Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1397: Đại thần Lam Vũ



Edit & beta: Lá Mùa Thu

Yên lặng.

Yên lặng tuyệt đối.

Đều không biết động tĩnh đối phương, hai tuyển thủ cố gắng dỏng tai lên nghe nhưng không bắt được âm thanh nào.

Chỉ có khán giả với góc nhìn Thượng Đế mới biết, kỳ thực cả hai đều đang di chuyển. Quân Mạc Tiếu Trượt Đất xong lăn mình thêm hai vòng, nhanh chóng trốn khỏi vị trí mai phục trước đó. Còn Dạ Vũ Thanh Phiền thì hệt như Diệp Tu dự đoán, ngừng chạy và chuyển sang lăn mình, đi khẽ, chầm chậm tiếp cận chỗ núp cũ của Quân Mạc Tiếu.

Không chút chần chừ, ánh kiếm đâm vọt vào.

Vút!

Nơi Quân Mạc Tiếu ẩn thân vốn là một bức tường cao hơn một mét, Dạ Vũ Thanh Phiền sử dụng Phá Không Thức, một kỹ năng có sức kích phá cực mạnh. Bức tường như giấy thủng ngay một lỗ nơi kiếm đâm vào, vụn gạch theo nửa đoạn kiếm xuyên qua phía kia.

Không trúng. Hoàng Thiếu Thiên phán đoán rất nhanh, đang định khiển Dạ Vũ Thanh Phiền rút kiếm về, Quân Mạc Tiếu bỗng xuất hiện từ góc khác. Một tiếng chíu vang lên, Pháo Laser bắn tới.

Khoảng cách chỉ bằng một cú Trượt Đất của Quân Mạc Tiếu nên chẳng bao xa, Pháo Laser gần như lóe một phát là tới mặt ngay. Hoàng Thiếu Thiên ở đối diện thấy rất rõ. Không thể vứt kiếm, Dạ Vũ Thanh Phiền lập tức ngồi thụp xuống.

Ầm!

Pháo Laser một nửa bắn trúng bức tường làm lỗ thủng kia càng bị khoét rộng hơn, nửa còn lại xuyên qua, sượt ngang đỉnh đầu Dạ Vũ Thanh Phiền vừa kịp né tránh. Lực chấn động của Pháo Laser không dữ dội bằng Phá Không Thức, chưa kể Quân Mạc Tiếu chỉ có thể nâng một level cho nó, bắn thủng tường đã là không tệ.

Vụt!

Vũ khí bạc Băng Vũ rút về, Dạ Vũ Thanh Phiền trốn sau góc tường.

Trượt Đất!

Bắn xong Pháo Laser, Quân Mạc Tiếu thấy Dạ Vũ Thanh Phiền rụt người thì lập tức lao ra. Màn hình bên ngoài nhà thi đấu lúc này đã chộp trúng một khung cảnh quan trọng: Ở góc nhìn của Dạ Vũ Thanh Phiền, Hoàng Thiếu Thiên đang lợi dụng tầm nhìn từ lỗ thủng bé bằng độ rộng lưỡi kiếm trên tường. Cũng vì quá bé, rất khó để thấy đầu kia có gì ngoại trừ một cái bóng đang động đậy.

Trên bản đồ hiện tại, ai có thể động đậy ngoài Dạ Vũ Thanh Phiền và Quân Mạc Tiếu?

Quân Mạc Tiếu lẳng lặng Trượt Đất, nhưng hắn đã bị Hoàng Thiếu Thiên phát hiện từ cái lỗ nhỏ xíu kia.

Khoảng cách rất gần, Hoàng Thiếu Thiên chẳng cần do dự. Dạ Vũ Thanh Phiền nhổm dậy bằng một cú xoay ngang lật mình, nhảy vượt qua bức tường chỉ hơn một mét. Ánh kiếm Băng Vũ màu lam sẫm đâm thẳng xuống chân tường. Nơi đó, Quân Mạc Tiếu đã Trượt Đất tới gần và giơ Ô Thiên Cơ lên. Mũi ô hé mở, lộ ra họng súng đen ngòm. Nhát kiếm lam sẫm đâm đến cũng là lúc nòng súng nhả chiếc lưỡi lửa đỏ rực, đạn bay khỏi nòng!

