Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1361: Chỉ còn hai lượt



Edit & beta: Lá Mùa Thu

Gia Thế quay về rồi!

Tuy không bằng ngày xưa, nhưng ai cũng biết Gia Thế hôm nay chính là đứa con ruột của ông lớn Gia Thế cũ. Chẳng qua, tài sản cha mẹ không để lại, nhà cửa có phần suy tàn.

Nhưng đối với rất nhiều fan trung thành, chỉ cần Gia Thế còn, thì đã đủ.

Khoảnh khắc Gia Thế chiến thắng, Trần Quả nghe thấy ngoài cửa huyên náo cả lên. Có người còn đốt cả pháo. Họ đang ăn mừng chiến thắng của Gia Thế, sự trở về của Gia Thế.

Gia Thế thuộc về thành phố này. Quá khứ đã vậy, hiện tại vẫn vậy. Tuy Hưng Hân cũng đặt trụ sở ở đây, thậm chí đang dùng sân nhà cũ của Gia Thế và có tỉ suất ghế không nhỏ, nhưng hiển nhiên, họ kém quá xa một Gia Thế đã cắm rễ mười năm. Dẫu thể thao coi trọng thành tích, nhưng tình cảm đã dốc ruột dốc gan cho đi là thứ không dễ dàng thay đổi.

"Có cảm nhận gì không?" Trần Quả hỏi Diệp Tu.

"Đánh khá lắm. Huyền Kỳ rõ ràng mạnh hơn về mặt kinh nghiệm, nhưng đám trẻ Gia Thế hăng hơn nên giành được nhiều cơ hội." Diệp Tu nói.

"Ai hỏi chú mày cái đó?" Trần Quả nổi giận, "Chị hỏi chú mày cảm nhận gì khi Gia Thế quay về?"

Diệp Tu móc điếu thuốc ra đốt, rít một hơi mới gật đầu: "Thật tốt."

"Mùa giải sau là thành đối thủ rồi." Trần Quả nói.

Diệp Tu cười nhạt: "Thủ hạ bại tướng, có gì đáng nói?"

"Làm bộ làm tịch." Trần Quả cạn lời. Diệp Tu khinh thường đối thủ? Khi nào? Ai tin?

Diệp Tu vẫn cười nhưng không nói thêm. Hắn lẳng lặng xem tivi, nhìn cậu pháp sư chiến đấu thế hệ mới của Gia Thế tuyên bố với mọi người: "Chúng tôi đã về."

Đúng vậy! Về rồi.

Ra đi rồi lại quay về, cảm giác đó thật tuyệt nhỉ?

Diệp Tu nhớ đến cái lúc mình giải nghệ giữa mùa tám, không khỏi thổn thức.

Gia Thế đã quay về!

Hôm sau, mọi tờ báo đều giật tít. Chiến đội Gia Thế hôm nay không còn là ông lớn, mà chỉ là tàn dư phế tích của titan thời cổ, nhưng họ vẫn kiên cường không ngã gục, kiên định vượt qua vòng khiêu chiến. Người người ngợi khen quân đoàn Tân Gia Thế trẻ tuổi. Truyền thông bắt đầu đưa tin sâu hơn về dàn tuyển thủ và nhân vật. Những kỳ vọng đặt lên họ gần như sánh ngang chiến đội Hưng Hân từng đánh bại ông lớn Gia Thế năm ngoái.

Chỉ một năm, Gia Thế như đi từ đầu cực này đến đầu cực khác.

Mang danh ông lớn, bại vong ở trận đấu quan trọng nhất, đổi về ngàn vạn phỉ nhổ.

Mang danh lụn bại, chinh phục cửa ải cuối cùng, thắng lấy muôn vàn tán dương.

Tương lai Gia Thế sẽ ra sao? Mọi người bàn luận rất hăng, nhưng nửa ngày sau, tức 8:30 tối, lượt thứ 36 vòng đấu bảng chính thức sẽ bắt đầu với các trận đấu gay cấn hơn hẳn.

Hưng Hân thủ sân nhà, nghênh đón đối thủ đang xếp thứ hai đếm ngược, chiến đội Minh Thanh với chiếc vé K.O cầm chắc trong tay. Đây được xem là lượt free điểm cho Hưng Hân. Hô Khiếu sẽ gặp Hạ Vũ, Ba Lẻ Một tiếp tục lộ trình thi đấu vất vả với đối thủ Lam Vũ. Ngoài ra, trận được chọn phát sóng trực tiếp là Bách Hoa vs Lôi Đình.

Vòng bảng đã đến hồi then chốt, nên dù đối thủ của Hưng Hân yếu nhưng khán giả vẫn đến xem đông nghịt. Hưng Hân không để họ thất vọng khi toàn thắng Minh Thanh 10 - 0, đặt xuống một bước vững vàng ở thời điểm cạnh tranh kịch liệt nhất này. Điều đáng quý là, đội hình đấu đoàn thiếu vắng Diệp Tu vẫn gọn gàng càn quét địch. Đám anti chực chờ múa bút chỉ đành nghiến răng trong căm hận.

