Đương nhiên, ngoại trừ lôi điện ra, Thanh Long cùng Mạc Phàm cũng giao đấu Thần Nhãn, Thương Mang Thần Nhãn liên tục được Thanh Long sử dụng để gây khó dễ Mạc Phàm, mà Mạc Phàm càng là tại dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Minh Nhạn, hắn lãnh thanh vô cảm, đem Hỗn Độn Chiêm Tinh bao nhiêu kĩ năng đều triệt để dùng đi ra, phá giải toàn bộ Thanh Minh Long chiêu thức. Thậm chí, có thể thấy Thanh Minh Long vậy mà hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.
Mới bắt đầu còn chưa phân định thắng thua, thật khó nói Thiên Thanh Thương Lôi màu xanh đen cùng Huyết Thẩm Hồng Giao chém giết cùng nhau thì cái nào sẽ thắng. Nhưng vài phút trôi qua, lôi thế cùng sự tỉnh táo tâm như mặt nước bắt đầu bộc phát ra sự khác biệt, lợi thế từng chút một nghiêng về Mạc Phàm.
Thanh Minh Long thất thế trông thấy, đột nhiên giơ lên cự trảo khổng lồ, móng vuốt này chẳng biết tại sao đột nhiên diễn hóa thành một tòa núi lớn ma trảo, to như thành thị cấp trung ương Ma Đô vậy, dĩ nhiên trùng điệp chụp về phía Mạc Phàm.
Mạc Phàm lôi tụ quanh người, rơi vào trạng thái Tà Long Pháp Thần cũng là tự tin đến cực hạn, hắn không những không tránh, mà ung dung nắm Hồng Ma Hữu Kiếm đẩy về phía trước, bốc lên thiểm lôi kiếm khí huyết hồng giống như một đầu Giao Long thăng uyên, khí thế đồng dạng không kém hơn ma sơn trọng trảo này của Thanh Minh Long.
Roẹt một tiếng, xuyên qua ! ! ! Móng vuốt Thanh Minh Long bị Mạc Phàm phát lực một kiếm này cho đâm bị thương, ma huyết màu xanh cũng theo đó tràn ra, nhỏ xuống đại dương như thác đổ.
Mạc Phàm cầm kiếm huy ra sấm sét cực mạnh nổ trên người Thanh Long, kiếm cắm ngược vảy rồng, tóe lên hồng điện kéo dài một vệt từ long thân đến long vĩ hàng ngàn km, sau đó lợi dụng hàng vạn đầu Giao Long khủng khiếp kia oanh phá cơ thể Thanh Minh Long trên diện rộng.
Phản đòn oanh một cái, Thanh Minh Long long vĩ quật tới như một đạo trường tiên ( dây roi) Vạn Lý Trường Thành, trường tiên dữ tợn đánh Mạc Phàm văng tới tận tít tắp phía trung dung Ấn Độ, nghiền nát bao nhiêu là lục địa núi thô.
Mà Mạc Phàm không để cho Thanh Long đắc ý quá lâu, hắn chùi đi máu trên mép miệng, chỉnh chỉnh một chút xương vai, sau đó tiếp tục hướng về phía trước bước ra một bước dài, toàn thân kích phát ra kinh khủng hừng hực năng lượng. Có thể nhìn thấy trên thân Mạc Phàm so với ban đầu Lôi Điện càng thêm cuồng mãnh, tựa như một đầu Huyết Hải Kỳ Lân hí dài, thiểm điện đạp không từng bước một bước ra, liền nham tinh đại địa đều bị hắn một cước này cho giẫm đến vỡ nát.
Quá trình hướng về phía trước này, Hồng Ma Hữu Kiếm tiếp tục tích súc Lôi hệ thuần túy nhất lên thân kiếm, nhưng vẫn như cũ không vội thực hiện tất sát chi kiếm Hồng Ma Bổ Thiên, hắn chỉ rút trích một chút tàn vệt, đơn giản chém ra là một đầu hoang liệt vết tích vào thân Thanh Minh Long, giống như rọc ra một vệt ngấn màu đỏ thẫm giữa trời vậy. Không gian trước mặt Thanh Minh Long bao quát đại dương địa mạch động quật ngay lập tức một phân thành hai, khủng bố đến nổi Quốc Đảo Sri Lanka rộng 6 vạn km2 cũng bị tách ra làm một nửa.
