Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1391: Level 80!



Edit & beta: Lá Mùa Thu

Tuyển thủ hai đội vào phòng, tải nhân vật. Trận đấu chuẩn bị bắt đầu.

Song, lúc này khán giả bên ngoài lại ồ lên. Trên sóng trực tiếp, Phan Lâm cũng kinh ngạc: "Tôi không nhìn lầm chứ?"

"Sao?" Lý Nghệ Bác hoang mang. Cảnh tải nhân vật ban đầu quá quen thuộc nên hắn không chú ý.

"..." Phan Lâm lưỡng lự. Khi nãy tải nhân vật, trang bị của Quân Mạc Tiếu chỉ thoáng cái là qua, hắn hình như thấy cái gì đó level 80 nên buột miệng thốt lên như thế. Cảnh chiếu quá nhanh, hắn không dám chắc chắn mình đã nhìn đúng. Tải nhân vật là cảnh thiết lập cố định nên không thể chiếu lại hay zoom lớn, Phan Lâm bèn chọn cách im lặng. Thay vào đó, hắn vội vàng bảo tổ ghi hình cắt cảnh trang bị Quân Mạc Tiếu khi game load xong.

Ồn ào trên khán đài cũng vì khán giả phát hiện dòng chữ level 80 trên trang bị Quân Mạc Tiếu. Nếu một hoặc hai người thì coi như hoa mắt đi, nhưng đằng này một đống người cùng hoa mắt!

Cảnh xẹt qua quá nhanh nên khán giả cũng không kịp hiểu chuyện gì xảy ra, đến khi game tải xong, nhân vật spawn trên bản đồ, trận đấu chính thức bắt đầu và tổ ghi hình bỗng zoom vào bảng trang bị của Quân Mạc Tiếu, thì nhà thi đấu lập tức sóng dậy. Lần này tất cả khán giả đều nhìn thấy vô cùng rõ ràng dòng đẳng cấp trang bị: Level 80. Mà, đâu phải chỉ một món?

Vũ khí Ô Thiên Cơ.

Áo giáp Loạn Hồn.

Giày Chiết Vân.

Đai lưng Tục Lôi.

Áo choàng Bình Minh.

Huy chương Phá Thiên.

Nhẫn trái Lốc Xoáy.

Set trang bị của Quân Mạc Tiếu có đến bảy món bạc level 80.

"Quân Mạc Tiếu đang mặc... trang bị level 80? Sao có thể?" Phan Lâm nhìn thấy sự thật, hết còn hoài nghi cặp mắt mình nữa. Hắn cất giọng gào lên.

Lý Nghệ Bác ngồi bên cạnh cũng há hốc mồm. Trang bị level 80? Wtf?

Trong nhà thi đấu càng khỏi phải nói, tiếng xôn xao thật lâu không ngừng, ầm ĩ khắp khán đài. Mọi người qua phút kinh ngạc đến trố mắt thì bắt đầu bàn tán dữ dội.

Cả trọng tài cũng không khác. Khoảnh khắc nhìn thấy đồ bạc level 80, ông sững sờ tại chỗ. Ý nghĩ đầu tiên của ông là có phải nhầm lẫn gì không? Có cần tạm ngưng trận đấu không?

Kế đến là dàn tuyển thủ Lam Vũ. Nhìn trân trân vào dòng level 80, họ kinh hoàng đến ngây người.

"Trang bị level 80? Thế quái nào?" Hoàng Thiếu Thiên hết hồn. Tuy không đến mức khóc rống, nhưng hắn phải thừa nhận Diệp Tu đã mang đến chấn động cho mình.

Dụ Văn Châu hiển nhiên cũng không ngờ nổi thăng cấp trang bị mà Diệp Tu nói lại là level 80. Tuy nhiên sau phút ngạc nhiên chóng vánh, anh đã bắt đầu suy nghĩ.

"Lỗi hệ thống à?" Các tuyển thủ khác của Lam Vũ đang hỏi nhau.

Nhưng Dụ Văn Châu lại không nghĩ vậy. Thiết bị và hệ thống phục vụ cho việc đánh giải đều được kiểm tra kỹ càng trước trận, chắc chắn đảm bảo chất lượng game đấu. Trong mười năm Liên minh chuyên nghiệp hoạt động, trục trặc phần cứng giữa trận có từng xảy ra nhưng lỗi số liệu thì chưa bao giờ. Chẳng lẽ trùng hợp đến mức xảy ra vào hôm nay?

"Nhân vật vẫn level 75, không thấy sai sót." Dụ Văn Châu không nghĩ về lỗi game mà chỉ phân tích từ phương diện logic. Rất nhanh, anh nhảy đến một điểm mấu chốt, "Nhân vật level 75, dùng trang bị level 80. Thế thì trang bị phải có thuộc tính trừ đi 5 level yêu cầu."

"Nhưng làm sao chế được trang bị level 80? Hư cấu quá." Đây là chỗ Dụ Văn Châu mắc kẹt. Dĩ nhiên rồi, vì nếu anh biết nguyên lý trong đó, Lam Vũ đã sớm chế đồ 80 chứ đâu như giờ?

