Toàn Chức Cao Thủ

Chương 357: Một cây chẳng chống vững nhà



Chuyện nằm vùng và thủ hộ xem như kết thúc, hai kẻ không rõ lai lịch vẫn ở lại công hội, ngoài mặt Diệp Tu không hề lo lắng, bên trong lại ngấm ngầm chú ý. Một kẻ nằm vùng xuất sắc, một kẻ nằm vùng biết cách xử sự cũng đủ để đả kích trầm trọng vào một công hội. Một hệ thống công hội trong game online, nếu không có câu lạc bộ chống lưng sẽ rất yếu ớt, có khi chỉ một việc nhỏ cũng khiến nó sụp đổ, huống chi còn có người chuyên tới phá hoại.

Còn hai nhân vật chưa rời khỏi, tuy Diệp Tu không nói gì, giữ nguyên dáng vẻ chẳng để tâm trước mặt Trần Quả, nhưng đáy lòng lại âm thầm nhớ kỹ tên hai người.

Những kẻ này chỉ là những tên nằm vùng bởi vì phương pháp thiếu suy xét của mình mà bị bại lộ dễ dàng. Còn những người chơi cấp thấp có thành phần ấy trà trộn vào không, Diệp Tu khôngbiết hết được. Nhưng nếu quyết địnhthành lập công hội, Diệp Tu đã chuẩn bị tâm lý với những chuyện này. Đặc biệt là một công hội lấy thành lập chiến đội làm mục tiêu, thì những màn tranh đấu sẽ mãi mãi không dứt. Vào thời điểm quan trọng, cókhichính họ cũng phải sử dụng thủ đoạn như vậy. Việc này không liên quan đến đúng sai, cũng không phải có đạo đức hay không, đây là cách cạnh tranh cơ bản của các công hội.

Ngừng nghĩ đến những chuyện trên, Diệp Tu lướt kênh công hội. Sau khi khiêu chiến Ma Thần Thủ Hộ thành công, những thành viên nhiệt tình đã logout nghỉ hết. Giờ chỉ có đảng cú đêm mới còn ở lại. Trước khi có thể tạo liền tù tì các tài khoản giống các công hội lớn, thì những kẻ bằng lòng hao phí thời gian như đảng cú đêm có khả năng sẽ trở thành nhóm chủ lực đầu tiên của công hội.

Đề tài đang nóng hổi trong kênh đương nhiên là lực thủ hộ mà các thành viên có được sau khi khiêu chiến Ma Thần Thủ Hộ thành công. Người chơi với đủ các nghề bắt cặp bàn nhau nên cộng điểm tự do thế nào. Không ít người vừa xem chỉ dẫn trên mạng vừa thảo luận trong kênh với mọi người.

Đề tài thảo luận cấp thấp như vậy, Diệp Tu cảm thấy mình không cần phải tham gia, nhưng làm một hội trưởng kinh nghiệm phong phú, vớiđám mamới còn khá non nớt, Diệp Tu cảm thấy mình nên đưa ra một vài chỉ dẫn, tránh cho mọi người phải đi đường vòng. Chỉ mới theo dõi một lát, Diệp Tu đã phát hiện không ít người trích dẫn lý luận có căn cứ sai lầm. Bản hướng dẫn đó vốn bị coi là đồ bỏ, không biết những em gà mờ này bới từ thùng rác nào ra, lại thành bí kíp quý hiếm được đẩy mạnh tiêu thụ.

“Ế ế, chú em Vô Hào kia ” Diệp Tu nhìn xong không thể nhịn được nữa, rốt cục chỉ thẳng tên.

“Đây!” Người chơi Vô Hào là một thành phần tích cực trong hội thảo luận, phát hiện mình được hội trưởng đại nhân coi trọng, còn được gọi thẳng tên, vui sướng vô cùng. Bèn vội vàng lên tiếng.

“Chú tìm thấy bản hướng dẫn đó ở đâu thế? Sai hết rồi.” Diệp Tu không hề dùng giọng điệu thảo luận gì, bởi Vô Hào đã chém quá bậy bạ, ngay cả đúng ở mặt ngoài cũng không trúng.

“Hả?” Vô Hào ngạc nhiên.