Mạc Phàm chém tới, Lôi Điện biến thành bốn chân Thần Thú đạp về Thanh Minh Long, uy danh chấn lực vô cùng hãi nhiên, xác thực so với Thiên Phạt còn muốn dọa người. Tại lôi huy hoa lệ kiếm trảm phía dưới, có lẽ bất cứ sinh vật nào cũng sẽ bị điện giật nát bấy, dù là Đế Vương cũng không ngoại lệ.
Cạch một tiếng, sấm chớp nổ mạnh một phát rực sáng bầu trời, Thanh Minh Long ngửa đầu lên trời long ngâm hống một tiếng, dùng long trảo đỡ lấy vệt kiếm Kỳ Lân giẫm lấy đà này của Mạc Phàm, thân rồng dài dòng vậy mà bị phản chấn lùi về sâu trong trời mây, mây trên trời trong nháy mắt bị đánh tan cả thảy.
“Ngao gào gào gào gào ! ! ! !”
Thanh Minh Long cũng là cuồng dã bá đạo, toàn thân nó trên dưới ma lân màu xanh đen cứng rắn đến cực hạn, một thân to lớn vảy rồng cùng mặc hạng nặng Thanh Khải Đông Phương Thần Long không có gì khác nhau.
Mạc Phàm một kiếm, tiếp một kiếm, phảng phất toàn thế giới không có ai cao hơn hắn lôi hệ được, đơn giản mỗi một kiếm huy tới, diễn sinh hàng ngàn, hàng vạn cỗ lực lượng bán cấm chú oanh diệt rơi vào trên người của Thanh Minh Long, in hằn trên thân thể Thanh Minh Long một nhóm lớn tia lửa điện hoa, rõ ràng là một cái không sâu không cạn vết kiếm.
Mạc Phàm nhìn thấy ấn ký hoang lôi đã bao phủ hết tất cả bộ phận trên thân thể Thanh Minh Long, ánh mắt nhảy một cái, không chút chần chừ hô lên: “Bạo quân chế tài!"
Ù ù ù ù, pháp tắc hưởng ứng, mây đen kéo tới giống như là cả bầu trời tích điện bao phủ lại Thanh Minh Long, nó còn đang cắn răng nhịn đau, đột nhiên đã từng phụ hiệu Bạo Quân Chế Tài cũng được Mạc Phàm kích hoạt sử dụng.
Đáng nói chính là, phụ hiệu lôi hệ của Mạc Phàm mặc dù so với trình độ của hắn hiện tại không còn ý nghĩa gì nữa, thậm chí còn rất kém. Nhưng Mạc Phàm là pháp tắc tu lôi hệ, đi theo pháp tắc cảnh giới, tà thánh lôi chủng của Mạc Phàm tăng lên, hắn rất thích phụ hiệu ‘Bạo Quân Chế Tài’ của mình, nói không chừng là toàn hệ ma pháp thích nhất cái này công dụng.
Cho nên, Mạc Phàm tu luyện lôi hệ, đều là vì cải biến đệ nhất phụ hiệu của mình trở thành một đạo pháp tắc Thần Phạt, đạt đến phép thuật ‘Sét’ cao nhất áo nghĩa trình độ. Cuối cùng, trời không phụ lòng người cố gắng, Thần Phú thứ hai lôi hệ do Mạc Phàm tái thức tỉnh đi ra, Lôi Minh, bản nâng cấp tối thượng của ‘Bạo Quân Chế Tài’.
Rầm rầm rầm ! ! !
