Tranh một tiếng tiếng kiếm reo ầm vang lên, cuồng phong đến, cuồng phong đi, hoành kiếm nằm ngang nhưng lại không chém tới, Phong Thanh Dương rút kiếm lại vào vỏ, trong nháy mắt này thế giới toàn bộ yên tĩnh lại, theo tiếng kiếm reo dần dần xua tan, toàn bộ hắc ám vật chất trên màn trời vậy mà không còn sót lại chút gì.
Thật giống như Phong Thanh Dương rút kiếm thu kiếm cái động tác kia, kiếm vật dẫn ống hút, mà vỏ kiếm chính là bao gió, động tác thu rút kiếm vào vỏ càng đại diện cho công tắc đóng mở bầu trời.
Kiếm rời khỏi vỏ, thiên địa biến mất, chuyển thành đêm đen, mà kiếm thu vào vỏ, áng mây trở về, thương linh sống dậy.
Nhưng Mạc Phàm biết, một thanh vô hình Phong Kiếm Phá Sách Thức vừa rồi của Phong Thanh Dương đã nhắm ngay hắn, đây là không kém chút nào một loại hắc ám dung hợp không gian và huyền âm ma pháp pháp tắc, mỗi người ma pháp đều là khác biệt, sở dĩ cấm chú pháp sư đối kháng chỉ có thể dựa vào lâm chiến kinh nghiệm.
Lần thứ hai đối kiếm với Phong Thanh Dương, Vĩnh Dạ Ma Kiếm phát ra tiếng rung càng ngày càng mãnh liệt, không gian chung quanh đều phảng phất cùng theo nó một lúc lắc lư.
Vừa rồi tung kiếm lên thiên mang, lấy Vĩnh Dạ ngự kháng Phá Sách Thức – Cửu Âm Kiếm của Phong Thanh Dương, kết quả không nằm ngoài dự liệu, Tiểu Dạ lại nhận thất bại.
Tiểu Dạ trên phương diện lực lượng và kiếm cảnh đều không so được với Phong Thanh Dương, vừa rồi Mạc Phàm đồng ý cho nó cơ hội tiên phong trước thử nghiệm, đã nó có chút cố hết sức miễn cưỡng đỡ một cái rút kiếm thần tốc kia, coi như thất bại thì cũng có hậu phương trợ giúp một phen, sẽ tích lũy được đại khái kỳ ngộ chiêm nghiệm.
Ông ông ông ông ~~~~~~~~~~~~~~!
Hắc ám biến mất, nhưng thay vào đó đúng giống kinh đào hải lãng đồng dạng kiếm khí, cảm giác bất cứ lúc nào cuồng phong cũng có thể trở lại.
Mạc Phàm nắm trong tay Tiểu Dạ, kiếm vẫn còn nguyên chấn động run lẩy bẩy, nhưng thần sắc Mạc Phàm bình tĩnh đến lạ thường, khóe miệng của hắn thậm chí còn nhẹ nhàng giương lên, ý vị rất không tệ.
Phong Thanh Dương một kiếm đằng sau, Mạc Phàm không có lại đi nhìn Phong Thanh Dương, mà ánh mắt của hắn nhìn chăm chú lên đang chạy tới trước mặt mình Ám Tỳ Bà Đinh Vũ Miên.
Toàn thân nó đều hiện ra hào quang màu tím, mờ mịt lượn lờ, khí chất u minh, hoàn toàn ngược lại với Phong Thanh Dương dạng này, thần phàm tiên vận.
Ám Tỳ Bà Đinh Vũ Miên bên người có hai cái mannequin (ma-nơ-canh) cương thi xác thực phi thường chói mắt, có lẽ đây lại là một cái chú thuật phù thủy nào đó liên quan đến Hắc Ám của nó.
“Nói đi, muốn được chúng ta người nào nào giẫm tại dưới chân, nhấn tại trong bùn?” Ám Tỳ Bà Đinh Vũ Miên cười gian hỏi.
Nó hiện tại không giấu giếm chút nào ỷ lại vào Phong Thanh Dương, nhất quyết muốn cùng Phong Thanh Dương hai cái đánh một cái, toàn diện nhanh chóng đả bại Mạc Phàm.
