"Công tử, ta không phải người xấu. Ta chỉ là thấy ngươi bị thương...muốn nhìn xem có thể giúp đỡ một chút hay không."
Lúc nàng nói chuyện, ngay cả hô hấp cũng run rẩy.
Nhận thấy nàng không có võ công, Lý Thịnh buông nàng ra, nàng run sợ thay hắn kiểm tra thương thế.
Hắn híp mắt, nhìn nàng.
Cô nương này rất thanh tú, khuôn mặt nho nhỏ, cánh tay cũng tinh tế. Cho dù là hắn bị thương, cũng có thể nhẹ nhàng đưa nàng vào chỗ chết.
Nàng rõ ràng rất sợ hắn, nhưng vẫn lấy dũng khí đến cứu hắn.
Bây giờ còn có người đơn thuần như vậy sao?
......
"Ngươi tên là gì?"
"Gọi ta là Tiểu Ngư là được."
"Tiểu Ngư..."
Rốt cuộc Lý Thịnh cũng không nhịn được, hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.
.......
Cảnh này một lần là qua.
Đạo diễn hô cắt, Lộ Kiêu Dương mới từ trên mặt đất đứng lên.
Du Cẩm Châu mở mắt ra, nhìn cô một cái, đứng lên theo.
"Kiêu Dương, diễn không tồi."
Lời thoại cũng rất tốt.
Có thể là bởi vì Lộ Kiêu Dương đặc biệt yêu thích thơ cổ, cho nên khi cô mặc trang phục cổ trang mà nói chuyện, cũng sẽ không có cảm giác là diễn xuất, cái loại giọng điệu này rất phù hợp.
"Cảm ơn." Lộ Kiêu Dương nghe đạo diễn nói như vậy, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Kỳ thật cô cũng không biết diễn xuất, chẳng qua cô đã xem kịch bản rất nhiều lần, cũng nghiên cứu phần của nam chính.
Cố gắng để bản thân nhập vào nội dung kịch bản, hơn nữa Du Cẩm Châu diễn xuất rất nhiều, lúc bị anh cưỡng chế, cô thật sự cảm giác được sát khí cực lớn.
Cho nên cô làm ra phản ứng một cách tự nhiên.
Không nghĩ tới hiệu quả lại tốt đến không ngờ.
Đạo diễn nhìn cô, phát hiện Lộ Kiêu Dương thật khiêm tốn.
Cô quả thực diễn không tồi, hơn nữa, diễn một vai như thế, trước đó ông còn lo lắng, cô sẽ có ưu tư, dù sao lúc trước cô chính là nữ chính được chọn.
Kết quả đối với vai diễn này, cô một chút cũng không thờ ơ, hơn nữa còn nhìn ra được cô có dụng tâm.
Đối diễn cùng với Du Cẩm Châu, cũng diễn xuất rất tốt, có thể nghênh tiếp được diễn xuất của Du Cẩm Châu.
Hôm qua Lương Thiến lại không làm được, cứ luôn mắc sai lầm ở lời thoại, hơn nữa, cô ta còn khẩn trương.
Thật ra trước đây Lương Thiến phát huy vô cùng tốt.
Nhưng, so với Du Cẩm Châu, liền xuất hiện chênh lệch.
Đạo diễn cũng rất bất đắc dĩ.
Nếu như Lương Thiến có thể như Lộ Kiêu Dương, ông cũng không cần tốn sức như vậy.
Annie rót cho Lộ Kiêu Dương một ly nước, nói: "Uống nước đi, có căng thẳng không."
"Còn tốt." Lộ Kiêu Dương nói: "Nhưng mà...kỹ năng diễn xuất của Du Cẩm Châu kia thật sự rất tốt! Lúc chị nhìn anh ta, có cảm giác mình không giống đang quay phim, mà như là thật sự đang ở trong tình cảnh đó."
Có lẽ đây chính là nguyên nhân tại sao anh rất lợi hại!
Lộ Kiêu Dương nghĩ, nếu như đổi người đối diễn khác, có lẽ cô sẽ không diễn được hiệu quả này.
"Cảm ơn đã khen." Sau lưng truyền đến giọng nói của Du Cẩm Châu.
Anh vẫn mặc một bộ trang phục nhuộm máu, dáng vẻ cũng rất chật vật, nhưng nhìn rất anh tuấn.
Tất cả mọi người đều nói Du Cẩm Châu rất cao lãnh.
Không nghĩ tới anh vậy mà lại nói chuyện cùng mình.
Lộ Kiêu Dương lúng túng, may mà không nói bậy.
Cô nói: "Tôi chỉ là nói thật, kỹ năng diễn xuất của anh rất tốt."
Người đàn ông này dáng dấp đẹp trai, diễn xuất lại tốt, khó trách nhiều người khen anh như vậy.
Du Cẩm Châu nói: "Nhân vật này rất khó diễn, cô diễn rất khá."
Lý Thịnh không phải là một người dễ động tâm, bộ phim truyền hình này quay cả cuộc đời của hắn, mà Tiểu Ngư là người duy nhất hắn động tâm, ngay cả sau này hắn kết hôn cùng nữ chính, hắn cũng không giao phó tấm chân tình của mình ra.
Cho nên, làm sao có thể khiến nhân vật Tiểu Ngư này có sức thuyết phục, khiến cho khán giả cũng hiểu được tại sao Lý Thịnh lại thích nàng, diễn xuất của Tiểu Ngư rất quan trọng.