Cảnh giới Mạc Phàm bây giờ cùng Tinh Phượng Minh Chủ phân biệt khác biệt, chênh lệch không thể nào hình dung nổi. Hắn ám ảnh hệ, âm linh hệ, huyền âm hệ, không gian hệ, chỉ cần không sử dụng một chút đại hủy diệt pháp thuật, như u linh bóng đen làm một điểm nhỏ động tác, những cái kia dưới Đế Hoàng đều không phát hiện ra được.
Quân tử báo thù trăm năm chưa muộn.
Không đến trước đó, Mạc Phàm cảm thấy chuyện này hẳn là phi thường nhẹ nhõm. Thật giống như truyện kiếm hiệp, lúc còn tân thủ bị phản diện lôi ra làm bao cát tập đánh, vừa mới lên núi luyện một thân võ nghệ đầy mình, bây giờ xuống núi, phảng phất đã là một thế kỷ trôi qua, tiện tay giải quyết hết một cái đã từng trêu chọc qua chính mình ác ôn.
Nhưng sau khi tới đây kiểm tra rồi, Mạc Phàm phát hiện sự tình cũng không có đơn giản như vậy.
Phương Thiên Vân Lĩnh cái thế triều này bản thân liền toàn cô hồn du đãng, Mạc Phàm đem bọn hắn toàn bộ đồ sát cũng sẽ không có một chút gánh nặng trong lòng, thậm chí Thiên Đạo Thần Mẫu sẽ còn vì chính mình đại hào thẩm phán mà ngồi ăn bánh uống trà thưởng thức.
Ngay cả Tinh Phượng Minh Chủ ấy, Mạc Phàm kì thật đều không để vào mắt, huống chi phía sau lưng bộ tộc của hắn.
Vấn đề là, con Phượng Già cẩu tạp chủng này không tính là một cái không có thuốc chữa đầu bao cỏ, phượng không phải công, não nó nếp nhăn ngược lại càng nhiều.
Nó biết mấy ngày nay là giai đoạn nó đột phá Kinh Thế Đế Hoàng mấu chốt chuẩn bị, thế là thật sớm hướng về phía càng xa Yêu Tổ ở Đông Hành Trung Châu cùng Ma Tổ ở Đại Nam Trung Châu mượn một chút trợ lực đẳng cấp cao, cho nó phá cảnh giai đoạn hộ pháp!
Nhiều cường giả như vậy tình nguyện đến làm Tinh Phượng hộ pháp, xem ra hoàn cảnh Trung Châu cũng không phải là mạnh ai nấy sống, bọn nó hẳn là đối với việc xã giao hợp tác quan hệ cùng những năm này liên minh là phi thường hài lòng, cho nên đứng trước Tinh Phượng Minh Chủ cơ hội tăng mạnh, cũng sẽ có người dự định tận lực đến đỡ nó.
Nhàn tản Thần Minh, một tên Thiên Cương La Hán, rất nhiều Thần Tử võ tăng...
Phóng nhãn ánh mắt dạo quanh qua một vòng, thô sơ giản lược đánh giá một chút đối phương tổng hợp chiến lực, Mạc Phàm phát hiện có tới chín đầu sử thi cảnh cấp cường giả không thuộc bộ hạ trong tộc của Tinh Phượng, hai cái trong số đó đã rất tiệm cận Sát Vách Đế Hoàng, thậm chí có thể coi là trợ thủ đắc lực bên cạnh hai vị Đế Hoàng Ma Tổ cùng Yêu Tổ.
Phải, mấu chốt của vấn đề nằm ở chỗ này.
Đối với Tinh Phượng tới nói, đây không phải chỉ đơn thuần là trợ giúp về mặt thực lực, thực lực chưa chắc đã giúp đỡ được nó quá nhiều, mà cái nó tha thiết mong muốn nhất, chính là hi vọng có cú hích chấn nhiếp về mặt cảnh cáo đủ lớn. Việc tiến cử những tay sai đắc lực tới làm hộ pháp cho nhân gia liền đã nói rõ quan điểm của những này đại biểu Thiên Đạo Đế Hoàng, đây nếu còn muốn đánh, chính là không cho Trung Châu hai vị Ma Tổ cùng Yêu Tổ mặt mũi rồi.
Kẻ địch của Tinh Phượng thật đúng là không tốt ra tay, dù sao nơi đó có Thiên Đạo Đế Hoàng dấu hiệu bật đèn đỏ, cũng không ít phe phái của bọn nó mong muốn Trung Châu sẽ có thêm một vị Thiên Đạo Đế Hoàng, lấy góc độ đối đãi của kẻ địch Tinh Phượng, nếu đơn thương độc mã tiến về chẳng khác nào tự mình gây chiến toàn bộ Trung Châu!?
Nơi này cách địa bàn Yêu Tổ cũng không xa lắm, vạn nhất đang cùng Tinh Phượng giết tới, Thiên Đạo Đế Hoàng giáng lâm, chính mình cũng sẽ lâm vào khổ chiến.
Nha...
Bất quá, hăm dọa được người nào đó, chứ cũng không hăm dọa được Mạc Phàm.
Gặp phải dạng này khó xử tình huống, Mạc Phàm cũng chỉ biết cười gằn, hắn nhớ kĩ những cái không cùng Phượng tộc vũ tộc khuôn mặt mới kia, chẳng qua là dặn lòng đánh nhẹ tay hơn một chút.
