Tay Alpha nắm chặt lại, tim anh đập rất nhanh, không thể kiềm lòng khi người con gái ấy đang đứng đó.
Suốt 6 năm qua, anh đã cố quên cô, anh đã làm được rồi, nhưng sao giờ đây cô lại trở về, rồi khiến anh phải bối rối thế này.
Ông Phúc Thạch vô cùng lo lắng, nhìn cô con gái bằng ánh mắt lo âu. Ông biết rõ tính của Victor, chắc chắn anh sẽ nói ra những điều không hay. Và không may, ông đã đúng.
- Lần đầu tiên thấy đông đủ thế này. - Anh cười hả hê, đưa mât nhìn cô tiểu thư ngây ngô.
- Tiểu thư, em có biết ba em là người thế nào không? - Anh nhếch mép hỏi cô.
Tường Vy ngơ ngác, không rõ anh ta hỏi vậy là có ý gì, liền chau mày hỏi lại.
- Anh hỏi vậy là sao?
Alpha nắm chặt tay hơn nữa, những đường gân nổi đầy trên tay trông rất đáng sợ.
- Ông ta... - Victor nói rồi quay lại chỉ thẳng tay vào mặt ông. -...là một tên gi...
Bỗng Alpha quay sang nắm lấy cổ tay của cô rồi kéo cô ra ngoài. Tường Vy không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bị anh kéo đi như một đứa trẻ con như vậy, chỉ biết ngơ ngác đi theo.
- ...giết người. - Victor nói hết câu, nhưng Alpha đã nhanh hơn anh rồi, Tường Vy rốt cuộc vẫn chẳng thể biết chuyện gì đang xảy ra quanh cô, rằng ba cô thật sự là người như thế nào.
Anh kéo cô ra hành lang của công ty, cô bỗng đứng lại rồi giật mạnh tay anh ra, chau mày tức giận.
- Anh nghĩ anh đang làm gì thế? - Cô bực tức, giọng điệu cáu gắt.
Anh không nói gì mà chỉ quay người lại, đứng nhìn cô.
- Tôi đang cố quên anh đấy! - Cô vẫn cứ nói như quát tháo vào mặt anh, nhưng có thể dễ dầng nhận ra được nỗi buồn trong cô.
Anh vẫn đứng đó, lắng nghe cô từng chút một.
- Tiểu thư đừng dính líu tới Victor là được. - Anh nói nhẹ nhàng vói cô.
- Tôi làm gì đừng quan tâm nữa, tôi chơi với ai cũng đừng quan tâm. Từ trước giờ tôi làm mọi chuyện chỉ để anh chú ý, nhưng anh có để ý tới tôi chút nào không?! - Cô lớn tiếng, như đang trách móc anh.
- Có. - Anh trả lời nhẹ nhàng khiến cô giật mình.
- Tôi có để ý mà. - Ánh mắt anh nhìn cô, nhẹ nhàng, ấm áp, khiến tim cô đập thình thịch, nhanh hơn bao giờ hết.
"Trời ơi, gì đây, làm mình như xuống địa ngục, rồi lại cho mình lên mây, rốt cuộc muốn gì chứ?!"
Victor chống hai tay lên bàn chủ tịch, cúi thấp đầu xuống, nhìn ông ta bằng ánh mắt răn đe, cảnh cáo.
- Thật ra nếu nói để cô bé nghe thấy thì không có gì hay, tôi muốn cô bé tận mắt nhìn thấy hơn. -Anh nói bằng giọng mỉa mai với ông.
- Để xem mày có sống được tới lúc làm được việc đó không đã! - Ông đập bàn tức giận, lập tức rút ra một khẩu súng, ông lên đạn rồi chĩa thẳng vào đầu Victor.
Anh không hề lo sợ một chút gì, thậm chí còn hé miệng cười khẩy một cái đầy vẻ khiêu khích ông.
- Tôi nghĩ là cô tiểu thư của chúng ta vẫn ở ngay ngoài kia thôi, nếu cô tiểu thư ấy quay lại đây khi nghe thấy tiếng súng nổ thì sẽ thế nào nhỉ, người cầm súng ở đây thì cũng chỉ có một mà thôi. - Victor cười khẩy một cái rồi quay đi, vẫn rất thản nhiên, vô tư, rồi đưa Erena ra ngoài cùng, anh đã nói thầm gì vào tai cô rồi cười, rất bí hiểm, mặc cho Phúc Thạch như muốn tức điên lên.
Erena ngạc nhiên, nhưng trong lòng lại thầm vui sướng.
- Tôi không có bạn gái. - Victor cười đáp trả lại câu nói của cô.
Anh phải nói vậy để kích đểu Alpha, một khi anh ta cáu giận đến mức không còn làm chủ được bản thân mình thì chuyện làm bậy trước mặt cô tiểu thư kia là rất dễ dàng.