"Phòng kỹ thuật Hưng Hân bá đến vậy sao?" Hoàng Thiếu Thiên thán phục. Có thể tạo ra trang bị level 80, Hưng Hân đã vượt xa toàn bộ ông lớn hiện tại.

Mọi người nghĩ ngợi, bàn tán đủ kiểu. Sau Dụ Văn Châu, hai bình luận viên Phan Lâm và Lý Nghệ Bác cũng kịp phân tích ra dòng thuộc tính giảm 5 level khi bàn về khả năng mặc đồ level 80, một logic rất dễ thấy. Nhưng rồi, Hưng Hân làm cách nào chế đồ 80 khi max level game chỉ 75 thì không ai giải thích được.

"Đây là đại chiêu Hưng Hân thủ sẵn cho vòng chung kết ư?" Phan Lâm vẫn gào thét trên sóng trực tiếp.

"Trang bị level 80? Sao chế được nhỉ?"

Trọng tài hội ý với nhân viên kỹ thuật, xác nhận không phải vấn đề trục trặc nên không lý do gián đoạn trận đấu. Lúc này trong trận, Tống Hiểu cũng giật nảy mình khi thấy trang bị trên người Quân Mạc Tiếu.

"Sợ chưa?" Diệp Tu nói.

"Thì cũng phải đánh đại chứ sao?" Tống Hiểu trả lời.

Không hổ là Quý ngài Then chốt, tuyển thủ nổi tiếng có cái đầu lạnh nhất Liên minh! Đối mặt Diệp Tu đã solo thắng liên tục 37 trận, đối mặt trang bị level 80 không thể tưởng nổi, Tống Hiểu tỏ ý ngạc nhiên thì ngạc nhiên đấy, nhưng tâm lý vẫn cứ bình tĩnh như thường. Đánh đại? Đó là nói đùa. Y xem trận đấu này cũng như bao trận khác, mục đích chỉ có thắng lợi.

"Tới đi!" Diệp Tu kêu lên. Hai nhân vật phóng khỏi điểm spawn.

Bản đồ lôi đài không thể chỉ chọn theo nhu cầu riêng của Diệp Tu. Một bản đồ đơn giản trống trải sẽ hợp với sở thích của hắn và Đường Nhu, nhưng lại gây khó khăn cho phong cách zâm như Phương Duệ. Vì thế, bản đồ lôi đài phải cân nhắc cho cả ba tướng, thường là kiểu có địa hình phong phú đa dạng.

Tuy nhiên, cả Diệp Tu lẫn Tống Hiểu đều có vẻ không muốn lợi dụng địa hình. Hai người xông thẳng đến khu vực chính giữa, chẳng mấy chốc sẽ va chạm.

Khi mọi người đang mở to mắt chờ xem nhân vật mặc đồ level 80 ghê gớm cỡ nào, Quân Mạc Tiếu bỗng chặt hẻm. Vâng, chính là Diệp Tu, người đã đánh chính diện suốt 37 lượt vòng bảng, đến trận solo đầu tiên của tứ kết lại đột nhiên đổi lối đánh chiến thuật.

"Diệp Tu tránh né chạm trán trực diện." Phan Lâm tường thuật.

"Một quyết định rất sáng suốt." Lý Nghệ Bác nói, "Lôi đài khác với solo, tướng đấu lôi đài phải hạ được đối thủ bằng ít máu và mana nhất có thể, nên lợi dụng địa hình và đánh chiến thuật là rất cần thiết. Kỳ thực, các tuyển thủ với phong cách tấn công mạnh mẽ không thích hợp đấu lôi đài. Trên sàn solo, họ hoàn toàn được phép thí bản thân mình giết địch, kết quả cuối cùng vẫn là 1 điểm như khi giết địch không tốn giọt máu nào. Còn trên lôi đài, hai lối đánh này sẽ đem về hai kết quả khác nhau."

"Nhưng đội hình đấu lôi đài của rất nhiều chiến đội vẫn có tuyển thủ dạng tấn công trực diện mà nhỉ? Hình như các chiến đội không hề gạt họ khỏi kế hoạch?" Phan Lâm hỏi.

"Tấn công trực diện chỉ là phong cách cá nhân. Nó hoàn toàn không phải công thức cố định. Trên lôi đài, tuyển thủ dạng này vẫn có thể chọn lối đánh khác thông minh hơn. Ví dụ như Diệp Tu ấy, vòng bảng solo luôn lao thẳng lên, nhưng giờ vào lôi đài thì lập tức thay đổi linh hoạt." Lý Nghệ Bác nói.

"Tuy vậy, cũng có dạng tuyển thủ vẫn chơi cứng trên lôi đài đến cùng." Phan Lâm nói.

"Vâng, không có cái gì là tuyệt đối cả mà! Tình huống khác biệt, đôi khi phải dùng thái độ khác biệt để đối mặt." Lý Nghệ Bác nói.

