Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 437: Giương cung bạt kiếm (Lucifer cố sự)



Ngoại ô phía bắc thành Rome trở nên yên bình tĩnh lặng, chỉ còn lại một mảnh làng mạc xơ xác tiêu điều. Tuy rằng cuồng phong chớp giật, không gian xé rách, hạo kiếp giáng lâm đã không còn nữa, nhưng thời khắc chuyển giao giữa ngày và đêm cũng đang trôi dần về cuối. Những tia nắng cuối ngày rồi cũng phải khuất đi, nhường chỗ cho đêm đen mịt mờ. Thời điểm như vậy sau tai hoạ thật sự khiến người ta cảm giác không mấy dễ chịu. Chỉ mong thời gian sẽ trôi qua nhanh một chút để có thể sớm hơn lại đến ngày mai, để khi mở mắt tỉnh dậy, sẽ cảm thấy ngày hôm qua cái kia huỷ diệt bão tố treo trên đỉnh đầu kia chỉ là một hồi đáng sợ cơn ác mộng. Sau khi thức giấc hết thảy chỉ còn là một buổi bình minh ấm áp, rực rỡ ánh nắng chiếu qua từng khung cửa sổ, báo hiệu thời khắc bình yên lại một lần nữa nương theo thái dương trở lại mảnh đất này.

Hôm nay cũng không giống như mọi ngày, bóng đêm đang kéo đến nhưng thiên địa không có vì vậy mà trở nên dần ảm đạm. Bởi vì hào quang toả ra từ quang thác kia không ngừng rọi xuống đại địa, giống như thiên đường mở cổng thả xuống cầu thang ánh sáng đưa các vị thần xuống thăm viếng nhân gian.

Hào quang chi thần này sáng chói là thế, thánh khiết là thế, nhưng liệu có bao nhiêu người sẽ cảm nhận được bình yên giống như ánh bình minh từng mang lại?

Kim sắc lưu tinh vũ lóng lánh làm nổi bậc một góc trời, một trong ba người từ bên trong đạo quang thác thần thánh vừa xuất hiện chính là Đại thiên sứ trưởng Gabriel, mà hai người đi cùng kia cũng đồng dạng cũng là Thiên Quốc đại thiên sứ!!

Một cái nữ tử đã hơn tam tuần, nhưng gương mặt cùng vóc dáng nhìn qua vẫn còn trẻ trung như thanh xuân thiếu nữ. Nàng khoác lên một bộ thánh y màu bạch kim, mái tóc hồng nhạt thả ngang vai cùng đôi mắt màu tím thế gian hiếm có, hai tay đang ôm gọn lấy một quyển kim sắc chi thư, gương mặt phúc hậu hiền hoà, nhìn qua thuần khiết như một vị nữ thần đến từ thiên giới vậy.

Nàng là Thiên Quốc đại thiên sứ trưởng một trong, cùng với Michael và Lucifer cũng xưng là tam đại thiên thần quyền lực nhất, là biểu tượng của trí tuệ, khí chất cùng bản lĩnh siêu phàm thoát tục, bất kể thời đại này nam tôn nữ ti như thế nào chăng nữa cũng không ai đám đối với nàng có nửa điểm khinh nhờn.

Nàng sở hữu một trong những thần vật cường đại nhất mà Pháp Thần từng nắm giữ - Thánh Thư. Những điều răn của Thiên Phụ, những pháp môn chí cao đều nằm bên trong đó.

Đứng cạnh bên phải nàng là Đại thiên sứ Ariel, hắn là một cái nam tử thuần Âu Châu mắt xanh mũi ưng tóc vàng, pháp bào hoàng kim càng tôn lên vẻ cao quý của một kẻ đứng trên đỉnh thế giới. Từ vẻ ngoài của hắn so ra, nếu không phải thiên sứ cũng xem như là cường giả trong giới quý tộc, không sai vào đâu được.

