Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1104: Sợi Tơ Dệt Tà Ác



Trans : xSnowballx

Mang theo suy nghĩ đó Mạc Phàm tiêp tục bước đi.

Có trời mới biết là thứ đó có đuổi theo hay không hay vẫn đang ở ngay trên đầu , cái màn độc khí này có thể giết chết mọi loài sinh vật ,cũng sẽ có một loài sinh vật sinh vật sẽ thích nghi được với loại khí cực độc này .

Đặt chân vào nơi này khiến Mạc Phàm có cảm giác không đúng lắm ,đây không thể là một nơi đặt báu vật được ,đây là một cấm địa .

Quả nhiên là đã xảy ra chuyện ,đội kia chết hết còn bị treo ở đó ,máu chảy long tong xuống ,chắc hẳn sinh vật đó không thích máu .

" Chúng ta đi đến nơi nào rồi "đi một lúc lâu Mạc Phàm mới hỏi Tony .

Tony quay đầu ,trên trán đổ mồ hôi lạnh ,đôi mắt chứa đựng sợ hãi .

Mạc Phàm lập tức biết được chuyện gì xảy ra ,vội vàng bảo Irene chiếu sáng.

Irene chiếu ánh sáng chói lọi ,rất nhanh hiện ra xung quanh là một đáy hồ rộng ,và ở giữa có một tảng đá đen.

Mạc Phàm nổi hết da gà rồi .

" Cái tên khốn nạn như cậu này dẫn đường kiểu gì vậy " Mạc Phàm giận dữ nói .

" Tôi....lúc trước tôi hoảng sợ ,chắc là đi nhầm rồi ,nơi này có bảy lối ra ,tôi nghĩ chắc là chúng ta đã đi lối đó ,mà cứ coi là đi nhầm hướng thì chúng ta cũng không không thể quay lại đây " Tony sợ đến mức ngã trên mặt đất ,mặt tái xanh.

" Quay lại " Mạc Phàm nói quyết đoán.

Bọn họ lập tức đi về chỗ cũ ,sau khi đi ra khỏi con đường mang long này ,theo hướng mà họ đã đánh dấu từ trước ,cố hết sức đi về dãy núi phía nam ,cũng chỉ có nơi đó là có tầng độc mỏng,làm vậy thì họ mới có cơ hội rời khỏi nơi này hoàn toàn .

Cảm thấy bối rối ,lần này Mạc Phàm dẫn đường ,dựa vào trí nhớ lần trước để đi .Lúc trước không tin tưởng Tony béo cho nên từ lúc vào đây đã tự nhớ đường ,hiện tại lối ra thất mãng long đàm cũng không có vấn đề gì .

Vội vàng ,vừa đi tim vừa đập nhanh ,không biết đi bao lâu lại quay về chỗ cũ ,nơi mà máu chảy long tong ,tinh thần của bốn người sắp đứt ra rồi.

" Chúng ta...chúng ta lại trở về chỗ cũ rồi " Irene khó có thể tin lại một lần nữa trở về chỗ này ,giọng trở nên sợ hãi .

" Lại một lần nữa đi ,làm sao mà không ra ngoài được ,nhất định phải ra đi ngoài được " Tony nói :" Nếu mà không đi ra ngoài được thì tôi cũng không muốn chết ở nơi quái quỷ này đâu .

Phía trên treo xác của Kelly cùng những người khác ,máu của bọn họ chắc cũng đã chảy hết rồi ,cái đĩa lớn bằng đá kia cũng đã tràn máu ra ngoài.Cảnh tượng này nhìn khiến người ta càng nhìn càng khiếp sợ .

Mạc Phàm ngẩng đầu lên ,mặc dù không muốn đối mặt với thứ gì đó ở trên đỉnh đầu ,nhưng dù có đi nữa cũng không có ý nghĩa gì cả ,trước sau cũng về lại chỗ này ,cái thứ giết đội của Kelly chắc cũng không ngại để bốn người họ rời đi, bởi vì đi thế nào cũng trở về nơi này .

" Irene ,từ từ soi sáng lên phía trên ,nhưng có làm nhanh quá " Mạc Phàm bình tĩnh nói với Irene .

