Tình Yêu Của Chúng Ta

Chương 101



Chương 101: Em nguyện ý.
"Chờ một chút!" Nghiêm Cẩn đột nhiên mở miệng ngăn lại động tác của Hạ Thiệu Nhiên.
Hạ Thiệu Nhiên không rõ vì sao dừng lại.
"Ngốc quá, cái này là của em, cái em đang đeo trên tay mới là của anh." Nghiêm Cẩn nhìn chiếc nhẫn Hạ Thiệu Nhiên đang đeo trong tay nói.
"Kiểu dáng không phải giống nhau sao? Y....J.... Nghiêm Cẩn...." Hạ Thiệu Nhiên tò mò cầm lấy chiếc nhẫn nhìn nhìn, lúc nãy quá mức hưng phấn, hiện tại mới phát hiện trên nhẫn còn có khắc chữ tiếng Anh, đọc kỹ mới phát hiện là tên viết tắt của Nghiêm Cẩn. Hạ Thiệu Nhiên vội tháo chiếc nhẫn lúc nãy mình đeo vào, nhìn ở mặt trên chiếc nhẫn mới thấy mặt trên quả thực có khắc tên viết tắt của mình.
"Anh là của em, em là của anh. Bà xã à, xin lỗi em, đáng lẽ ngày hôm sau buổi tối đó anh phải cầu hôn với em ngay, tại việc khắc nhẫn tốn mất một chút thời gian...." Nghiêm Cẩn cầm lấy chiếc nhẫn có khắc tên Hạ Thiệu Nhiên đồng thời giải thích với cậu nguyên nhân mấy ngày nay mình chậm trễ việc cầu hôn.
"Còn nữa, đừng đeo nhẫn ngay như vậy, chờ tới ngày chúng ta cử hành hôn lễ đi...." Nghiêm Cẩn ôn nhu nhìn Hạ Thiệu Nhiên chậm rãi nói.
"Hôn lễ?!" Hạ Thiệu Nhiên ngắt lời Nghiêm Cẩn, mắt mở to không thể tin nổi nói.
"Đúng rồi, cầu hôn thành công thì đương nhiên sau đó phải tổ chức một buổi hôn lễ long trọng chứ." Nghiêm Cẩn mỉm cười nói như một lẽ đương nhiên.
"Không cần không cần đâu, ông xã, em hiểu rồi, em hiểu rồi mà...." Hạ Thiệu Nhiên tiến đến ôm chặt lấy Nghiêm Cẩn. Hạ Thiệu Nhiên biết Nghiêm Cẩn là một kẻ cao ngạo, nay trước mặt mọi người lại quỳ gối xuống cầu hôn với cậu lại còn muốn công khai tổ chức hôn lễ, chẳng qua bởi vì lúc trước chuyện của hai người đã gây ra một trận ồn ào huyên náo trong giới thượng lưu, Nghiêm Cẩn không muốn để cậu phải chịu ủy khuất nên muốn trịnh trọng công khai với tất cả về mối quan hệ của hai người.
Sau đó vì Hạ Thiệu Nhiên lần nữa khuyên bảo, Nghiêm Cẩn cuối cùng bỏ qua ý tưởng tổ chức long trọng, có điều vẫn sẽ tổ chức hôn lễ nhưng chỉ mời những người bạn thân thiết tới tham dự.
Người bạn thân thiết của Hạ Thiệu Nhiên đương nhiên có bao gồm cả Cố Phong. Lúc Hạ Thiệu Nhiên gọi điện thoại mời Cố Phong tới tham gia hôn lễ của mình với Nghiêm Cẩn, trong lòng nhất thời cao hứng liền cùng Cố Phong hàn huyên nhiều hơn vài câu, sau đó thì Nghiêm Cẩn đang ngồi ngốc ở một bên bắt đầu khẩn trương.
Thật ra về sau Nghiêm Cẩn cũng nhìn ra được căn bản Cố Phong không định thật sự theo đuổi Hạ Thiệu Nhiên, chẳng qua muốn chọc tức hắn mà thôi. Nhưng Nghiêm Cẩn luôn cảm thấy Cố Phong từng ở thời điểm Hạ Thiệu Nhiên khó khăn nhất mà ra tay giúp đỡ, vô luận như thế nào thì vị trí của Cố Phong ở trong lòng Hạ Thiệu Nhiên rất cao, cho nên hiện tại chỉ cần hai người đó tiếp xúc trò chuyện với nhau một chút thôi thì đã khiến Nghiêm Cẩn cuống cuồng khẩn trương không chịu được.