Người còn lại là Metatron, vị này đại thiên sứ so với Ariel khí chất là tuyệt đối trái ngược bất đồng. Hắn ăn mặc một bộ cổ phục đặc trưng của nền văn minh La Mã vô cùng giản dị màu nâu, tròng mắt màu đen sâu hun hút toả ra một ánh nhìn bình thản với mọi sự trên đời, cử chỉ luôn là một bộ nhún nhường cùng kính trọng người đối diện. Có người nói rằng hắn là một trong số hiếm có những người không sinh ra ở thiên quốc, dựa vào chính bản lĩnh cùng công đức của mình phấn đấu trở thành thiên sứ chí cao, nắm giữ nhiệm vụ ghi chép hồ sơ về mọi sự kiện xảy ra trên thế giới này.

"Ngươi lùi lại phía sau ta, đừng nói lời nào!" Lucifer đối với Venus nói.

"Ân..." Venus lúc này đối với những sự việc khó tin liên tiếp xảy ra vẫn còn chưa hết bàng hoàng, nàng lúc này dịu ngoan như một con mèo nhỏ khép nép phía sau Lucifer, tâm tình trước đến nay chưa từng có phức tạp.

"Thế nào Gabriel, ngươi sẽ không đến đây chỉ để ôn chuyện với ta chứ?" Lucifer đưa mắt nhìn Gabriel nở nụ cười.

"Chúng ta không có hứng thú với ngươi hành sự, bất quá..." Đại thiên sứ Ariel đứng bên cạnh nói ra.

"Ta chưa hỏi đến ngươi!" Lucifer cắt ngang Ariel lời nói.

Ariel nhíu mày, nhưng cũng không có nói nữa, nhanh chóng lấy lại vẻ mặt bình thản lúc đầu.

"Được rồi Lucifer, chúng ta chấm dứt việc này ở đây thôi, ta không muốn thấy có thêm bất cứ tổn thất nhân mạng nào nữa!" Gabriel từ tốn nói ra.

"Được, ta kết thúc xong gã kia, chúng ta đường ai nấy đi, việc ai nấy làm!" Lucifer nhàn nhạt nói.

"Ngươi không cần phải giết hắn, dù sao hắn cũng chỉ làm phận sự của mình". Gabriel vẫn là kiên trì khuyên giải.

"Ngươi nói ra lời này khiến ta cảm thấy hơi thất vọng, từ lúc nào bất chấp dùng cấm chú hủy diệt người vô tội lại được xếp vào phận sự?" Lucifer chất vấn.

"Dù sao ngươi đã ngăn chặn được đại lượng thương vong, chúng ta cũng sẽ thẩm lý gã kia tội trạng, sai đến đâu liền xử trí đến đấy. Còn có, nữ nhân kia cũng phải đi theo chúng ta, nàng cần phải chịu trách nhiệm cho tai hoạ ở đấu trường kia!" Gabriel vẫn kiên định quan điểm của mình.

"Các ngươi có thể mang đi bất luận người nào, trừ nàng". Lucifer ánh mắt quả quyết, cười nhạt nói.

"Ngài Lucifer, chúng ta đều là thiên sứ, có nguyên tắc của chính mình, xin ngài đừng làm chúng ta khó xử!" Đại thiên sứ Metatron từ đầu đến cuối không nói lời nào đột nhiên mở miệng.

"Ta chính là nguyên tắc, ngươi muốn tuân thủ nguyên tắc mà nói, vậy thì cứ làm theo ta sẽ rất dễ dàng". Lucifer không vừa đáp trả.

"Ngươi đi quá xa rồi Lucifer, ngươi đây là biết sai nhưng vẫn làm sao?" Ariel không nhịn được nói ra.

"Nếu như ta đúng sai không phân định rõ ràng, thì kẻ được chọn làm đại thiên sứ trưởng ngày trước là ngươi, không phải ta!" Lucifer lời lẽ sâu xa nói.

"Ngươi..."

Ariel nhíu mày nhận ra ý vị bên trong câu nói kia, tay hắn có chút siết lại, cố gắng kìm nén lửa giận trong người.