Hô Khiếu thắng đậm 9 - 1 trước một Hạ Vũ không quá mạnh. Trận Bách Hoa vs Lôi Đình diễn ra giằng co dữ dội, cuối cùng vẫn đi theo tiết tấu trình diễn của Lôi Đình suốt vòng bảng: 4 - 1 cho Bách Hoa sau hai phần đấu cá nhân, sau đó Lôi Đình hốt đoàn đội, chiến thắng với tỉ số chung cuộc 6 - 4.

Trên sân khách, Ba Lẻ Một chiến thắng Lam Vũ 7 - 3. Lộ trình thi đấu rất gian khó, nhưng họ đã từng bước vượt qua. Gặp combo ba ông lớn Luân Hồi, Vi Thảo và Lam Vũ, họ giành về tổng cộng 15 điểm. Tuy tạm thời vẫn ở hạng 9, họ ít nhất vẫn không rơi lại quá xa. Hiện Ba Lẻ Một chỉ cách hạng 8 là Bách Hoa 1 điểm, hoàn toàn đủ sức lội ngược dòng trong một lượt đấu.

Lượt 37 chính là một cơ hội tốt. Trên sân nhà, Ba Lẻ Một nghênh đón chiến đội bét bảng, Lâm Hải. Trong khi đó Bách Hoa lại đụng phải Bá Đồ.

Chiến đội Bá Đồ ở lượt 36 thắng trắng Lâm Hải 10 - 0, đối lập với Lam Vũ thua dưới tay Ba Lẻ Một. Thứ hạng của hai đội có thay đổi trên bảng tổng sắp, Bá Đồ quay về hạng nhì, đẩy Lam Vũ xuống hạng ba. Hạng nhì và hạng ba đều có ưu thế sân nhà nho nhỏ trong vòng chung kết, nhưng nó không đáng cho hai ông lớn tranh cướp nhau. Bên Bá Đồ có lão tướng, càng sẽ không vì thế mà hao tổn bản thân. Gặp Ba Lẻ Một, họ dĩ nhiên không nhả kèo, nhưng không đặt vào đó toàn bộ tinh thần và sức lực là chuyện dễ hiểu. Thời nay lịch trình thi đấu eSports dày đặc, đòi hỏi tuyển thủ luôn dốc toàn lực là không thể.

Bởi đủ loại yếu tố tác động, tình hình top 8 càng thêm khó đoán.

Chỉ còn đúng hai lượt!

Các chiến đội lớn đều tự nói với mình, sau hai lượt này, sẽ biết thiên đàng hay địa ngục.

Ngày 29 tháng 5, lượt đấu thứ 37 bắt đầu. Hưng Hân vs Hô Khiếu là trận đấu được chọn phát sóng trực tiếp. Sân nhà Hô Khiếu người đông nghìn nghịt, không còn chỗ ngồi. Từ ngày đổi sang đấu pháp đoàn đội một kèm một, Hô Khiếu ào ào đạt thành tích đẹp. Cả tuyển thủ lẫn fan đều chấn hưng sĩ khí. Slogan "Hướng đến quán quân" một lần nữa được họ cất tiếng hô cao. Đêm nay, họ ở sân nhà nghênh đón Hưng Hân, đối thủ từng càn quét mình 10 - 0 hồi lượt đi. Cả nhà thi đấu tràn ngập địch ý, khiến màn chào sân của chiến đội Hưng Hân diễn ra giữa những tràng la ó đả đảo không ngừng.

Trận solo đầu tiên, Diệp Tu tiếp tục đại diện Hưng Hân lên đánh. Liên tiếp 35 lượt thắng, truyền thông đã lười kể lể về câu chuyện cổ tích biến thái này rồi. Giải thưởng Vua Solo đã sớm rơi vào tay Diệp Tu, bởi thành tích của hắn vượt xa ứng viên thứ hai. Ứng viên thứ hai là ai? Thành tích bao nhiêu trận? Ai quan tâm đâu, chẳng có giá trị so sánh nữa mà. Giờ người ta chỉ chờ xem Diệp Tu có hoàn thành 37 lượt thắng hay không. Một số người cảm thấy tiếc cho trận lượt đầu, nếu không con số 38 lượt thắng sẽ không phải kỷ lục thắng liên tiếp nữa, mà phải gọi là toàn thắng. Chiến tích ấy, mãi mãi sẽ không cách nào vượt qua, cao nhất chỉ có thể đạt đến ngang với nó mà thôi. À, trừ phi Liên minh nới chỉ tiêu chiến đội.

"Diệp Tu đã lên sân. Đây là lượt solo thứ 36, và trước mắt Diệp Tu đã thắng liên tiếp 35 lượt. Liệu kỷ lục có chấm dứt vào hôm nay? Hô Khiếu sẽ phái ai ra đối đầu Diệp Tu? Đội trưởng Đường Hạo đích thân lên đánh chăng?" Phan Lâm bắt đầu kích high khán giả.

