Lucifer dùng man lực kinh thế hãi tục của Bất Hủ cảnh, bách bộ phi thương, phóng thương một cái cực mạnh cực mạnh. Nhìn thấy Hắc Thiên Họa Kích rời khỏi tay hắn, lại giống như một cái Cổ Hoang Băng Đầm Cự Xà, một đường trục dọc băng cát phi mã băng tới, tốc độ vượt qua biên tốc âm thanh cả chục vạn lần, khi có người nghe được tiếng rít lên, thì đại địa đã bị rạch một đường hầm băng, hai bên hành lang vô số nhân vật không quan tâm cấp độ nào, hết thảy đều đóng thành băng khô lại.
Trương Hoàng Tuấn là Thú Hồn Sư có kĩ năng mượn vòng pháp Kim Mao Sư Vương Khải hộ thể cùng với vòng pháp U Minh Hồ Mạc Tà hộ thể, nhờ vào năng lực Đế Hoàng này mới miễn cho hắn khỏi bị đóng băng vì bị Hắc Thiên Họa Kích đâm sượt qua, nhưng ngược lại, khó tránh khỏi va đập cực mạnh, cả thân mình bị rút như rút trục chỉ, xoay mấy chục vòng rồi ngã nhào hàng trăm mét trên mặt đất, giữa ngực có một đường hàn băng cắt sâu nhìn thấy mà giật mình.
Mũi thương của Lucifer kéo dài làm tách ra trận địa của mấy vị Thiên Đạo Đế Hoàng, để bọn hắn không còn đứng cùng nhau, mỗi người một ngả phương hướng tránh né, cuối cùng dừng lại va đập vào thanh Kim Thiết Bảng của La Hầu Ma Tổ.
Rắc một tiếng ! ! !
La Hầu Ma Tổ thần lực không thể xem thường, nó vậy mà trụ vững đứng lại kháng cự, cứ việc cơ thể liên tục bị đẩy lui lùi sâu, băng đàm khuếch tán làm đông lại thanh thần khí cao cấp của nó, cũng liên tục xâm lấn vào hốc mắt, bàn tay của nó, nhưng qua đi mấy chục dặm, rốt cục Hắc Thiên Họa Kích đã không còn gia tốc lực, bất ngờ bị thu rút lại về vòng tay Lucifer.
Trong khi La Hầu Ma Tổ vừa tận lực thở dài một phen, hắn phát hiện thần khí của mình trên tay đã càng lúc càng nứt rạn không chịu nổi, hàn băng xâm lấn càng là phá vỡ cấu trúc vật chất kết dính bên trong.
“La Hầu, đón kiếm”. Mạc Phàm nơi nào vọt tới, trên miệng treo lấy một nụ cười phi thường giảo hoạt.
Tay của hắn, là một thanh cự kiếm màu đen.
Nhưng lại tại Mạc Phàm một tay vung kiếm thời điểm, La Hầu lại thấy được Mạc Phàm sau lưng nổi lên một tòa như Tuyết Phong Chi Sơn một dạng cự ảnh.
Kiếm ảnh như núi tuyết, hàn phong vùn vụt, khí thế khủng bố!
Mạc Phàm rốt cục rơi kiếm, liền thấy trên bầu trời, một đạo chân chính sơn phong tuyết kiếm ảnh nhập phích lịch một dạng rơi xuống.
Tuyết phong kiếm ảnh thẳng tắp mà rơi, vừa vặn từ Kim Thiết Bảng trung ương cắt qua, La Hầu cảm giác Kim Thiết Bảng qua tay của mình, phảng phất bị dãy núi có trọng lượng của toàn bộ một cương thổ đè xuống đồng dạng, lại đột nhiên rơi hướng đại địa!
“Ngươi kiếm, như thế nào đều là Kinh Thế uy lực? La Hầu khổ sở, mặt mày đen kịt, người run rẩy chắn tuyết sơn cự kiếm phía trước, rất có nỗ lực cất giọng.
Mạc Phàm cũng là thành thật tấm chân tình đi đáp: “Cấp tạo hóa ma pháp vị diện, Thập Uyên Chúa Tể, có hay không nghe qua?”
Vừa nói, hắn vừa nhấn mạnh xuống, gia tăng vô số lần kiếm đập tì đè lên Kim Thiết Bảng của La Hầu Ma Tổ.
La Hầu Ma Tổ muốn mếu rồi, nước mắt chảy ở trong tim rồi.
Vì cái gì trong tay đối phương cầm đều là có cấp độ sức mạnh như Kinh Thế Đế Hoàng, hắn rốt cục có cảm giác hiểu sơ bộ...
Thứ đồ gì...
Cấp tạo hóa...
Trong tay người khác cầm là cái gì.
Trên tay mình cầm được lại là cái gì!
Nhân sinh trêu ngươi, đến đồ vật cũng đồng dạng biết cách trêu ngươi.
Đã mạnh lại còn may, khí vận tốt quá thể.
Vĩnh Dạ Ma Kiếm rơi vào người La Hầu đè xuống, tựa như một tấm bia to vạn năm Vĩnh Dạ, mang theo một loại nào đó trấn áp chi lực. Trong lúc nhất thời từ dốc núi kia đánh tới chớp nhoáng. La Hầu hai chân khụy xuống, bẻ cong Kim Thiết Bảng thừa nhận Tuyết Sơn áp đỉnh, vậy mà cất bước gian nan, vậy mà không chịu nổi dạng này kiếm áp, phủ phục trên mặt đất!