Đám người Lệnh Hồ Xung, Cao Kiên, Đoàn Dự Dự, vân vân mây mây đồng dạng không bỏ qua khoảnh khắc như vậy, bọn hắn bắt đầu ép tới Mạc Phàm, đồng thời từng điểm từng điểm đem lực lượng bản thân hướng vị nổi danh Hàn Hải Thẩm Tước này vị trí sát tới, toàn bộ cho bao vây lại.
Bất quá, Mạc Phàm tiêu cự ngược lại là ngó lơ bóng ảnh bọn chúng, giống như từ đầu đến cuối liền không có đem những tên cừu nhân này bất kỳ một cường giả nào để vào mắt.
Sau một Kiếm Thức kia của Phong Thanh Dương, sương khói mờ nhân ảnh rốt cuộc tiêu tan.
“Hưu sa sa sa sa sa ~~~~~~~~~~~~~~~~~~”
Có chút tiếng rung vang lên, tại Mạc Phàm trước mặt nếu như nhìn kĩ, sẽ thấy lờ mờ có một thanh sáng loáng thương kiếm màu trắng óng ánh, kiếm như bạch dương, khí như bạch nhật, hết lần này đến lần khác là một viên kim cương trắng đúc thành khuôn kiếm lơ lửng lấy.
Cho dù là nó duy trì một loại đứng im trạng thái, một dạng ngoan ngoãn tiểu kiếm tinh linh bên cạnh Mạc Phàm, nhưng vẫn như cũ cho người ta một loại uy hiếp cực lớn cảm giác, nhất là tiếng hưu hưu sa sa run giọng rít kiếm không hiểu kia, càng như một loại Sơn Hải Huyền Thú đang gầm nhẹ!
Bạch Dương Nhật Kiếm ! ! !
Đừng nói đám nhân loại kia bị hù dọa kém chút vỡ bóng đái, ngay cả Ám Tỳ Bà Đinh Vũ Miên nhìn chăm chú lên thanh mỹ kiếm bạch nhật này, trên mặt đồng dạng dần dần lộ ra mấy phần vẻ kinh hãi.
Cái này tựa hồ cũng không phải là thuần túy một thanh tinh linh kiếm thông thường. Ở Siêu Duy Vị Diện, vạn vật có thể nhập linh, có thể thức tỉnh Duy Tâm Đạo Quả, kiếm tinh linh, giáo tinh linh, chùy tinh linh, đao tinh linh, cung tinh linh, ám khí tinh linh xuất hiện là không hiếm, nói không chừng còn rất dễ để một duy vật nào đó có được pháp tắc thưởng thức, ban cho linh hồn sinh mạng thể, ban cho cơ hội thức tỉnh Duy Tâm. Khi những đồ vật này thức tỉnh Duy Tâm, không nghi ngờ gì chính là lĩnh hội Thương Kim giả.
Nhưng để cho đám người Ám Tỳ Bà sửng sốt tột độ chính là, Bạch Dương Nhật Kiếm vậy mà sở hữu Thương Kim Kiếm Vực, tương tự Thương Kim Đao Vực, Thương Kim Cung Vực mấy loại, Thương Kim Kiếm Vực của một linh kiếm chỉ có truyền thuyết Sử Thi linh vật trở lên thì mới mang theo xác suất nhào nặn ra nổi.
Kiếm Vực có Siêu Thánh Chủng trở lên năng lực, cái này giống như ở thế giới ma pháp Hồn Chủng có thể cung cấp lĩnh vực, Thiên Chủng có thể cung cấp cấm giới, còn Thánh Chủng thì đồng hóa cho yêu ma và pháp sư lãnh thổ cấm vực, Mạc Phàm ngày xưa hỏa hệ, lôi hệ Thánh Chủng liền có cấm vực.
Ở thế giới ma pháp, đừng nói Siêu Thánh Chủng không có, Thánh Chủng đều hiếm đến mức chỉ có thể đếm trên đầu ngóng tay, thậm chí liền Thiên Chủng đều cực kỳ thưa thớt, đây chính là vì cái gì tuyệt đại đa số pháp sư đều chưa từng nghe đến khái niệm cấm vực này, bao quát các nhà nghiên cứu sở luận cũng chẳng hề đề cập đến. Muốn bản thân lĩnh ngộ cấm vực tựu là khó càng thêm khó, dù sao pháp sư bản thân không hoàn chỉnh dẫn đến pháp sư quá khó để bản thân lĩnh ngộ cấm vực, mà trước đó lĩnh vực, cấm giới những cái này đồ vật, chỉ có thể dựa vào Hồn Chủng cùng Thiên Chủng tự mang. Thánh Chủng thì chẳng mấy ai có, lấy cái gì để viết đề tài nghiên cứu.
