Toàn Chức Cao Thủ

Chương 367: Từng đợt sóng



“Chuyện gì xảy ra vậy?”

Lúc này đám người chơi đều đứng cùng một chỗ, đỡ phải gửi tin trên kênh đoàn đội, cứ hét lên thì ai cũng nghe thấy. Ngay thoáng chốc người chơi kia bị sóng nước tung thẳng lên trời, tất cả mọi người cùng la ầm lên.

Song, cho dù có kêu gào đến mấy, cũng không thể lấn át tiếng dồn dập rõ to tiếp đấy.

“Tạch tạch tạch tạch......”

Giữa những âm thanh liền kề xen lẫn tiếng bọt nước tung tóe, từ trong hồ chỉ nhìn thấy từng viên đạn liên tiếp xé nước mà ra, bay thẳng đến người chơi bị sóng hất cao kia.

“Dưới nước có người!” Có người kêu lên. Bên hồ Thiên Ba chỉ có vài loài bò sát lưỡng cư hoặc đám quái thú sống dưới nước. Tụi nó chắc chắn không biết xài súng. Chỉ có thể xuất phát từ chính nhân vật của người chơi mà thôi.

Tiếp đấy là “Sao có thể chứ?”, nhiều người hãy còn đang kinh ngạc. Họ đã trừng mắt canh chừng ở đây hơn một tiếng rưỡi, trên mặt nước có xuất hiện đứa nào đâu? Giờ lại bất chợt có người xuất hiện dưới nước, mà tên này chắc chắn không phải Thiên Thành, làm thế nào mà hắn có thể trốn thoát ánh mắt của mọi người trước vậy?

“Ơ...... Ơ......” Bên LamKhêCác, Hệ Châu đột nhiên cà lăm luôn.

“Có gì thì nói đi.” Xuân Dịch Lão vừa không ngừng đuổi đánh vừa hô.

“Đây hình như là một kỹ thuật thao tác rất hiếm người dùng.” Hệ Châu bảo.

“Là cái gì?”

“Em không nhớ rõ tên, nói chung là chuyên dùng cho thủy chiến, nhân vật ẩn thân dưới nước, trôi nổi theo sóng, thỉnh thoảng lại khẽ ngửa mặt bổ sung dưỡng khí. Trong thủy chiến, nó đã từng hữu dụng cho việc đánh lén khi mới xuất hiện, sau vì nguyên do quá gần mặt nước, người ta chỉ cần chú ý chút là được nên dễ dàng bị phát hiện, độ thực dụng giảm bớt, dần dà bị loại bỏ.” Hệ Châu đáp.

“Nghe chú nói xong, hình như anh cũng có chút ấn tượng...” Xuân Dịch Lão ngẩn ra.

“Tuy nó đã bị bỏ, nhưng thao tác kỹ xảo này... cũng thuộc đẳng cấp chuyên nghiệp đấy…” Hệ Châu tiếp lời.

“Là Quân Mạc Tiếu ư?” Xuân Dịch Lão nặng nề nói.

Trong khoảnh khắc họ trao đổi bên này, bên hướng khác đã có người lặn xuống tìm kết quả, ai ngờ chỉ thấy sóng cuồn cuộn một hồi, liên tiếp có ba người chơi bị hất bay khỏi mặt nước.

Chiến đấu trong nước, nhiều hiệu quả tấn công không giống trên đất bằng. Những người chơi bị hất khỏi mặt nước trúng loại công kích nào, đến cả người trong cuộc cũng không đoán ra được. Nhưng cuối cùng họ đã thấy rõ thứ dưới nước là gì.

“Quân Mạc Tiếu”

“Phong Sơ Yên Mộc”

Những kẻ lặn xuống đều gấp gáp gửi tin trong đoàn đội.

“Đù móa!” Ai nấy chửi bậy sau khi nhận tin. Bởi sức ảnh hưởng mà hai cái tên ấy mang đến quá nặng nề. Diệp Thu và Tô Mộc Tranh, đây chính là bộ đôi phối hợp hàng đầu trong giới chuyên nghiệp đó. Giờ người của họ có nhiều mấy, chống lại hai người, trong lòng ai cũng không nắm chắc. Hiện tại, đám nhân vật vừa nãy còn lăn lộn trên mặt nước rất sung, không hẹn mà cùng nhau bất động. Gặp hai đứa này có chiến không, họ hi vọng nhận được mệnh lệnh rõ ràng.

“Tủm, tủm, tủm.”

“Tủm.”

Sau ba tiếng liên tục, rồi thêm một tiếng nữa, thêm bốn người chơi lần lượt bị chìm xuống nước nữa.

