Toàn Chức Cao Thủ

Chương 886: Tiến thêm một bướ



Edit: Tam | Beta: Kha

Một ngày một đêm trôi qua, các hạng giết đầu của phó bản Thần Chi Lĩnh Vực gần như đã bị cướp sạch. Chỉ còn lại những bản quy mô lớn 50 người, 100 người.

Những bản này tuyển thủ chuyên nghiệp nếu tổ đội với nhau có thể phá đảo được không, không ai biết. Bởi vì không có người thử. Tuyển thủ chuyên nghiệp không thể suốt ngày đắm mình trong game. Đây chỉ là một kỳ nghỉ ngắn hạn lâm thời giữa mùa giải, chứ không phải kỳ nghỉ hè dai dẳng. Hai tuần sau còn có trận đấu chờ họ, không thể vì được nghỉ mà ăn chơi quên mình được.

Trong lúc tuyển thủ trong group nói chuyện trời đất với nhau, Diệp Tu trở về game.

“Hôm nay làm gì đây?” Mọi người hỏi.

“Viết hướng dẫn.” Diệp Tu nói.

“Viết hướng dẫn?” Cả đám ngẩn ra.

“Tui viết hướng dẫn, mọi người tranh thủ thời gian luyện cấp nha!” Diệp Tu nói.

Team phó bản cứ vậy giải tán. Mạc Phàm thấy hôm nay không đánh bản nữa thì không khỏi thất vọng, không ngờ câu sau đã nghe Diệp Tu nói với Ngụy Sâm: “Ông dẫn cả bọn vào phó bản luyện tập đi!”

Ngụy Sâm gật đầu.

Chiến đội Hưng Hân không có phần mềm chuyên biệt để huấn luyện như những đội khác; tất cả nội dung huấn luyện đều do hai người lợi dụng địa hình game thực hiện, trong đó có không ít nội dung huấn luyện trong phó bản, nhất là khâu luyện tập phối hợp với đồng đội.

Chỉ là đánh phó bản thì bị CD hạn chế, không đi được nhiều. Nhưng chỉ như thế sao làm khó được các người chơi anh minh sáng suốt. Thời gian giới hạn nhưng  account vô hạn; trong tay Hưng Hân đã có đủ sẵn các acc các nghề, cả đám chỉ cần log clone, sửa sang trang bị chút đỉnh, là có thể lập tức lên đường.

“Nhưng như vậy chừng nào acc chính tụi mình mới max cấp đây?” Trần Quả nghi ngờ. Họ không có điều kiện như tuyển thủ chuyên nghiệp ở các chiến đội, thậm chí còn không bằng cả thành viên chủ lực công hội có người cầm acc suốt đêm ngày. Bây giờ có thời gian rảnh mà lại train clone, Trần Quả thấy hơi lãng phí.

“So với thăng cấp, huấn luyện hằng ngày quan trọng hơn,” Diệp Tu nói, “Với thực lực tụi mình, trận khiêu chiến tới, kém vài cấp không thua được. Huống chi, chưa chắc tụi nó đã thăng cấp trước. Thời gian của chúng ta tính ra rộng rãi hơn người chơi bình thường nhiều lắm.”

Trần Quả nghe thấy có lý, bèn không nói gì thêm. Diệp Tu đánh lẻ, đội thiếu mất một người; may là công hội Hưng Hân bây giờ không hẻo như trước, kêu pt là có người ứng ngay. Chỉ là vai trò của Diệp Tu trong đội không phải bất kì ai cũng thay thế được. Đơn cử vị trí MT của Quân Mạc Tiếu, dù có đặc biệt gọi người chuyên chơi kỵ sĩ đến vẫn không gánh nổi.

Sau đó đội không tuyển MT nữa, chuyển sang tìm healer, vai MT dành cho cô nàng bạo lực Đường Nhu đảm nhiệm. Sau khi tìm đủ 10 người, cả đám xuất phát vào phó bản.

Còn Diệp Tu? Diệp Tu cũng pt một đội người từ công hội.

Nghe tin tuyển người đánh bản 75, mọi người nườm nượp đăng ký. Người chơi bình thường hiện tại nào dám mơ đến phó bản cấp 75, dù chỉ bản 5 người. Mà bản lĩnh Quân Mạc Tiếu thế nào, người xin gia nhập công hội Hưng Hân còn không rõ sao? Ngày hôm qua đội chủ lực lập đủ loại kỷ lục giết đầu, khiến đám dân đen trong công hội sùng bái không thôi. Hôm nay lại nghe tin Quân Mạc Tiếu dắt họ đi phó bản, dù không phải bóc tem, nhưng đã đủ kích động rồi.

Trần Quả nắm rõ tình hình công hội hơn Diệp Tu, nhận việc chọn người có trình độ ổn vào team.

