Toàn Chức Pháp Sư

Chương 108: Ra ngoài kết giới



” Đây không phải là Mạc Phàm sao… có lầm không vậy? Đã tới kết giới an toàn rồi. Hắn còn chạy ra ngoài làm cái gì vậy?”

Tiết Mộc Sinh đang ngồi nghỉ ngơi ở bên cạnh doanh trại, vừa hay nhìn thấy Mạc Phàm đi ra ngoài kết giới an toàn.

” Ta ngất! Cuộc đời này ta sẽ không bao giờ nghĩ tới chuyện ra đó nữa đâu.”

“Đúng vậy! Đúng vậy! Lá gan của Mạc Phàm cũng lớn quá đi”

Đối với những người học sinh như bọn họ thì bên ngoài kết giới chính là một cơn ác mộng khiến cả cuộc đời này bọn họ không thể nào quên.

Bọn họ không sao mà hiểu được, đến tột cùng là vì lý do gì khiến cho Mạc Phàm hắn có dũng khí bước ra ngoài kết giới an toàn??

......

Thực tế thì, Mạc Phàm cũng nghĩ như mọi người. Hắn nghĩ rằng khi hắn tới được kết giới an toàn rồi thì hắn sẽ không đi ra bên ngoài kết giới lần nào nữa. Bạn muốn trở thành một vị anh hùng cứu giúp dân chúng ư? Không? Những chuyện như thế này, hắn không hề bao giờ bận tâm tới. Không có thứ gì có thể so sánh được với sinh mạng của mình.

Xin lỗi chứ! Hắn không cảm thấy mình có những đức tính như vậy. Thậm chí đến ngay cả tình cảm sâu đậm đối với đội trưởng Từ Đại Hoang, hắn còn chưa có đạt tới nữa là.

Chẳng qua trong đầu của hắn hiện lên hình ảnh của một cô gái đến ngay cả việc đi lại còn không đi được, bị hãm sâu trong khu vực có nhiều yêu ma nhất kia. Nghĩ đến đôi mắt trong sáng, không có một chút khói lửa trong nhân gian ở trong đó bị sự sợ hãi kia lấp đầy.

Giống như Trương Lộ Oánh kia vậy. Ngay cả cơ hội quyến luyến một chút nhân gian này cũng không có. Nàng cứ như vậy mà chết đi. Khiến cho hắn có dũng khí bước ra ngoài kết giới.

Trên cái thế giới này, rất nhiều người cho rằng mình ở trong cái xã hội này cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé, không đáng kể. Cho nên đối với những chuyện đại nghĩa, bọn họ căn bản không thể nào làm nổi. Vì vậy, bọn họ thường xuyên ngưỡng mộ những vì anh hùng dám hi sinh bản thân mình cứu giúp người khác….

Thật ra thì, có rất nhiều thứ ở trong lòng còn vượt qua cả tính mạng của mình. Thường thì mọi người sẽ không nhận ra những thứ này. Chỉ khi nào có chuyện phát sinh liên quan tới nó. Thì những quyết định mọi người đưa ra đều là dựa theo bản năng. Cho dù việc làm này có nguy hiểm tới tính mạng mình hoặc là vì nghĩa quên thân đi chăng nữa.

Giờ phút này, Mạc Phàm hắn cũng vậy.

Đối với chuyện ở trong kết giới cho an toàn, hắn thật sự không hề để tâm tới nó. Trong đầu hắn lúc này đã bị những hình ảnh đáng sợ kia chiếm cứ hết rồi. Bất cứ vị trí nào trên cơ thể hắn lúc này đều nói cho hắn biết rằng, hắn không được để bị kịch như vậy phát sinh trên người Tâm Hạ!

Cho nên, khi đội ngũ này khẳng định với Mạc Phàm rằng ở nơi đó không còn ai nữa. Bọn họ nói với Mạc Phàm rằng, cho dù hắn có ra bên ngoài kết giới thì cũng chỉ tìm thấy thi thể của Tâm Hạ mà thôi. Do vậy, việc hắn đi ra ngoài kết giới an toàn cũng chỉ là một hành động vô nghĩa. Thế nhưng Mạc Phàm vẫn quyết tâm đi theo đội ngũ tới khu vực Minh Văn. Cho dù xác suất tìm thấy nàng có thấp đi chăng nữa, cho dù hi vọng nàng còn sống có là xa vời đi chăng nữa….