Thao tác Chịu Thân vẫn sử dụng được trong nước, nhưng hiệu quả không phải mới lăn người thì đứng ngay được như trên mặt nước. Chẳng qua, người chơi phải nhanh chóng điều chỉnh thân thể ngay thời điểm chuyển giao cân bằng lúc chạm nước. Chứ không phải giống một hòn đá rơi thẳng xuống đáy, tranh đấu với sức nâng và lực hút.

Có điều, đám người chơi tinh anh của các công hội chỉ tập quen với Chịu Thân trên đất bằng, chẳng mấy ai luyện tập chuyên biệt trong nước. Bốn người chơi luân phiên Chịu Thân thất bại, bốn tiếng “tủm” vừa qua, cả đám nhanh chóng chìm sâu xuống đáy. Hiệu quả giống hệt khi rơi xuống đất. Sau hồi lâu, cả bốn mới ổn định thân hình dưới đáy, chuẩn bị chui lên mặt nước thì chợt thấy bọt nước ập đến, xoay góc nhìn xem thử, một chùm sáng lớn đang bắn tới. Đó là chiêu Súng Laser trong nước đến từ bậc thầy pháo súng của Tô Mộc Tranh.

Trong trò chơi, ngoại trừ những chiêu được ghi chú đặc biệt ở phần thuyết minh, thì bất kỳ kỹ năng nào cũng dùng được trong nước. Chẳng qua trong môi trường khác nhau, hiệu quả xuất hiện sẽ khác nhau. Đa số là do áp lực dưới nước hạ thấp tốc độ.

Súng Laser của bậc thầy pháo súng dường như không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì, vẫn nhanh như trước. Mà hành động của nhân vật trong tay người chơi chịu ảnh hưởng bởi lực cản dưới nước, không thể nào nhanh như trên cạn, há có thể tránh khỏi đòn tấn công siêu tốc ấy?

Chiêu Súng Laser dùng dưới nước, một cột sáng bắn ra, ngay cả người trên mặt nước cũng có thể thấy, đủ loại hiện tượng quang học như phản xạ, khúc xạ càng khiến nó nhìn hoành tráng hơn khi dùng trên bờ.

Bốn người chơi nọ bị Súng Laser xuyên thành kẹo hồ lô, chết thì chưa, nhưng thương tổn chịu được không rõ mấy.

Cả bốn người choáng váng đầu óc, chợt thấy một bóng người bay tới cạnh mình, thao tác hàng loạt kỹ năng.

Ai ai cũng thấy đám kỹ năng đó siêu chậm, tự thấy có thể tránh thoát 100%. Mà quên khuấy kỹ năng của đối phương biến chậm, động tác của họ cũng trở nên ngắc ngứ. Mắt họ nhanh, thao tác cũng nhanh, nhưng lạ thay nhân vật lại chậm chạp như không tuân theo sự điều khiển, thế nên ăn hết những kỹ năng tự cho là có thể tránh khỏi kia.

“Bên kia sao thế?” Cả những người chơi trên mặt nước cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.

Họ chỉ thấy bốn nhân vật chìm xuống như sủi cảo, sau đó một cột Laser bắn ra, rồi một vùng nước không ngừng sôi sục bọt như nấu sôi.

Trông một mạch có vẻ giống bỏ sủi cảo vào nồi, súng Laser châm lửa, nấu nước chính…

“Giúp...” Cả đám còn đang suy ngẫm hành động nấu sủi cảo này là gì, kênh đoàn đội đã có người kêu cứu.

Nói thật, tất cả không thấy rõ có bao nhiêu sủi cảo đang bị nấu, chẳng qua thấy tình hình xuất hiện chỗ lạ thường, nên còn xoắn xuýt chi nữa? Tuy lão đại chưa ra lệnh có chiến tiếp không, nhưng đã có người kêu cứu, sao cũng không thể ngồi yên phớt lờ mãi được.

Thế là đám người chơi đang ngâm mình trong nước bèn lặn xuống hết, nhìn về phía phương hướng kia, cả bọn chỉ thấy vùng nước bên ấy như sóng cuộn biển gầm, ngay cả chuyện có bao nhiêu người cũng không trông rõ. Mọi người vội vàng lại gần, đột nhiên nhìn thấy nơi đó thấp thoáng một ánh sáng trắng. Cả bọn hoảng hốt, nhìn sang cột đoàn đội, quả nhiên, một người vừa hy sinh rời khỏi đoàn đội.