Mặt mũi các ngươi lớn bằng ta sao??
Không chém đã là cho các ngươi mặt mũi!!
Trường hợp này cùng trực tiếp động thủ với Nhật Minh Giáo Trương giáo chủ bên kia khác biệt, trảm Tinh Phượng, cho dù Hoàng Đế Hạ Băng đến bảo lãnh thì Mạc Phàm cũng vẫn như cũ mà trảm.
“Austin, Bạch Bạch, hai ngươi đến phía Đông Thiên Phong mấy rặng núi kia thở ra long tức phượng tức, đóng vai đại ác bá Thần Thú nổi điên, tận lực đem đám hộ pháp của Phương Thiên Vân Lĩnh cho hấp dẫn đi”.
“Tử Lộc, Tiểu Dạ, một tí nữa nghe hiệu lệnh của ta, dùng tốc độ di chuyển thật nhanh vào vòng vây kẻ địch, đánh loạn bên trong, rồi kéo bằng được đám ma tộc yêu tộc ra ngoài. Nhớ kĩ, không giết bọn nó, chỉ được phép chém bọn vũ tộc chim điểu”.
“Lonna, ngươi quan trọng nhất, đem đám yêu tộc ma tộc lính đánh thuê bị hấp dẫn đi ra cho bắt lại, tìm kiếm nơi nào nhốt bọn nó đến là được. Đừng lo hai tên tiệm cận sát vách Đế Hoàng, để Tiểu Dạ cầm lại bọn chúng”.
“Lão Lãnh, Vũ Ngang, Lãnh Tước, ba người các ngươi trà trộn vào quân doanh kẻ địch đi, đem bọn nó cấm chế, nghi thức trận pháp hết thảy đập nát, đồ vật nào có thể vụng trộm, tranh thủ vụng trộm. Tinh Phượng muốn đột phá Đế Hoàng, nó dĩ nhiên cần một cái có thể chấp nhận được mảnh vỡ vị diện, nói không chừng càng thêm nhiều một chút đồ vật hi hữu khác, tóm lại là vét hết”. Mạc Phàm một hơi truyền đạt kế hoạch nói ra.
Hắn chuyến này đi không có Tô Lộc. Tô Lộc là quân sư của Mạc Phàm, vẫn còn đang ở Triều Ca quan sát động tĩnh.
Nhìn thấy Vũ Ngang mang trong mình toàn bộ thần kĩ cùng kĩ năng biến hóa của tám vị cổ đại thiên địa hồn cách. Hắn khi thì biến thành Âm Gian Hung Thú Chimera, khi thì lại hóa Thôi Phủ Quan, có lúc chẳng khác gì Hắc Du Hoạn Ứng Long, biến thành Đoạn Cổ Trường Thảo, Long Diên Thảo đủ loại hình. Những năm gần đây đột phá vào sử thi cảnh, Vũ Ngang một thân phép thuật thông thiên, Tà Thần thiên biến vạn hóa kĩ năng, là kẻ toàn diện toàn năng nhất trong tất cả hồn ước của Mạc Phàm. Muốn nói kẻ khó chơi nhất, e rằng Vũ Ngang bây giờ cũng chỉ sợ mỗi Bạch Phượng Hoàng mà thôi.
Hơn nữa có lão Lãnh đi kèm, để Vũ Ngang, Lãnh Tước dạng này tà dị thực lực đều tăng nhiều, hơn nữa còn có thể thi triển một chút càng cường đại hơn thần thông.
......
Phương Thiên Vân Lĩnh bên trong, ánh nến tươi sáng, lư hương hiện ra bích ngọc kim huy, bản thân liền giàu đến chảy mỡ một khối thánh địa ở Bắc Đẩu Trung Châu tựa như là tiên gia cử hành một trận long trọng thăng tiên nghi thức.
Giữa tế đàn, Tinh Phượng Minh Chủ cùng dưới tay nó yêu chúng vũ điểu còn đang thắp nhang khấn phật, cử hành thận trọng nghi thức.
Bọn chúng đúng là thành tinh có trí tuệ một cái chủng tộc, không phải gà công phượng chó kiểu gì, vẫn biết đến thế gian này có một cái gọi là vận may vận khí.
Sử dụng Phí Thủy Liên Hoa chẳng qua cũng chính là muốn giữ cho quá trình đột phá sẽ không bị tẩu thoát năng lượng nào đó ra ngoài thôi, giữ nó chắc chắn mức độ tiêu thụ thành công. Tuy nhiên, có thể chỉ cầm một khối Phí Thủy Liên Hoa liền là hơi bị cầu may, tựa như Lạc Nhạn nói, khả năng sinh mệnh của gốc thực vật này chịu tải toàn bộ mức năng lượng để đột Kinh Thế Đế Hoàng sẽ khó mà đủ, trừ phi may mắn lắm lắm, gốc Phí Thủy Liên Hoa kia bày biện ra sức sống cùng tinh thần mãnh liệt hơn bình thường thì mới có thể...
Nhìn thấy đầy trời đầy đất mấy chục vạn đầu Vũ Điểu chắp cánh nghiêng mình, trước kính Thiên Đạo Thần Mẫu, sau kính ông bà tổ tiên, vái lạy bầu trời, van xin thổ địa, dò xét thương linh thế gian phát ra cầu nguyện, tỏ lòng thành kính lấy may mắn khí vận.
“Làm vậy cũng được sao?” Mạc Phàm có chút buồn cười.