Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1467: Công phá



Dịch bởi Lá Mùa Thu

Khán giả hoa cả mắt.

Đây là một trận đoàn đội với vô số thay đổi nhanh chóng mặt.

Đấu pháp hai đội đều không cố định. Nói chính xác hơn, không một đấu pháp nào duy trì đến cùng khi gặp phải biện pháp xử lý từ phe địch. Họ phải liên tục thay đổi kế hoạch, thay đổi không ngừng.

Ai hơn, ai kém?

Nếu xét trên thế tấn công, Lam Vũ chủ động hơn vì Hưng Hân đang bị rối đội hình. Tuy nhiên, một số người tinh tế sẽ nhận ra ưu thế áp đảo về chiều gió ban đầu của Lam Vũ đã không còn bao nhiêu.

Kỹ năng của thuật sĩ Sách Khắc Tát Nhĩ không được buff bởi sức gió. Anh chỉ có lợi chút ít về mặt phòng ngự khi đứng trong tâm bão, và tương tự, trị liệu Linh Hồn Ngữ Giả của Từ Cảnh Hi cũng vậy.

Xét về phương diện công kích, Lam Vũ chẳng được cộng thêm gì. Ngược lại, Hải Vô Lượng của Hưng Hân mới đang chiếm ưu thế tuyệt đối từ sức gió.

Dụ Văn Châu khiển Sách Khắc Tát Nhĩ di chuyển, không cho Phương Duệ cơ hội thông mình. Hải Vô Lượng bỗng vung tay, Đạn Sóng Khí bay khỏi vùng gió nhanh như chớp giật.

Thương Lâm Đạn Vũ cuống quít né tránh. Hắn bị Hải Vô Lượng đẩy khỏi tâm bão nhưng vẫn để mắt chú ý lắm. Phương Duệ vờ di chuyển như muốn đánh Sách Khắc Tát Nhĩ, trên thực tế lại tìm góc độ cho Thương Lâm Đạn Vũ thêm một cú nữa.

Trịnh Hiên căm tức, khiển Thương Lâm Đạn Vũ đáp trả Hải Vô Lượng một phát súng.

Nhưng vì ảnh hưởng sức gió, phát súng này...

"Ha ha ha ha." Chuỗi ha ha đầy khung chat đã nói lên kết quả. Hải Vô Lượng tiếp tục úp hai tay vào nhau, đẩy tới.

Đao Khí!

Đao Khí vốn đã khó nhìn thấy, gặp gió bão buff tốc độ lại càng tăng phần thử thách. Trịnh Hiên không kịp nghĩ ngợi, cũng không kịp nhìn kỹ, vội vàng khiển Thương Lâm Đạn Vũ lăn thêm một vòng.

Đao Khí tới chưa?

Hắn không thấy đau hay thốn gì cả, nhưng Sách Khắc Tát Nhĩ trong tâm bão lại đột nhiên lảo đạo, suýt tí là ngã lăn.

Ủa bị gì vậy?

Mọi người trợn tròn mắt. Quân Mạc Tiếu à? Hay Mộc Vũ Tranh Phong? Bánh Bao Xâm Lấn? Đâu có ai đánh Sách Khắc Tát Nhĩ? Chẳng lẽ là Hải Vô Lượng?

"Đừng coi thường tui quá nha!" Hải Vô Lượng cố tình duy trì tư thế thả ra Đao Khí, nhưng phương hướng mà hai tay hắn nhắm tới nào phải vị trí Sách Khắc Tát Nhĩ?

Tiếng gió thét gào bên tai, mọi người sực hiểu ra.

Đao Khí của Hải Vô Lượng đã tính luôn cả ảnh hưởng từ sức bão rồi. Hắn biết chắc khi xuất chiêu, Đao Khí sẽ bị gió thổi lệch đi, bay sang chỗ Sách Khắc Tát Nhĩ.

