Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1348: Đoàn đội



Edit & beta: Lá Mùa Thu

Lượt này, Yên Vũ chiến Hư Không trên sân nhà. Hai phần đấu cá nhân kết thúc với 1 điểm solo và 2 điểm lôi đài nghiêng về Yên Vũ, tạm thời dẫn trước 3 - 2. Thời điểm danh sách đấu đoàn hiện ra trên màn hình lớn, cả nhà thi đấu đều sục sôi.

Gần đây khi bố trí đội hình toàn tay đấm, chiến đội Hô Khiếu có giấu trong đó một cái trick. Năm người đầu tiên ra trận vẫn có trị liệu, buộc đối thủ phải đoán xem họ thay trị liệu ngay đầu game hay từ từ mới thay. Họ có thể chơi một kèm một với full tay đấm, cũng có thể theo như bình thường, một thùng máu gánh bốn em khô.

Nhưng Yên Vũ thì khác. Đội hình sáu người hoàn toàn vắng bóng trị liệu, một đội hình chưa từng xuất hiện trong lịch sử Liên minh. Nay, nó xuất hiện ở Yên Vũ, chiến đội luôn được gọi bằng cái tên mềm yếu.

Yên Vũ muốn khô máu tử chiến?

Thấy danh sách tướng Yên Vũ, ai cũng cảm nhận được quyết tâm liều chết đó.

"Hung tàn vãi..." Đội trưởng Lý Hiên của Hư Không nhìn qua bên Yên Vũ. Sở Vân Tú đang dặn dò các tuyển thủ cho giai đoạn chuẩn bị cuối cùng. Có lẽ vị nữ đội trưởng duy nhất của 20 chiến đội không hăng tiết hay nhiệt huyết như các tuyển thủ nam, nhưng những gì cô hi sinh vì chiến đội không ít hơn bất cứ ai. Biết đâu chừng, còn nhiều hơn là khác.

"Nhưng đội hình Yên Vũ đánh thế này có hợp lý không?" Ngô Vũ Sách ngước nhìn màn hình.

Sở Vân Tú và hai chị em họ Thư, tức pháp sư nguyên tố và hai thiện xạ, có sức đánh xa mạnh nhưng khuyết thiếu khả năng khống chế. Các nghề tay ngắn dù có chiêu khống chế hay không cũng dễ dàng kiểm soát đối thủ nhờ vào cận chiến, ba nghề tay dài của Yên Vũ liệu có bằng?

"Đừng chủ quan." Lý Hiên nói. Việc ấy quá đơn giản, Yên Vũ lẽ nào không biết? Đã biết mà vẫn cố tình làm, họ chắc chắn có lý do riêng. Lượt đấu trước, chẳng phải Hưng Hân bị đấu pháp phóng tay của Yên Vũ càn quét ngay trên sân nhà đó sao? Có khả năng Yên Vũ đang chơi trò mỗi lượt một chiến thuật, thắng nhờ yếu tố bất ngờ.

"Lên sân đi." Trọng tài đến gọi, tuyển thủ đôi bên lục tục cất bước.

Phía Hư Không, năm người đầu tiên là Song Quỷ của Lý Hiên và Ngô Vũ Sách, Lý Tấn với thích khách, Cái Tài Tiệp với thầy trừ tà, Đường Lễ Thăng với sứ giả thủ hộ, slot thứ sáu là Cát Triệu Lam với chuyên gia đạn dược.

Đội hình thường thấy của Hư Không vs đội hình cực đoan liều mạng của Yên Vũ.

Trận đấu sẽ diễn biến thế nào?

Fan Yên Vũ thấp thỏm không yên. Trước mắt họ đang cách top 8 tận 32 điểm, nhưng lỡ như có kỳ tích thì sao? Lượt vừa rồi Yên Vũ đột nhiên thay đổi đấu pháp, thắng đậm Hưng Hân, lượt này lại chơi bạo, có khi nào thắng đậm tiếp không? Thắng hoài thắng mãi, đến khi địch phạm sai lầm, ta sẽ vươn lên đạp đầu chúng nó. Lỡ sắp tới các đội top 8 tự dưng đánh ngu, Yên Vũ bay lên thế chỗ cũng không chừng?

Nhất định phải thắng...

Khán giả sân nhà âm thầm gào thét trong lòng. Fan Yên Vũ vốn đã tuyệt vọng, nay bỗng nhìn thấy ánh sáng cuối đường hầm. Biết đâu, biết đâu thì sao?

Họ chưa nhìn thấy thắng lợi, nhưng họ đã thấy thái độ của chiến đội Yên Vũ, một thái độ khiến họ lần nữa thắp lên hi vọng.

Yên Vũ sáu tay đấm vs Hư Không, bắt đầu!

