Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1600: Lấy mic đè người



Dịch bởi Lá Mùa Thu

Xoáy Đầu, Đòn Chân Kẹp Cổ!

Hai chiêu liên tiếp, HP Mộc Vũ Tranh Phong giật như thang máy đứt dây. Tuy nhiên, combo thống kê bởi hệ thống cũng dừng ngay sau con số 2.

Xét về combo, nhu đạo còn khổ hơn cả những nghề như pháp sư nguyên tố, thuật sĩ hay ma kiếm sĩ. Họ có loạt kỹ năng chụp bắt mang tính áp chế mạnh nhất Vinh Quang, quá khó để ngắt bằng kinh nghiệm, ý thức hay thao tác tìm kiếm khoảng trống như các nghề khác. Với sức kiểm soát khủng bố đó, không con mồi nào có khả năng thoát thân nếu combo nhu đạo hình thành.

Pháp sư nguyên tố và thuật sĩ muốn đánh ra combo với số hit cao hơi khó, mà nhu đạo thì gần như vô vọng. Đừng nói đối thủ là tuyển thủ chuyên nghiệp, cho dù chỉ đánh bao cát không biết phản kháng, tỉ lệ chụp bắt quật ngã liên tục của nhu đạo cũng cực kỳ có hạn.

Vì vậy khi xem các trận đấu của nhu đạo, chả ai buồn để ý số hit combo nhảy lên từ hệ thống. Người ta không tính một kỹ năng nhiều hit là combo, mà phải là nhiều kỹ năng nối tiếp nhau. Nhu đạo sống bằng ngụy liên, dùng ý thức và thao tác của mình để tạo nên chuỗi tấn công không được hệ thống công nhận, nhưng lại khiến đối thủ bó tay chịu chết.

Đòn Chân Kẹp Cổ!

Mộc Vũ Tranh Phong bị Vân Sơn Loạn nhẫn tâm quật úp xuống đất. Khán giả thường tưởng tượng tuyển thủ là nhân vật, nên có thứ cảm giác Tô Mộc Tranh đã có pha sấp mặt đau điếng. Nghĩ đến gương mặt hoa nhường nguyệt thẹn của cô bị đối xử như thế, fan Luân Hồi cũng phải lắc đầu thở than.

Lữ Bạc Viễn quan tâm không? Không hề. Vừa chạm đất, Vân Sơn Loạn lập tức rút hai chân về, lăn một vòng đứng dậy trong khi Mộc Vũ Tranh Phong dính hiệu ứng chụp bắt, không thể dùng thao tác Chịu Thân. Cô để yên cho Vân Sơn Loạn quật mình ngã, sau đó không bật dậy mà cũng lăn ngang, nòng pháo giương cao nhắm thẳng vào y.

Ầm!

Ánh lửa lóe lên.

Lối xử lý của Tô Mộc Tranh coi như khá có kinh nghiệm đánh với nhu đạo. Không nên đứng dậy sau cú quật vì đó là hành động theo dự liệu của họ, mà phải tấn công hoặc tìm cách khác gây rối cục diện trước đã.

Nhưng Tô Mộc Tranh có kinh nghiệm, Lữ Bạc Viễn lẽ nào lại không? Lửa cháy, pháo bay, Vân Sơn Loạn đã khuỵu người xuống.

Tưởng nằm rạp dưới đất thì nhu đạo không đánh được à? Thế thì bug quá, Vinh Quang không cho phép tồn tại. Để đối phó với tình huống này, các chiêu quét được sinh ra. Thậm chí hit đánh thường nếu canh chuẩn, cũng có thể tạo thành hiệu ứng quét, cho nên đừng mơ bất tử bằng việc nằm rạp bám đất.

Quét Cổ Chân!

Mộc Vũ Tranh Phong không chịu dậy, Vân Sơn Loạn quyết định nằm theo, hai khuỷu tay thúc vào điểm yếu hại nơi cổ họng cô.

Tô Mộc Tranh chỉ chờ có thế. Mộc Vũ Tranh Phong mượn cơ hội lăn ngang, vừa né chiêu vừa lật người. Ai ngờ khuỷu tay đang gập của Vân Sơn Loạn đột ngột duỗi ra! Y ngắt bỏ Quét Cổ Chân, dang rộng cánh tay thành kỹ năng Chụp Một Tay.

Cánh tay y giật mạnh, Mộc Vũ Tranh Phong đang định lăn đi thì bị kéo về, ngã ập xuống đất theo Vân Sơn Loạn. Vân Sơn Loạn thuận thế trở mình, dùng thao tác Chịu Thân đứng lên, còn Mộc Vũ Tranh Phong vì hiệu ứng cưỡng chế kéo ngã của Chụp Một Tay mà chậm một nhịp.

Tuy chỉ một nhịp nhưng đã quá đủ cho nhu đạo lấp chiêu vào khoảng trống.