Màn hình điện tử hiện tên đối thủ của Diệp Tu trận này: Lưu Hạo.

"Lưu Hạo! Là Lưu Hạo! Đội phó Lưu Hạo của Hô Khiếu, cũng là cựu đội phó Gia Thế ngày xưa! Hô Khiếu để Lưu Hạo lên đánh là vì anh ấy hiểu về Diệp Tu sao? Anh ấy có tuyệt chiêu à? Kỷ lục thắng của Diệp Tu sẽ chấm dứt trên tay phó tướng cũ là Lưu Hạo chăng?" Phan Lâm vừa thấy cặp đấu liền phấn khích hẳn. Vụ này hot! Truyền thông mà, không hot không mê.

"Ừm, việc Diệp Tu solo trận đầu đã không còn là bí mật gì. Các chiến đội thường sẽ nhằm vào đó mà tính toán. Có đội thí luôn cho Diệp Tu thắng, có đội lại phái tuyển thủ ổn nhất đội hình để thử thời vận. Lưu Hạo chắc chắn không phải chốt thí, nên có thể thấy, Hô Khiếu cố ý cho Lưu Hạo lên trị Diệp Tu." Lý Nghệ Bác nói.

"Chẳng lẽ Lưu Hạo tìm ra bí quyết chiến thắng tán nhân Quân Mạc Tiếu?" Phan Lâm bật thốt.

"Chúng ta cùng theo dõi là biết!" Lý Nghệ Bác sợ Phan Lâm đòi mình phân tích hoặc dự đoán kết quả, vội nói lấp liếm. Biết ai đang đánh không? Diệp Tu đó! Phân tích với chả dự đoán, bớt đùa.

Trận solo thứ nhất bắt đầu.

"Sẽ không xảy ra va chạm trực diện." Nhìn bản đồ, Lý Nghệ Bác nhanh chóng kết luận, "Bản đồ này thuộc dạng điển hình cho ma kiếm sĩ phát huy, vì khoảng cách giữa các chướng ngại rất phù hợp cự ly tấn công của họ."

"Lưu Hạo quả nhiên đã có tính toán từ trước!" Phan Lâm nói.

"Lên đi! Cho anh xem hai năm qua chú em tiến bộ thế nào." Vừa vào game, Diệp Tu liền chat trên kênh chung.

"Ha ha, mong đội trưởng cũ chỉ giáo." Lưu Hạo tỏ vẻ khiêm tốn. Trông rất lịch thiệp, nhưng thực tế hắn đang nổi điên.

Tao đã không còn là học viên trại huấn luyện Gia Thế, cũng không phải thằng ngồi ghế dự bị, càng không phải vai phụ cho mày. Không phải! Tao hết là đệ mày rồi Diệp Tu! Tao là đội phó Hô Khiếu, tuyển thủ Ngôi Sao mùa giải này. Một thằng như mày, lấy cái gì lên mặt với tao? Xem tao tiến bộ thế nào? Tao hôm nay, còn cần mày nhận xét?

Tiến bộ?

Được, cho mày biết cái gì gọi là tiến bộ.

Ma kiếm sĩ Ám Vô Thiên Nhật hừng hực xông lên. Hắn một mạch thẳng tiến trung lộ.

Bản đồ có tên Rừng Đá. Từng trụ đá to bằng con người san sát dựng đứng, phân bố dày đặc. Dù va chạm diễn ra ở bất kỳ nơi nào, cũng sẽ không tránh khỏi chúng. Chướng ngại là thứ buộc phải tồn tại trên bản đồ này.

Ám Vô Thiên Nhật nhanh chóng đến giữa bản đồ. Nhìn xung quanh, hắn bất ngờ không thấy Quân Mạc Tiếu.

"Đội trưởng cũ, anh không ra đây à? Không giống phong cách của anh lắm nhỉ?" Lưu Hạo lập tức chat.

"Làm gì có? Phong cách anh là đi với ma mặc áo giấy mà!" Diệp Tu cũng lập tức trả lời.

Ở đâu nhỉ?

Chat có vẻ ung dung, nhưng Lưu Hạo đang rất căng thẳng. Bản đồ này nếu chơi úp sọt cũng mệt lắm. Lưu Hạo không để Ám Vô Thiên Nhật đứng yên tại chỗ. Hắn quyết định di chuyển sát theo các trụ đá, vào thế úp sọt ngược đối thủ.

Vút!

Cách hai mươi ô, một bóng người bỗng vụt qua, từ sau một trụ đá chuyển sang trụ đá khác. Lưu Hạo vội xoay góc nhìn, chớp lấy tung tích không dễ gì mới phát hiện kia. Hắn dán mắt vào trụ đá nơi Quân Mạc Tiếu vừa núp. Ám Vô Thiên Nhật chầm chậm di chuyển. Trên bản đồ này, nếu phải va chạm chính diện, hắn cũng không ngại.

35!

— QUẢNG CÁO —