Ở mười phút chạy xe cuối cùng, A Mông nhận được ba tin nhắn liên tục đến từ Hứa Gia Lạc, tin sau gấp gáp hơn tin trước.
Cậu ta chẳng hiểu ra làm sao, có chuyện gì xảy ra với anh Hứa thế nhỉ? Không phải chỉ chăm con hộ thôi sao, cậu ta còn tưởng mình đã đi nhầm vào trường quay phim tốc độ sinh tử.
Nhưng chờ đến khi đỗ xe và nhìn thấy Hứa Gia Lạc, A Mông lập tức bừng tỉnh.
“Chú A Mông ơi!” Không chờ cậu ta mở miệng, một chú nhóc bụ bẫm mặc áo lông màu trắng đã nhào vào lòng, hưng phấn hỏi: “A Nhược đâu ạ! Con mang sô cô la cho cậu ấy nè!”
“Chao ôi Nam Dật ngoan quá, A Nhược đang ở nhà chờ con đến chơi với em nó đấy.” A Mông bế Nam Dật lên, sau đó vừa nói vừa hít hít phía người Hứa Gia Lạc mấy cái. Mùi này…
Mẹ nó đây chẳng phải là mùi hương của vị giám đốc kia đấy à?
Mặc dù trước đó khi xuất hiện trước mặt các anh em của Hứa Gia Lạc, Phó Tiểu Vũ cũng xịt nước hoa, nhưng nó chỉ có thể khiến mùi pheromone nồng nàn trở nên nhẹ hơn một chút, chứ không thể nào che giấu hoàn toàn mùi Tử la lan.
Ù ôi anh Hứa của cậu ta trâu bò thật đấy.
Omega mạnh mẽ thế mà nói bắt vào tay là chạy không thoát nổi.
A Mông không nhịn được mà nở một nụ cười kỳ quái: “Anh Hứa à, anh…”
Hứa Gia Lạc phát hiện ra ý đồ của cậu ta bèn đấm một cú thật mạnh lên vai A Mông, khiến cậu ta phải nuốt những lời định nói xuống.
“Vất vả cho chú rồi A Mông, hôm nào mời chú đi ăn cơm nhé.” Bởi vì có Nam Dật ở đây mà dù có ra tay Hứa Gia Lạc vẫn giữ nụ cười ấm áp trên môi, sau đó đi tới thơm mặt Hứa Nam Dật một cái: “Cả con nữa đó cục cưng của bố, phải chơi vui vẻ với A Nhược đấy nhé, hai ngày nữa bố sẽ đến đón con.”
A Mông nín ngay, cẩn thận quan sát Hứa Gia Lạc một chút.
Lúc này nom Alpha rất bình tĩnh, nhưng thực ra lại quá đỗi chật vật. Đương nhiên, cảm giác ấy chỉ người lớn mới phát hiện ra mà thôi.
Trên người hắn đượm đầy mùi ngọt đến ngấy của Tử la lan, cổ áo ngủ không che được những vết đỏ khả nghi trên cổ, mấy cọng tóc bù xù nhếch lên, còn cả ánh mắt hơi hơi mệt mỏi nữa…
Với tính cách của Hứa Gia Lạc, cảm giác tự hào của một người anh em thẳng A ban đầu trong A Mông đột nhiên hơi dao động…
Lẽ nào, thật ra vẫn là Omega kia đang giữ lấy anh Hứa nhà mình sao?
Trước tiên A Mông bế Nam Dật vào trong xe, chờ đến khi cậu ta thò đầu ra định tám mấy câu nhanh gọn với anh Hứa thì chỉ kịp bật lên một câu “Vãi lìn”. Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi ấy thôi, Hứa Gia Lạc đã chỉ để lại cho cậu ta một bóng lưng mặc đồ ngủ ở phía xa xa, sau đó “Rầm” một tiếng, cửa biệt thự bị đóng lại ngay lập tức.