Kim Thiết Bảng là thần khí trân quý nhất Trung Châu, vậy mà tan nát.
Không chỉ La Hầu Ma Tổ chịu thống khổ núi băng đè, phía sau hắn trăm vạn hùng binh yêu tộc, đồng dạng đón nhận cảm giác áp bách phong hàn đánh tới, kiếm ảnh sơn phong đứng sừng sững, ngọn núi lăng mộ trên đường dốc không biết đã đánh đổ bao nhiêu kẻ hưng phấn hiếu chiến.
Mỗi người bọn nó còn ở lại chiến trường giờ khắc này, dĩ nhiên đều phải là thủ hạ trung thành nhất dưới trướng Thiên Đạo Đế Hoàng, giờ khắc này thì chó đồng dạng chủ, giống như là lưng đeo cự thạch trọng kiếm, vô luận thân thể cỡ nào kiên nghị, đều khó mà tránh thoát kiếm ảnh này trấn áp, ma sát phục trên mặt đất, bị đè bẹp dí.
La Hầu Ma Tổ mếu cả rồi, khóc thương chính mình chục vạn năm qua Kim Thiết Bảng thân thiết.
Khí thế cùng khí tràng của Lucifer và Mạc Phàm quá cao, hai người bọn hắn mặc dù thể lực chẳng còn có bao nhiêu, nhưng tại thời khắc này thảo phạt toàn tâm toàn ý bên dưới, trên phương diện tinh thần hoàn toàn là đè bẹp đám Thiên Đạo Đế Hoàng còn lại.
Một cái tràn ngập mà hung hăng sát ý, không còn gì để mất, chưa đánh đã thắng.
Một bên nhu nhược chỉ bị động kháng cự không dám phản công, cảm giác được từng tia kinh khủng trấn áp, chưa đánh đã thua.
Bất Hủ vẫn là Bất Hủ.
Bất Hủ đánh Kinh Thế, ba bốn cái Kinh Thế hợp lực chống không nổi là chuyện bình thường.
Huống chi, đối phương có tận hai vị Bất Hủ, trên tay cầm toàn là vũ trang Kinh Thế hạng nặng đâu???
Dạng này suy yếu cùng tiêu hao vốn là không đóng vai trò quá nhiều, có thể chúa tể sơn lâm bị thương thì vẫn là chúa tể sơn lâm, tiếng gầm của nó, vạn chúng trong rừng như cũ muốn hồn phi phách tán!!!
Dưới lòng đất.
Bừng bừng thần hỏa dị hỏa ma hỏa thánh hỏa tà hỏa đủ loại hỏa diễm thiêu đốt vào trong xương tủy, phá vỡ lăng kính bồn chứa tinh phách, hủy diệt toàn bộ tích trữ tài nguyên của Thần Mẫu từ khi nàng ngã xuống bởi vì một trận chiến năm xưa cho đến giờ. Lúc này Thần Mẫu sắc mặt đã sớm như tro tàn đồng dạng.
Nàng tính toán rất lâu, bố cục cũng đầy đủ sâu, nhưng nàng không nghĩ tới hai cái tí tuổi chíp hôi thậm chí còn không xứng bị chính mình giẫm tại dưới đất, vậy mà lại tại bước cuối cùng về sau trở thành thanh lợi kiếm, thanh giáo nhọn đâm vào người nàng.
Toàn bộ tài nguyên, toàn bộ duy tâm linh bản, toàn bộ sinh linh tinh phách mà năm xưa Triệu Đế vơ vét, hiện tại đều bị thiêu hủy đốt sạch, chẳng chừa lại chút gì. Xem như là tinh phách của Dạ Du Thần cùng Mộc Tinh Quái, giống như đều không tránh được một màn hủy hoại bởi Thánh Hỏa Tịnh Thế.
Thua...
Hiện tại soi xét mặt trận thế lực bên trên đang diễn ra, không sớm thì muộn, Thiên Đạo Đế Hoàng những bộ hạ của nàng sẽ thất bại. Có lẽ bọn hắn sẽ tránh được một kiếp cùng một chỗ chết đi, lực lượng của Mạc Phàm cùng Lucifer cơ hồ không còn bao nhiêu khả năng giết nổi bất cứ một vị Đế Hoàng nào nữa, giỏi lắm chính là đẩy lùi. Nhưng phải nói một điều, tiếp tục diễn biến như thế này xuống bên dưới, Thần Mẫu thực sự khó thoát khỏi kiếp nạn bị vụt mất Thiên Đạo.
Thua càng nặng...
Trong lúc đấu tranh nội tâm tư tưởng, Thần Mẫu phẫn nộ về phẫn nộ, song, nàng cắn răng không thể để phẫn nộ mất khôn, nàng tự dặn với lòng không thể để trước mắt một màn này ám hại toàn bộ cuộc đời của mình về sau. Ăn không được keo này, nhịn, tối thiểu cũng muốn tiếp tục nắm giữ thiên đạo thế đạo này chờ thời, lại chờ cái trăm vạn năm tiếp theo, lại tại biến cố thời khắc quan trọng rút ván, thôi động đại kiếp.