Tổ Thần Chí Tôn

Chương 687



- Tiền bối, ngươi khỏe.

Diệp Thần lễ phép nói ra, trong nội tâm cũng khiêm cung với lão giả này.

- Quỳnh lâu cũng không có mở ra, người trẻ tuổi, các ngươi tới đây thế nào?

Lão giả kia giọng nói trầm thấp khàn khàn. Nói chuyện cực kỳ chậm chạp, mỗi nói một chữ đều kéo dài thật lâu. Giống như thật lâu không nói chuyện, nói chuyện nhưng tay không có dừng lại.

- Ta ở cửa ra vào quỳnh lâu đạt được Thiên Nguyên tiền bối tán thành, Thiên Nguyên tiền bối cho phép ta tùy thời đi vào quỳnh lâu.

Diệp Thần nói ra, quan sát thần sắc lão giả.

Nghe được hai chữ Thiên Nguyên thì động tác của lão giả dừng một chút.

- Dùng thực lực các ngươi nhiều nhất chỉ đi tới tầng sáu của quỳnh lâu, nếu như tiếp tục xuống chính là chịu chết.

Lão giả kia chậm rãi nói ra, ánh mắt của hắn vẫn đục ngầu, không có tiêu cự, cũng khiến người ta không nhìn ra tu vị, không biết hắn làm sao biết được thực lực đám người Diệp Thần.

- Tiền bối cũng biết quỳnh lâu có quan hệ tới hồn thú thú triều không?

Diệp Thần mở miệng hỏi vấn đề hắn quan tâm trước, lão giả này tuy không hiển lộ tu vị, nhưng mà trên người có khí tức thần bí, Diệp Thần cảm giác được phi đao trong đầu đang kêu vang.

Lão giả kia lại không có trả lời, cúi đầu hoàn thành băng điêu, lại thối cặn bã trên băng điêu bay đi, hoa văn của băng điêu lúc này đã rõ ràng hơn.

Diệp Thần liên tục hỏi mấy vấn đề, lão giả không có đáp lại chút nào, giống như không có nghe thấy, chỉ tiếp tục tạo hình, thần sắc chuyên chú.

Xem ra muốn hỏi chút gì đó quá khó khăn.

Diệp Thần cùng A Ly nhìn nhau, A Ly nhìn qua lão giả, cũng đầy hiếu kỳ.

- Tiền bối, những băng điêu này dùng làm cái gì?

Diệp Thần hỏi lần nữa.

Không nghĩ tới lúc này đây lão giả mở miệng.

- Những cái này là mộ bia của bọn họ...

Lão giả nói thật chậm, nói mỗi chữ là dừng lại, trong âm thanh đầy xa xưa và thê lương.

Mộ bia? Diệp Thần giật mình, những băng điêu này đúng là khắc tên của bọn họ a?

Diệp Thần lăng không bay lên, dùng thần hồn kéo dài ra bốn phía, trong băng điêu mênh mông này mỗi một tôn băng điêu đều đứng sừng sững trong tuyết, không nhìn thấy giới hạn, băng điêu đúng là quá nhiều, rất hiếm có, có nhân loại, cũng có yêu thú, Huyền thú, ba đại chủng tộc đều có.

Nhìn băng điêu liên miên không dứt, Diệp Thần kinh hãi không thôi, trong nội tâm tràn ngập bi ai.

Đại chiến như thế nào mà chết nhiều cường giả như thế?

Phải biết rằng nhũng băng điêu này có mười đuôi ly miêu, có Bất Tử Hắc Hoàng, Thiên Lân Bạch Tê, Dực Xà... Các tồn tại cường đại.

Ánh mắt Diệp Thần nhìn qua người tay cầm cự tháp này, đó là Thiên Nguyên tiền bối, chẳng lẽ Thiên Nguyên tiền bối cũng đã chết? Hắn đã chết đi, còn có những siêu cấp cường giả bên cạnh?

Lão giả này vì cái gì siêng năng điêu khắc băng điêu, là đang làm bia cho người chết sao?

Dùng tiến độ của lão giả này, hoàn thành nhiều băng điêu như thế cũng phải mấy ngàn năm a.

Chẳng lẽ lão giả này vẫn không ngừng điêu khắc như thế? Hắn sống lâu như vậy?

Trong lòng Diệp Thần quá nhiều khó hiểu, không người nào giải đáp, nói câu nói kia xong, mặc kệ Diệp Thần hỏi thăm thế nào thì lão giả cũng không có nói thêm, chỉ yên lặng tiếp tục tạo hình.

Bông tuyết bay múa, ở giữa thiên im lặng, giống như thiên địa đang mặc niệm.

Loại cảm xúc bi ai hiện ra giữa thiên địa, làm cho lòng người cảm thấy đau thương vài phần.

- Chúng ta đi thôi.

Diệp Thần thở dài một tiếng, truyền tin tức cho Nhất Khối, Tiểu Dực, mang theo A Ly thả người bay lên, bay về phương xa.