—————-

Từ Đại Hoang đối với đường xá Bắc Thành tương đối là am hiểu. Có hắn dẫn đường khiến cho đội ngũ giảm bớt được những phiền toái không cần thiết

Cuối cùng thì Thủy hệ ma pháp sư Tiểu Khả cũng lựa chọn không đi theo đội ngũ này. Mỗi người đều có một sự lựa chọn riêng cho chính bản thân mình. Trình quan quân và Từ Đại Hoang cũng không có cưỡng ép bọn họ.

Thi hành nhiệm vụ lần này còn có hai người mà Mạc Phàm vô cùng quen thuộc đó chính là La Vân Ba và Phan Lệ Quân. Chịu trách nhiệm dẫn dắt đội ngũ này chính là trung cấp ma pháp sư Trình quan quân.

Trình quan quân chính là một viên quan có trách nhiệm thủ hộ Bắc Thành. Cái nhiệm vụ gian khổ này hắn cũng phải tự mình đi hoàn thành.

Đội ngũ này tổng cộng có 8 người. Dù sao nhân số của đội ngũ cũng không nên quá nhiều. Lí do rất đơn giản, đông người dễ bị yêu ma phát giác ra động cơ của mọi người. Mặt khác, nhân thủ đều được dùng hết vào việc bảo vệ kết giới an toàn rồi. Cho nên, đội ngũ này có một vị trung cấp ma pháp sư dẫn đầu đã là một chuyện vô cùng giỏi rồi. Dù sao yêu ma cấp chiến tướng hoạt động ở trong thành cũng có không ít. Những yêu ma cấp chiến tướng này thì phải có trung cấp ma pháp sư mới có thể xử lý được.

Cầu vượt Mĩ Hâm là một con đường tắt nhanh nhất từ khu vực nội thành tới khu vực Minh Văn.

Cây cầu vượt này sớm đã bị tắc đường do tình trạng xe hơi bị bỏ lại ngổn ngang, đầy đường. Nó hoàn toàn không thể nào đi qua được. Mơ hồ trên cây cầu vượt thấp thoáng mấy cái thân ảnh yêu ma tìm kiếm con mồi đang núp trong đống xe hơi hỗn loạn kia. Những con người kia cho rằng bọn họ ở trong mấy cái xe hơi này sẽ rất là an toàn.

Giờ phút này, trên cây cầu vượt hỗn loạn tắc nghẽn đường kia, có 8 cỗ xe mô tô việt dã màu đen không một tiếng động linh hoạt phóng nhanh qua cây cầu. Những chiếc mô tô này vô cùng bóng loáng. Nhìn từ xa, bọn nó không khác gì 8 con báo đen Châu phi đang chạy trốn. Sau cơn mưa, bầu trời trở nên u ám, thỉnh thoảng 8 cái xe kia lại lóe ra ánh sáng kim khí trong bầu trời âm u này.

” Mặc dù chiếc xe này dùng ám thạch để chế tạo ra, khiến cho động cơ của nó không phát ra tiếng động nên không bị yêu ma phát hiện. Nhưng so với thú triệu hồi để làm thú cưỡi thì trong chiến đấu con thú kia vẫn có lợi hơn.”

Trình quan quân nói.

” Đáng tiếc hệ triệu hoán ma pháp sư đều có nhiệm vụ hết rồi.”

Phan Lệ Quân nói.

Trình quan quân cũng gật đầu, không có nói thêm điều gì nữa.

Lúc này, Mạc Phàm cũng đang lái một chiếc mô tô việt dã màu đen. Kỹ thuật lái xe mô tô hắn đã nắm giữ từ hồi trung học cơ sở. Thời điểm hắn còn ở trong trường, các thầy cô có một nhắc nhở đặc biệt. Đó là tất cả thiết bị khoa học kỹ thuật ma pháp đều rất dễ dàng thu hút yêu ma tới. Cho dù là điện thoại di động, máy tính, xe hơi, mô tô mà bọn họ chế tạo ra. Thì tất cả đều sử dụng những bản vẽ ma pháp khác nhau tạo ra. Những thứ này đều dùng ma thạch cung cấp năng lượng mới hoạt động được.