Bạo quân thần lôi giáng lâm, đầy trời lít nhít vết nứt màu đỏ đánh xuống thân thể trải dàn Nam Hải của Thanh Long, nhìn thấy tà thương hoang lôi chớp giựt nhảy múa không kém những cấm chú ma pháp tuyệt luân nhất, giống như Lôi Minh phá diệt Minh Giới vậy, hùng vĩ đến rối tinh rối mù, cũng trên không trung không ngừng rải rác oanh tạc.
Đòn mạnh như vậy, nhưng có thể cảm giác được thân thể Thanh Minh Long vẫn như cũ chỉ là bị xốc điện một chút, vẻn vẹn là cháy đen, bong tróc một vài phiến vẩy rồng, nhưng nó ngay cả kêu rên hay nhăn nhó đều không thể hiện ra.
Mà ngược lại, quan chiến một cảnh này đối với tất cả các cấm chú pháp sư ở Á Châu, bọn hắn bất tri bất giác đều có một loại thất kinh biến sắc, phi thường khiếp vía, phảng phất bị lật độ nhận thức ma pháp đồng dạng. Đặc biệt là khi nhìn thấy Lôi Minh Bạo Quân Chế Tài che phủ bầu trời cùng oanh nổ trên thân Thanh Long, cảm giác giống như tận thế hàng lâm, hết sức chân thực, để cho người ta thấy không khỏi nơm nớp lo sợ.
“Hô hô hô ~~~~~~~~~!”
Nhận thấy Mạc Phàm còn đang đứng ở sau đuôi rồng để cạo vảy, chém giết nửa thân dưới của mình, Thanh Minh Long tụ điện dồn về phía long vĩ, mon men phản kích.
Hoát một cái, long vĩ cao cao giơ lên, đột nhiên khóa chặt lại Mạc Phàm vỗ xuống, có thể nhìn thấy vết nứt không gian màu xanh khuếch tán ra như mạng nhện lớn, vết nứt không gian từ những kia tử linh trên thân xẹt qua, Mạc Phàm kém một chút liền bị mạnh mẽ hấp kéo tới trong khe, hoàn toàn không biết bị quăng đến cái nào không gian. Chỉ biết, trong đó chắc chắn chỉ có thanh lôi mẫn diệt.
Mạc Phàm cười gằn, hắn thủy siêu nhiên lực tinh thần chi hải đã sớm dự báo được động tác của Thần Long, mà thậm chí không cần tâm linh hệ cũng có thể đọc chính xác đường đi nước bước của Thanh Minh Long, nó hoàn toàn là bị Mạc Phàm bắt bài triệt để.
Trên thế giới này nếu có một kẻ hiểu rõ Thanh Long chiêu thức nhất, như vậy thì không ai qua Mạc Phàm nổi ! ! !
“Hồng Ma Hữu Kiếm, vạn dặm cạo vảy! !” Mạc Phàm ý niệm để Hồng Ma Hữu Kiếm thực hiện.
Tại Thanh Minh Long trên thân, Mạc Phàm thân thể xoay tròn, một tay hóa thành quang năng siêu nhiên lực, sáng chói Quang Vương Kim Long Trảo giữ lấy thân, sau đó cầm kiếm sấm sét, bỗng nhiên xoay vòng huy kiếm, kiếm không chém Bổ Thiên, không đâm gì cả, hết lần này đến lần khác lại là hình thành một cái như chong chóng liên hoàn kiếm.
“Bá bá bá bá bá! ! ! ! ! !”
Hồng giao thiểm điện cực nhanh xoay tròn, tựa hồ trăm ngàn bán cấm chú ma pháp được thi triển đi qua ma kiếm, Mạc Phàm tay trảo, tay kiếm giống như một cái kiếm điên lốc xoáy vậy, từ dài dòng vạn dặm Thanh Long trên thân lăn qua, huy động sấm sét Thần Phạt xoay từ thân trên xuống tận long vĩ, vảy rồng màu xanh bị không gì sánh được trùng kích chi lực thành thạo cạo đi, rọc ra đường tiên huyết thật dài, nhuộm xanh bầu trời.