…..
Hứa Gia Lạc thật sự rất vội.
Vừa rồi khi đang ăn cơm hắn không thể không tìm đại một cái cớ để dẫn Phó Tiểu Vũ về phòng ngủ. Lúc này có lẽ Phó Tiểu Vũ đã đợi hắn gần mười phút rồi.
Lần phát tình của Omega này thực sự đến quá nhanh, quá dồn dập, cũng quá kịch liệt. Giữa lúc lo lắng, trong lòng Hứa Gia Lạc không khỏi lần nữa xuất hiện một dấu chấm hỏi: Những Omega hắn hẹn hò trước đó thật sự là cấp A ư?
“Hứa Gia Lạc…”
Vừa về đến phòng ngủ chính, Omega đang đợi hắn trên giường đã nhào tới ôm cổ, mùi thơm ngòn ngọt tanh tanh lập tức chiếm lấy khoang mũi hắn.
Omega vô thức cọ xát lên thân Hứa Gia Lạc, vừa cọ vừa ngửi ngửi tuyến thể Alpha: “Tôi nóng lắm, nóng đến khó chịu.”
Phó Tiểu Vũ thật sự rất thích mùi hương của mình nhỉ, Hứa Gia Lạc nghĩ. Không biết có phải ảo giác của hắn không, nhưng hình như Phó Tiểu Vũ đã chủ động nhiều hơn. Mặc dù trên vẻ mặt cũng thoáng chút ngại ngùng khi làm phiền người khác, nhưng dường như Phó Tiểu Vũ của lúc này và người câu nệ nói “Có thể đi tắm trước được không” của ngày hôm qua đã là hai người khác nhau.
“Tôi biết.”
Hứa Gia Lạc trầm giọng nói, hắn dùng tay đẩy Omega từ trong ngực mình ra.
Thực ra hắn vẫn nghĩ bản thân mình cần chút thời gian để đổi từ hình thức làm bố, nhưng mà không cần, hình như hắn càng ngày càng khó chối từ Omega này. Phó Tiểu Vũ vừa ôm một cái, nửa người dưới của hắn đã trực tiếp vứt bỏ đầu óc nhanh chóng tiến vào trạng thái.
Sau khi ký hiệu tạm thời, Alpha luôn ngập tràn dục vọng chiếm hữu với Omega theo bản năng, hắn tin chắc đây chính là nguyên nhân.
Omega ấy đang bận trên mình áo ngủ của hắn, nên không cần đối xử khách sáo như với sơ mi. Những cúc áo vừa rồi được chính tay Hứa Gia Lạc cài kỹ nom rất vướng víu vào giờ phút này, thế là hắn bèn thẳng tay xé toạc nó.
Phó Tiểu Vũ thực sự đã phát tình rồi. Lúc dục vọng lên đến đỉnh điểm, màu của núm vú non mềm trông càng thêm xinh đẹp trên làn da trắng ngần. Nó thẹn thùng dựng thẳng lên, so với bình thường, quả thực núm vú ấy tựa như quả anh đào nhỏ sưng tấy.
Hứa Gia Lạc bỗng đè phắt Omega xuống giường, sau đó ngậm lấy núm vú Phó Tiểu Vũ mút mát thật mạnh. Đối với Omega đang trong kỳ phát tình, khoái cảm của việc hút mút phần núm càng thêm mạnh mẽ hơn so với liếm cắn bình thường, bởi vì gần như nó chính là mô phỏng của động tác cho bú. Không có Omega nào có thể chống cự lại bản tính bẩm sinh, thế nên chốn xinh xắn nho nhỏ kia lại càng thêm căng tức vì cảm giác cho bú.
Phó Tiểu Vũ không thể kìm lòng nổi, y ngẩng đầu lên bật ra một hơi hít sâu khàn khàn từ trong cổ họng. Y túm lấy bả vai Alpha đang phủ phục trước mặt mình, ngón tay đâm sâu vào da thịt Hứa Gia Lạc.