Irene hoảng sợ ,cắn chặt đôi môi mỏng của mình ,làm theo lời của Mạc Phàm dùng ánh sáng từ từ chiếu lên phía trên tối đen kia.

Ánh sáng màu cam là xé từng chỗ màu đen ,soi sáng những người bị treo ,thân thể của bọn họ teo tóp lại đi mấy phần, đương nhiên là do bọn họ đã chảy hết máu nên mới vậy.

Rất khó để tưởng tượng rằng cách đây không lâu họ còn là những học viên sung mãn ,vậy mà lại biến thành bộ dạng này .Không biết những học viên khác ,khán giả xem được cảnh này sẽ cảm thấy như thế nào .

Ánh sáng lại tiếp tục di chuyển lên trên ,vào lúc này họ mới thấy rõ mặt sau trên thi thể có những sợi tơ trong suốt, khác nào những sợi tơ dệt ,những sợi tơ này thẳng tắp xuống dưới buộc vào những thi thể .

Lên thêm một chút nữa ,các sợi tơ lại càng dày đặc hơn ,điều làm bốn người họ kinh hãi hơn nữa là ở phía bên trên còn nhiều thi thể cũng bị treo lên.

Phần lớn những thi thể này này khô lại ,giống như là xác ướp vậy ,cũng không biết là đã ở đây được bao nhiêu năm rồi .

" Cái này ...đây là những tiêu bản sao ?" hai hàm răng Tony run cầm cập .

Mạc Phàm không nói gì ,biết rõ thứ kia đang ở trên thả từng sợi tơ xuống .

" Có thứ gì đó đang chuyển động " Irene nhìn thấy thứ gì đó ,nói nhỏ.

Mạc Phàm nhìn theo hướng mà Irene chỉ ,quả nhiên nhìn thấy những sinh vật không biết có bao nhiêu chân ,chân lại như con nhện và bọ cạp ở hai bên .Ở trong bóng tối đếm không xuể ,cái chân đó đang giữ những sợi tơ ,nếu mà không thấy những sợi tơ thì có lẽ sẽ nghĩ thứ này bò trên không trung .

Thứ kia đang bò xuống ,thân thể lại giống con người ,một cái đầu rất nhỏ so với cơ thể ,thân to ,đuôi rắn dài..

Cơ thể bao phủ bởi vẩy độc ,nó là sự kết hợp của người ,rắn ,bọ cạp ,trăn ghép lại với nhau .Trông nó còn đáng sợ hơn nhiều lần so với yêu ma ở bên ngoài .Irene nhìn nó xong cả chân tay đều mềm nhũn ,da đầu tê liệt.

" Nó ...không chỉ có một con " Tony chỉ vào phía gần với tường đá gần hồ ,nói .

Bước tường thẳng tắp ,ánh sáng chiếu đến nơi đó ,thấy một con khác giống với con vừa nãy đang nằm nhoài trên vách đá ,con mắt đờ đẫn ,có thể cảm nhận được sự tham lam tàn bạo ,hung tàn của sinh vật này ,từ trên người chúng toả ra mùi của cái chết ,chẳng khác nào là bò từ địa ngục lên cả .

" Có....có ......có ai biết nó là gì không ?" Tony hỏi .

Irene cùng Mục Ninh Tuyết chưa bao giờ thấy loại sinh vật này ,thậm chí cả trong sách cũng không có mô tả gì về loài này .

Tuy nhiên những sinh vật này có thể giết đội ngũ kia một cách nhanh chóng thì đã đủ để biết nó đáng sợ đến mức nào rồi .

" Mạc Phàm ,em nghĩ chúng ta không phải là đối thủ của nó ,em sẽ dùng tới băng sát tinh cung " Mục Ninh Tuyết nói.

Mạc Phàm gật đầu .

Sinh vật này tuyệt đối không phải là sinh vật hiền lành mà là cực kỳ ác độc ,nếu không cẩn thận thì bọn họ sẽ giống những người kia .Mà làm cho Mục Ninh Tuyết phải dùng đến băng sát tinh cung thì đã cho thấy sức mạnh của hai con sinh vật này không nằm cùng một cấp độ sức với bọn họ rồi .