Và cũng vì anh biết rằng Alpha đã nhìn Erena rất lâu rồi mới quay sang nhìn cô tiểu thư bé bỏng ấy.
Erena chột dạ, không thể nói gì thêm. Cô lặng im, nhìn sang phía đối diện, cô đã thấy được ánh mắt của Alpha khi nhìn cô tiểu thư đó, nhẹ nhàng, ấm áp, ánh mắt này rất quen...
- Tôi đi cùng chị. - Tường Vy xách túi đi theo.
2 cô gái đã đi rồi, còn lại 2 người đàn ông này, khiến không khí trở nên ám ảnh hơn bao giờ hết. Alpha luôn nhìn anh bằng ánh mắt căm thù, còn anh luôn tỏ vẻ vô tư, thản nhiên.
- Bao giờ thì mày buông tha cô ấy? - Alpha gằn giọng.
- Tao chỉ đang theo đuổi cô ấy vì tao thích thôi mà. Cấm sao? - Victor cười, anh vẫn đang ra sức kích đểu Alpha.
- Mày có Erena rồi mà. Mày đã làm gì cô ấy? - Anh ta cau mày khó chịu.
- 6 năm qua cô ấy ở với tao, mày nghĩ tao đã làm gì? - Anh cười khểnh một cái đểu cáng.
Alpha như không thể nào chịu được thêm, anh nắm chặt tay đầy giận dữ rồi đứng dậy bỏ đi.
Tường Vy đứng trước gương và tô lại son, thấy Erena đang rửa tay bên cạnh, liền hỏi nhỏ.
- Tôi hỏi một chút được không?
- Ừ. - Erena quay sang nhìn cô.
- Alpha... có phải người xấu không? - Cô giương đôi mắt to tròn nhìn cô ấy, tò mò, chờ mong câu trả lời.
- Không. - Cô trả lời nhẹ nhàng. Cô chợt nhớ lại ánh mắt lúc nãy của anh dành cho Tường Vy. "Em biết ánh mắt anh nhìn em khi yêu em, nên em biết giờ đây ánh mắt anh nhìn cô ấy là thế nào."
- Tôi chỉ biết rằng, Alpha, anh ấy là người cô có thể hoàn toàn tin tưởng. - Erena cười nhẹ nhàng rồi xin phép ra ngoài trước.
Vừa bước ra ngoài, Erena đã thấy Alpha đứng chờ ngay cạnh cửa của nhà vệ sinh nữ, cô đã rất ngạc nhiên và hơi cúi mặt xuống, cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
Đúng lúc đó, Tường Vy cũng từ bên trong bước ra ngoài.
- Alpha, anh cũng muốn đi vệ sinh sao? - Tường Vy đầy ngạc nhiên giương mắt lên nhìn anh.
- Tiểu thư hãy ra ngoài kia trước đi. - Anh nhẹ giọng nói với cô, nhưng ánh mắt lại cứ hướng về Erena.
Tường Vy không nói gì, nhưng cô cũng đã thấy ánh mắt anh dành cho cô gái kia, điều đó khiến cô ghen tị.
Một lúc sau Erena và Alpha ra đứng trong một góc khuất, hai người đứng cạnh nhau, tựa lưng vào tường, có lẽ là vì Erena không muốn đối mặt với anh.
Alpha hít một hơi thật sâu rồi cất giọng nhẹ nhàng mà hỏi cô.
- Em sống có tốt không? Hắn có làm gì em không? - Cái giọng ôn nhu và ân cần ấy của anh cất lên khiến cô nhói lòng, đã 6 năm rồi cô mới lại được nghe thấy nó.
- Anh ấy rất tốt với em... bọn em sống rất tốt. - Erena thỏ thẻ đáp lại đầy ngại ngùng.
Alpha quay sang nhìn xuống cô, những "dấu vết yêu" còn vương lại trên cổ cô từ sáng nay vẫn còn rất rõ, anh nhìn thấy nhưng lại quay đi.
- Tại sao em lại ở đây? Đáng lẽ bây giờ Marcus đã phải đưa em đi rồi chứ? - Alpha hơi ngạc nhiên liền gặng hỏi cô.
- Anh biết chuyện này ư? - Erena bất ngờ, quay mặt sang nhìn anh.
- Anh là người đã bảo Marcus làm vậy mà. - Anh đáp trả với vẻ mặt không hiểu gì.
- Anh đứng sau chuyện này ư?! Marcus đã cố đưa em vào đường dây mại dâm của hắn! - Erena tức giận lớn tiếng, cô cau mày lại nhìn anh với vẻ bất bình.
- Không, đó không phải kế hoạch của anh. Anh đã chuyển tiền và nói hắn hãy đưa em tới một nơi an toàn, để em có thể sống còn ông chủ thì nghĩ em đã chết. - Alpha bao biện.
