Dạo gần đây cô béo lên không ít tăng hẳn liền 5 kg, chắc tại Thẩm Tinh Hồi chăm sóc cô quá kĩ càng.
Nói mới để ý từ khi yêu nhau anh luôn vổ béo cô, lúc nào hai đứa cũng ăn ăn và ăn nhưng mà chỉ có một mình cô tăng ký còn anh thì vẫn thon thả như ngày nào.
Anh luôn mua tặng rất nhiều đồ ăn vặt còn dẫn cô đi ăn toàn đồ dầu mỡ, có nhiều hôm 12 giờ khuya rồi anh vẫn chạy sang đòi cô nấu mì ăn cùng. Thẩm Tinh Hồi anh đúng là nuông chiều em hư luôn rồi~
Không thể để yên, cô liền đặt một cái máy chạy bộ trên mạng về rồi để nhờ ở nhà anh. Một phần vì nhà cô quá nhiều đồ đạt không có chỗ để đặt máy, một phần để lấy cớ qua nhà thăm anh hàng ngày.
...
Típ Típ, lại là tiếng chuông đồng hồ quen thuộc. Thẩm Tinh Hồi gọi điện nói giọng nài nỉ:
- Bạn gái của anh khi nào em mới chịu tập thể dục đây, cái máy tập nó đóng bụi luôn rồi anh vẫn chưa thấy em đến tập lần nào.
- Gần đây bận quá quên mất, tối nay em sẽ đến.
Tan làm cô chạy thẳng đến trước cửa nhà anh gõ gõ
- Thẩm Tinh Hồi em tới rồi
Anh mở cửa ra ngay tức khắc, nhanh chóng kéo cô vào trong.
- Đến đây nhìn xem anh đã sắp xếp phòng khách rộng rãi rồi, em có thể thoải mái luyện tập ở đây.
...
Cô bước lên máy chạy bộ bấm nút tăng tốc bắt đầu tập luyện.
Cứ 5 phút anh lại chạy ra ngó ngó giả vờ vô tình bước ngang qua cô.
- Này, nãy giờ anh cứ đi qua đi lại sau lưng em mãi thế.
- Anh sợ em mệt quá!
- Em không mệt, anh đừng đi qua đi lại nữa chóng mặt quá!
Anh cầm lấy khăn nhẹ nhàng lâu mồ hôi trên trán cô, ánh mắt hai người chạm nhau gần đến nỗi có thể nghe thấy tiếng thở của đối phương.
- "E hèm, để anh xem nhịp tim của em là bao nhiêu" nói rồi anh cầm lấy tay cô xem chỉ số đo nhịp tim trên đồng hồ thông minh.
Nó báo nhịp tim ở mức bình thường vậy là vừa rồi cô không hề cảm thấy rung động trước anh. Bỏ tay cô xuống anh thất vọng ngồi một góc lẩm nhẩm một mình: "Đồ ngốc, sao tim của em lại đập chậm như vậy"
...
Trông anh bây giờ rất đáng thương, khuôn mặt buồn hiu Thẩm Tinh Hồi bĩu môi chọc chọc bức tường trước mắt.
- Anh lại giận em à?
Nhịp tim không đập nhanh cũng đúng thôi, yêu lâu ngày riết cô cũng không còn dễ dàng đỏ mặt, tim đập loạn chỉ vì đứng gần anh nữa.
Cô đến gần nắm chặt tay anh đeo đồng hồ của mình vào.
- Nhịp tim của anh 40 bpm?
Nhịp tim của anh luôn ở mức thấp lúc nào cũng quẩn quanh 40-70 bpm rất hiếm khi lên được hơn 100.
- "Nhịp tim của anh nó thật sự rất thấp". Cô nói
- "Vậy để xem đồng hồ có bị hư không ta hãy làm một thử nghiệm...". Anh đeo lại đồng hồ vào tay cô, nằm xuống tấm thảm lớn trên nền nhà.
