Sau khi đình chính lại vụ việc, Rachel cũng nói ra hết những kế hoạch của mình, Nayun đương nhiên không thể nào không nhìn cô với ánh mắt đầy ganh ghét.
Người ta âm thầm chơi với nhau, khác gì gián tiếp đá cô sang một bên lẻ loi.
"Cậu vậy là lấy em họ cậu ra để làm chuyện vớ va vớ vẩn, rượu giao bôi giao kèo, chỉ vì cái danh xưng là chị dâu?"
"Còn không phải ai đó từ chối cho tớ danh xưng là chị hờ hay chị ruột chứ, nên tớ phải làm vậy thôi. Đương nhiên là tớ nhất quyết với bản thân là không phá vỡ quan hệ vợ chồng của hai cậu mà."
"........Nếu là tớ trước đây thì có lẽ chuyện này sẽ không có đồng ý đâu."
"Tớ cũng chẳng để tâm tới cái tập đoàn Ân Điển Sáng Thế của gia tộc cậu cũng như gia sản phía đó, tớ cũng là con gái của hoàng tộc mà, tiền nứt đổ vách lận."
Nayun lại bị bơ đẹp, Thyst vẫn còn hoảng hồn do bị Evan ôm chặt không buông, chỉ còn mỗi Hajin lặng lẽ quan sát, đành phải nói chuyện cùng.
"Hajin, cậu rời đi sao lại không liên lạc gì, tới tận 1 tháng trời?"
"........"
"Cậu cảm thấy khó nói lắm hả?"
"Không hẳn đâu, chỉ là........không biết phải diễn tả nó thế nào...vừa vui vừa sợ?"
"...Vậy hả?"
Cô cũng hiễu rõ được một phần, cuộc sống của người bị gán danh Ma Nhân chẳng bao giờ lại là một điều dễ dàng, sống ẩn dật vỗn dĩ chỉ là lựa chọn duy nhất mà.
Sao họ lại có thể thoải mái dù biết rằng họ có thể......
Bỏ đi, dẫu sao cô cũng đoán rằng cái gì xảy tới cũng đã xảy ra rồi, cứ gặng hỏi một vấn đề cũng chính là tự đẩy mình vào thế khó xử.
Cô tự nghĩ thầm như vậy đấy.
"Hajin, xảy ra chuyện gì, cậu vẫn còn có thể nhờ tớ giúp đỡ mà. Không phải chúng ta là bạn bè ư?"
".......Tớ.......Tớ không quên chúng ta là bạn bè, nhưng......"
"Cậu cảm thấy.....khá ngột ngạt nhỉ? Hay là tớ vẫn chưa đủ sự tin......"
"Đúng vậy đó Rachel, tớ đây còn được tin tưởng hơn cậu đó, cậu làm hòa với họ sớm hơn mà lại không được như vậy đấy."
Rachel bất ngờ chen miệng vào khiêu khích bằng câu nói đầy sự thắng lợi, nhìn cô với một ánh mắt đầy chế giễu.
Giờ hay cho cô rồi, đang từ một cuộc nói chuyện ôn lại quá khứ lại sang một hướng chiến tranh lần hai giữa hai thiếu nữ.
"Rachel. Tôi không chĩa miệng cắt ngang vô cớ như cậu, nhưng nói vậy cậu không thấy có cảm giác đả kích người khác lắm nhỉ?"
"Tớ đây cũng không rảnh hơi mà nói chuyện với người làm điều ác như cậu. Suýt bắt cóc hại đời người, còn mặt dày mà muốn nói như hiển nhiên."
Hajin định buộc miệng hỏi nhưng Suho và Nayun đồng thời bịt miệng lại, làm cho Rachel có chút không khỏi thấy thú vị mà
khẽ cười.
Cậu khó khăn lắm mới có thể hô hấp bình thường. Sức của Suho thì hoàn toàn không có chỗ nào đang để nói thêm, nhưng Nayun cũng có chút thay đổi vì trải qua ngày tuần huấn luyện.
Nhưng chuyện đó muốn bàn thì bàn sau, phải hỏi rõ để làm sáng tỏ câu của Rachel có hàm ý gì.
"Hai cậu đó nhé, tự nhiên bịt miệng tớ lại làm gì vậy? Hay là hai cậu có ý đồ riêng?"
"Hoàn toàn không có, cậu / em đừng có suy diễn lung tung, quên hết những gì vừa mới nãy đi."
"Hai người đồng thanh như thế, chắc không phải có giao kèo gì đấy chứ? Buồn quá đi, có trẻ em ở đây mà còn nói dối......."
"Tụi này hoàn toàn KHÔNG CÓ NÓI DỐI!"
Thyst giờ vẫn còn bị bám nhừ tử với Evan, hoàn toàn không còn chút sức lực nào, buộc lòng phải cấp cứu trong vô vọng.
Cậu nhìn thấy tình hình không hề khả quan bây giờ, nên đành lẻn ra khi chớp lấy thời cơ. Còn hai người kia lại giở lại cãi nhau vô nghĩa, Suho cũng không còn sức ứng phó với họ nên đã gục ngay trên sofa.
Dẫu sao mọi chuyện đều xảy ra ở bên trong, cũng chẳng có ai để tâm gì cũng là điều may mắn.
"Evan, sao em vẫn chưa buông tha cho bạn ấy đi? Cứ ôm chặt thế, bạn ấy sẽ ngạt thở mà chết đấy em."
"Không chịu, em và cậu ấy đã uống rượu giao bôi rồi, em nhất định phải là bạn thanh mai trúc mã với cậu ấy. Amethyst, cậu còn từ chối nữa thì tớ sẽ ở lại đây, buông không rời đâu."
"Cậu là ma nữ tình yêu hả? Làm ơn tha........"
Nói câu nào, siết cổ lần đấy.
Cậu buồn lòng nhưng không thể không kéo người ta được. Con nuôi cũng là con của cậu mà, không đau lòng thì lại nhẫn tâm quá mà.
Nhưng cậu cũng không ngờ sức trẻ con lại lớn tới mức này, phải mất khá lâu mới kéo ra được.
"Đau quá mà.....Đây đích thị là một người chẳng hề ổn chút nào, mẫu thân ơi......"
"Thật luôn.....Suho, anh có thể...."
Thấy đối phương đang cố gắng nghỉ ngơi dưới sự cãi cọ, cậu biết không thể nhờ vào lúc này, chỉ đành tự lết thân lấy băng sơ cứu.
"Amethyst, tớ có chút điều muốn hỏi, cậu có nguồn mana giống cha hay mẹ vậy? Có màu sắc thế nào?"
"Evan, cậu cho tớ một chút ổn định..."
Lấy lạu bình tĩnh, Thyst từ từ tạo một sợi chỉ mana khá mỏng, nhưng cũng đủ để đối phương cảm nhận rõ ràng.
"Màu xanh lam.....Tuyệt quá đi, còn trong veo nữa, chẳng bù cho mana của tớ..."
"Con gái không phải màu hồng thì cũng là màu vàng, cậu cũng giống như chị họ của cậu mà, không phải sao?"