"Các ngươi từ đầu đến cuối không có điều tra tìm hiểu cái gì, liền khoanh tay để mặc một kẻ lạm quyền xử quyết nàng, có tư cách gì để phán xét đúng sai?" Lucifer lạnh lùng nói.

Kể từ lúc nghe được Gabriel nói xong câu kia, Lucifer đã không còn muốn cùng bọn họ nhiều lời tranh luận. Cái gì mà sai đến đâu xử trí đến đấy? Cái cấm chú kia thả xuống, một trong ba người các ngươi sẽ xuất hiện để ngăn cản sao?

Không có, hoàn toàn không có. Lucifer nếu không làm gì, bọn họ cũng sẽ coi như không thấy. Lượng lớn người chết rồi, bọn họ cũng sẽ một bộ không biết đồng thời.

Các người không muốn ngăn chặn tội ác, giờ lại xuất hiện đòi mang kẻ phạm tội đi xét xử, đây là đang đùa với ta sao?

"Ta sẽ mang nàng đi, tự ta sẽ có điều tra cùng kết luận, các ngươi không cần phí tâm rồi!" Lucifer ngữ khí trở nên ngưng trọng, khí tràng trên người cũng đột nhiên tăng vọt, khiến cho mọi người trong một khắc cảm thấy có chút hô hấp khó khăn.

"Hôm nay dù muốn dù không chúng ta cũng phải đưa người trở về xét xử, trắng đen sẽ được làm rõ ràng, hiện tại không ai được cản trở thiên sứ chấp pháp!" Gabriel tông giọng trở nên nghiêm nghị, đôi mắt màu tím đột nhiên biến ảo, sau lưng nàng phát ra thánh quang rực rỡ, theo sau là tám đôi cánh đồng thời mở rộng xòe ra, biểu lộ uy nghiêm của đại thiên sứ người chấp chưởng, vô cùng khoa trương, bất phàm.

Nàng dĩ nhiên là thiên sứ đạt đến cấp bậc chỉ có trong truyền thuyết, sí thiên sứ mười sáu cánh!

Gabriel vung tay thả thánh thư bay tít lên không trung, quyển sách lơ lửng giữa trời bỗng nhiên mở ra một phần ba trang sách, hàng vạn tia sáng tuôn ra từ hoạ tiết bên trong tụ hội, hình thành một bức tường kết giới dựng đứng trải dài mấy chục cây số, ngăn cách giữa khu vực bọn họ đang đứng với thành thị cùng làng mạc. Sẽ không lại có bất kỳ pháp thuật nào có thể oanh tạc vào bên trong những khu vực dân cư kia nữa.

"Tốt, hôm nay ta cũng cũng muốn xem thử, rốt cục ngươi so với Michael mạnh bao nhiêu!" Lucifer cười gằn, cũng không có bật lên thiên sứ chi dực của mình, ánh mắt vài phần hiếu kỳ nhìn Gabriel chăm chú.

Hai đại thiên sứ Metatron và Ariel cũng đồng thời vung lên mười bốn cánh thiên sứ, đồng dạng sẵn sàng cùng Gabriel tác chiến.

Thần thánh đấu khí ngập tràn, dòng sông Timer vừa lấy lại yên tĩnh không bao lâu, mặt nước liền đã bắt đầu lăn tăn gợn sóng, hình ảnh in bóng dưới mặt nước tựa như một dải ngân hà lấp loá hào quang rực vàng, không gian xung quanh có vẻ như lại sắp phải đón nhận một trận rung động mãnh liệt trước nay chưa từng có.

"Thiên sứ người chưởng quản nhân gian vì sao lại muốn đánh nhau, miệng nói quy tắc nhưng lại muốn dùng sức mạnh để áp đặt quy tắc, vậy thì thế giới này có khác gì mãi mãi đứng chân ở thời kỳ dã man, cá lớn nuốt cá bé a!" Cả hai bên còn đang giương cung bạt kiếm, bỗng nhiên một thanh âm trào phúng từ phía xa xa vọng lại.