Gió bão có thể đổi hướng kình khí chứ không thổi tan. Mượn sức gió, lực chấn động của kình khí còn mạnh hơn là đằng khác.

Khả năng tính toán đến mức này... Đây vốn là bản đồ sân nhà Lam Vũ, nếu khí công sư Tống Hiểu của Lam Vũ tính toán được tương tự thì chẳng ai bất ngờ, nhưng đó lại là Phương Duệ...

Đầu game đến giờ Phương Duệ như người vô hình, camera rất ít khi zoom vào hắn, giờ mới gấp rút lược lại đường lối di chuyển của Hải Vô Lượng. Họ phát hiện, hắn không chỉ di chuyển mà còn liên tục ra chiêu về phía tâm bão để kiểm tra sức gió.

Hắn đã thử nghiệm suốt từ lúc đó rồi, và tìm thấy câu trả lời chỉ trong thời gian rất ngắn. Phải nói Phương Duệ cũng rất có cái tài trời ban.

Hải Vô Lượng của Phương Duệ giũ bỏ chiếc áo khoác vô hình, vụt trở thành nhân vật trung tâm trong trận. Giữa bão tố, hình tượng zâm thường thấy biến mất hoàn toàn, hắn nửa ngồi nửa quỳ, hai bàn tay đặt thấp dưới ngực, kình khí lưu chuyển và ngưng tụ. Không ai còn nhớ khí công sư Hải Vô Lượng dưới tay Phương Duệ đã từng zâm thế nào, bởi hắn đang quay về với phong phạm chính nghĩa của những ngày xa xưa ấy.

Đây là...

Một đại chiêu level 75 khác của khí công sư, cần ngâm xướng và có thể gồng. Phương Duệ chọn ngay lúc này để phóng đại chiêu, Lam Vũ chẳng cách nào cản trở. Thế nhưng cho dù không kịp ngắt chiêu, Lam Vũ vẫn phải làm gì đó chứ chẳng lẽ để Hải Vô Lượng tha hồ gồng max?

Thiên Niệm Nộ Phóng!

Thấy Lam Vũ ra tay, Hải Vô Lượng bèn tung đại chiêu trước khi bị quấy rối. Kình khí tích đầy khiến cả người Hải Vô Lượng căng phồng lên, và rồi đẩy ra theo chưởng. Cách hắn vung một bàn tay trông khá giống Quả Cầu Sấm Sét, nhưng kình khí không tụ trên chưởng như Quả Cầu Sấm Sét mà phun ra như khói cuộn trào.

Mọi người chứng kiến vô số Đạn Sóng Khí phóng thích từ bàn tay hắn, khuếch tán và ùa đi khắp nơi trong bão tố.

Thương Lâm Đạn Vũ, Sách Khắc Tát Nhĩ và Linh Hồn Ngữ Giả đều nằm vào phạm vi bao phủ của trận mưa kình khí này. Thiên Niệm Nộ Phóng vốn không có AoE rộng đến thế. Đây là do Phương Duệ mượn sức gió, khi xuất chưởng lại khéo léo dẫn dắt, không để Đạn Sóng Khí tuôn ra như bình thường mà cứ như hất từng hit đi vậy.

Trong ba tướng Lam Vũ, Sách Khắc Tát Nhĩ đứng chính giữa cơn mưa kình khí nên khỏi mơ thoát nạn. Đạn Sóng Khí bắn trúng anh đùng đùng, lực chấn động bởi sức gió buộc anh lùi về sau liên tục. Hai người còn lại là Linh Hồn Ngữ Giả và Thương Lâm Đạn Vũ cũng không làm được gì khác ngoài tập trung tinh thần né chiêu.

Hải Vô Lượng lấy một địch ba!

Dù chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng đây là cơ hội hiếm có!

Ầm ầm ầm!

Tiếng pháo từ nãy đến giờ chưa từng gián đoạn, lúc này càng thêm dày đặc vang lên.

