Tình Yêu Của Lục Thiếu

Chương 87: Diễn



Định vào xem Lục Thiên Quân đang làm gì mà tới giờ còn thức thì tá hỏa thấy hai con người đang làm trò điên rồ trong căn nhà này

Lục Thiên Quân thì ngồi trên ghế, còn Cố An Như thì ngồi trên đùi anh. Hai đôi môi tráo lưỡi qua lại

Cô tức tốc chạy vô la làng lên

" Hai người đang làm cái trò gì vậy"

Bị làm cho giật mình thì Cố An Như quay người lại cười khinh cô

"Thì tôi làm chồng cô vui vẻ"

"Ai cho em vào đây"

Lòng như đau cắt ruột

"Em là vợ anh mà sao em không có quyền vào đây"

"Vợ?? Hại chết bà của tôi mà dám nói là vợ à. Em không đủ tư cách tôi cho em sống tới ngày hôm nay là may lắm rồi nếu đổi là người khác tôi đã bóp cổ chết rồi đừng có mà tưởng bở" Anh thốt từng câu từng chữ ra mà không cần suy nghĩ

"Vã lại cũng chỉ là quan hệ hợp đồng vài tháng nữa kết thúc rồi cần gì day dưa với nhau"

Nghe tới đây Cố An Như thắc mắc, quan hệ hợp đồng là như thế nào không lẽ! Đầu cô ta nhảy số liên tục có vẻ rất đắc ý

Đúng rồi cô đâu có quyền lên tiếng chỉ là quan hệ hợp đồng đôi bên cùng có lợi thôi làm gì mà có quyền

"Được anh nói đúng tôi không có quyền nhưng tôi nhắc cho anh biết, coi chừng anh đang nuôi ong tay áo mà không biết đó. Hai người cứ vui vẻ tôi không phiền"

Nói rồi cô bỏ đi không thèm quay đầu

Nhưng sau khi mang cục tức ra khỏi căn phòng quái quỷ đó, đi ngang phòng Cố An Như thì cô mới sực nhớ chuyện nên làm trước khi ra khỏi căn nhà này

Ngoảnh đầu lại thấy không có ai Lạc Hân bèn lẽn đẽn đi vào



Tìm khắp mọi ngốc ngách căn phòng từ tủ đến phòng thay đồ phòng tắm moi thứ đều không có gì. Chỉ duy nhất

Sau khi định rời đi cô quay sang nhìn dưới gầm giường của cô ta thì thấy có một chiếc hộp khá nhỏ

Cô nhanh nhẹn mở ra thì chao ôi tiền. Nó nhiều cực kì nhưng kế bên nó có một cái bọc đen trong rất khả nghi

Lạc Hân mở chiếc bọc ra thì thấy rất nhiều goid thuốc đã sử dụng. Đây không phải thuốc thông thường trông nó khá là lạ

Nhanh chóng đánh nhanh thắng nhanh cô lấy một túi bỏ vào trong áo rồi nhanh chóng rời đi

Không một lần ngoảnh đầu lại

Còn ở bên phòng Lục Thiên Quân sau khi Lạc Hân đi thì anh nhanh chóng đẩy cô ra

"Mau biến đi"

"Lúc nảy anh còn chủ động hôn em mà sao bây giờ.."

Sau khi nghe tiếng xe đỗ trước nhà Lục Thiên Quân biết Lạc Hân đã về nên anh nhanh chóng lôi Cố An Như vào diễn vài trò tình cảm cho cô xem

"Nhanh!" Anh dứt khoát hét lên

Thật chất thâm tâm anh không phải có ý nghĩ như vậy. Chuyện của bà anh yếu lòng không dám tị là sự thật nên anh không biết phải đối diện với cô ra sao. Mặt khác Ngải Giai vừa gọi cho anh là bọn Maifia đã về đây

Lo cho an nguy của cô nên anh mới làm như vậy. Nó cũng là lý do để hợp đồng kết thúc nhanh chóng để cho cô được an toàn

Vừa chơi cho đã xong bị đá đích làm cho Cố An Như tức sôi máu não hằn học đi về phòng

Sau khi bỏ nhà đi thì Lạc Hân đi tìm ông bác sĩ khám cho bà lúc trước trong đêm

Gọi điện hỏi Cô quản gia địa chỉ nên mới tới được

"Chào ông chắc ông còn nhớ tôi chứ?"

Ông bác sĩ ngồi mời cô dùng nước và trò chuyện



"Cô là vợ của Lục thiếu à?"

"Đúng. Chắc ông biết tôi đến đây vì việc gì"

"..."

Có lẽ đã nhắm trúng tim đen ông nên ông mới im lặng. Cô nhanh nhẹn lấy trong túi ra vỏ thuốc lúc nảy

"Tôi biết lúc khám ông đã nói cho Cố An Như bệnh tình của bà tại sao ông không nói với chúng tôi"

"Lúc đó tôi có nói cho cô Cố và cũng định nói cho thiếu gia và cô đây nhưng cô Cố nói rằng sợ mọi người không chịu được nên tôi mới không nói"

"Vậy là ông biết bệnh của bà. Vậy đây là thuốc gì?"

"Sau khi tôi khám cho bà với 20 năm kinh nghiệm của tôi thì tôi nắm chắc trong người bà có chứa thuốc Benzodiazepin một loại thuốc an thần cực mạnh làm cho các trí nhớ giảm sút nghiêm trọng cùng với bà có bệnh nền nữa dẫn đến tình trạng của bà ngày càng hao hụt và đã ra đi"

Nghe tin này cô không tin vào tai mình. Cố An Như vậy mà cho bà uống thứ chất này, bề ngoài thì cung kính bà sâu bên trong thì cứ như con rắn độc

Lòng dạ đàn bà nham hiểm thật!

Nói chuyện được một hồi thì cô cũng rời đi. Vừa ra tới cửa đã có người chờ sẵn cô

"Anh là ai sao lại đợi tôi ở đây"

Đêm đã khuya đường cũng khá vắng vẻ. Hắn ta mặc một bộ đồ màu đen, bị khẩu trang đội nón làm cô không nhận diện được nhưng đi cùng hắn là một chiếc taxi

"Tôi là ai không quan trọng nhưng tôi có thứ hay ho muốn cho cô xem. Đi theo tôi" Giọng hắn trầm trầm

"Tôi lấy gì tin anh lỡ như anh giết tôi thì sao"

"Tôi không hại cô, tôi bảo đảm còn không đây là con dao cô cầm đi"

Nghe hắn nói cũng có lý nhưng cô vẫn đa nghi không tin cho lắm