Nhưng mà Nghiêm Cẩn cũng có chiêu, Hạ Thiệu Nhiên đang nói chuyện điện thoại với Cố Phong, Nghiêm Cẩn liền bắt đầu giở trò, vừa sờ mó lung tung trên người Hạ Thiệu Nhiên vừa nhanh chóng tháo dây lưng quần, thò tay vào trong quần Hạ Thiệu Nhiên lộng phía trước của cậu rồi trêu đùa phía sau của cậu. Hạ Thiệu Nhiên nào chịu được Nghiêm Cẩn giở trò xấu xa như vậy, sợ rằng tiếng rên rỉ của mình sẽ bị Cố Phong nghe được, vội vàng chủ động tắt máy. Sau đó, Nghiêm Cẩn lập tức liền nhào tới....
Hai người cử hành hôn lễ ở một giáo đường, cha mẹ Hạ Thiệu Nhiên tới còn cha của Nghiêm Cẩn không tới, lão già vẫn còn đang đau lòng vụ 50% cổ phần Nghiêm Thị, xem ra nếu Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên muốn nhận được sự đồng ý của Nghiêm phụ thì còn phải tiếp tục nỗ lực nữa. Cố Phong, hai vợ chồng Quan Long, Trần Khải văn tới, cùng tham gia hôn lễ còn có những người bằng hữu thân thiết nữa.
Tuy rằng người đến tham dự không nhiều lắm, nhưng mọi thứ đều làm theo các bước giống như một hôn lễ bình thường, cũng mời một mục sư tới chủ trì hôn lễ.
"Hạ Thiệu Nhiên, con có nguyện ý chấp nhận Nghiêm Cẩn trở thành người chồng hợp pháp của con hay không? Cho dù là bệnh tật hay khỏe mạnh hay vì bất kỳ lý do nào khác, luôn yêu anh ta, chăm sóc anh ta, tôn trọng anh ta, chấp nhận anh ta, vĩnh viễn đối với anh ta một lòng chung thủy không đổi cho tới cuối đời?" Mục sư vừa mới hỏi Nghiêm Cẩn câu hỏi giống vậy, hắn không chút do dự nói ra câu "Con nguyện ý", sau đó mục sư lại quay đầu nhìn sang Hạ Thiệu Nhiên hỏi.
"Con nguyện ý" Lúc này Hạ Thiệu Nhiên không hề chần chờ, lập tức kiên định mạnh mẽ trả lời.
Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên nhìn nhau cười, hai người tay trong tay nắm chặt nhau.
Bảy năm sau.....
Hạ Thiệu Nhiên đứng trước một ngôi trường tiểu học, duỗi dài cổ hướng vào bên trong nhìn xung quanh những em nhỏ học sinh được cha mẹ đón về.
"Mẹ!" Đột nhiên một cậu bé với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai chạy nhanh về phía Hạ Thiệu Nhiên, trực tiếp đụng vào người cậu, Hạ Thiệu Nhiên bị đâm mạnh làm thân thể ngửa ra sau thiếu chút nữa là té ngã trên mặt đất.
"Nghiêm Ngôn, con vội chạy đi đầu thai hay sao mà gấp như vậy hả?!" Hạ Thiệu Nhiên nhanh chóng ổn định thân thể, cúi đầu răn dạy cậu bé vừa đụng phải mình.
Nghiêm Ngôn là con trai của Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên, năm nay 6 tuổi, đang học năm nhất tiểu học (lớp 1)
Lúc trước Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên trải qua một cuộc sống gia đình ngày càng hạnh phúc ngọt ngào, nhưng Hạ Thiệu Nhiên luôn cảm thấy gia nghiệp của Nghiêm Thị lớn như vậy, dù sao cũng phải có người thừa kế, nói Nghiêm Cẩn đi làm thụ tinh nhân tạo để sinh con. Kết quả Nghiêm Cẩn nói con của ai cũng giống nhau cả, ngược lại muốn Hạ Thiệu Nhiên cung cấp tinh trùng để làm thụ tinh nhân tạo. Nhưng Hạ Thiệu Nhiên kiên quyết không đồng ý, vốn dĩ chuyện 50% cổ phần Nghiêm Thị đã khiến cho Hạ Thiệu Nhiên phải chịu cảm giác hổ thẹn rồi, hiện tại nói thế nào cũng không thể để cho con của mình làm người thừa kế Nghiêm Thị....