Thương Lâm Đạn Vũ và Sách Khắc Tát Nhĩ bị áp chế hoàn toàn, Mộc Vũ Tranh Phong bèn đổi mục tiêu, không bắn Dạ Vũ Thanh Phiền nữa mà chuyển sang Lưu Vân. Lư Hãn Văn không hề khinh địch, vừa phát hiện bị bắn liền khiển Lưu Vân nhảy nhót né tránh.

Bánh Bao Xâm Lấn có không gian hít thở, lập tức thể hiện.

"Cung Sư Tử, để anh dạy chú làm người!" Bánh Bao lớn lối trên kênh chung. Diệp Tu đã lệnh cho ku cậu từ trước, nếu trống tay là nhè Dạ Vũ Thanh Phiền ra đập ngay và luôn.

Cả nhà thi đấu ầm ĩ tiếng phản đối.

Mày là thằng nào mà láo thế hả? Đòi dạy Kiếm Thánh làm người luôn cơ? Chẳng qua thế trận nghiêng qua phe mày tí thôi, có biết gáy sớm ăn gì không?

Khán giả la ó đả đảo, nhưng họ không thể không nhìn thấy Bánh Bao Xâm Lấn đã nối lại mối liên hệ bị chặt đứt với Quân Mạc Tiếu bằng pha lao lên này.

"Giao cho em đó Bánh Bao!" Diệp Tu kêu lên. Phối hợp với ku cậu, Quân Mạc Tiếu tìm đường rút về.

"Cung Sư Tử, dám đại chiến 300 hiệp với tui không?" Bánh Bao hô to, một cục gạch bay tới sau đầu Dạ Vũ Thanh Phiền.

Hoàng Thiếu Thiên quan sát đủ mọi góc độ, thấy cục gạch bay tới thì chỉ khiển Dạ Vũ Thanh Phiền hơi nghiêng đầu, không có ý định ngừng tấn công Quân Mạc Tiếu.

Ai ngờ...

Bốp!

Không ăn gạch, nhưng cú nghiêng đầu lại làm Dạ Vũ Thanh Phiền ăn bạt tai.

Kỹ năng Bạt Tai của lưu manh, Quân Mạc Tiếu có học. Tên này giả vờ rút lui để thừa dịp Dạ Vũ Thanh Phiền né gạch, đột ngột lật tay vả hắn một cái.

Một chiêu trúng đích, liên kích hình thành.

Hắn dùng Quyền Móc cho Dạ Vũ Thanh Phiền bay lên cao, tiếp nối bằng chuỗi kỹ năng liên tục, nhanh đến mức không ai kịp gọi tên từng chiêu từng thức.

Bão Chiêu Tán Nhân!

Ô Thiên Cơ múa may, đổi hình thái xoành xoạch. Dạ Vũ Thanh Phiền từ chiêu thứ hai đã rơi vào trạng thái lơ lửng, bị Quân Mạc Tiếu đánh cho lộn nhào giữa không trung.

Tuy nhiên, combo chẳng thể kéo dài vô tận. Thiên Niệm Nộ Phóng rồi cũng kết thúc, ba tướng Lam Vũ đứng tách xa nhau, Phương Duệ có mượn sức gió đến mức nào cũng khó lòng khống chế họ quá lâu.

Thương Lâm Đạn Vũ rất nhanh chuyển sang giúp Dạ Vũ Thanh Phiền. Hoàng Thiếu Thiên chớp cơ hội thoát khỏi liên kích, nhưng kế tiếp nên làm gì nữa? Nhất thời, Lam Vũ rơi vào lạc lối.

Đội hình bị công phá của Hưng Hân đã kết nối trở lại.

Quân Mạc Tiếu kề vai chiến đấu với Bánh Bao Xâm Lấn, Mộc Vũ Tranh Phong hỗ trợ từ xa, Tay Nhỏ Lạnh Giá ở giữa trị liệu, được bảo vệ từ cả hai đầu. Hải Vô Lượng tuy một mình dấn sâu vào lòng địch, nhưng có ưu thế thuận gió nên chẳng nhùn.