Khoảng trống này nếu biết đột phá, cũng sẽ là cơ hội cho đối thủ của nhu đạo giành về quyền chủ động. Là bậc thầy pháo súng, Mộc Vũ Tranh Phong không dễ thực hiện điều đó. Không mạnh về cận chiến, lại bị một nghề chuyên khống chế tầm gần như nhu đạo áp sát, Mộc Vũ Tranh Phong coi như đã thua một nửa. Muốn đột phá, cô cần phải lội ngược dòng.

Lăn mình!

Vừa thoát khỏi hiệu ứng cưỡng chế đẩy ngã, Mộc Vũ Tranh Phong liền bật dậy. Một hành động không quá sáng suốt, nhưng biết đâu vì thế mà Vân Sơn Loạn bất ngờ thì sao?

Tiếc thay, đó chỉ là mơ mộng hão huyền.

Sau cú Chụp Một Tay ngăn cản Mộc Vũ Tranh Phong Chịu Thân, Vân Sơn Loạn đã phòng sẵn khả năng cô lập tức lật mình. Tuy hành động thiếu não này hiếm khi xảy ra ở tuyển thủ chuyên nghiệp, y vẫn không hề chủ quan.

Quét Đất!

Đã đứng thẳng người, Vân Sơn Loạn gần như chộp từ trên xuống. Y sắp tóm được đầu Mộc Vũ Tranh Phong thì một tiếng ầm ở đâu vang tới, ánh lửa và khói đặc tuôn ra từ dưới người cô. Cơ thể Mộc Vũ Tranh Phong lập tức đổ sang trái do sức giật của phát bắn.

Hụt!

Vân Sơn Loạn thế là chộp hụt. Y vội vàng sải bước định đổi chiêu, nòng pháo trong lúc lăn mình trung hòa sức giật của Mộc Vũ Tranh Phong đã nhắm vào y lần nữa.

Ầm ầm ầm!

Ba phát liên tục ở khoảng cách gần, Pháo Chống Tăng bay ra theo ba góc khác nhau dưới thao tác vẩy nòng của Mộc Vũ Tranh Phong. Rõ ràng, trình độ khiển chiêu cấp thấp này của cô đã đạt đến mức thần thánh.

Né tránh?

Lữ Bạc Viễn cũng sớm lường trước cách Tô Mộc Tranh xử lý, nhưng pha vẩy nòng khiến phạm vi oanh tạc của ba quả pháo vượt xa dự liệu của y. Vân Sơn Loạn chủ động né chiêu mà vẫn không thoát toàn bộ, bị một quả nổ trúng, cả người lảo đảo lùi về sau.

Lường trước rồi, né luôn rồi, vậy mà vẫn ăn đạn. Lữ Bạc Viễn thua Tô Mộc Tranh ở cái trình mic. Y chơi không lại kỹ thuật vẩy nòng của cô ở cự ly này.

Ăn pháo vào mồm, quyền chủ động vuột khỏi tay Vân Sơn Loạn. Khoảng cách bị kéo dài thành hai đến ba bước, một cú duỗi tay của Vân Sơn Loạn không đủ tóm cổ Mộc Vũ Tranh Phong. Mộc Vũ Tranh Phong cũng chẳng vội đứng dậy mà lăn tiếp, chân đạp mạnh xuống đất, vừa nhảy lùi vừa bắn. Hai ba bước biến thành ba bốn bước, Vân Sơn Loạn cố ổn định thăng bằng và lao lên, nhưng chỉ thấy nòng pháo đen ngòm của Mộc Vũ Tranh Phong trước mặt.

Hết né!

Nếu là mười mấy hai mươi bước, Lữ Bạc Viễn sẽ không chọn nhào lên. Song, lúc này đôi bên chỉ cách nhau ba bốn bước, dù nằm ngoài phạm vi vươn tay chụp bắt, y vẫn có ưu thế rất lớn. Cự ly hơi xa cho kỹ năng nhu đạo nhưng cũng khiến bậc thầy pháo súng rơi vào tình trạng chậm nhịp, tốc độ bắn giảm mạnh và khó thể duy trì khả năng đe dọa.

Lên thôi chờ gì nữa?

Vân Sơn Loạn không chờ. Y lách mình né quả pháo kế tiếp sắp bắn ra, di chuyển kiểu zic zắc. Vì không có quy tắc nhất định, cả y và Mộc Vũ Tranh Phong đều khó lòng dự đoán hành động kế tiếp của đối thủ.

Để coi ai hên hơn ai!

Khoảng cách quá gần, Vân Sơn Loạn không kịp chờ pháo bắn ra mới né, Mộc Vũ Tranh Phong cũng không kịp nhắm chính xác.

Một hit.

Thắng thua chỉ nằm trong một hit.