Tiếc rằng trận này không được chọn phát sóng trực tiếp, nên phần đông người xem không để mắt đến nó lắm. Họ đang theo dõi trận khác, cũng là một trận có phần đấu đoàn đội rất thu hút quan tâm.

Vi Thảo vs Lôi Đình, sân nhà Vi Thảo.

Hai phần cá nhân kết thúc với 4 điểm cho Vi Thảo và 1 điểm cho Lôi Đình. Tỉ số dẫn trước khá xa thường sẽ đi kèm ưu thế tâm lý, nhưng vì đối thủ là Lôi Đình, ưu thế tâm lý này chẳng còn tẹo ý nghĩa gì. Chiến đội Lôi Đình trước giờ đều giành thành tích từ trình đoàn đội cực kỳ xuất sắc chứ không sống nhờ hai phần đấu cá nhân. Đêm nay trên sân khách, Lôi Đình sẽ dùng cách gì để đánh Vi Thảo?

Va chạm mấy pha, Vương Kiệt Hi đã có đáp án.

Rồi... Lại tiếp tục nhắm vào mình? Trận với Hưng Hân đã khai sáng một lối đi mới cho cả Liên minh?

Lật đổ Vương Kiệt Hi, đồng nghĩa với lật đổ Vi Thảo. Đây chắc chắn là niềm tin trong lòng mọi người hiện tại. Lôi Đình cũng muốn hành động tương tự?

Chia cắt, bao vây, Box-1 ngược.

Vương Kiệt Hi nhìn ra ý đồ chiến thuật của Lôi Đình, nhưng anh nên xử lý thế nào? Anh nhìn các đội viên của mình. Dưới sự dẫn dắt của Vương Kiệt Hi, Vi Thảo giành về hai cúp vô địch thật đấy, nhưng anh đâu thể gánh cả đội trên vai mãi mãi? Anh rồi sẽ phải giải nghệ, chiến đội rồi sẽ cần đến mọi người tự lực cánh sinh.

Đừng làm chỗ dựa, hãy làm tấm gương?

Vương Kiệt Hi bỗng nhớ đến lời Diệp Tu nói. Trước đây anh cũng không nghĩ nhiều vậy đâu, chỉ theo bản năng mà gánh Vi Thảo trên vai, đi mãi đi mãi. Có phải chính vì thành công vang dội, cả đội mới dựa dẫm quá nhiều vào anh như thế?

Nhưng một ngày nào đó, đôi vai anh sẽ mòn. Vi Thảo sẽ phải tự đứng dậy, cất bước bằng chính đôi chân mình. Cao Anh Kiệt! Cao Anh Kiệt từ trước đến nay vẫn trưởng thành dưới sự che chở từng chút một của anh, nay đã có đủ tự tin, nhưng dường như vẫn thiếu dũng khí, cái dũng khí dám gánh mọi thứ trên vai như anh đã làm.

Dũng khí ấy, là cần trui rèn trong môi trường khắc nghiệt. Chỉ có người trưởng thành từ nghịch cảnh mới sẽ có đủ dũng khí, đủ tự tin để làm bản thân mình mạnh hơn.

Từ nay, Vương Kiệt Hi không thể gồng gánh tất cả mọi thứ nữa. Nếu thấy khó khăn trở ngại, anh cần chủ động chia sẻ với các đội viên.

Đúng vậy, phải để họ tự xử lý.

Vương Kiệt Hi hạ quyết tâm. Anh để Lôi Đình thành công bao vây Vương Bất Lưu Hành.

Khả năng thoát vòng vây vẫn có, nhưng Vương Kiệt Hi lại chọn cách kháng chiến giữa lòng địch. Xét trên lý thuyết, thoát thân hay ở lại đều là sự lựa chọn. Không lựa chọn nào ưu việt hơn lựa chọn nào. Từ trước đến giờ, Vương Kiệt Hi luôn sẽ chọn cách dốc hết sức mình, nhưng hôm nay anh muốn dựa vào sức mạnh cả đội để phá chiến thuật đối thủ.

Sẽ thành công chứ?

Vương Kiệt Hi không biết. Nhưng anh vẫn làm, vì cái mà nó đổi về, là trui rèn cho toàn quân Vi Thảo.

Để bắt đầu chuẩn bị cho vòng chung kết, Hưng Hân tăng cường train quân, Bá Đồ cho lão tướng tìm cảm giác, vậy Vi Thảo thì sao? Vi Thảo cũng sẽ suy tính vì vòng chung kết, vì tương lai xa hơn thế nữa. Họ cần thay đổi, một sự thay đổi từ gốc rễ.

"Ồ... Vi Thảo bị Lôi Đình chia tách rồi!" Bình luận viên Phan Lâm thảng thốt kêu lên.