- "Cơ thể anh tùy ý em đụng chạm xem nhịp tim của em có tăng lên không?" Anh có ý dụ dỗ
...
Cô chọt chọt vào cổ anh, điểm nhạy cảm nhất trên người anh là cổ, mỗi lần cô đụng vào anh đều vô thức giật mình rên rỉ.
Bàn tay hư hỏng tiếp tục đưa xuống dưới sờ sờ lên bụng anh, cơ bụng 8 múi săn chắc cảm giác sờ vào rất đã tay. Anh khẽ thở ra một hơi dài, tiếng thở đều đặn nghe rất kích thích. Nụ cười cô dần trở nên đen tối, khóe miệng bất giác cong lên bàn tay nghịch ngợm đưa xuống phía dưới dừng lại ngay dưới lưng quần anh.
- Chỗ đó... em không được động vào. Nếu không nghe lời là anh sẽ lấy đi thứ quý giá nhất của em đấy!
Anh nắm chặt cánh tay cô đưa ra lời cảnh cáo.
- Được, em không động
Nói rồi cô ngồi đè lên bụng anh lấy ra một cây kẹo mút đã chuẩn bị sẵn đưa lên miệng anh, quẹt nhẹ một đường lên môi dưới của anh. Anh sững người cơ thể cứng đờ không thể nhúc nhích, đôi tai anh đỏ ửng. Cô như một con sói lớn đang đùa giỡn với con mồi trước bữa ăn.
...
Phần bụng dưới anh nóng rang sắp không chịu được nữa.
- Em...
- "Em làm sao?" Cô tinh nghịch giả vờ ngây thơ hỏi
Anh cố gắng ngồi dậy nhưng không cử động được, cô nằm lên hẳn người anh rồi. Ngực cô chạm vào bụng anh anh có thể cảm nhận được nhịp tim của cô trên cơ thể mình. Khó chịu quá, não anh không thể nghĩ gì ngoài việc cơ thể cô đang nằm gọn trên người anh, ham muốn đang dần kiểm soát một chút lý trí còn soát lại của anh. Anh chống một tay xuống đất, một tay nâng đầu cô lại gần đầu mình, cọ cọ chóp mũi qua lại trên chóp mũi cô. Ánh mắt anh hờ hững quyến rũ quan sát từng biểu cảm trên khuôn mặt cô lúc này.
Viên kẹo trên tay cô từ từ rơi xuống đất, anh luồng tay ôm lấy eo cô định tiến thêm bước nữa đột nhiên cơ thể cô run rẩy:
- Ừm, hình như bên dưới bụng em có gì đó cấn cấn.
Anh đỏ mặt quay đi tránh né ánh mắt của cô.
- Chẳng lẽ... cái đó...
Cô di chuyển ánh mắt nhìn xuống phía dưới nơi đang có thứ gì đó ấm nóng muốn chọt vào bụng mình.
- "Đừng nhìn dưới đó". Anh giữ chặt đầu cô để cô nhìn thẳng vào mắt mình.
Cô cũng ngờ ngợ đoán được cái kia của anh đang dần to lên bên dưới cơ thể mình. Ý thức được trò đùa của bản thân có hơi quá đáng, cô bắt đầu cảm thấy sợ hãi muốn đứng dậy nhưng bị anh kéo mạnh xuống, ôm ghì lấy cơ thể.
- "Ôm một lát nó sẽ hết" giọng anh thiều thào bên tai.
...
Anh ôm cô rất lâu sau mời dần buông tay, ngay khi anh thả lỏng cô bỏ chạy ra ngoài đóng sầm cửa lại.
"Chắc cô ấy giận thật rồi" anh nhíu mày nghĩ.
Cô nhìn vào đồng hồ nhịp tim hiển thị 122 bpm, tim đập liền hồi như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
Vừa rồi nguy hiểm quá! Nếu không phải anh giỏi kiềm chế thì cô xong đời rồi.
Cô thở phào nhẹ nhõm: "Còn may, vẫn giữ được thứ quý giá nhất".