Nếu bắn trúng, Vân Sơn Loạn sẽ bị đẩy lùi, khoảng cách tiếp tục kéo giãn.

Nếu bắn hụt, Vân Sơn Loạn sẽ thành công áp sát, Mộc Vũ Tranh Phong trở về làm con mồi trong vòng tay chụp bắt của y.

Một hit này, sẽ trúng hay hụt?

Cả nhà thi đấu nín thở, nhìn Vân Sơn Loạn lao về phía Mộc Vũ Tranh Phong theo hình chữ Z. Nòng pháo Mộc Vũ Tranh Phong vô cùng ổn định, cơ mà mãi chưa chịu tóe lửa. Cô hơi lùi về sau, nhưng tốc độ làm sao bì được bước chân Vân Sơn Loạn? Chỉ tích tắc nữa thôi, cô sẽ bị y áp sát. Cô đang chờ cái gì?

Tiếp cận! Vươn tay!

Lữ Bạc Viễn cũng thấy hơi lạ vì Tô Mộc Tranh mãi vẫn chưa bắn, nhưng Vân Sơn Loạn đã đến trước mặt Mộc Vũ Tranh Phong, cánh tay cũng vươn ra rồi, lẽ nào không kịp tóm cô trước khi ăn pháo?

Lẽ nào...?

Khi bàn tay sắp chạm đến, thanh năng lượng hai bên thân pháo Thôn Nhật đột nhiên sáng lên, nạp đầy năng lượng màu xanh lam.

Chết!

Lữ Bạc Viễn lúc này mới sửng sốt, nhưng đã quá muộn.

Một kỹ năng không gây tiếng nổ đinh tai nhức óc, có chăng chỉ là năng lượng chạm vạch, phóng mạnh khỏi nòng tạo nên âm thanh ngắn ngủi mà mạnh mẽ.

Pháo bay không quá nhanh, mang theo ánh sáng xanh kèm tiếng nổ lốp bốp như chớp giật.

Pháo Nam Châm!

Thời khắc sống còn, Tô Mộc Tranh lại khiển Mộc Vũ Tranh Phong bắn ra Pháo Nam Châm, thứ kỹ năng khống chế hiếm hoi mà bậc thầy pháo súng sở hữu.

Dự đoán? Giăng bẫy?

Đều không phải.

Lần thứ hai, đây chỉ là một pha đọ trình micro!

Quá trình phát động Pháo Nam Châm có dấu hiệu rất rõ rệt. Hiệu ứng năng lượng ngưng tụ, tốc độ bay không cao, nếu bắt đầu sớm sẽ tạo điều kiện cho đối thủ ở level chuyên nghiệp né tránh, dù khoảng cách là ba bốn bước hay thậm chí gần hơn nữa. Chỉ cần bắn hụt, Tô Mộc Tranh sẽ không còn cơ hội trở mình.

Nhịp đánh chậm của bậc thầy pháo súng không bắt nguồn từ tốc độ bắn. Trên thực tế, với các nghề hệ Súng, tốc độ bắn không dùng để chỉ tốc độ bay của viên đạn mà là tốc độ lên đạn giữa mỗi phát bắn. Hit bắn thường hay kỹ năng đều buộc phải có quá trình lên đạn, và quá trình này ở bậc thầy pháo súng là rất chậm. Kỹ thuật không cách nào thay đổi, chỉ có thể tăng thuộc tính tốc độ tấn công.

Ở khoảng cách ba bốn bước, bậc thầy pháo súng khó thể duy trì sức đe dọa cũng vì nguyên nhân kể trên. Bắn xong một hit, chờ đổi đạn là đối thủ đã kịp áp sát. Thế nên, cơ hội duy nhất cho Mộc Vũ Tranh Phong là hit bắn này.

Biết rõ tình trạng của mình, Tô Mộc Tranh bạo gan để Lữ Bạc Viễn tiếp cận. Đến khi khoảng cách đôi bên chỉ còn đúng một bước, cô mới phát pháo.

Không một kỹ thuật nào có thể nâng cao tốc độ bắn. Điều mà Tô Mộc Tranh thực hiện, là mic chỉ lệnh cực nhanh để hệ thống lập tức phát động. Ở khoảng cách một bước, Pháo Nam Châm thành hình.

Nhờ cái gan dám liều và thao tác thần tốc, Tô Mộc Tranh một lần nữa đè đầu Lữ Bạc Viễn.

Lữ Bạc Viễn hết đường giãy dụa. Vân Sơn Loạn bị hút vào Pháo Nam Châm, trân mình để pháo tống đi vun vút. Trong góc nhìn, Mộc Vũ Tranh Phong càng lúc càng xa khỏi tầm với. Y còn làm được gì đây, khi thuộc tính của Pháo Nam Châm là không thể đấm nổ?
— QUẢNG CÁO —