Diệp Tu dẫn đội vào bản rồi bắt đầu nghiên cứu. Hướng dẫn phó bản lần này hắn viết không giống với hướng dẫn bán cho bọn đua top hồi khu 10, bây giờ qua bản an toàn quan trọng hơn chạy hiệu suất. Dễ thấy mục đích lần này của Diệp Tu chính là để huy động lực lượng cả công hội Hưng Hân farm bản, nếu không chỉ dựa vào 10 người họ, không biết kiếp nào mới cày đủ trang bị.

Dẫn đội dân thường phí sức hơn đội cao thủ nhiều. Nhưng như vậy càng dễ phát hiện nhiều vấn đề, hướng dẫn càng thêm hoàn thiện. Dù sao hướng dẫn Diệp Tu viết vốn không phải cho cao thủ đọc, mà để người chơi bình thường trong công hội nghiên cứu.

Đi xong một chuyến, Diệp Tu đã hình dung sơ lược được những gì cần viết. Phần đám người chơi, tất cả đều kích động trước món đồ tím cấp 75 vừa rơi được. Xác suất rớt đồ tím ở bản 5 người vốn rất thấp, đồ cam thì càng vời vợi. Rớt được một trang bị tím đã đủ để họ ngất ngây cả ngày.

Tiếp chuyến thứ hai, thứ ba... Người chơi bình thường giết quái hơn 5 cấp vốn không phải chuyện dễ dàng, công tác viết hướng dẫn của Diệp Tu càng thêm cực khổ trăm bề.

Một ngày, hai ngày, ba ngày...

Diệp Tu vất vả làm hướng dẫn. Bên kia, Mạc Phàm cũng không sung sướng. Dù không có Diệp Tu, nhưng trình chỉ huy của Ngụy Sâm không phải dạng vừa. Việc dẫn dắt đội ngũ phối hợp tác chiến với nhau không làm khó được gã. Còn với Mạc Phàm? Ngụy Sâm không phải Diệp Tu, không việc gì e ngại hắn, lúc cần là trực tiếp điểm tới.

Nếu Mạc Phàm đã phát hiện nguyên nhân dẫn đến thành tích bét bảng của mình là không dung hòa đội ngũ, tất nhiên bây giờ sẽ cố gắng phối hợp. Chỉ huy của Ngụy Sâm nhiều lúc cũng khiến hắn ngộ ra: Ồ, thì ra phải làm thế này...

Nhưng hiểu thì hiểu vậy, Mạc Phàm mới học lối chơi mới, tất nhiên phạm lỗi liên tục. Mà phong cách chỉ huy của Ngụy Sâm trước nay bỗ bã phải biết, mỗi lần mở miệng chửi đều là thiểu năng, óc chó, đần độn. Mà trong đội ai bị gã táp nhiều nhất? Tất nhiên là Mạc Phàm.

Mạc Phàm bị chửi mà âm ỉ trong bụng, nhưng Ngụy Sâm mắng hắn không phải không có lý. Mạc Phàm từng có tiền án nhặt mót hôi của, bị cả xã hội quay lưng lên án, từng không nghe không ít lời mắng chửi hăm dọa, đã luyện được sức đề kháng cao đáng kể. Tuy vậy lúc này cũng khó lòng biện hộ được. Giết BOSS xong kiểm tra thành tích, thứ hạng của hắn vẫn thảm khôn kể xiết.

Bây giờ đang đánh phó bản 10 người, không giống phó bản lớn 20 người, không phối hợp đồng đội đảm bảo không có chỗ đứng. Cùng một phó bản này, trước đó Mạc Phàm tự mình phát huy, thứ hạng vẫn cao hơn Trần Quả, La Tập chút đỉnh; mà bây giờ phối hợp với nhau, thành tích của hắn lại thua cả hai người.

May là Mạc Phàm biết rằng vấn đề không phải do phương pháp đánh, mà vì trình phối hợp của hắn chưa tới.

Mạc Phàm vẫn không ngừng nỗ lực, qua từng con BOSS, thành tích dần dà nhích lên.

Ba ngày trôi qua, bản hướng dẫn của Diệp Tu ra lò; Mạc Phàm cũng thành công vượt qua hai chướng ngại vật Trục Yên Hà của Trần Quả và Muội Quang của La Tập. Chỉ là thành tích này của hắn vẫn còn hơi bấp bênh nhiều.

Nhưng với Trần Quả và La Tập, tiến bộ của Mạc Phàm đã đủ làm hai người đắng lòng.

Chỉ trong vòng vài ngày ngắn ngủi mà Mạc Phàm đã có thể dần phối hợp ăn ý với đội ngũ, kỹ thuật của tên này thật khiến đám dân đen họ phẫn nộ!
— QUẢNG CÁO —