- Phải rồi, và hắn trở mặt với anh. - Mặt Erena tối sầm lại, nghĩ lại chuyện đó khiến cô cảm thấy bực bội.
- Và đó cũng là lí do mà Victor phải cứu em ra. - Alpha thờ dài.
- Em đã rất ngạc nhiên khi thấy Phúc Thạch dành ra tận 6 năm để nghĩ ra kế hoạch mà nó lại quá dễ dàng đối với Unknown như vậy, ra là anh đã nhúng tay vào... - Erena nói nhỏ.
Tưởng như Tường Vy đã về chỗ ngồi từ lúc nãy nhưng cô vì tò mò nên đã lén nghe họ nói chuyện. Điều mà cô vừa nghe thấy là sao...? Ba cô dành 6 năm để làm gì cơ?
Alpha im lặng không nói thêm một lời nào.
- Sao anh lại liều như vậy?! Nhỡ ông ta phát hiện ra thì sao chứ? - Erena lớn giọng hỏi anh, điều Alpha làm quá dại dột.
- Nhỡ ông ta biết anh đã bẻ lệch kế hoạch thì sao? - Erena run người, cô lo cho anh.
- Ông chủ đã biết rồi, vì em đã xuất hiện ngay trước mặt ông. - Alpha vẫn giữ cái giọng điềm tĩnh ấy mà nói với cô.
- ...Sao anh lại... liều như vậy hả...? - Cô ấp úng, thật khó nói ra.
- Vì anh lo cho em mà.
Cái câu nói ấy được thốt ra từ chính miệng của Alpha khiến cả Erena và Tường Vy đều bất ngờ. Erena không thể ngờ rằng sau những điều mà cô đã làm với anh trong quá khứ, anh lại có thể không để tâm và vẫn quan tâm lo lắng cho cô đến vậy.
Tường Vy thì như chết lặng, Alpha chưa từng nói những câu như vậy, hay kể cả giọng điệu của anh cũng chưa từng ôn nhu như vậy đối với cô.
Mối quan hệ của họ... rốt cuộc là sao? Nghĩ tới điều này, lòng cô lại đau nhói, không thể chịu được nữa mà liền chạy về chỗ.
____
Victor thấy mỗi Tường Vy trở về nên cũng cảm thấy hơi hụt hẫng, gương mặt của cô cũng đượm buồn nên anh liền hỏi ngay.
- Có chuyện gì vậy? - Anh hỏi bằng giọng tò mò.
Tường Vy không trả lời câu hỏi của anh ngay mà ngồi xuống ghế, kê khuỷu tay xuống bàn, tay mân mê khăn trải bàn đầy suy ngẫm.
- Họ là người yêu cũ của nhau sao...? - Cô cất giọng thỏ thẻ, mặt xị xuống.
- Sao? - Victor chau mày, ánh mắt trở nên sắc bén.
- Không có gì... - Cô ỉu xuống.
Nhìn biểu cảm của cô tiểu thư như vậy thì anh cũng biết họ đã nói chuyện với nhau hay đã làm gì đó, bề ngoài trông có vẻ anh không bận tâm, nhưng thật sự anh đang thấy rất khó chịu.
____
- Anh cũng biết là em có tình cảm với Victor từ lâu rồi, nhưng anh không nghĩ là nó lại sâu đậm tới mức dù em có gặp bao nhiêu nguy hiểm hay tổn thương, thì cũng không chịu rời xa hắn ta. - Alpha thở dài.
Erena mỉm cười đầy chua xót.
- Em yêu anh ấy. Em rất yêu anh ấy, dù em biết anh ấy có khi còn chẳng có tình cảm với em, nhưng em vẫn muốn ở bên anh ấy thật lâu... - Cô lắp bắp, nói với giọng nghẹn ngào.
- Thế có ngu ngốc quá không? - Cô giương đôi mắt màu xanh dương lên nhìn anh.
Alpha thở dài rồi đặt tay lên xoa đầu cô.
- Không, anh tôn trọng quyết định của em. Nhưng anh muốn em tự biết điểm dừng, khi nào em đau quá, thì hãy dừng lại. - Anh nói với giọng dịu dàng hết mực.
- Cảm ơn anh... - Cô nhẹ nhàng cất tiếng.
- À mà em bảo này, nếu anh thật sự thương con bé thì đừng làm con bé tổn thương nhé. - Cô quay sang nhìn anh và nhắn nhủ.
Alpha ngạc nhiên vô cùng, anh cũng quay sang nhìn cô.
- Người trong cuộc có thể không nhìn ra, nhưng người ngoài cuộc thì rất dễ nhận thấy đấy. - Cô mỉm cười với anh rồi bước ra ngoài.