Hứa Gia Lạc vừa ngậm đầu v* Phó Tiểu Vũ vừa đưa tay lần mò xuống dưới lột quần lót của y, đoạn sờ sờ vào khe mông…
Hắn cắm ngón tay vào, cửa huyệt kia vừa xốp vừa nóng, trong ấy đã ướt đến độ rối tinh rối mù.
Hứa Gia Lạc hít sâu một hơi, lúc ngẩng đầu lên hắn lơ đãng chạm phải một đôi mắt mèo ướt sũng.
Phó Tiểu Vũ thở hổn hển nhìn hắn: “Hứa Gia Lạc, có thể… dùng miệng một lúc cho tôi?”
Lúc đề ra yêu cầu dáng vẻ của Omega này thoáng có hơi hướm lúc làm việc. Mặc dù xấu hổ, nhưng lại nói rất thẳng thắn và rõ ràng.
Đôi mắt to tròn màu nâu ấy khiến cảm xúc trở nên tràn trề chan chứa, dục vọng ướt át nhuộm đến từng cọng lông mi. Phó Tiểu Vũ cứ thế nhìn hắn bằng đôi mắt chăm chú và khát vọng.
Phó Tiểu Vũ đang muốn hắn dùng miệng mút cho mình.
Phó Tiểu Vũ thật sự muốn hắn.
Hứa Gia Lạc bỗng cảm thấy tiếng hít thở của mình trở nên lớn dần lên.
Có một giây, trong đầu hắn xẹt qua cảnh tượng ở với Cận Sở trong lần phát tình trước đó. Cận Sở lười biếng nghiêng người đưa lưng về phía hắn, Omega nhắm hờ mắt tựa như đang ngủ mơ màng.
Hắn không thấy rõ cảm xúc của Cận Sở.
Hắn nguyện ý phục vụ cho giới tính mình yêu nhất, nguyện ý phục vụ cho Omega cùng mình xây dựng gia đình.
Nhưng không biết qua bao nhiêu năm, những yêu thương vỗ về hắn trao ra càng lúc càng không giống hình dạng dục vọng nguyên thủy.
Chính hắn cũng sắp quên mất cảm giác được Omega khao khát và đòi hỏi dữ dội trên giường như thế, hóa ra cảm giác ấy lại sôi sục bùng cháy trong máu thịt đến vậy.
Hắn cúi người xuống vùi đầu giữa đôi chân thon thả đang giạng rộng của Phó Tiểu Vũ, đoạn đẩy bờ mông mượt mà căng mẩy của Omega ra sau đó liếm láp thật sâu.
Hứa Gia Lạc trao cho Omega ấy một lần khẩu giao vừa dịu dàng lại vừa dài đằng đẵng, mãi đến khi Phó Tiểu Vũ không còn đủ sức quắp hai chân lên eo hắn, hắn mới rướn người lên định hôn Omega đã nằm xụi lơ trên giường.
Nào ngờ, Phó Tiểu Vũ vừa rồi còn đang hưởng thụ lại vô thức ngoảnh đầu sang hơi ghét bỏ tránh bờ môi đang vương chút dịch của hắn.
“Mẹ kiếp Phó Tiểu Vũ, cậu còn dám chê hương vị cặp mông của mình à?”
Hứa Gia Lạc lại cảm thấy phản ứng này đáng yêu muốn chết, hắn thấp giọng mắng một câu, trong mắt chứa chan ý cười. Kế đó, hắn xoay mặt Phó Tiểu Vũ ngay ngắn lại rồi hôn thật dữ dội.
“Ưm!” Mặt Phó Tiểu Vũ đỏ bừng vì câu nói ấy, y chỉ có thể nhắm chặt mắt lại để đầu lưỡi Hứa Gia Lạc tìm vào, đoạn hung dữ càn quét ngang ngược trong miệng mình.
