn tay anh không ngừng xoa nắn hai bầu ngực căng tròn của cô, giờ anh mới hiểu hết câu nói "gái một con là như thế nào", anh thúc những cái tuýp thật mạnh chạm đến tận cùng sâu thẳm làm cô gần như không chịu nổi, mỗi cái thúc của anh làm sự kích thích càng tăng thêm giữa hai người!
Cả một đêm dài Hàn Lịch không ngừng đòi hỏi ở cô từ phòng tắm đến ghế sofa rồi lên giường, gần 2h sáng anh mới chịu buông tha cho cô ngủ! Nhìn người con gái anh yêu cả người đầy dấu ấn do anh để lại làm Hàn Lịch thêm thích thú, anh cúi xuống cắn nhẹ ở vai cô thêm cái nữa, Khả Ái vì đau mà nhíu mày, cô ôm một bên vai, hai mắt vẫn nhắm giọng nũng nịu nói:
Đau, đừng cắn đau...đau...á!Em yêu ơi! Em mà cứ đáng yêu như thế này làm sau anh dừng lại được đây! Cho anh thêm 1 lần nữa thôi nha!Khả Ái, hai mắt chẳng thèm mở mà nói: