Lúc này Omega như đang phát tình, những nụ hôn và cú cắn của y luân phiên nhau mà không hề báo trước. Vừa mút môi Hứa Gia Lạc vài cái, y đã lại lần nữa hung dữ gặm cắn.
Hành động của Phó Tiểu Vũ khiến khi cúi đầu hôn, Hứa Gia Lạc không khỏi căng thớ cơ trên cánh tay ra.
Những lần cắn của Phó Tiểu Vũ không hề có ý nũng nịu nhè nhẹ day day, mà thật sự là dùng sức để nghiến răng.
Có điều mặc dù Hứa Gia Lạc cảm thấy đau đớn, thì cảm giác sung sướng khi cắm dương v*t vào cơ thể nóng ấm và khít chặt của Omega lại khiến hắn không thể bỏ lỡ được. Thế nên thi thoảng hắn lại thấp giọng hít hà một tiếng, và vẫn xoạc rộng chân Phó Tiểu Vũ ra để cắm sâu hơn nữa.
Quả nhiên vừa hẩy một cái, hắn lại bị cắn một cú.
Trên môi Hứa Gia Lạc vẫn còn vương chút máu, nhưng hắn không quá tức giận mà cúi thấp xuống hôn thật mạnh lên vành tai của Phó Tiểu Vũ.
“Em thử cắn anh thêm một cái coi?” Hắn thấp giọng uy hiếp một câu.
Nhưng còn chưa dứt lời, Hứa Gia Lạc đã nhanh chóng nhận ra có gì đó không đúng, bèn chống hai tay lên né tránh…
Phó Tiểu Vũ không cắn hắn được, nên đang trừng mắt nhìn.
Lúc này đôi mắt mèo tròn xoe của y sáng lấp lánh như đang muốn nói “Cắn anh thì làm sao”, rất ư hung dữ. Thế nhưng vì khoảng cách giữa hai mắt y hơi rộng, cộng thêm dáng vẻ ướt sũng long lanh kia lại khiến ánh nhìn ấy dạt dào vẻ quyến rũ ngây thơ ngốc nghếch.
Hứa Gia Lạc đè y xuống, lại đâm cây hung khí rắn đanh của mình sâu hơn chút nữa.
“A ưm…” Phó Tiểu Vũ chẳng cưỡng đặng được lại kêu thêm một tiếng.
Tiếng rên của y cũng đã thay đổi, không còn là những tiếng hừ nhẹ nhàng ngắn ngủi đầy gấp gáp như lúc vừa rồi, mà đã nhũn mềm, kéo dài hơn. Lúc rên y ngửa đầu lên, hầu kết nho nhỏ cũng nhấp nhô khó nhịn.
Mẹ kiếp, thật sự êm tai quá.
Nghe tiếng rên của Phó Tiểu Vũ, trong lòng Hứa Gia Lạc như có dòng điện nhỏ bé xẹt qua. Hắn nhân lúc lộn xộn mà tiếp tục nhấp nhô, đoạn nhanh chóng thơm lên mặt Phó Tiểu Vũ một cái.
Đến lúc này có lẽ Omega đã váng vất lắm rồi, y không còn phản ứng nhanh như lúc bình thường nữa.
Đương nhiên Hứa Gia Lạc biết, đây là cơ hội tốt đi sâu vào.
Hắn cúi người xoạc chân Phó Tiểu Vũ đặt sang hai bên người, sau đó rút thằng em dữ tợn của mình ra rồi đỡ lấy phần gốc lần nữa cắm ngập vào cả cây.
Mặc dù động tác cắm vào rút ra đã trở nên chậm dần, nhưng lại mang đến kích thích dữ dội và mạnh mẽ hơn vào phần sau cuộc hoan hảo. Hứa Gia Lạc mới cắm sâu như thế mấy lần, Omega đã không chịu nổi nữa, y co rúm người thở dốc liên tục.
Hứa Gia Lạc càng đâm càng chậm, cũng càng lúc càng sâu.
Có thể thấy được Omega dưới thân dù tuyệt đối không phát tình, nhưng đã hoàn toàn chìm đắm trong hoan lạc.
Chốn kết hợp khít chặt của hai người họ dấp dính nhoe nhoét dịch thể, đang phát ra tiếng nước òm ọp dâm đãng theo từng động tác cắm rút…
Hứa Gia Lạc hít một hơi thật sâu, cánh tay nổi đầy gân xanh. Hắn cảm nhận được cơ thể của người dưới thân đang riết róng mút chặt lấy mình, tiếng hô hấp cũng dần dần không kìm nổi nữa mà trở nên nặng nề gấp gáp.
Chẳng ngôn từ nào, chẳng có cách nào có thể hình dung được khoái cảm vào lúc này. Nếu như Alpha cũng có thể phát tình, thì có lẽ chính là tình trạng lúc này của hắn. Hắn có thể lờ mờ thấy dương v*t của mình như đang muốn thành kết dù không tiến vào khoang sinh sản, nó đang căng trướng đến mức hơi đau nhức.