Hạ Thiệu Nhiên làm nũng, chơi xấu, cưỡng ép, dùng sắc dụ dỗ.... Dù sao cuối cùng rốt cuộc cũng khiến cho Nghiêm Cẩn bị buộc bất đắc dĩ đồng ý dùng tinh trùng của hắn làm thụ tinh nhân tạo.
Hạ Thiệu Nhiên nghĩ đến chính mình có thể có một đứa con lớn lên giống hệt như Nghiêm Cẩn, trong lòng tràn đầy vui mừng, Nghiêm Cẩn đẹp trai như vậy, đứa con được di truyền gen của hắn nhất định cũng sẽ đặc biệt đẹp đẽ, đáng yêu, mắt to, mũi cao, trong đầu Hạ Thiệu Nhiên không tự chủ hiện ra hình ảnh Nghiêm Cẩn lúc nhỏ....
Ngày hôm đó đến bệnh viện lấy tinh trùng, Nghiêm Cẩn cùng đi với Hạ Thiệu Nhiên. Sau khi lấy tinh trùng của Nghiêm Cẩn xong, bác sĩ nói với Hạ Thiệu Nhiên rằng bệnh viện đang kêu gọi những người đàn ông khỏe mạnh hiến tinh trùng cho bệnh viện để tương lai có thể giúp đỡ những gia đình vô sinh. Lại biết được Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên là đồng tính luyến ái, không có nỗi lo gì về sau nên đã kiến nghị Hạ Thiệu Nhiên hiến tinh trùng. Hạ Thiệu Nhiên nghĩ chuyện này cũng xem như là làm điều tốt nên rất thoải mái đáp ứng yêu cầu của bác sĩ.
Không lâu sau, Nghiêm Cẩn nói cho Hạ Thiệu Nhiên biết đã thụ tinh nhân tạo thành công, Hạ Thiệu Nhiên cực kỳ vui sướng, bắt đầu chờ mong một sinh mạng nhỏ bé chuẩn bị chào đời, thế giới của hai người sẽ thành một gia đình ba người hoàn chỉnh.
Đứa trẻ sau khi được sinh ra, tên do Hạ Thiệu Nhiên đặt, thật ra cũng không có đặc biệt lựa chọn gì, cũng không phải nghiền ngẫm từng chữ một trong từ điển. Nghiêm Ngôn, cái tên vô tình nghĩ ra, vừa có hai chữ, lại đơn giản phóng khoáng, dễ đọc dễ nhớ.
Chăm sóc trẻ con là một chuyện cực kỳ rắc rối, trong nhà có thuê bảo mẫu, mẹ của Hạ Thiệu Nhiên cũng chạy tới hỗ trợ. Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên cũng học cách bế bồng chăm sóc trẻ con, tuy rằng thường xuyên tay chân luống cuống làm cho mọi chuyện hỏng bét, nhưng mà nhìn Nghiêm Ngôn lớn lên từng ngày, trong lòng đều vô cùng vui sướng và thỏa mãn.
Khi Nghiêm Ngôn bắt đầu bập bẹ học nói, Hạ Thiệu Nhiên có ý xấu dạy bé gọi mình là ba, gọi Nghiêm Cẩn là mẹ. Chẳng biết phương pháp dạy dỗ của Hạ Thiệu Nhiên có vấn đề gì, hay là năng lực tiếp thu của Nghiêm Ngôn khác với người thường mà bé học nói được chữ ba, mẹ, nhưng bé lại gọi Nghiêm Cẩn là ba, gọi Hạ Thiệu Nhiên là mẹ, hơn nữa cho dù Hạ Thiệu Nhiên có sửa lưng như thế nào, Nghiêm Ngôn vẫn cứ nói như thế. Hạ Thiệu Nhiên cũng đành bó tay, thời gian dài cậu đành chấp nhận số phận, nghĩ thầm Nghiêm Ngôn có một gia đình hoàn chỉnh hạnh phúc là được rồi, hà tất phải để ý vấn đề xưng hô như thế nào, huống gì mình vừa làm cha vừa làm mẹ, còn "vất vả" hơn Nghiêm Cẩn nhiều.