Mấy thân ảnh bay đi, xuyên qua khu vực băng điêu rộng lớn, càng tiến vào sâu càng cảm thấy có nhiều băng điêu, những cường giả này rốt cuộc chết như thế nào? Trong nội tâm Diệp Thần tràn ngập cảm giác nghi hoặc, đây chính là mấy ngàn vạn siêu cấp cường giả đấy, rất nhiều chủng quần hiện tại khó tìm, đã bị diệt sạch.

Thần hồn của Diệp Thần xuyên qua khu vực băng điêu, lúc này trên băng nguyên xuất hiện cái hố to, chỗ đó là thông đạo đi thông tới tầng năm, cái hố to này có lực lượng thần bí lưu chuyển, hẳn là chỗ không gian giao hội.

Đám người Diệp Thần rời đi, qua hồi lâu lão giả ngẩng đầu nhìn qua hướng đám người Diệp Thần rời khỏi, trong đôi mắt đục ngầu vô thần bỗng nhiên lóe sáng, ánh mắt kia giống như có thể xuyên thấu qua không gian vô tận.

- Tinh thần vẫn lạc, tháp cao mở ra, Thiên Nguyên chi môn chẳng biết lúc nào sẽ xuất hiện...

Lão giả thì thào nói thầm, lại tiếp tục tạo hình băng điêu này, qua không lâu thì băng điêu hoàn thành, băng điêu này diện mạo giống hắn vài phấn, nhưng mà tuổi còn trẻ hơn, càng thêm oai hùng một ít, một tay cầm cầm thiết chùy to lớn, tay kia cầm dùi, lão giả chậm rãi khắc mẫu hàng chữ cổ lên sau lưng băng điêu, đây là tên của băng điêu.

******

Lôi Thú nhất mạch, Thần Lôi Thành.

Tòa thành trì này thành lập trên núi hoang, tòa chủ thành có năm tòa thành nhỏ vòng quanh. Chủ thành cao ngất, xuyên thẳng vào trong mây. Chung quanh có cây cao bao phủ. Nhìn thấy trên đỉnh tòa thành này có mây đen bao phủ, mây đen có điện quang ẩn hiện, thỉnh thoảng truyền ra tiếng sấm ầm ầm.

Rầm rầm rầm, tùng đạo thiên lôi đánh xuống tường thành.

Tường thành do kim loại cấu thành, vô cùng chắc chắn, sau đó lôi điện giáng xuống. Trên tường thành dần dần có điện quang xuất hiện, điện quang chạy bốn phía vô cùng đồ sộ.

Thời điểm hồn thú thú triều đột kích, rất nhiều siêu cấp thế lực đều rời khỏi nguyên quán, chuyển vào trong thành trì. Lôi Thú nhất mạch cũng không có dời, chủ thành có mấy ngàn vạn con dân Vạn Lôi thú nhất mạch, thế lực khổng lồ. Cộng thêm tường thành chắc chắn nên không cần dời

Lôi Thú nhất mạch có người mạnh nhất, Bệ Diệt được xưng là đệ nhất cao thủ đông đại lục, dưới Bệ Diệt còn có chín thái thượng trưởng lão, có ba là Linh Vọng Cảnh. Những người khác là Vô Thủy Cảnh cửu trọng cùng thập trọng.

Không chỉ có những vũ lực đỉnh cao, Lôi Thú nhất mạch cũng có rất nhiều cao thủ trẻ tuổi.

Cho nên cho tới nay Lôi Thú nhất mạch đều là thế lực thứ hai dưới Chấp Pháp Điện mà thôi, địa vị không người nào có thể rung chuyển.

Thần Lôi Thành, trong đại điện, một trung niên nhân tuổi hơn bốn mươi ngồi trên ghế. Gương mặt chữ quốc, thần sắc nghiêm nghị. Hắn là Bệ Nha, Vô Thủy Cảnh thập trọng, trong chín thái thượng trưởng lão hắn bài danh thứ sáu.

Lúc này trong một chỗ của đại điện có âm thanh vù vù, chỉ thấy Bệ Linh mặc Tử Ma Chiến Giáp đi vào trong đại điện.

Tử Ma Chiến Giáp có thể biến hóa tùy theo thân hình, mang dáng người Bệ Linh phác họa cực kỳ hoàn mỹ, đường cong lung linh, có thể khiến vô số nam nhân phát cuồng.

- Bệ Linh, ngươi thật lớn mật, không ngờ dám mặc Tử Ma Chiến Giáp tới gặp ta!

Bệ Nha hừ lạnh một tiếng, Bệ Linh là thuộc hạ trực tiếp của hắn, vẫn luôn là phụ tá đắc lực, Lôi Thú nhất mạch tộc quy cực nghiêm, Bệ Linh từ trước tới giờ chưa bao giờ làm càn như thế. Ánh mắt của hắn đảo qua người Bệ Linh mang theo một tia tham lam.

Cho tới nay hắn vẫn muốn độc chiếm Bệ Linh, hắn dừng ở Vô Thủy Cảnh thập trọng mấy trăm năm không có tiến thêm, mà Bệ Linh chính là mấu chốt tiến giai của hắn.
— QUẢNG CÁO —