“Mau chui lên.” Người vừa chết, tức thì người nhà ai nấy rõ. Vì thế người cùng nhà bèn gấp gáp bảo tất cả mau chui lên.

Khoảnh khắc mọi người nổi lên khắp bốn phương tám hướng, ánh sáng trắng lại ẩn hiện vài lần trong sóng nước. Cuối cùng, sóng ngừng xô, hồ phẳng lặng, lưu lại một nhân vật lặng yên đứng đấy: Quân Mạc Tiếu.

Bốn người cứ thế mà chết?

Cả bọn bỗng nhiên ngơ ngác, bỗng không dám tiến tới.

Bọn họ muốn tiến lên cứu mạng, nay người đã chết, tiến lên nữa phải chăng sẽ thành toi mạng?

Mọi người đều khựng lại, bất giác quan sát xung quanh. Đánh giá rồi mới phát hiện họ có những 30 người, thế nhưng đối mặt một người lại bị hù sợ liên tiếp?

Nghĩ thế, tất cả xấu hổ vô cùng. Dù đối phương có là đại thần Diệp Thu, phe ta người đông thế mạnh, nào có lý do để sợ chứ?

Có người còn đang ngẫm nghĩ, có kẻ đã la toáng trong kênh: “Có mỗi một đứa, là ai cũng đách sợ, tất cả cùng nhào lên!”

Tin vừa xuất hiện đã có người lủi thẳng ra. Bên phía kia, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu cũng không đứng đực mặt chờ. Hắn đánh chết bốn người dưới nước, dưỡng khí sắp không đủ dùng, bèn tháo chạy lên mặt nước.

“Khống chế đừng để nó ngoi lên mặt nước.” Có người phát hiện cử động đấy, đoán ngay được Quân Mạc Tiếu thiếu dưỡng khí, chỉ cần hắn không ngoi lên được sẽ không chiến mà thắng, vậy nên nhanh chóng gửi tin đi.

Ngay lập tức, hai bóng người chợt xuất hiện trên đỉnh đầu Quân Mạc Tiếu, ngăn đường hắn nổi lên. Đấy là hai người chơi ninja, dùng ảnh phân thân di chuyển trong chớp mắt, nhảy thẳng tới đây định bụng ngăn cản thử.

Kết quả Quân Mạc Tiếu duỗi tay ra, ném đại một quả lựu đạn. Trong nước không thấy nhiều ánh lửa, nhưng sóng nước chợt cuồn cuộn nổi lên lần nữa, hai tên ninja và Quân Mạc Tiếu cùng nổi trên mặt nước. Chẳng qua, hai đứa kia là bị nổ văng, Quân Mạc Tiếu là tự bơi lên thở.

Vừa mới nổi lên, Quân Mạc Tiếu cũng không nghỉ ngơi, trái mâu phải kiếm, tấn công đồng thời hai em ninja. Bên kia, Tô Mộc Tranh như chờ đợi từ sớm, vai vác pháo hạng nặng, lên xuống trên mặt nước. Chút chuyện chìm nổi không gây ảnh hưởng gì đến độ ngắm bắn chính xác của tuyển thủ chuyên nghiệp. Trong âm thanh rầm vang của pháo, hai ninja không ngừng quay cuồng trên mặt nước.

“Ế, cậu đừng làm khán giả chứ!” Diệp Tu chợt hô lên.

Trên mặt nước phía kia, một nhân vật ngơ ngác lộ đầu, tên trên đấy rõ ràng là Thiên Thành.

“Tên này giao cho cậu.” Quân Mạc Tiếu quất ra một chưởng, một trong hai ninja đạp gió rẽ sóng lướt về phía Thiên Thành.

“Chỉ biết ăn hiếp cướp quái của lũ trẻ, không làm được mấy chuyện có độ khó cao à?” Sau khi Diệp Tu đưa cho Thiên Thành một đối thủ, hắn nói. Mà Quân Mạc Tiếu của hắn cũng chợt nhảy lên, nhảy trong nước không cao được bao nhiêu, nhưng một cú đó thôi đã tránh thoát những công kích lộn xộn bên dưới. Rồi tay hắn vuốt vuốt, một quả lựu đạn lại rơi xuống.

“Đù má” Người chơi mới nhú đầu khỏi mặt nước, thấy một quả lựu đạn đang nện xuống đầu, định trốn vội sang bốn phía, có điều làm thế quái nào nhanh được trong nước chứ.

Một tiếng “Ầm” vang lên, sóng lại cuồn cuộn dạt người chơi của vùng nước phía dưới sang một bên.

Tiếp đấy lại vang lên tiếng “Tủm”, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu lại chìm mình xuống nước.