Phập! Phụt!

Hai âm thanh gần sát nhau nhưng không hề trùng lắp. Ai trước ai sau không rõ, trên vai Quân Mạc Tiếu có máu văng tứ tung, Dạ Vũ Thanh Phiền đang nằm ngang tường cũng lãnh một viên đạn vào hông.

Quân Mạc Tiếu chưa đi hết thế Trượt Đất, ăn xong nhát kiếm bỗng dừng hẳn lại. Vốn đã nằm sát đất, nhát kiếm này như ghim hắn vào bùn luôn vậy.

Lạc Anh Thức! Hit chém level 75 cưỡng chế đẩy ngã mục tiêu.

Dạ Vũ Thanh Phiền có vẻ như đang chiếm chủ động cho cơ hội tấn công kế tiếp, nhưng cả người hắn đột nhiên bay lên trời.

Đạn Lơ Lửng! Kỹ năng nâng mục tiêu lên không trung level 1.

Một bên là đại chiêu max cấp của kiếm khách, một bên là tiểu chiêu bét cấp của chuyên gia đạn dược. Hai chiêu trao đổi cực nhanh, Lạc Anh Thức có sát thương lớn gấp bội Đạn Lơ Lửng, nhưng hiệu ứng thì... Một nhân vật bị ghim xuống đất, một nhân vật đi bơi giữa không, xem ra chẳng ai làm gì được ai.

Vâng, chỉ là xem ra mà thôi.

Bởi vì Quân Mạc Tiếu không phải Dạ Vũ Thanh Phiền. Hắn sở hữu rất nhiều chiêu tầm xa.

Đoàng!

Quân Mạc Tiếu nằm dưới đất nổ một phát súng. Nhát đâm như đóng đinh của Dạ Vũ Thanh Phiền đã cho hắn góc bắn và không gian quá hợp lý. Giả sử lúc nãy Trượt Đất đi thêm hai bước nữa, có thể vị trí đã không đẹp như giờ.

Thêm một viên đạn bắn tới.

Bị Đạn Lơ Lửng nhấc lên khỏi tường, Dạ Vũ Thanh Phiền bay không quá cao. Khoảng cách này thật sự quá gần để có thể tránh đòn tấn công từ xa, nói là sát bên cũng không ngoa, gần đến mức tốc độ bay của đạn hầu như bằng 0 dù đây là một viên Đạn Đông Cứng có tốc độ bay khá chậm.

Phụt!

Hoàng Thiếu Thiên cố gắng cho Dạ Vũ Thanh Phiền uốn mình giữa không trung nhưng vẫn khó thoát phát bắn gần sát của Quân Mạc Tiếu. Dạ Vũ Thanh Phiền tức thì đông cứng cả người, uốn éo thế nào cũng vô hiệu. Ầm ầm ầm, chỉ nghe tiếng pháo vang lên phía dưới. Đừng nói đến khoảng cách gần, Dạ Vũ Thanh Phiền còn đang dính debuff đông cứng nên ăn trọn ba phát Pháo Chống Tăng. Ánh lửa nổ tung và khói đen cuồn cuộn mịt mù hất Dạ Vũ Thanh Phiền lên càng cao hơn. Hiệu ứng cưỡng chế đẩy ngã của Lạc Anh Thức đã hết, Quân Mạc Tiếu bật dậy, đồng thời đạn cũng bay ra thành chuỗi từ nòng súng Ô Thiên Cơ.

Súng Máy Gatling!

Diệp Tu định cho Dạ Vũ Thanh Phiền bị lật thêm một vòng giữa trời, chờ Quân Mạc Tiếu đứng thẳng dậy thì tha hồ duy trì liên kích.

Song, đối thủ của Diệp Tu là Hoàng Thiếu Thiên.

Nhân vật có danh hiệu Kiếm Thánh, trình được nhận định là một trong các đại thần hàng top Vinh Quang.