Thế mà y lại nếm hương vị mông mình trong miệng Hứa Gia Lạc.
Nụ hôn dâm đãng cỡ này đã xóa sạch tất cả những giới hạn mà y có thể tưởng tượng ra được, hai người họ đã thân mật hơn rất nhiều so với ngày hôm qua.
Hứa Gia Lạc cầm chiếc gối ở bên cạnh đệm dưới thân Phó Tiểu Vũ, để mông y ưỡn cao thêm.
Làn da của Omega thật sự quá tuyệt vời.
Hai múi mông trắng nõn căng mịn, cửa huyệt hồng nhạt vừa được liếm láp xong đang xấu hổ hơi mở ra. Chốn xinh đẹp ấy nhẹ đỏ lên vì bị ngón tay ma sát, những nếp uốn đang mấp máy khát khao được Alpha tiến vào.
Hứa Gia Lạc cầm cậu em rắn đanh đến nỗi sắp bùng nổ, đoạn kề phần đỉnh thô ráp lên cửa mình.
Phó Tiểu Vũ vô thức bắt lấy cánh tay hắn, nhưng Hứa Gia Lạc chỉ hơi hẩy eo về phía trước rồi chầm chậm cắm vào.
Đương nhiên chỗ đó có thể cho hắn tiến vào một cách dễ dàng, bởi vì tối qua Omega này đã bị hắn làm rất nhiều lần. Hắn không gặp bất cứ kháng cự nào, cơ thể đã trao dâng cho hắn rất nhiều lần vào đêm qua đã sớm lặng lẽ mở ra, hành lang đang ngậm lấy hắn vừa nóng rẫy vừa ẩm mướt.
Hứa Gia Lạc nắm lấy vòng eo thon mềm của Omega, lần này hắn hoàn toàn vứt bỏ những thăm dò dịu dàng trước đó để phang phập thật mạnh, đoạn rút ra cắm vào đầy hung hãn.
dương v*t của Alpha hình như thô to hơn so với người bình thường. Đầu khấc hơi cong lên, nên dù không cắm vào khoang sinh sản cũng khiến Omega cảm thấy mông mình bị kẹt chết vì kích thước lợi hại.
Phó Tiểu Vũ mở to hai mắt ngửa đầu lên há miệng hít thở, hầu kết nhỏ xinh nhấp nhô lên xuống. Khoái cảm khiến cơ thể y như bị truyền điện, nhưng vì hết lần này đến lần khác không có cách nào kêu lên thành tiếng mà nỗi sung sướng ấy bị kìm nén nhốt giữ trong cơ thể đầy khổ sở, chẳng thể nào hoàn toàn được giải phóng.
Thân dưới của Phó Tiểu Vũ nhanh chóng phát ra tiếng nước lép nhép sau những lần cắm rút. Hứa Gia Lạc nhìn vẻ mặt đỏ ran vì kìm nén của Omega dưới thân, bỗng đè xuống túm lấy cổ tay của y đặt sang hai bên.
“Hãy để tôi nghe tiếng của cậu.”
Hắn nói.
Phó Tiểu Vũ nhắm nghiền mắt lắc đầu. Y không thể nào tránh thoát được cảm giác hổ thẹn dữ dội kia, dường như y đang là một chú cá bị trói chặt trong tấm lưới.
dương v*t của Hứa Gia Lạc đột ngột đâm thẳng một mạch, hung hãn cắm thẳng vào vách thịt mum múp căng tràn của Omega.
Phó Tiểu Vũ cắn chặt môi, y cảm thấy quá đỗi thoải mái.
“Phó Tiểu Vũ, mèo nhỏ à.” Hứa Gia Lạc cúi người gằn từng chữ bên tai Omega: “Tôi muốn cậu hãy rên rỉ cho tôi nghe.”