Về phần Siêu Duy Vị Diện, Thánh Chủng hiếm có, quý báu, ân, tuy nó cũng là cực hiếm đấy, nhưng không hiếm hơn Sử Thi cấp cường giả. Trên thực tế, gần một phần ba số lượng Quân cấp trong thế giới này đều lĩnh hội hoặc dung luyện ra được Thánh Chủng.
Nhưng Siêu Thánh Chủng thì sao?
Câu trả lời rất rõ ràng ngay trước mắt mọi người, Tép cảnh, Nô cảnh, Tướng cảnh, Thống cảnh, Chủ cảnh, Vương cảnh, Đế cảnh, Quân cảnh, Sử thi (truyền thuyết) cảnh. Là Sử Thi cảnh!! Khi và chỉ khi thương linh đột phá vào trình độ Sử Thi cấp trở lên, bọn chúng mới mang theo xác suất rất thấp chiêm nghiệm, có đầy đủ kỳ ngộ pháp tắc cùng may mắn thì mới lĩnh hội thai nghén ra được Kiếm Vực, Đao Vực, Cung Vực... vân vân. Đây đều là siêu cấp cấm vực bên trong, cũng được gọi là Siêu Thánh Chủng.
Cường đại Sử Thi cấp thương linh có thể lĩnh ngộ ra siêu cấm vực hay Siêu Thánh Chủng, đây là đối với Sử Thi mà nói đặc thù nhất Lĩnh Vực, dù là Sử Thi cũng vô pháp phản kháng loại này lực lượng.
Không có Siêu Thánh Chủng thì Sử Thi cường giả tại Đế Hoàng trước mặt cũng chỉ có thể bị động chịu đòn mà thôi, ít nhất nắm trên tay Siêu Thánh Chủng, múa ảo thuật vài ba điểm rồi thuận theo ý trời vẫn còn tốt. Bởi vì có một sự thật là, rất nhiều Đế Hoàng trên đời này cũng đều không có cách sở hữu thứ đồ vật này.
Vô luận là Hắc Ám Vị Diện, Quang Minh Vị Diện, Triệu Hoán Vị Diện, vẫn là Siêu Duy Vị Diện bên trong. Siêu Thánh Chủng không phải là thiên tàng địa bảo, không phải trời đất thai nghén đặt nhỏ một giọt máu ở giữa thiên địa rồi ủ trăm vạn năm, chục triệu năm liền được.
Dạng này khủng bố địa tàng đồ vật liền ngay cả Thiên Đạo đều từ chối sản xuất, còn chế tài không cho phép quá mười cái xuất hiện. Chung quy đều biết, Siêu Thánh Chủng tựu là đánh vỡ thế giới quy củ, muốn hạn chế Siêu Thánh Chủng cũng chỉ có thể dùng siêu việt thế giới quy tắc đến hạn chế.
Cho nên, cũng đừng hi vọng có chuyện thiếu niên ăn mày cần cù chăm chỉ té xuống giếng gặp phước lộc trời ban. Nó là phải lĩnh hội, từ trên người của Sử Thi cấp lĩnh hội thì mới có thể.
Bạch Dương Nhật Kiếm bây giờ là Bán Đế Hoàng cấp, thậm chí nằm trong nhóm có quyền thượng đẳng đại năng bên Bán Đế Hoàng cấp, quan trọng hơn nữa là, nó đã có Siêu Thánh Chủng.
À không, đây cũng chưa phải là đáng ghét chói mắt nhất.
Một cái Huyền Vực, một cái Thiên Sứ Vực
Một mình Bạch Dương Nhật Kiếm, nắm trên tay tận hai cái Siêu Thánh Chủng!!!
Dạng này nghịch thiên để cho Phong Thanh Dương đều muốn hư thận, sắc mặt gượng gượng dở khóc dở cười đi mấy phần.
Một chiêu Phá Sách Thức vừa rồi kia, Phong Thanh Dương là nhìn thấu, kiếm của mình đánh văng Vĩnh Dạ Ma Kiếm ra ngoài, nhưng lại bị một bức tường Kiếm Huy nào đó vô hình chặn, tại nửa bước cách Mạc Phàm gang tấc đem toàn bộ lực lượng cho đánh chặn.