Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1547: Đọ kỹ năng hay đọ thao tác



Dịch bởi Lá Mùa Thu

Khi Hại Người Không Mệt càng lúc càng gần, Trương Giai Lạc chăm chú nhìn vào hai tay cậu.

Dự đoán chiêu là cách đối phó ninja hữu hiệu nhất. Theo nghiên cứu của chiến đội Bá Đồ về Mạc Phàm, cậu ninja này có vẻ không thường xài trick nghiêng người giấu tay khi kết ấn cho lắm. Khả năng là do cậu ta hay chơi tập kích, mà tập kích thì cần gì giấu tay?

Bất ngờ thay, Hại Người Không Mệt hơi nghiêng người.

Không thường xài không có nghĩa là không biết xài, chưa kể Mạc Phàm đang ở trong chiến đội nào? Hưng Hân! Có những tên như Phương Duệ, Diệp Tu làm đồng đội, mấy cái trick thực dụng chẳng lẽ không được truyền dạy?

Sao mình lại cầu may nhỉ? Trương Giai Lạc quá thốn. Đã vào đến bán kết, có chiến đội nào sẽ chừa khoảng trống cho đối thủ lợi dụng?

Bách Hoa Liễu Loạn bước ngang hòng kéo giãn góc nhìn, quan sát động tác tay của Hại Người Không Mệt. Trong thực chiến, đây cũng là trick ép buộc ninja ra tay sớm để không bị bắt thóp. Họ không thể cứ tiếp tục nghiêng người vì nghiêng mãi sẽ thành quay lưng, tự đánh mất tầm nhìn.

Ấy thế mà Hại Người Không Mệt lại di chuyển theo Bách Hoa Liễu Loạn, cũng bước ngang mấy bước.

Bách Hoa Liễu Loạn bó tay vì sát bên cạnh đã là hồ dung nham rồi. Nơi hắn đang đứng khá hẹp, chiều ngang không lớn để di chuyển nhiều. Chỉ hai ba bước nữa thôi, Bách Hoa Liễu Loạn chắc chắn rớt xuống hố lửa. Ngoài trận, fan Bá Đồ nhìn mà thót tim.

Đột nhiên, Hại Người Không Mệt ra tay.

Giấu giấu diếm diếm cả buổi, rốt cuộc lại chẳng phải Thuật Ninja cần kết ấn mà là kỹ năng đạo cụ muốn ném khi nào thì ném.

Phụt!

Một luồng khói tím lan tỏa, nhanh chóng phủ khắp khu vực.

Đạo Cụ Ninja - Yên Ngọc.

Hại Người Không Mệt mất hút trong làn khói. Địa hình thiếu thốn điều kiện tập kích, Mạc Phàm bèn tự dùng kỹ năng tạo ra cover. Bách Hoa Liễu Loạn chỉ cách hồ dung nham vài bước, Hại Người Không Mệt mượn Yên Ngọc lén lút chạy tới, đá hắn văng xuống hồ là thắng!

Ai cũng nghĩ vậy, kể cả Mạc Phàm. Thả Yên Ngọc nhằm tìm kiếm cơ hội thắng sớm, cậu khiển Hại Người Không Mệt di chuyển bên trong làn khói. Đây là trick cậu học được từ khi tiến vào giới chuyên nghiệp. Di chuyển khi khói dần dần lan ra sẽ khó bị phát hiện hơn, còn nếu đợi khói phủ đầy thì không gian hoạt động rộng lớn thật đấy, nhưng tốc độ bay của khói chậm lại, dễ bị nhiễu bởi di chuyển của nhân vật bên trong. Gặp đối thủ nào có kinh nghiệm, chắc chắn sẽ đoán ra đại thể vị trí của bạn.

Di chuyển bên trong Yên Ngọc, ninja cần phối hợp với tốc độ lan tỏa của khói. Muốn kiếm cơm ở giới chuyên nghiệp, có rất nhiều chi tiết vụn vặt cần phải để tâm, bởi đây là nơi tập trung người tài, mọi kẽ hở đều sẽ bị lợi dụng tối đa.

Hại Người Không Mệt nắm giữ tốc độ di chuyển rất tốt. Bản thân cậu chẳng khác nào một luồng khói, lãng đãng nương theo Yên Ngọc mà nhích dần tới trước.

Bách Hoa Liễu Loạn!

Mạc Phàm vẫn dán mắt nhìn theo mục tiêu, nhưng ngay khi cậu đặt chân lên bờ hồ dung nham, trăm hoa đột nhiên đua nở!

Ánh sáng rực rỡ tràn ngập không gian, che khuất cả người Bách Hoa Liễu Loạn.

