Tình Yêu Và Bí Mật Của Anh

Chương 31: Đôi mắt theo dõi trong màn đêm



Xung quanh đây từng có rất nhiều dân cư sinh sống nhưng tất cả đều đã chuyển đi hết. Cũng bởi dự án quy hoạch ngọn đồi để xây dựng khu du lịch, dự án này do tập đoàn lớn nhất nhì thành phố Linkon là L&D thực hiện, nhưng không biết do vấn đề gì mà đã bị tạm dừng vĩnh viễn.

Nữa đêm, tiếng gió thổi làm tán cây kêu xào xạc bên ngoài cửa sổ. Lâm Miêu Miêu không tài nào ngủ được, cô cảm thấy bất an, linh cảm của cô cho thấy có thứ gì đó đang ở bên ngoài ngôi nhà.

Cảm giác như bị ai đó nhìn chầm chầm từ cửa sổ khiến cô không thể chợp mắt, là một cảnh sát cấp cao Lâm Miêu Miêu không hề sợ hãi hay tin vào ma quỷ, nhưng linh cảm của cô trước nay đều vô cùng chính xác.

Bỗng cô nghe thấy tiếng thì thầm và tiếng bước chân bên ngoài cửa. Lâm Miêu Miêu cảm thấy rùng mình, nhưng sự tò mò đã thôi thúc cô bước đến trước cánh cửa.

Ánh sáng mờ nhạt từ cửa sổ chiếu vào căn nhà, cảm giác lạnh lẽo lập tức tràn ngập, khiến cô lạnh gáy.

Lâm Miêu Miêu quyết định dạo quanh ngôi nhà xem xét tình hình, cô vòng ra sau căn nhà. Càng tiến lại gần cửa sổ phòng ngủ hơi thở cô càng trở nên khó khăn hơn.

Cô thấy bóng người đứng bên ngoài cửa sổ, nhìn vào trong phòng, trên tay còn cầm một con dao sắt nhọn.

Với kinh nghiệm nhiều năm làm cảnh sát, tình cảnh trước mắt nói cho cô biết ắt hẳn có điều mờ ám.

Cô nhanh chóng lao nhanh về phía trước, nâng chân lên thực hiện một cú đá cao, nhắm thẳng vào đầu đối phương. Cú đá với tốc độ và sức mạnh đáng kinh ngạc, khiến hắn nằm bất động trên mặt đất.

_____

Trời sáng,

Khi hắn tỉnh dậy đã bị trói chặt vào cột nhà, cô ngồi trên chiếc ghế cao đối diện hắn, lạnh lùng hỏi:

- Tại sao lại ở đây giả thần, giả quỷ doạ người? Có mục đích gì?

Hắn im lặng không nói, chỉ liếc nhìn về phía bên phải.

- Không nói?

Lâm Miêu Miêu cầm con dao lên tiến lại gần, nắm đầu buộc hắn phải ngước lên. Tay cô nhanh chóng đưa con dao đến trước mắt hắn, con dao chỉ cách mắt phải hắn 1 cm.

- “Chọt vào đây chắc phải đau lắm nhỉ?” Giọng Lâm Miêu Miêu trở nên đáng sợ.

“Nghe nói cô là cảnh sát, làm sao có thể doạ người như vậy?” Hắn hét lên vẻ mặt đầy sợ hãi.

Ánh mắt cô trở nên sắc lạnh, không còn dáng vẻ hiền lành thường ngày. Một tia tàn nhẫn loé lên trong mắt cô, khiến người đối diện phải lạnh sống lưng, giọng nói cô dịu dàng nhưng chứa đựng sự đe doạ rõ rệt: “Tôi trước giờ chưa từng đe doạ người khác. Anh không nói cũng được … nhưng cơ thể của anh sẽ không mấy dễ chịu đâu”.

Con dao trên tay cô lướt dọc từ trên đỉnh đầu hắn xuống, rồi dừng lại ở tai hắn, cô hỏi:

- Tôi nên cắt tai nào đây?

Hắn run bần bật nhưng vẫn không hó hé nữa lời.

- “Anh khiến tôi không vui rồi, vậy cắt cái mũi này thì sao?” Cô nhếch môi cười lạnh.

Aaaaaaaaaa,

Tiếng la hét thất thanh của hắn vang vọng trong không gian. Con dao gâm vào đùi hắn, khiến máu liên tục chảy ra.

- Tôi nói, tôi nói cô hỏi gì … tôi cũng sẽ nói.

Lâm Miêu Miêu chỉ định hù doạ hắn một chút thôi, chứ thật sự không muốn cắt cái gì trên người hắn. Trước giờ bọn tội phạm đều sợ cô vì thật sự cô không biết điểm dừng, cô đối xử với tội phạm chưa từng có tí nhân nhượng hay tình người nào.

- Vậy ai cử anh đến đây, mục đích là gì? Cái này tôi tìm được trên người anh hmm … là kí hiệu của tập đoàn L&D? Anh với họ có liên quan gì?

- Là …

Đoàng,

Hắn chưa kịp nói dứt lời đã bị một viên đạn chuẩn xác xuyên qua ngực chết ngay tức khắc.

- Súng bắn tỉa?

Lâm Miêu Miêu ánh mắt không hề dao động. Cô biết rằng viên đạn đó như là một lời cảnh cáo đến mình.

Trong khoảnh khắc do dự ngắn ngủi, Lâm Miêu Miêu quyết định đuổi theo hướng viên đạn vừa được bắn ra, từ trong cánh rừng cách đó không xa.

Cô dừng lại trước một đài quan sát cũ, có lẽ đã bị bỏ hoang từ lâu. Nếu suy đoán của cô không sai thì lúc nãy tên sát thủ vừa ở đây, nhất định hắn chưa thể chạy xa.

Cô đuổi theo dấu vết tay súng vừa rồi, băng qua cánh rừng đứng giữa đường nhặt một thứ gì đó, mà không để ý đến chiếc xe đang lao nhanh về phía mình.

Lâm Miêu Miêu quay đầu lại nhưng đã quá muộn. Một chiếc xe ô tô màu đen lao đến với tốc độ chóng mặt, cô chỉ kịp nhảy sang một bên nhưng không thể tránh khỏi va chạm. Cú va chạm mạnh làm cô ngã lăn xuống dốc, cơn đau lan tỏa khắp cơ thể.