Trạng thái đông cứng vừa hết, Dạ Vũ Thanh Phiền lập tức hành động.

Ngân Quang Lạc Nhẫn!

Hắn dùng chiêu cưỡng chế hạ xuống. Diệp Tu vội khiển Quân Mạc Tiếu chỉnh góc bắn. Làn đạn truy đuổi mà tới, nhưng Dạ Vũ Thanh Phiền vừa xoay người đã đổi thành kỹ năng khác.

Đỡ Đòn!

Keng! Keng! Keng! Keng!

Kiếm quang Băng Vũ giơ ngang trước người, đỡ luôn cả đạn trong sự tròn xoe mắt của tất cả khán giả. Phải có mắt nhìn và thao tác chuẩn kinh hồn thế nào để làm được điều đó?

Diệp Tu không đứng yên mà ngắm. Làn đạn bắn tới vừa bị đỡ, hắn tiếp tục chỉnh góc bắn. Nòng súng đưa nghiêng, tránh khỏi lưỡi kiếm Băng Vũ mỏng dài. Tuy nhiên, Băng Vũ cũng đã vươn ra, rạch một vòng xé gió.

Đâm Ngược Gió!

Dạ Vũ Thanh Phiền nghiêng người xoáy tròn giữa không, mũi kiếm đâm xuyên làn đạn từ Ô Thiên Cơ, thẳng đến cơ thể Quân Mạc Tiếu. Máu văng thành một cung tròn, Súng Máy Gatling bị cưỡng chế ngắt chiêu.

"Đẹp quá! Thật sự quá đẹp, không hổ là Hoàng Thiếu Thiên, không hổ là Kiếm Thánh!" Phan Lâm gào thét một cách bất chấp.

Chỉ trong tích tắc từ lúc cách nhau bức tường, hai người va chạm, ra tay, biến đổi vô số kỹ năng, và cuối cùng tài sử kiếm tinh diệu của Hoàng Thiếu Thiên đã phá hủy thế bắn cự ly gần của Diệp Tu bằng Đâm Ngược Gió.

Trận trước, Lư Hãn Văn đã thành công phá liên kích của Diệp Tu bằng chính chiêu Đâm Ngược Gió này. Giờ đây Hoàng Thiếu Thiên giành quyền chủ động từ bị động, cướp cơ hội phản kích cũng nhờ vào nó.

Tiếp theo, Hoàng Thiếu Thiên thể hiện trình chơi kiếm khách chuẩn hơn, kinh nghiệm hơn hẳn Lư Hãn Văn. Vẫn xoáy tròn theo hướng ngang giữa không trung, Dạ Vũ Thanh Phiền bất ngờ không rơi xuống đất mà cong chân đạp một phát vào bức tường sau lưng.

Lưu Tinh Thức!

Vốn đã có tốc độ cao nhất trong tất cả các chiêu của kiếm khách, Lưu Tinh Thức còn được trợ lực bởi cú đạp tường, khiến cả cơ thể Dạ Vũ Thanh Phiền lao đi vùn vụt như sao băng. Mũi kiếm lam trầm kéo theo vệt sáng màu xanh nhanh như tia chớp, đi đến đâu, nơi đó liền có sắc đỏ lan tỏa, lấn át cả vệt sáng xanh kia. Chính là máu của Quân Mạc Tiếu!

"Tuyệt vời!!" Phan Lâm lớn tiếng hò hét. Kiếm lam chém máu đỏ văng đầy màn hình, Phan Lâm muốn vỡ òa vì sự ngoạn mục của pha này. Hắn âm thầm dặn dò bản thân, xong trận phải lưu lại để về tự thẩm thêm một trăm lần.

"Không hổ là Hoàng Thiếu Thiên!" Lý Nghệ Bác cũng không biết nói gì hơn ngoài một câu lời ít ý nhiều để bày tỏ sự chấn động của mình.

Nắm bắt thời cơ, lợi dụng địa hình, thao tác kỹ năng, không gì không phải đỉnh cấp.

Đây chính là cao thủ Vinh Quang hàng top.

