Tình Yêu Của Lục Thiếu

Chương 96: Tìm ba qua tranh mẹ vẽ



Vô tình vị con trai độc nhất vô nhị nhìn thấy mặc dù cô đã dẹp nó từ hồi rất lâu đến cả cô còn quên sự hiện diện của nó

Đến khi thằng bé lôi ra cô mới tá hỏa phát hiện là mình quên đốt đi

Tài trí thông minh của U U đủ để biết ai trong hình chỉ là không đoán được

"Đây là ba con đúng không mẹ"

"Sao con biết?" Cô buộc miệng hỏi, dùng tay che miệng cứ như vừa nói ra điều gì đó không nên

Định nuốt lại lời đó giải thích cho U U thì nó đã nhảy đến tận trời

"Mẹ đừng chối tại con thấy người trong đây đẹp trai giống hệt U U nên con đoán ai dè trúng thật"

"Con đừng tìm bậy bạ mẹ đã nói rồi ba con đi công tác lâu lắm mới về đừng có mà tìm lung tung"

"Vâng ạ ba chỉ có một thôi U U sẽ cố gắng khi nào về lại quê của mẹ U U sẽ tìm ba cho mẹ"

Đây là cuộc trò chuyện của hai mẹ con từ rất lâu rồi lúc đó còn ở bên Pháp

"Con nói gì" Lạc Hân như không tin vào tai còn hỏi lại

"Mẹ quên à U U về đây để tìm ba cho mẹ đấy đến lúc đó nhớ cảm ơn con bằng nhiều que kem nhé" Món khoái khẩu của U U là kem

Đơ cả mặt ra. Lòng cô lại lo lắng không biết hôm nay Lục Thiên Quân có đến tham gia không

Nhưng cô cũng trấn an bản thân mình bằng cách nghĩ rằng U U còn nhỏ chắc không thể giỏi đến nổi chỉ nhìn góc nghiêng mà đoán ra được người

Sẽ ổn thôi!

"Tìm được rồi hẵn nói nhé. Đi thôi trễ giờ rồi chú Vũ đang đợi con đấy!"

Hôm nay Phi Vũ cũng đến tham dự do là bạn bè thân thiết với Tô Thanh

"Vâng ạ"

Hai mẹ con dắt tay nhau tung tăng xuống nhà. Ngoài cửa đã có một chiéc xe sang trọng đợi họ



"Aa chú Vũ" U U thấy chú nó thì mừng rỡ

Mở cửa xe ra vui mừng chạy tới bế U U lên tay

"U U hôm nay cũng đẹp trai quá xá"

"Cảm ơn chú ạ!" U U đáp lại bằng một nụ hôn trên má

Bây giờ Phi Vũ mới ngó sang xem Lạc Hân. Nhìn cô bằng con mắt lấp la lấp lánh

"Hôm nay em đẹp lắm"

Câu nói nghe đã lỗ tay từ sáng đến giờ. Cô khoác lên mình chiếc váy màu trắng khoét ngay eo dáng dài làm tôn dáng thân hình cuốn hút của cô cùng với mái tóc ngắn không ai nghĩ cô đã là mẹ một con

"Cảm ơn anh, thôi mình đi đi kẻo trể giờ Thanh Thanh nó lại phàn nàn em"

"Đi thôi. Let go" U U hào hứng nói

Chiếc xe bon bon đến buổi tiệc

Tại buổi tiệc khách khứa đã có mặt đầy đủ, mặt dù cô chỉ mới về lại nước nhưng người quen ở đây thì không ít

Tiếng nhộn nhịp của các ông quý bà nói với nhau, tiếng ly rược cụng vào nhau nghe sướng tai

Cả ba cùng xuống với nhau, Lạc Hân thì nắm lấy tay U U mà dắt vào

"Hân Hân sao cậu đến muộn thế. Chà! U U nay cũng có đi à" Tô Thanh thấy Lạc Hân thì đi lại vội đưa tay bế U U hun hít thằng bé

"Tại ông cụ non này nè" Lạc Hân lườm U U

"Tại mẹ mải chải chuốc đó chứ U U nhanh lắm. Hôm nay mẹ Thanh đẹp quá" U U lại khéo nịn

"Cảm ơn con, thôi mọi người lại bàn mình cũng trò chuyện nhá hôm nay hơi bận đấy"

"Chúc em khai trương hồng phát nhá" Ngồi đợi cuộc trò chuyện của những người phụ nữ xong thì Phi Vũ mới lên tiếng

"Xin lỗi nha nảy giờ em quên anh , cảm ơn anh hôm nay nhớ tiếp khách hộ em nha"

Sau đó họ cùng nhau lại lấy cho mình mỗi người một ly rược trên tay riêng U U còn bé thì uống nước cam



"Ủa mà Ngải Giai đâu sao nảy giờ mình không thấy" Để ý nảy giờ mới thấy nhà đầu tư chính không có mặt

"Anh ấy nói bận hay gì đó mình cũng không biết mà sắp tới hay gì rồi mà nói nhỏ cậu nghe" Tô Thanh dắt tay Lạc Hân ra xa để Phi Vũ chơi với U U

"Chuyện gì"

"Hôm nay Lục Thiên Quân cũng có đến"

Nghe xong muốn choáng voáng đầu óc

"Cậu nói gì sao anh ấy đến?"

"Chắc Ngải Giai có mời đến kì này cậu khỏi né cũng dính. Cậu là mà giữ U U đi không thig thằng bé tìm bố cho nó đấy!"

"Sao cậu nói vậy?"

"Trên máy bay lúc về thằng bé nói nó về đây kiếm bố nó có manh mói rồi!"

Có đứa con thông minh quá cũng mệt!

"Thôi cậu tự lo đi mình đi tiếp khách!"

Bỏ Lạc Hân với khuôn mặt biến sắc. Ngía đôi mắt qua nhìn U U đang đứng cười vui vẻ thì lòng cô lại thấy chạnh

Nếu không cho nó nhận lại ba thì có phải quá ác độc không? Còn nếu cho nó nhận lại thì cô biết phải đối mặt làm sao?

Gượng cười cho qua chuyện

U U chạy lại Lạc Hân

"Sao mẹ biến sắc thế ai ăn hiếp mẹ à!"

"U U ngoan mẹ đâu có gì đâu con có muốn ăn gì không?" Lạc Hân vuốt ve mái tóc của thằng bé

Từ xa một bóng lưng cao to bước vào buổi tiệc. Mặc dù đã ngoài 30 nhưng anh vẫn có khí chất phong độ làm mọi cô gái đều cuốn hút vào anh

U U cũng quay sang nhìn thấy hắn