Cảm giác căng đau ấy thôi thúc hắn càng phang phập sâu hơn, đâm mạnh vào vách tường trong cơ thể Omega hết lần này đến lần khác.
Đoạn, hắn bỗng cởi chiếc sơ mi nhăn nhúm lộn xộn trên người Phó Tiểu Vũ ra, sau đó đè xuống mút mạnh núm vú đỏ thắm trên bờ ngực trần của Omega.
Chỗ đó nhỏ xinh và bằng phẳng, chẳng hiểu sao lại khiến người ta tức tối. Hứa Gia Lạc hung tợn và tham lam mút mát, mãi đến khi gần như có thể cảm giác được nơi non nớt mềm mại ấy đang lặng lẽ nhô lên trong miệng, hắn mới cảm thấy chun chút thoải mái.
Một khi đến lúc nuôi con đẻ cái, dù là nam Omega đi chăng nữa thì bộ phận không đáng chú ý này vẫn sẽ nở nang to hơn rất nhiều. Đó chính là bản năng tự nhiên của thân phận giống cái, sẽ muốn dùng cách thức nổi bật hơn để gây chú ý tạo ra đời sau.
Hứa Gia Lạc vẫn luôn muốn làm thế với Phó Tiểu Vũ – mút cắn cho chỗ đó sưng lên. Đó là một mơ tưởng xa xôi có đôi chút xấu xa…
“A…. Ưm a… Hứa Gia Lạc… Ưm…”
Phó Tiểu Vũ chỉ thấy khoang sinh sản sâu trong cơ thể mình như sắp bị phá tan. Thế nhưng lần này y không quan tâm mình sợ hãi đến chừng nào nữa, cũng không đoái hoài đến xấu hổ.
Y bật ra một tiếng rên rỉ du dương kéo dài, đến âm cuối, nó đã nhuốm tông khàn khàn, thậm chí còn đã thay đổi…
Hình dung đơn giản, thì đó là tiếng mèo khàn giọng kêu dưới song cửa sổ trong đêm mùa xuân ngọt ngào.
Đó là âm thanh chỉ có thể phát ra lúc hoàn toàn chìm đắm trong cơn sung sướng tột cùng.
Hai chân Phó Tiểu Vũ đang giần giật nhè nhẹ. Hứa Gia Lạc vừa ngậm đầu v* y vừa lần mò tháo chiếc đai kẹp giữ áo đã sớm xiên xẹo ra, đoạn cởi dây băng màu đen trên bắp đùi trắng ngần của Omega xuống rồi vứt chúng sang một bên như đồ lót.
Phó Tiểu Vũ đã hoàn toàn thoát khỏi trói buộc, y lập tức dùng hai chân quắp chặt lấy eo Hứa Gia Lạc.
dương v*t giữa chân y đã sớm thẳng tắp đến mức gần như phun trào. Y khó dằn lòng nổi mà khẽ nâng eo lên muốn cọ xát vào bụng dưới Hứa Gia Lạc để kích thích chính mình.
Thời khắc đến đỉnh cực khoái khiến người ta sốt ruột là nhường ấy. Khóe mắt Phó Tiểu Vũ ướt đẫm, y rưng rưng ngẩng đầu lên nhìn Hứa Gia Lạc.
“Cho… Cho em đi anh.” Y thở hổn hển.
Quá muốn, muốn đến mức hoàn toàn không có cách nào chải chuốt câu từ, y chỉ biết thẳng thắn nói: “Cho em đi, Hứa Gia Lạc.”
“Nhanh thôi, lập tức.” Chóp mũi Hứa Gia Lạc tứa mồ hôi. Đương nhiên lúc này hắn biết Omega khó chịu đến mức nào, thế là hắn dỗ dành hôn lên khuôn mặt dính dấp mồ hôi của Phó Tiểu Vũ, nói: “Ngoan nào, ngoan nào, bảo bối…”
“Hứa Gia Lạc, em muốn, ư…”
Nhưng Phó Tiểu Vũ lại không cảm kích.
Y quá vội vã, đến mức không nhịn được mà dùng ngón tay siết chặt lấy cánh tay Hứa Gia Lạc. Bởi vì quá nôn nóng mà y không khống chế được lực nắm, móng tay y cào mạnh lên da Alpha để lại mấy vệt đỏ bắt mắt: “Em muốn bắn, Hứa Gia Lạc… Giờ em muốn bắn ngay.”
“Mẹ kiếp!”
Hứa Gia Lạc thấp giọng chửi một tiếng. Cảm giác đau đớn khi bị móng tay vạch lên da vốn không đáng kể, nhưng bị cào vào ngay lúc này khiến hắn cảm thấy như có một chiếc đuôi mèo đang phất nhẹ nơi đầu tim, nỗi xốn xang gấp gáp này quả thực như muốn lấy mạng hắn.