"Ừm..." Lý Nghệ Bác chỉ ừ hử coi như đáp lời. Hắn ngờ ngợ cảm thấy Lôi Đình đã bố ráp quá thuận lợi. Phải chăng việc này liên quan đến Vương Kiệt Hi? Vương Kiệt Hi không nên bị tóm dễ dàng như thế. Nếu cậu ta chống cự, Lôi Đình sẽ gặp trở ngại cực lớn, nhưng cậu ta cứ ngoan ngoãn để yên cho họ bao vây. Tương kế tựu kế, hay là thế nào? Muốn train Vi Thảo? Không muốn lặp lại tình huống của trận Hưng Hân?

Không ai nghe được những lời Diệp Tu và Vương Kiệt Hi nói với nhau sau trận đó, nên Lý Nghệ Bác chỉ cảm giác như bên trong có ẩn tình. Với chỉ số cẩn thận cao vút, hắn tạm thời không dám phán bậy. Phải quan sát thêm! Lượt đấu trước, Vi Thảo gặp Bách Hoa trên sân khách, tỉ số chung cuộc là 4 - 6 nghiêng về Bách Hoa. Vì không trực tiếp nên Lý Nghệ Bác chỉ đọc tin tức chứ không xem cả trận, chẳng lẽ đội hình Vi Thảo có biến động mà hắn không biết?

Vi Thảo đã đánh thêm bốn lượt sau thất bại dưới tay Hưng Hân, ấy thế mà Lý Nghệ Bác hoàn toàn mù tịt về bốn lượt này, chỉ vì chúng không được phát sóng. Hiện tại, hắn rất ngu ngơ về tình hình Vi Thảo.

Mình hồi xưa đâu phải vậy đâu?

Hồi xưa Lý Nghệ Bác cũng không xem hết mọi trận đấu, nhưng ít nhất hắn luôn bắt kịp tình hình các cường đội. Một cường đội như Vi Thảo, Lý Nghệ Bác lại bỏ xem liên tục bốn lượt. Quả là chuyện khó tin!

Sao lại đổ đốn thế này nhỉ? Có phải Vinh Quang ngày càng hot, truyền thông đưa tin quá nhiều, mọi thứ đều bày ra trước mắt nên người ta hết muốn tự tìm hiểu? Nhưng nếu tiếp tục như vậy, sự tồn tại của Lý Nghệ Bác còn ý nghĩa gì?

Cứ mãi không hiểu ý đồ chiến thuật của các đội, tự vả mặt mình trên sóng trực tiếp, vui không?

Không, không hề!

Nền tảng kiến thức Vinh Quang của hắn đã sắp xài hết. Hắn cần phải học tập thêm, cần đuổi kịp nhịp phát triển của Vinh Quang!

Trận đấu vẫn đang diễn ra, mà Lý Nghệ Bác lại ngồi tự kiểm điểm cái sự nhùn, không dám trình bày quan điểm bình luận của mình.

"Ồ, Vương Bất Lưu Hành bị bao vây, Lôi Đình đang focus anh! Họ muốn dứt điểm nhanh! Ở đầu kia chiến trường, Lôi Đình cũng đồng thời áp chế trị liệu Vi Thảo. Đúng vậy thưa các bạn, mục đích của họ là muốn hạ gục đội trưởng Vi Thảo, Vương Kiệt Hi!" Phan Lâm đang hò hét nhiệt liệt.

"Các tuyển thủ khác của Vi Thảo đang qua trợ giúp! Phản ứng rất nhanh! Phá được không? Lôi Đình sẽ dồn sát thương? Trong trận Hưng Hân vs Vi Thảo, Hưng Hân từng vì giết nhanh Vương Bất Lưu Hành mà hi sinh đến hai tướng!"

"Ồ! Chia tách địch, chuyển mục tiêu! Lôi Đình bất ngờ chuyển mục tiêu! Họ muốn... Họ muốn bọc đánh đối tượng khác! Vương Bất Lưu Hành bị bỏ mặc!"

"Đây là... Đây là chiến thuật cô lập! Cô lập! Lôi Đình cô lập Vương Kiệt Hi rồi! Đây có lẽ là chiều triển khai ngược của chiến thuật Hưng Hân lần trước. Lôi Đình biết mình không đủ sức dứt điểm nhanh Vương Bất Lưu Hành, hoặc không thể đảm bảo chiến thắng cuối cùng nếu hi sinh quá nhiều để giải quyết Vương Bất Lưu Hành. Vì thế họ đã sử dụng chiến thuật cô lập! Vương Bất Lưu Hành vẫn đang trên sàn đấu, nhưng mối liên hệ giữa anh với các đội viên Vi Thảo đã bị cắt đứt. Lôi Đình muốn chiến với một Vi Thảo không có Vương Kiệt Hi, dù Vương Kiệt Hi thực tế vẫn còn trong trận. Có phải vậy không ạ, chỉ đạo Lý?" Phan Lâm nói một tràng, đột nhiên cảm thấy sao bầu không khí yên tĩnh đến lạ.
— QUẢNG CÁO —