Hai người câu kéo thời gian đến đây thì Quân Mạc Tiếu đã vòng sang cánh trái, đi về phía bên phải Đào Lạc Sa Minh của Tống Hiểu. Song, vì đã xuất hiện trong tầm nhìn của nhau rồi Quân Mạc Tiếu mới rẽ ngoặt, nên Tống Hiểu nắm rất rõ hắn đang di chuyển hướng nào. Y chuẩn bị sẵn, đề phòng phía phải mình.

Không như phong cách chơi zâm, Diệp Tu không chui rúc hay núp lùm chờ thời mà ló ra khỏi khoảng trống cánh trái luôn. Ầm ầm ầm, ba phát Pháo Chống Tăng lập tức bay tới.

Tống Hiểu vốn đã chú ý từ trước và phát hiện Quân Mạc Tiếu ngay tích tắc hắn thò đầu ra, nên ba quả pháo không tính là đánh lén. Thế nhưng...

Ầm!

Đào Lạc Sa Minh bất ngờ bị một quả bắn trúng. Sóng khí từ vụ nổ đẩy y lùi về mấy bước. Ấy vậy mà cả người Đào Lạc Sa Minh vẫn đứng vững như được kiểm soát hẳn hòi.

"Anh ta cố tình!" Lý Nghệ Bác lập tức nhìn ra.

"Ồ?"

"Anh ta đang kiểm tra sức đánh của Quân Mạc Tiếu." Lý Nghệ Bác nói. Thay máu trang bị đồng nghĩa với thay đổi hoàn toàn thuộc tính, các chỉ số căn bản vẫn dễ nắm bắt, nhưng lực công kích đạt đến bao nhiêu thì cần thực chiến mới biết. Tống Hiểu đưa đầu ăn một hit để bản thân tính thử, cũng là để truyền tải thông tin cho cả chiến đội Lam Vũ ngoài trận. Lam Vũ sẽ còn đối mặt với Quân Mạc Tiếu về sau, họ cần tiếp nạp thông tin mới càng nhanh càng tốt.

"Vâng, Quân Mạc Tiếu lần này đổi khá nhiều trang bị, quả thật rất dụng công. Nghiên cứu về Quân Mạc Tiếu của tất cả các chiến đội từ vòng đấu bảng coi như bỏ hết, mọi thứ phải bắt đầu lại từ con số 0." Phan Lâm nói.

"Phiền phức lớn nhất là thuộc tính Ô Thiên Cơ khác hẳn nhau trên các hình thái, muốn nghiên cứu sẽ rất mệt đây." Lý Nghệ Bác nói.

"Hưng Hân lần này đi một nước ác quá!" Phan Lâm nói.

"Giờ chỉ chưa biết là một mình Quân Mạc Tiếu được đắp trang bị hay toàn bộ nhân vật Hưng Hân đều được." Lý Nghệ Bác nói.

"Chúng ta rất nhanh sẽ biết thôi!" Phan Lâm phấn khích.

"Vâng thưa các bạn, Diệp Tu khiển Quân Mạc Tiếu bắn một chiêu Pháo Chống Tăng xong, đã vội trốn đi như cũ." Lý Nghệ Bác quay về tường thuật diễn biến trận đấu.

"Tống Hiểu trông như cũng không vội hành động. Có phải anh ấy đang tính toán lượng sát thương của đòn đánh vừa rồi? Chỉ đạo Lý, đòn đánh vừa rồi thế nào anh nhỉ?" Phan Lâm nói.

"À... Sát thương tăng rõ rệt so với trước đây." Lý Nghệ Bác nói. Công việc bình luận viên mùa giải này làm hắn sâu sắc cảm thấy mình lụt nghề rồi. Hắn đã dự tính học hỏi, nâng cao chuyên môn, nhưng đòi tính ra khác biệt chỉ trong một hit thì không phải chuyện đùa.

Lượng sát thương cuối cùng được quyết định bởi cả lực công kích bên đánh lẫn sức phòng ngự bên trúng chiêu. Lý Nghệ Bác cũng không khác gì khán giả, không biết chỉ số chính xác của Quân Mạc Tiếu nên chẳng cách nào tính nổi. Ít nhất tuyển thủ Lam Vũ còn biết chỉ số phòng ngự của người nhà mình. Người ngoài cuộc như Lý Nghệ Bác thì, Quân Mạc Tiếu gặp một trăm đối thủ sẽ đánh ra một trăm số liệu sát thương không đồng nhất cho cùng một chiêu, làm sao mà tính?

Dù có lòng học hành để tiến bộ, Lý Nghệ Bác cũng vô phương xử lý bài toán quá khó này, trừ phi các chiến đội chịu cung cấp tài liệu cho hắn. Tiếc thay, không một chiến đội nào sẽ làm vậy. Thế nên, hắn chỉ có thể kết luận Quân Mạc Tiếu đã đánh khỏe hơn trước kia, một lời kết luận vô cùng nhảm nhí. Ủa, đắp lên người thêm mấy món level 80 mà không đánh khỏe hơn thì đắp làm gì?
— QUẢNG CÁO —