Đây chính là cuộc chạm trán giữa hai cao thủ Vinh Quang đẳng cấp bậc nhất.

Sau khoảnh khắc đánh bại hai tướng Lam Vũ của Diệp Tu, bầu không khí bị đẩy lên đỉnh điểm ở giây phút này.

Hai trận trước, tuy có trình phòng ngự vững chắc của Tống Hiểu và sự dũng mãnh không biết lùi bước của Lư Hãn Văn, nhưng Diệp Tu có vẻ chiến thắng quá dễ dàng. Người xem không cảm nhận được cái gay cấn mà vòng chung kết nên có nếu chỉ nhìn từ bề mặt, cho đến khi Diệp Tu vs Hoàng Thiếu Thiên, Quân Mạc Tiếu vs Dạ Vũ Thanh Phiền. Nhịp đánh nhanh, toàn các pha hành động đặc sắc và ngoạn mục, đó mới là một trận đụng độ đỉnh cao chứ!

Có điều, người đang đánh rất đẹp mắt, rất đáng ca ngợi lại là Hoàng Thiếu Thiên, mà sân nhà thì của Hưng Hân nên bầu không khí nhà thi đấu không quá phấn khích. Chỉ có fan ruột Lam Vũ trên khán đài đội khách là hò reo sung sướng.

Xuân Dịch Lão, Lam Hà, Nhập Dạ Hàn, Bút Ngôn Phi, Hệ Châu...

Chặng đường cuối cùng của mùa giải, những nhân vật máu mặt đứng đầu công hội Lam Khê Các cũng tháp tùng chiến đội xuất chinh. Đây coi như một phúc lợi be bé từ câu lạc bộ, sẵn tạo nên êkip chủ lực để tổ chức, dẫn dắt fanclub Lam Vũ cổ vũ cho chiến đội trên khán đài luôn.

"Hoàng thiếu!" Fan Lam Vũ gào thét dưới sự chỉ huy của họ. Xuân Dịch Lão đích thân giương lá cờ mang huy hiệu chiến đội Lam Vũ, hăng say vẫy cao quá đầu. Lam Hà ngồi cạnh gã cũng rất kích động. Tuy tiếng hô của cậu không phải lớn nhất, nhưng cậu chơi nghề gì biết không? Kiếm khách! Cậu thích nhất nghề kiếm khách, nên Hoàng Thiếu Thiên cũng là tuyển thủ cậu hâm mộ nhất!

Mà đối thủ của Hoàng Thiếu Thiên là ai? Diệp Tu, cái tên Quân Mạc Tiếu từng có quá khứ đẫm máu với Lam Khê Các, hành hạ bọn họ khổ sở không biết bao nhiêu lần. Người Lam Khê Các từ lâu luôn hi vọng tuyển thủ chuyên nghiệp Lam Vũ có thể giành lại công đạo, trả thù cho mình. Hồi vòng đấu bảng, Lam Vũ thắng Hưng Hân cả hai lượt đi và về khiến họ sướng cả người. Chỉ hơi tiếc, Diệp Tu solo với Lam Vũ hai lần vẫn bất bại.

Vào vòng chung kết, hắn cũng lên xúc luôn hai tướng đầu nhà họ một cách ez.

Đám Xuân Dịch Lão với Lam Hà trên khán đài xem mà ức chế. Chẳng lẽ tuyển thủ chuyên nghiệp đội mình cũng không trị nổi tên này?

Nhưng bây giờ, át chủ bài Lam Vũ, đại thần Lam Vũ, Hoàng Thiếu Thiên đã ra trận. Tuy Lam Vũ đang bị dẫn trước 2 điểm đầu người, tuy Diệp Tu giết liên tục hai tướng và rơi vào thế yếu về HP mana khi vào trận thứ ba, nhưng Hoàng Thiếu Thiên đánh quá đẹp mắt, họ vẫn hưng phấn không thôi, tự hào không ngớt.

Thấy chưa hả? Đây chính là đại thần Lam Vũ bọn tôi đấy!

Lam Hà kiêu hãnh thầm nghĩ.
— QUẢNG CÁO —