Làm sao đây?

Khán giả chăm chú nhìn kênh chat Lam Vũ.

Họ sẽ thay đổi kế hoạch chứ? Các phương án chuyên trị ban đầu đều thất bại cả rồi mà.

Vài người bắt đầu quan tâm thanh máu đôi bên, tính toán xem ai có lợi hơn sau pha va chạm.

"Chỉ đạo Lý, anh thấy sao?" Phan Lâm hỏi Lý Nghệ Bác trên sóng trực tiếp.

"Bây giờ nhận xét có hơi sớm, phải xem sắp tới Lam Vũ xử lý thế nào mới quan trọng." Lý Nghệ Bác trả lời.

"Và dĩ nhiên," Hắn bổ sung, "Hưng Hân có biết lợi dụng tình thế hay không cũng là điều mấu chốt."

Hưng Hân quả nhiên không để Lý Nghệ Bác thất vọng. Sau khi từng bước phá hoại ý đồ chiến thuật của Lam Vũ, đây là thời cơ phản công tốt nhất cho họ.

Nhờ đồng đội hỗ trợ, Dạ Vũ Thanh Phiền thoát khỏi combo của Quân Mạc Tiếu, nhưng Hưng Hân không định thả hắn chạy. Hắn trở thành mục tiêu focus của Hưng Hân dưới sự dẫn dắt của Quân Mạc Tiếu.

"Ăn đấm của tui nè, cung Sư Tử!" Bánh Bao tiếp tục múa phím. Chắc ku cậu đã quên việc hồi đầu game mình từng mắng Lam Vũ lấy nhiều đánh ít, bây giờ xách băng hội đồng người ta hăng hái như đúng rồi.

Fan Lam Vũ khắp khán đài chả còn tâm trí la ó nữa, bởi tất cả đều đang lo lắng cho Hoàng Thiếu Thiên.

Lúc này, Lưu Vân bỗng vùng thoát khỏi phong tỏa hỏa lực từ Mộc Vũ Tranh Phong, vác trọng kiếm lao tới cứu viện.

Lưu Tinh Thức!

Trọng kiếm Diễm Ảnh lao nhanh như điện trên phông nền pháo đạn bùng nổ, Lưu Vân như một đốm lửa bắn thẳng vào giữa đội hình Hưng Hân.

"Úi cha, ranh con sao lợi hại dữ?" Bánh Bao suýt bị kiếm đè, hết hồn kêu lên.

Ngạc nhiên tột độ khi Bánh Bao né kịp nhát chém quá bất ngờ kia, fan Lam Vũ quên cả xét nét việc Lư Hãn Văn là tiền bối của ku cậu.

"Nếu là kiếm quang ấy à..." Lý Nghệ Bác mới than vãn nửa câu thì im bặt. Hắn bỗng phát hiện mình nói câu này hơi nhiều cho một trận đấu, nhiều đến mức cứ như đang chỉ trích Lư Hãn Văn chọn trọng kiếm chứ không xài kiếm quang là ngu vậy. Rõ ràng khi chọn trọng kiếm, Lư Hãn Văn làm được rất nhiều việc kiếm quang không làm được, thế mà Lý Nghệ Bác chỉ mải để ý bất lợi về tốc độ của cậu.

"Ê ku, anh chấm chú mày! Chú mày bản lĩnh hơn thằng Sư Tử, đàn ông đàn ang phải thế chứ lị!" Bánh Bao chưa chịu im.

"Móa nó thằng cờ hó này anh nhịn mày nãy giờ rồi nha mày quay qua đây anh phải chặt mày thành mấy khúc thịt"

Đang yên ổn tự dưng bị gọi hồn, Hoàng Thiếu Thiên không thể không nổi đóa.
— QUẢNG CÁO —