Hắn nói: Mèo nhỏ, tôi muốn cậu rên cho tôi nghe.
Ngón chân Phó Tiểu Vũ co quắp, hai chân quấn quanh eo Hứa Gia Lạc siết thật chặt, ngực phập phồng kịch liệt.
Hít vào, thở ra, hít vào, thở ra…
Y nhìn Alpha đang phủ phục trên người mình.
Alpha ấy là người duy nhất trên thế giới này gọi y là mèo nhỏ.
Lưới đang phủ vây lấy y bỗng nhiên bị cắt đứt.
“Ưm… Aa…”
Một tiếng rên rỉ nho nhỏ tràn từ môi Phó Tiểu Vũ.
“Rên lớn hơn chút nào.”
Hứa Gia Lạc nâng hai chân y lên, lại tiếp tục cắm rút.
“A!! Hứa Gia Lạc… A! Chậm, chậm chút….”
Phó Tiểu Vũ suýt chút nữa bắn nước tiểu vì khoái cảm quá dữ dội, cuối cùng y không kìm được âm lượng nữa mà cao giọng kêu lên.
“Phó Tiểu Vũ…”
Giọng của Hứa Gia Lạc trở nên khàn đục vì hưng phấn. Hắn thọc vào càng lúc càng sâu, đến khi này, trong đầu hắn chỉ còn độc suy nghĩ thô tục nhất. Hắn ghé vào bên tai Omega đang rên rỉ, khàn khàn nói: “Cậu đúng là đồ lẳng lơ.”
“Đừng mà….”
Câu nói này chẳng khác gì một phát roi quật xuống người Phó Tiểu Vũ, dường như tất cả cảm giác hổ thẹn và trái đạo đức đều đang ngưng tụ lại.
Y, y không phải thế.
“Đừng mà, Hứa Gia Lạc, a…. A!”
Phó Tiểu Vũ cắm ngập ngón tay vào sâu trong bả vai Hứa Gia Lạc, một khi y đã để tiếng rên bật thoát ra ngoài thì chẳng thể nào ngăn nổi nữa, những lần rên rỉ đã dần biến thành tiếng nức nở đứt quãng.
Mà điều càng khiến y xấu hổ hơn là câu nói kia của Hứa Gia Lạc đồng thời cũng khiến y hưng phấn đến độ run rẩy mông, mà phản ứng kịch liệt như thế nào giấu được Hứa Gia Lạc cơ chứ.
Alpha cao cao tại thượng nhìn xuống y, đôi mắt vừa sâu lắng vừa nặng nề.
Cảm giác bất an trong Phó Tiểu Vũ dâng lên đến đỉnh điểm, y càng không muốn Hứa Gia Lạc cảm thấy thế, thì cơ thể lại càng thêm thành thật đầy xấu hổ.
Va chạm mỗi lúc một mãnh liệt giống như một trận mưa rền gió dữ. Phó Tiểu Vũ giạng rộng hai chân rên muốn khàn giọng.
Một lần, một lần, lại thêm một lần, Hứa Gia Lạc siết chặt lấy vòng eo đang run rẩy của Omega, rốt cuộc hắn dập thật mạnh dương v*t của mình vào khoang sinh sản của Omega.
“Đệt!”
Giây phút ấy, Alpha phát ra tiếng gầm nhẹ như dã thú, đoạn đấm mạnh một cú lên gối.
Phó Tiểu Vũ giật nảy mình, nhưng sau đó được Alpha ôm vào lòng ngay lập tức.
Đầu tiên Hứa Gia Lạc ôm lấy y, sau đó túm tóc bắt y ngẩng đầu lên. Giờ phút này đây, Alpha đang thở hổn hển nhìn y chằm chằm.
“Phó Tiểu Vũ.” Qua mấy giây, cuối cùng Hứa Gia Lạc cũng hung ác mở miệng: “Mẹ kiếp cậu thật sự xinh đẹp.”