Mà năng lượng ma thạch lại rất dễ dàng bị yêu ma cảm nhận được.

Những thiết bị khoa học kỹ thuật có chứa một ít ma thạch đối với yêu ma mà nói có lẽ không mấy hấp dẫn cho lắm. Nhưng một ma thạch di chuyển thần tốc…. Nó thì khác hẳn mấy thứ còn lại kia.

Ví dụ như thế này cho các bạn dễ hiểu. Rất nhiều động vật đối với đồ vật tĩnh đều không có hứng thú. Nhưng khi đồ vật đó chuyển động. Bọn nó liền đuổi theo nó. Đạo lý này cũng đúng với xe hơi, xe mô tô chuyển động. Những thứ này rất dễ dàng thu hút sự chú ý của yêu ma.

Cho nên, những thiết bị được quân đội xử lý đặc biệt mới có thể sử dụng ở bên ngoài bình thường được. Sử dụng những thiết bị khoa học kỹ thuật này sẽ không hấp dẫn yêu ma xung quanh tới. Cùng làm nó chỉ ảnh hưởng tới những con yêu ma mà chiếc xe di chuyển vào khu vực cảm ứng của bọn nó mà thôi.

Thông qua mấy vị quân pháp sư thảo luận. Mạc Phàm biết được một tin tức vô cùng quan trọng. Đó là ma pháp sư thường dùng thú triệu hồi để thay thế cho việc phải đi bộ. Mà những con thú triệu hồn này lại không khác gì những con yêu ma kia.

Ở bên ngoài thành thị khi bọn họ gọi ra một con thú triệu hồi, bọn yêu ma kia cũng không thể nào phát hiện ra được. Tương tự như vậy. Trong trường hợp thành thị xuất hiện tình huống giao thông bị tê liệt. Thú triệu hồi chính là một phương tiện di chuyển nhanh nhất đi qua con đường tắc nghẽn này. Tương tự như vậy. Quân đội cũng có một lá bài chủ chốt đó là thú triệu hồi – Thiên Ưng!

Đáng tiếc là, mọi người thức tỉnh hệ đầu tiên đa phần đều là loại nguyên tố ma pháp. Còn hệ triệu hoán thuộc về Thứ Nguyên ma pháp thì hầu hết đều là do trung cấp ma pháp sư và cao cấp ma pháp sư sau này thức tỉnh mới nắm giữ được. Cho nên thú triệu hồi không có phổ biến như vậy.

……………….

Đi xuyên qua cầu vượt Mĩ Hâm. Mọi người tiến lên phía trước rất là nhanh. Nhưng khi sắp tới khu vực Minh Văn. Đột nhiên trên cây cầu xuất hiện một nơi bị lún. Có lẽ vị trí lún này là do con yêu ma cấp chiến tướng gây ra.

Vì vậy, mọi người quyết định xuống xe đi bộ. Đây cũng chính là lý do vì sao, những phương tiện khoa học kỹ thuật giao thông này lại quá mức lệ thuộc vào con đường.

Bỏ xe lại, 8 người tiếp tục tiến lên phía trước. Huấn luyện viên La Vân Ba là Phong hệ ma pháp sư. Hắn chịu trách nhiệm đi trước dò đường.

Kinh nghiệm của La Vân Ba còn phong phú hơn nhiều so với Lê Văn Kiệt. Thậm chí hắn còn biết cách lợi dụng Phong quỹ của mình dẫn dụ yêu ma phía trước rời xa đội. Vì vậy, đội ngũ cứ việc thảnh thơi tiến lên phía trước.

Điều này cho thấy rằng, Phong hệ ma pháp sư đối với đội ngũ là vô cùng quan trọng. Bọn họ có thể giúp cho đội ngũ tiết kiệm thời gian và sức lực chiến đấu.

Con đường tới khu Minh Văn kia cũng khá là dài. Trên quãng đường này có thể có rất nhiều yêu ma đứng phía trước. Nếu như có thể tránh được chiến đấu thì tất nhiên là nên tránh rồi.