Có nên tiến lên? Có nên tóm cổ Bách Hoa Liễu Loạn giữa ánh sáng Bách Hoa, đá hắn xuống hồ?

Nếu là kiểu tuyển thủ như Hàn Văn Thanh, tám phần mười sẽ lao lên thật. Nhưng Mạc Phàm thì không. Đấu pháp Bách Hoa gây nhiễu tầm nhìn quá nặng, cậu không nắm chắc nên quyết định dừng lại, chờ đợi cơ hội bên trong luồng khói Yên Ngọc.

Cùng là trường phái cơ hội, Hoàng Thiếu Thiên mạnh về sự bén nhạy, nhanh nhẹn chớp thời cơ, đã ra tay là thắng. Mạc Phàm không sánh bằng hắn trên phương diện đó, nhưng cậu kiên nhẫn hơn. Tận mắt nhìn cơ hội vụt khỏi tầm tay, cậu vẫn có thể duy trì bình tĩnh. Giống như lúc này Hại Người Không Mệt ở yên tại chỗ, Bách Hoa Liễu Loạn liệu có dám chơi liều, đứng sát hố lửa quá lâu?

Tính toán kỹ càng nhưng lại không thể hành động, nhiều người sẽ vì tiếc nuối mà miễn cưỡng ra tay. Mạc Phàm không cảm thấy vậy. Thậm chí, cậu còn chẳng biết tiếc là gì.

Ngược lại, người tiếc là Trương Giai Lạc!

Dấn thân vào nơi nguy hiểm, hiến đầu làm mồi, hắn đã vạch sẵn bốn kế hoạch, chỉ chờ Hại Người Không Mệt xông lên để mình đẩy ngược cậu ta xuống hố. Ai ngờ Hại Người Không Mệt chẳng buồn rục rịch.

Hay tại mình rải sáng hơi quá rồi?

Trương Giai Lạc tự vấn bản thân. Cho dù là thế, cũng bớt giả vờ làm người vô hình đi chứ? Tưởng anh không nhìn ra chú? Vậy anh đứng đây chú nhìn ra không? Chú biết anh muốn dụ tình đúng không?

Đách phải tại mình diễn sâu, tại địch cẩn thận quá mức thôi!

Bách Hoa Liễu Loạn bèn nhích khỏi vị trí nguy hiểm, nhưng không thể mang trăm hoa theo mình. Thực tế đấu pháp Bách Hoa gây hao tốn rất lớn. Ngày xưa ở Bách Hoa, Trương Giai Lạc và Tôn Triết Bình một tên bán mana một tên bán máu, phong cách của cả hai nói chính xác là không thích hợp chơi xa luân chiến trên lôi đài. May mà thời đó lôi đài luôn 3v3 nên không đến nỗi nào. Giả sử đổi thành quy chế 5v5 như bây giờ, cặp đôi bán nhà bán cửa này không dắt nhau ra đường ăn xin mới lạ.

Đánh 5v5 cần tính toán kỹ tài nguyên hơn 3v3 mà.

Tránh xa bờ hồ, Bách Hoa Liễu Loạn triển khai tấn công. Yên Ngọc chưa tan, Trương Giai Lạc không biết rõ vị trí chính xác của Hại Người Không Mệt, nhưng vì miếng mồi hắn tự giăng ra quá thơm, Mạc Phàm lúc đầu chắc chắn muốn đớp, cho nên cậu ta đang ở...

Ánh sáng Bách Hoa càn lên!

Không biết tọa độ cụ thể, Trương Giai Lạc dàn trải ánh sáng trên phạm vi còn rộng hơn cả bậc thầy pháo súng. Ánh sáng Bách Hoa tấn công Yên Ngọc, làm khói tím cuồn cuộn lúc dày lúc mỏng như bị xé rách. Một bóng người từ bên trong lóe qua tầm mắt, Trương Giai Lạc lập tức phát hiện, rải sáng đuổi theo mục tiêu.

Ngờ đâu hắn vừa đổi hướng, một cái bóng khác lại từ vị trí ban đầu vọt ra.

Thuật Phân Thân? Mồi nhử?

Hơi bất ngờ nhưng Trương Giai Lạc vẫn nhanh tay đối phó. Bách Hoa Liễu Loạn mang hoa quay đầu, mang đạn lao lên, Hại Người Không Mệt nổ thành một mớ bong bóng.

Lần này Trương Giai Lạc giật nảy mình. Ủa tức là bên này hàng giả, bên kia mới hàng thật?!