“Các kỹ năng của quỷ kiếm sĩ thuộc loại thương tổn pháp thuật, thêm điểm vào trí lực là đúng. Nhưng bất kể là trảm quỷ hay trận quỷ, trí lực tuyệt đối không phải lựa chọn duy nhất. Trảm quỷ có vài kỹ năng gây thương tổn vật lý, hơn nữa còn phảidùng công kích thường để bù vào khoảng trống các kỹ năng, cần tính toán cộng thêm sức lực. Mặt khác, trận quỷ có nhiều kỹ năng gây khống chế, điểm tinh thần sẽ giúp tăng thuộc tính của các hiệu quả đặc biệt đấy, nên trận quỷ cần phải coi trọng điểm tinh thần. Bản hướng dẫn của chúngay cả đặc điểm cơ bản của các nghề cũng không nắmrõ, cứ nghề pháp thuật thì tăng trí lực hả? Sao dễ thế được!” Vinh Quang là lĩnh vực mà Diệp Tu rành nhất, hắn liền nhằm vào bản hướng dẫn khoác lác của Vô Hào mà nói một tràng dài.

“A....” Vô Hào a a a, một chữ cũng không phản bác được, gã gần như không hiểu Diệp Tu đang nói gì.

“Còn bản hướng dẫn của cậu pháp sư chiến đấu kia......” Diệp Tu chuyển nội dung, lại chỉ ra một tên đang ăn nói xằng bậy. Pháp sư chiến đấu chính là thế mạnh của Diệp Tu, nói hai ba câu đã khiến cậu ta á khẩu.

“Còn lực thủ hộ của công hội, mọi người đừng tiếc điểm mà không cộng, nếu tăng sai hay muốn đổi cách tăng, cứ rút khỏi công hội rồi vào lại là được.” Khi phát hiện một đống em đang bảo ban nhau điểm không thể cộng bừa, Diệp Tu dở khóc dở cười. Vinh Quang không hề cho điểm tự do mỗi lần lên cấp. Tất cả điểm thuộc tính tự do đều có được từ lực thủ hộ của công hội, mỗi lần đổi công hội, lực thủ hộ không giống nhau, điểm tự do sẽ tự động mặc định lại. Vậy nên có vô vàn cơ hội tẩy điểm. Sợ cộng sai mà không dám cộng, hoàn toàn không có chuyện này.

“Còn đội ngũ định đi phó bản kia nữa, mấy chú phối hợp nghề kiểu gì vậy, bảo đảm mệt chết luôn. Đổi hai nghề pháp thuật vào đi.” Diệp Tu theo dõi kênh công hội, lập tức phát hiện hàng đống vấn đề. Nhiều người thấy số lần phó bản vừa tái lập, bèn kêu gọi lập đội phá bản trong kênh công hội, nhưng không hề chú ý cách bố trí nghề, chỉ cần có người báo danh là đi.

Nghề nghiệp trong Vinh Quang rất đa dạng, phối hợp đại giữa các nghề cũng có thể qua bản. Nhưng cách phối khác nhau sẽ dẫn đến đấu pháp và sự phối hợp khác nhau. Tùy mỗi loạiphó bản màcó những cách phối đáng tin như hiệu suất nhất, bạo lực nhất hay an toàn nhất.

Ma mới chỉ cần thuận lợi vượt qua phó bản là được. Số lượt phó bản trong Vinh Quang, vào một lần là mất một lượt, không phải đi hết phó bản thì mới tính.

Trước kia Diệp Tu đều tiếp xúc với những cao thủ lão luyện, cho dù không phải, có sựgia nhập của hắn, đánh một phó bản cũngkhông gặp sơ suất gì. Nhưng với những em ma mới, mỗi ngày chết đi chết lại trong phó bản là chuyện thường ở huyện. Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà những tay lão làng của các công hộicàng ngày càng cao cấp hơn đámngười chơi sau.

Được cao thủ dắt đi phó bản và lính mới non nớt tự khám phá khai hoang phó bản chính là hai thế cực khác nhau. Tuy phó bản có hướng dẫn trên mạng, nhưng người mới muốn biến hướng dẫn thành sự thật, thì suốt quá trình cũng phải chết không ít lần. Mỗi lần chết, không những phần thưởng trong phó bản mất trắng, mà còn mất đi một số kinh nghiệm. Chật vật như thế, sao có thể lên cấp nhanh bằng nhóm lão luyện? Nhóm lão luyện dù không đạt được cảnh giới như Diệp Tu, ít nhất họ vẫn qua cửa, không có nỗi lo chưa quen này.

Diệp Tu trước kia chỉ tự lo thân mình, mang theo Đường Nhu, Bánh Bao Xâm Lấn hoặc một ai đó có gà đến đâu, vượt qua phó bản cũng không hề áp lực. Bây giờ tự lập công hội, hơn năm trăm người, không thể nào một mình chống đỡ hết được. Kết quả đành phải lảm nhảm trên kênh công hội, sửa tất cả những thứ không ổn lại.

Chật vật một hồi, Diệp Tu còn chưa làm được việc của mình, chỉ theo dõi kênh công hội đã mất hai tiếng. Công hội hiện chỉ còn ít người, vấn đề đã nhiều như vậy. Đợi đến khi năm trăm em cùng online, sẽ có bao nhiêu việc vặt đây?

