Tình Yêu Của Chủ Tịch

Chương 7



Khả Ái về tới nhà cũng là gần 2h sáng, cô nhẹ nhàng đi tắm rửa uống ly sữa ấm rồi leo lên giường nắm kế con gái.

6h sáng Khả Ái thức dậy chuẩn bị bữa sáng cho 2 cô cháu, sau đó vào gọi An Nhi và Lý Hân, cô cũng bỏ bữa sáng của mình vào hộp sau đó xách ba lô đi trước, ra tới cửa Lý Hân cũng chạy ra tiễn cô:

- Này, cậu làm thấy ổn không?

Khả Ái cười nói:

- Ok, ngay chuyên môn đánh đấm rồi! Hiii.... An Nhi gửi cậu nhé!

- Con này! An Nhi là con gái nuôi của Lý Hân này nên tôi phải có trách nhiệm đưa đón con gái chứ! Đúng không An Nhi?

- Dạ đúng mẹ Hân Hân!

Khả Ái chỉ cười trừ rồi tạm biệt hai người cô đến biệt thự đón chủ tịch nhà cô. Hôm nay bầu trời hơi u ám xíu, chắc là lát nữa sẽ lại mưa cho mà xem, vừa mới bước xuống xe bus thì mưa thật, cô còn phải đi một đoạn khá xa nữa mới vào đến khu biệt thự của Hàn Lịch, cô chạy vội đến mái hiên của chốt an ninh gần đó tránh mưa, nhìn đồng hồ đã 7h45 Khả Ái đang định dầm mưa chạy đi luôn thì cánh cửa của cổng an ninh mở ra một chiếc mang phong cách thể thao chạy ra ngừng ngay cạnh cô, còn đang bối rối thì kính xe từ từ hạ xuống, bên trong xe mà một thanh niên nói đẹp thì không phải, đúng hơn là chuẩn soái ca phiên bản Hàn, cậu ta cười nói:

- Cô là vệ sĩ của Hàn Lịch, có cần tôi giúp gì không?

- Ơ, sao cậu biết tôi là vệ sĩ của cậu ấy? Trời mưa nên tôi đứng đây trú mưa một lát!



- Lên xe đi, tôi đưa cô đến biệt thự cậu ấy, mưa này không biết khi nào tạnh!

Khả Ái ngại ngùng nói:

- Không sao, đợi bớt mưa tôi sẽ đi ngay!

Cô nói chưa hết câu cánh cửa xe đã mở ra, người ngồi bên trong cũng nhiệt tình nhích xác vào bên kia, Khả Ái thấy vậy cũng nhanh chóng bước lên, cô nhẹ mỉm cười nói:

- Phiền mọi người rồi! Cám ơn cậu! Tôi tên Khả Ái là vệ sĩ mới của chủ tịch Hàn Lịch! Còn cậu?

- Tôi là Tuấn Vỹ bạn học cũ của Hàn Lịch, đến nơi rồi, chào cô nhé!

- Cám ơn cậu!

Khả Ái đi vào bên trong cũng vừa lúc Hàn Lịch từ trong biệt thự đi ra, Alex bước đến hỏi nhỏ Khả Ái:

- Sao cô quen cậu Tuấn Vỹ?

- Tôi chỉ mới biết cậu ta đây thôi!



- Vậy sao? Tôi không tin!

Khả Ái lắc đầu bất lực, rồi lên xe lái đi, hôm nay họ đi đến chuỗi nhà máy rượu và mấy trang trại trồng nho nằm ở ngoại ô. Đến nơi cũng đã gần trưa, Khả Ái ở ngoài đợi Hàn Lịch và Alex vào trong khảo sát thức tế, cô tranh thủ lôi phần điểm tâm lúc sáng ra ăn, cô ngồi dưới vòm cây gần cổng nhà máy ăn một cách ngon lành, mọi hành động đều được Hàn Lịch thu vào tầm mắt, cậu ta ngồi họp ở lầu 2, chỗ đó có thể quan sát hết khoảng sân trước cổng nhà máy, để Alex lên chủ trì cuộc họp, cậu ta âm thầm đi đến phía sau Khả Ái đưa tay bốc một cuộn cơm bỏ miệng, Khả Ái còn đang định mắng người nào ăn vụng thì phát hiện là chủ tịch Hàn đang gặm 2 cuộn cơm, thấy cậu ta ho sặc sụa cô đưa vội chai nước ép qua cho cậu ta luôn, một hơi uống cạn chai nước ép, cô chỉ biết lắc đầu cười khổ, giọng vui vẻ nói:

- Cậu chủ thích ngày mai tôi sẽ làm thêm 1 phần nữa cho câu!

- Uh!

Hộp cơm trưa chút xíu đã sạch loáng, nước cũng cạn luôn! Cũng vừa lúc Alex xuống tới, mấy giám đốc ở các chi nhánh tiễn Hàn Lịch ra đến tận cửa, vừa vào trong xe Alex liền nói với sếp:

- Hôm nay chủ tịch muốn dùng bữa ở đâu?

- Đến nhà hàng Trung!

Khả Ái đưa mọi người đến nhà hàng Trung, đến nơi Hàn Lịch nhìn cô nói:

- Cô cũng vào ăn với Alex đi, tôi vào trong nghĩ trưa, 13h40 thì vào gọi tôi.

Hàn Lịch đi vào một dãy nhà khách bên cạnh, một người phụ nữ trung niên nhìn rất sang trọng và quí phái bà ấy vừa nhìn thấy Hàn Lịch từ xa đã chạy ra đón tiếp niềm nở, còn gọi thêm 2 cô gái xinh đẹp đưa cậu ta vào trong. Khả Ái chỉ biết cười thầm, chủ tịch nhà cô đi đến đâu cũng được các mỹ nhân săn đón.