Hắn vội vàng quay đầu tập hai, nhưng Hại Người Không Mệt đã ở trước mặt. Quá gấp gáp, chỉ một quả Bom Xung Chấn kịp lăn khỏi ngón tay Bách Hoa Liễu Loạn. Sóng xung chấn cực mạnh khuếch tán, Hại Người Không Mệt chẳng dễ gì áp sát mục tiêu lại bị hất văng. Bách Hoa Liễu Loạn phóng lên truy sát, bỗng nhìn thấy sóng xung chấn lan đến Yên Ngọc. Khói tím cuộn trào nhiễu loạn, có mấy bóng Hại Người Không Mệt thoắt ẩn thoắt hiện.

Không phải Thuật Phân Thân, mà là Ảnh Vũ!

Trương Giai Lạc lúc này mới sực nhận ra, nhưng Bom Xung Chấn có khả năng phá Ảnh Vũ nhất đã dùng, hắn không còn chiêu nào chạy thoát lũ bóng. Mười mấy Hại Người Không Mệt ùa lên từ những phương hướng khác nhau, cùng nhắm tới Bách Hoa Liễu Loạn. Tuy đấu pháp Bách Hoa có thể triển khai diện rộng để gom hết toàn bộ Ảnh Vũ, nhưng phạm vi càng rộng, sát thương càng thấp. Bách Hoa diện rộng là Bách Hoa che chắn chứ không phải tấn công, còn nếu tập trung về một chỗ thì không giải quyết được tất cả các bóng. Số lượng bóng của Ảnh Vũ quá nhiều.

Vậy thì...

Loạn Đạn!

Đại chiêu vs đại chiêu, Loạn Đạn vs Ảnh Vũ.

Hai kỹ năng đều cần thao tác liên tục. Hiệu quả hơn kém thế nào sẽ quyết định bởi thực chiến. Cuộc chiến giữa hai đại chiêu? Không hề, đó là cuộc chiến thao tác giữa hai tuyển thủ mới đúng.

Lựu đạn đủ loại tuôn ra từ bàn tay Bách Hoa Liễu Loạn: Lựu đạn thường, bom hẹn giờ, khí gas, v.v...

Không có thời gian đắn đo, không có thời gian suy nghĩ, thao tác gần như là vô thức. Có phải mỗi quả lựu đạn đều kịp ném đến một bóng Ảnh Vũ với hiệu ứng hợp lý?

Có quả đúng, có quả không, bởi Mạc Phàm cũng đang khiển Hại Người Không Mệt xử lý tình huống. Có quả tránh khỏi, có quả không, giữa ánh lửa cháy nổ liên hoàn, một cái bóng đã thành công áp sát Bách Hoa Liễu Loạn.

Ninja tấn công rất im hơi lặng tiếng, nhưng cách họ lấy máu lại rất ác liệt. Máu phun ra từ người Bách Hoa Liễu Loạn lập tức bị lửa đạn của chính hắn nuốt chửng. Từng đóa máu cứ thế nở rộ, Bách Hoa Liễu Loạn cầm súng đánh xáp lá cà với đối thủ. Tấn công và giáng trả, trông hắn có mấy phần như thiện xạ chơi Súng Cận Chiến.

Nhưng giống không có nghĩa là sự thật.

Chuyên gia đạn dược vốn đã thiếu thốn kỹ năng cận chiến, đừng nói đến chiêu Võ Thuật Súng Pháo bổ sung cực mạnh cho đấu pháp Súng Cận Chiến của các tay thiện xạ.

Trương Giai Lạc không thể áp chế Mạc Phàm, Mạc Phàm cũng không thể áp chế Trương Giai Lạc. Giằng co một hồi, cây máu là thứ quyết định sống chết. 21% HP của Bách Hoa Liễu Loạn dĩ nhiên đọ không lại Hại Người Không Mệt, có lòng mà không có sức kéo dài cuộc chiến.

Với lượng máu đó, Trương Giai Lạc vốn không nên chơi đôi công với Mạc Phàm, nhưng hắn còn lựa chọn nào khác?

Bách Hoa Liễu Loạn ngã xuống, để lại ánh sáng và khói lửa rực rỡ chưa kịp lụi tàn.

Được gọi là Ma Pháp Sư hệ Súng, chuyên gia đạn dược lại đánh một trận xáp lá cà với đối thủ. Tuy thua cuộc, biểu hiện của hắn đêm nay đã quá xứng với hai chữ ngoạn mục.

"Một trận đấu vô cùng đẹp mắt, có lẽ mọi người đều cảm thấy như tôi, tiếc nuối vì sao thời lượng quá ngắn ngủi." Trên tivi, bình luận viên Phan Lâm thổn thức không ngớt.

"Đúng vậy." Lý Nghệ Bác gật đầu. Đôi công cận chiến, họ chẳng cần phân tích kỹ thuật thêm nữa. Tài năng và xuất sắc, đó là những gì họ có thể nói về cả Trương Giai Lạc lẫn Mạc Phàm.
— QUẢNG CÁO —