Diệp Tu ngẫm thôi đã thấy hại não. Thành lập công hội vốn là chuyện phiền toái, vậy nên chiến đội chuyên nghiệp mới tìm chuyên gia xử lý. Tuyển thủ chuyên nghiệp xem đó như hậu trường, nào có ai tự mình chạy tới nhúng tay vào?

Diệp Tu cũng không muốn như vậy, song bên người lại không ai giúp đỡ. Đường Nhu thực lực mạnh đấy, nhưng chỉ sợ phương diện này còn thua cả ma mới. Bánh Bao Xâm Lấn quen với game online, nhưng để cậu ta quản lý công hội ư? Bị cây đập đầu mới nghĩ ra ý tưởng ấy. Tô Mộc Tranh với Trần Quả có thể giúp được, lại bởi điều kiện có hạn, trước mắt không giúpgìnhiều.

Đổi tới đổi lui, ánh mắt Diệp Tu dừng lại trên hai người chơi có cấp bậc cao nhất công hội.

Hai người vẫn chưa logout, xem ra cũng là đảng cú đêm.

Thời điểm đánh Ma Thần Thủ Hộ, thật ra Diệp Tu cũng chú ý hành động của cả bọn. Mấy trò cố ý buông thả hoặc cố gắng không phối hợp không hề thoát khỏi ánh mắt già đời của Diệp Tu. Đây cũng là nguyên nhân hắn càng chắc chắn đám này chính là nằm vùng, không phải vì người người đổ xô vào như ong vỡ tổ mới hoài nghi.

Chẳng qua, ánh mắt Diệp Tu có sắc bén mấy, thì hắn vẫn đang chiến đấu, không thể luôn luôn chú ý mọi thứđược, vậy nên việc quan sát cũng không quá chu toàn. Ví dụ như hai nhân vật trước mắt, biểu hiện trong lúc đánh Ma Thần Thủ Hộ ra sao, Diệp Tu không nhớ nổi. Đây chính là nguyên nhân hắn không thể xác định được thân phận của cả hai.

“Nếu quả thực là nằm vùng, có lẽ lợi dụng tiếp được đây?” Diệp Tu cần cân nhắc thêm chút. Kẻ nằm vùng thường là quân trung trinh của các công hội, chắc chắn thuộc nhóm kỳ cựu trong Vinh Quang. Tuy chưahẳnphải quản lý mọi chuyện mới được, Diệp Tu chưa cần người quản lý lắm, hắn chỉ hy vọng có một người có thể thay mình chỉ huy giúp đỡ ma mới. Chỉ cần là lão làng Vinh Quang thì có thể làm được.

Có điều, chuyện này không thể so với Ma Thần Thủ Hộ được, đây chẳng khác gì coi đối phương thành một thành viên dẫn đầu nòng cốt. Đây chính là mục tiêu mà bất kỳ nằm vùng nào cũng tìm mọi cách để đạt được. Mà đạt được mục tiêu ấy, còn có cơ hội thành lập uy tín với người chơi trong công hội, nếu cả hai tên mà là nằm vùng thật, thế thì hơi nguy hiểm rồi.

Vậy phải làm sao? Diệp Tu lại lẳng lặng suy nghĩ, rốt cục vẫn nhấn mở tên hai người, thử gửi yêu cầu thêm bạn tốt.

Rất nhanh, một người duyệt, còn một người rõ ràng đang online, thế mà chậm chạp không phản ứng.

Người không phản ứng tất nhiên là Lam Hà. Giờ cậu không biết nên làm gì, cầm acc clone nằm vùng chạy loạn trên bản đồ rộng lớn của Vinh Quang. Bỗng nhận được tin tức của hệ thống, tiện tay mở ra, chợt thấy lời mời kết bạn của Quân Mạc Tiếu, nhất thời kinh ngạc.

“Ý gì đây?” Lam Hà phát hiện số mình thật khổ. Rõ ràng chỉ muốn ngơ ngẩn ở đây, kết quả sự việc luôn phát sinh ngoài ý muốn, lại toàn những việc buộc cậu phải động não ngay lập tức.

Nghĩ mãi không ra, Lam Hà bèn mặc kệ. Đồng ý kết bạn, thêm bạn, sau đó chủ động nhắn tin qua: “Có việc gì vậy hội trưởng?”

“Có gì đâu. Rảnh thì đến đấu trường làm phát với tui.” Tin trả lời của đối phương như bạn cũ đã quen biết lâu năm, khiến Lam Hà có chút hoảng hốt.

“Chẳng lẽ ổng nhận ra mình rồi? Không thể nào!” Lam Hà vừa nói thầm vừa đáp lại: “Được, chỗ nào?”