Hống ! lên một tiếng rên rỉ.
Trời ầm ầm nghịt sét, biển động sóng lớn đẩy tới hàng ngàn mét trên cao, hết thảy các đồ vật nào đó trôi nổi giữa biển xoáy mưa giông lúc này, hiển nhiên có thể cảm giác được trong hải vực đang nổi cơn thịnh nộ, trút xuống mưa to xen lẫn sấm sét hủy diệt từ không trung đập tới, hòa vào sóng biển màu đen tạo thành một bức tranh thảm họa nê kiếp.
Hắc ám, lôi vũ, phong bạo lạnh lẽo từng cơn từng cơn tựa hồ một thanh lại một thanh liên hồi cắt thịt chi nhận, để cho bất cứ sinh vật sống nào cũng chìm vào ác mộng biển cả, vừa hồn phi phách tán, vừa đau đến cắn răng.
“Ong Ong Ong Ong ~~~~~~~~~~~~~!”
Trên thân thể Đảo Lớn Bá Hạ, vốn dĩ là trong đêm tối không nhìn thấy rõ vật gì, bỗng chốc không hiểu ở đâu phát ra mấy chục đạo cỗ khí mãnh liệt xâm thực ồ ạt tới. Vô số hình bóng màu đen trùng trùng đạp nước nhảy lên bầu trời, rồi lại một đạp từ bầu trời giẫm xuống nhân gian, xông thẳng vào thế giới trong tranh của Mục Bạch.
Tranh mực nước băng thành run rẩy dữ dội. Đợi đến khi hết thảy những Ma Hoàng, Hải Vương, Quỷ Triều, Âm Gian Đế gì đó giẫm đến phía trước thập tự đại đạo đường phố Hắc Ám Phàm Tuyết Thành, những tiểu thương, người đi đường, quan binh, băng long do Cấm Chú của Mục Bạch vẽ ra... trong nháy mắt đã hết thảy biến mất, cả con đường bị quét sạch, chỉ còn lại có Mục Bạch cùng những đầu mặc thú tướng soái này.
Phải biết đây đã là hoàn mỹ cấm chú của nhân loại, Mục Bạch cấm chú gia trì thêm Hắc Ám thần quyền để cho thế giới tinh thần của hắn chưởng khống lên tới 10 vạn tinh tử, gánh vác được lực lượng cực hạn trong Tinh Vũ Bỉ Ngạn. Thế nhưng là đứng trước khí tràng khổng lồ của tập hợp những này Đế Vương, vậy mà Tinh Vũ Bỉ Ngạn trực tiếp đổ nát, nửa giây cũng không thể trụ vững được, lập tức bị thổi bay hoàn toàn.
Cả kinh, Mục Bạch tự động lùi về sau mấy bước, ngay cả hắc ám vật chất gieo mầm khắp nơi cũng bị nuốt chửng không còn lại gì.
Tầng tầng Đế Vương xuất hiện, nắm hải dương thánh vực thúc đẩy lĩnh vực lên bao trùm toàn bộ 1200 km² gia viên Bá Hạ trên lưng, ám thủy khuếch tán càng ngày càng làm cho Mục Bạch nhìn không thấu được. Phảng phất tại chính hắn trước kia còn chưa chính thức đạt tới đại cấm chú cảnh giới, chỉ vì quá mức nhỏ yếu, quá kém cỏi tinh thần lực, này mới không cách nào nhìn rõ rằng tứ Hải Dương Thánh Vực kỳ thực so với trong tưởng tượng của hắn còn kinh khủng hơn.
Mục Bạch có con mắt âm dương, hắn bằng vào thị giác, có thể không mất bao lâu liền đếm được hơn 20 đầu Đế Vương đã bò vào hướng Đông Huyền Môn Quan, bao vây lấy hắn, cũng biết được ở mạn đuôi thuyền bên kia, lại có thêm hơn 30 đầu Đế Vương dẫn theo thập tam thánh quân hải yêu bao vây đảo Bá Hạ.
Khí tràng Đế Vương ép cho lồng ngực của Mục Bạch đau nhức, hô hấp khó khăn có thể nhìn rõ.
“Cẩn thận!”
Đột nhiên, người mang trong mình thánh hồn Poseidon, phong hào kỵ sĩ giáo quan Normand từ Ninh Bàn Tháp xông ra ngoài viện trợ theo mệnh lệnh của Diệp Tâm Hạ. Hắn giơ lên trong tay Ngân Trượng Tam Xoa Kích, hướng phía Mục Bạch một cặp mắt đen kịt quỷ sứ sau lưng hung hăng gõ đi, cái kia trường trượng vung vẩy trong quá trình có rất nhiều Thủy Mâu tản ra, đánh phăng đầu Đế Vương đánh lén Mục Bạch.
Bang một tiếng, Mục Bạch tỉnh hồn, vội vã xoay lưng lại nhìn thấy phía sau mình kề vào vai là vị kia lừng lẫy phán quan kỵ sĩ của Parthenon Thần Miếu.
“Bùng bùng bùng ~~~!”
Trường Trượng Tam Xoa Kích cắm xuống đất, hải quang chí cao vô thượng trên người Normand phát sáng đi ra chiếu rọi cả một góc chục km biển đêm ảm đạm. Loại ánh sáng của thánh hồn Poseidon này phừng phực mãnh liệt như sóng biển, nhưng lại không có chút nào cỗ yêu dị khiến người ta chán ghét. Nó hoàn toàn chỉ là tươi mát, là sinh mệnh sự sống, là thủy lưu thánh khiết, giống như truyền thuyết nhân vương Hoàng Đế Hải Vực vậy.