Hắn siết chặt vòng eo thon nhỏ của Omega, rồi dữ tợn đâm vào một cú cuối cùng…
Hứa Gia Lạc phải dừng hết tất cả tự chủ của mình mới có thể cố nén không phá vỡ màng thịt che chắn mỏng manh sâu trong người Phó Tiểu Vũ. Hắn dùng dương v*t đã phồng lớn chống nơi miệng khoang sinh sản cọ xát hết lần này đến lần khác.
Cọ xát đưa đẩy khoang sinh sản mang đến khoái cảm rộn rạo khôn cùng, trực tiếp đưa Phó Tiểu Vũ lên đỉnh cao trào.
Bên trong Omega co rút dữ dội khiến cùng lúc đó Hứa Gia Lạc phải gầm nhẹ một tiếng rồi đột ngột bắn ra.
Khoảnh khắc đó, người Phó Tiểu Vũ ưỡn ra như một chú mèo, ngón chân y co quắp, cả người giần giật từng cơn.
Y hơi hé miệng, đôi mắt mèo tròn xoe quyến rũ hoàn toàn thất thần. Kích thích quá đột ngột khiến thậm chí y không kêu lên thành tiếng, chỉ đành nằm ngửa thở hổn hển, lồng ngực phập phồng lên xuống.
Cứ thế, Omega nằm đờ đẫn rất lâu.
Mặc dù đã phóng thích, nhưng thằng em của Hứa Gia Lạc vẫn đang cương cứng vùi mình bên trong cơ thể Phó Tiểu Vũ.
Hứa Gia Lạc có thể cảm giác được mãi tận mấy phút về sau, trong cơ thể Omega giống như có một dòng điện nhỏ xíu, cứ cách mấy giây sẽ lướt qua, khiến thi thoảng bên trong Phó Tiểu Vũ lại run rẩy mút chặt lấy hắn.
Hắn hít một hơi thật sâu rồi mới chầm chậm rút ra. Dù là vậy, trong quá trình đưa hạ thân mình ra, hắn vẫn cảm nhận được cơ thể Omega đang lưu luyến giữ lại không nỡ buông.
Sau khi ân ái, Hứa Gia Lạc thấy mệt nhoài, nhưng vẫn rất phấn khích. Hắn sờ sờ bên tóc mai ướt nhẹp mồ hôi nơi thái dương Phó Tiểu Vũ định nói chuyện, không ngờ lại bị y quay người nhào tới chặn lại.
Omega ôm riết lấy hắn, nhưng lại im lặng không nói lời nào.
“Tiểu Vũ à?” Hứa Gia Lạc cười một tiếng thật trầm. Hắn có thể cảm nhận được cảm xúc nhấp nhô bất ổn lúc này của Phó Tiểu Vũ, bèn xoa xoa đầu y, cố ý trêu chọc: “Sex thế nào? Có Great không?”
Hắn nhận được một tiếng phì cười rất nhẹ.
Phó Tiểu Vũ ngẩng đầu nhìn Hứa Gia Lạc. Vành mắt y vẫn còn hoe hoe đỏ, cũng nhòe nhoẹt nước, giống như lúc nãy y vùi mình vào ngực Hứa Gia Lạc len lén rơi nước mắt.
Dường như y cũng cảm thấy bản thân mình hơi mất mặt, thế là lại quay đầu im lặng tiếp.
Sau khi đạt cao trào, chẳng thể nào dùng lẽ thường để lý giải tâm trạng của con người.
Trong lòng y nghèn nghẹn khó chịu. Chẳng hiểu sao y lại thấy mình vương chút phiền muộn khi rơi từ chốn cực lạc xuống nhân gian, nhưng y sẽ không bày tỏ cảm xúc ấy.
“Ha…” Hứa Gia Lạc khẽ mỉm cười, lần nữa ôm y vào lòng: “Chúng ta sẽ còn rất nhiều rất nhiều lần nữa mà, bất cứ lúc nào và bất cứ ở đâu. Always great, đúng không?”
“Ừm.” Phó Tiểu Vũ lại bị mấy lời nghịch ngợm của Hứa Gia Lạc chọc cho phì cười.
Y dùng tay vuốt ve cánh tay Hứa Gia Lạc. Mấy dấu cào của y hiện rõ hơn trên làn da nơi đó, đỏ đến nhức mắt. Rõ ràng y biết người ấy sẽ đau, nhưng vẫn không kìm nổi mà dùng móng tay ngón trỏ từ từ cào thêm một đường cạnh mấy dấu đỏ kia.
“Lại cào anh nữa rồi.” Hứa Gia Lạc không trốn tránh, hắn cùng Phó Tiểu Vũ nghiêm túc nhìn dấu cào đo đỏ mới có thêm trên cánh tay kia, một lát sau mới thấp giọng nói: “Em thật sự rất thích ân ái, đúng không?”
“…” Phó Tiểu Vũ dùng giọng mũi đáp: “Ừm.”
Rất thích.
“Tốt lắm.” Hứa Gia Lạc đặt một nụ hôn lên vầng trán y, trong giọng nói chan chứa ý cười: “Phó Tiểu Vũ, em đúng là một bé mèo kỳ lạ.”