Thức tỉnh hoàn toàn Thánh hồn Poseidon so với thánh hồn Hades của Hải Long càng mạnh mẽ hơn rất nhiều. Sở dĩ có như vậy xảy ra cũng là dễ hiểu, chuyện cũ kể rằng thánh hồn Hades đi theo hắc ám ma đạo, về sau không còn nhận được tín ngưỡng, không được Thần Nữ Athena chăm chút bồi dưỡng, mà Poseidon ngược lại chính là một trọng những thánh hồn được bồi dưỡng chủ lực, mang quyền năng áp chế Hades.
Normand nương theo thánh hồn Poseidon, hắn tụ lực rút Tam Xoa Kích đi, một trận Hải Nê Thủy Triều vậy mà bạo vỡ, hải quang cuồn cuộn như vòi rồng xoay quanh thân thể hắn cùng Mục Bạch, đem hai người nhiệt tâm cho tạm thời bảo vệ.
“Đi thôi, Hải Yêu đã tràn lên được thân thể Bá Hạ, rút về Ninh Bàn Tháp phòng ngự”. Normand nói rằng.
Mục Bạch nghe một chút, lập tức có một trận chấn động nội tâm, nhưng không mất bao lâu, hắn cũng ngờ ngợ hiểu ra việc gì.
“Thập Uyên Chúa Tể Hải Mị Yêu Hoàng chỉ là động tác giả sao?” Mục Bạch khốn hoặc nói.
Normand gật đầu, thẳng thắn đáp: “Phải, không nghĩ tới Thập Uyên Chúa Tể vậy mà cũng thành mồi nhử. Nàng cố ý tiên phong để thu hút toàn bộ nhân lực chúng ta. Không có viễn trình theo dõi chiến tuyến biển khơi, Hải Yêu lập tức ồ ạt công một lượt, Huyền Môn Quan tình thế đang rất không ổn, chúng ta phải lùi về Ninh Bàn Tháp phòng thủ”.
Trước tiên là lợi dụng biển đêm, phát tán Diêm Thủy Triều Tịch, dùng gió muối nồng độ cao để ép quân Phàm Tuyết Thành lùi về trong Ninh Bàn Tháp, không còn phòng ngự tuyến ngoài quan sát. Sau đó để cho một mình Hải Mị Yêu Hoàng tác chiến độc lập, hút hết cao tầng cấm chú lưu ý đến nàng, đồng thời cũng để nàng gánh chịu tất cả các bẫy rập trong Huyền Môn Quan. Này không chỉ tạo điều kiện cho Hải Yêu có cơ hội đánh lén bất ngờ, thậm chí còn mang rất nhiều bài tẩy của Phàm Tuyết Thành cho phá giải.
Mực nước băng thành, thế giới trong tranh Hắc Ám Phàm Tuyết Thành đã bị xử gọn, tâm linh bẫy rập đã dùng rồi, tuyệt đối không thể dùng lại, Đế Vương cấp tự nhiên sẽ không ngu ngốc phạm lại sai lầm. Còn có, trên đỉnh đầu Ninh Bàn Tháp cần phải đặc biệt chú ý, miễn cho ba cái nữ nhân kia mang theo ngòi nổ bắn phá sát thương từ xa ---- những tình báo quan trọng như vậy liền sớm bị Hải Mị Yêu Hoàng Siren cáo tri trở về cho Hải Thần Tiên Tri.
Diệp Tâm Hạ cùng Tiểu Mei đọc tâm thuật thời điểm, mới kinh hãi phát hiện ra bí mật này, rốt cuộc đã quá muộn, giặc đã xông vào nhà rồi.
Qua ký ức đổ vỡ của Siren, hai nàng mông lung nhìn thấy Hải Thần Tiên Tri nguy hiểm số một đã xuất thủ. Nó vậy mà không phải Hải Mị Yêu Hoàng, này chính là Liên Hợp Quốc từ khi thành lập đến nay đều phán đoán sai.
Kế hoạch lần này, chính là một tay nó làm ra.
Mí mắt Mục Bạch nháy nháy vài cái, hiếm có mất đi dáng vẻ đạo mạo hắc bạch tiên sinh.
Hắn phóng tâm nhãn nhìn về phía xa xa biển lửa tầng thứ 113 Ninh Bàn Tháp, nhìn thấy quân thủ Hoa Triển Hồng, Thương Vương Ngải Thái Sơn đều đã xuất thủ. Bọn hắn đứng ở đại sảnh sân bay giữa trời, giống như hai cây đại thụ chiến binh thân chắn ngang trời, hào quang ma pháp chung quanh không ngừng nở rộ, phóng thích ầm ĩ đi xuống chỗ mấy chục đầu Đế Vương đang ùa tới.
Theo như kế hoạch cũ, bọn hắn hai người này vốn là đỉnh tiêm lực lượng, phải cùng với Mục Ninh Tuyết, Diệp Tâm Hạ chốt đánh cuối cùng mới phải. Bây giờ đều không thể giấu bài được nữa, này muốn nói, Đế Vương công kích quá đột ngột, quân sư không thể không phải lá bài chủ lực.
“Bọn chúng không những hơn chúng ta về chất lượng tướng, số lượng tướng, coi như tầng dưới số lượng áp đảo, cũng là đè chúng ta ra đánh. Đừng nghĩ nhiều, mệnh lệnh xuống, lui về Ninh Bàn Tháp thủ”.
Normand nói lời, lập tức chỉ tay về phía trước, vẽ ra một đạo ấm áp Diệu Quang, thẳng một đường để mấy đầu Đế Vương né ra, chính hắn cùng Mục Bạch lập tức di chuyển rút về Ninh Bàn Tháp.