Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1196: Để Anh Vì Em Mà Chiến Đấu Đến Giây Phút Cuối Cùng



Trans : xSnowballx


Màu đen đặc sệt bao trùm lấy toàn thân ,không lạnh lẽo như tưởng tượng .Nhưng lại giống như tơ nhện dính chặt vào làm người ta có cảm giác khó thở,bất cứ lúc nào cũng sẽ bị những côn trùng bò qua ăn sạch .

Tâm Hạ mở mắt ra,không nhìn thấy cái gì cả,bóng tôi kéo dài vô tận ,đáp xuống một cách nhẹ nhàng khiến Tâm Hạ nghi ngờ có phải mình đã trở thành một linh hồn .

" Minh chết rồi sao ? "Tâm Hạ nói trong lòng.

Không nghe được âm thanh gì ,không ánh sáng ,không cảm thấy được nhiệt độ .Chắc là mình đã chết rồi ,chỉ là cảm thấy trống rỗng khiến nguời ta hoảng hốt ,sự cô độc làm trong lòng dâng lên một loại cảm giác chua xót .

Nhớ lại cảnh vừa rồi ,bi thương từ giọt nước hoá thành dòng lũ không có cách nào ngừng lại .

Rốt cuộc là vẫn không nhìn thấy anh ấy sao ?

Tâm Hạ sợ hãi không phải là cô độc ,mình đã quen ở một mình từ bé rồi ,cho đến khi có một cậu bé sống ở nhà bên cạnh chạy tới .Cho dù là mình không có can đảm để nói một câu ,thì cậu bé ấy cũng nói không ngừng ,chỉ cần nghe những việc ở trong khu phố cũng đã xua tan đi những u ám .

Sống ở cuối phố ,lại không có cách nào ra khỏi nhà nửa bước ,Tâm Hạ ngồi ở bệ cửa sổ đợi một khuôn mặt quen thuộc tinh nghịch chạy đến ,doạ mình cũng được ,nhăn mặt cũng được ,cười hì hì cũng được luôn .Mạc Phàm xuất hiện để mình không còn cảm giác là một người vô hình ,cũng không để cho mình còn cảm giác là một người bị lãng quên trong một ngồi nhà nhỏ trong khu phố .

Theo thời gian lớn lên thì cảm giác này cũng không biến mất ,giống như là một phản ứng ăn sâu vào trong thói quen .Chỉ cần nhìn thấy anh ấy là trong lòng có cảm giác mừng rỡ cùng chờ mong.

Không phải sợ hãi vì cô độc mà cảm giác này sẽ không bao giờ trở lại nữa ,mà như vậy thì là một người đã chết cũng không khác gì nhau .Dù sao Tâm Hạ cảm thấy mình còn sống ,còn tồn tại là do phần cảm xúc của Mạc Phàm mang lại.

Vẫn đang còn chìm xuống, cảm tưởng như không có đáy.

Tâm Hạ cố gắng làm bản thân mình tỉnh táo,cố gắng nhớ kỹ khuôn mặt kia .Cảm thấy mình sắp rơi vào giấc ngủ ngàn thu ,điều duy nhất có thể làm chỉ có chuyện này .

" Lo ~~~ "

Bỗng nhiên có một âm thanh phát ra bên cạnh làm người ta rùng mình .

Tâm Hạ nhìn xung quanh tối om ,không thấy gì nhưng năng lực cảm nhận bằng tâm linh làm cho Tâm Hạ biết có vô số nhuyễn trùng xung quanh mình .

Những nhuyễn trùng cứ như những con giòi lớn ,đầu liền với cổ ,miệng toàn răng nhọn,còn lại không có gì khác .

Nhuyễn trùng ngày càng nhiều ,cứ như chuẩn bị ăn ,vây quanh " bàn " ,dáng vẻ không chờ đợi được nữa.

Tâm Hạ cười khổ một tiếng ,hoá ra mình còn chưa chết ,mấy con côn trùng này định ăn mình .

Tâm Hạ nhắm mắt lại,ngẩng đầu lên ,thờ ơ với sợ hãi .

" Lo ~~~~ "

Nhuyễn trùng màu đen bò tới một cách điên cuồng ,giống như thủy triều nuốt hết tất cả .

" Đi chết hết đi " .

Ngọn lửa cực nóng giống như mặt trời soi sáng nơi tối tăm này ,thiêu chết tất cả những nhuyễn trủng này.

Hoả diễm thiêu đốt điên cuồng xung quanh Tâm Hạ ,Tâm Hạ không thấy bóng hoả diễm vì nó quá nhanh ,ánh mắt có muốn nhìn kĩ cũng không được ,chỉ thấy một ác ma điên cuồng giết chóc không ngừng tại nơi đây .

Rốt cuộc là xung quanh đây có bao nhiêu nhuyễn trùng ,Tâm Hạ đếm không hết ,giống như nơi này bị nhuyễn trùng bao phủ cho nên mới không nhìn thấy gì ,mà nơi đó hiện ra một hình bóng ấm áp .

Nhờ có ánh lửa mà Tâm Hạ nhìn được xung quanh ,giống như đang ở duới lớp đất đá .Xung quanh có vô tận nhuyễn trùng che kín không thấy khe hở .

"Anh ...anh Mạc Phàm " Tâm Hạ biết lửa này của ai ,mở rõ con mắt nhìn rõ ,kinh ngạc .Lệ rơi ướt má ,chảy xuống cằm rồi chảy xuống ngực .

Mạc Phàm không nghe thấy tiếng của Tâm Hạ ,lúc này đang chìm vào một trạng thái chém giết điên cuồng .Hài lạp muốn mang Tâm Hạ đến nơi này rồi ăn sạch ,Mạc Phàm đã giết hàng ngàn ,hàng vạn con nhuyễn trùng của hài lạp.

Sau khi hài lạp vào đây thì thực lực cũng đã tăng lên ,Mạc Phàm giết hết đám nhuyễn trùng dày đặc rồi đến chỗ của Tâm Hạ ,nhưng nơi này là địa bàn của hài lạp ,nó sẽ không để một ai rời đi .

Một lớp ,rồi lại một lớp .Mạc Phàm vừa giết hết nhuyễn trùng trong phạm vi một cây số xung quanh Tâm Hạ ,nhưng rất nhanh lại có bầy trùng khác đến từ khắp phía.

Tâm Hạ nhìn xung quanh ,cảm giác như mình cùng Mạc Phàm rơi vào bên trong một tinh cầu toàn là nhuyễn trùng ,từng vòng dày đặc không nhìn thấy lõi.

Mạc Phàm vẫn đang giết ,hồn ảnh lúc sáng lên lúc thì yếu đi,mỗi khi nhuyễn trùng xâm chiếm khu vực nhỏ thì trên người Mạc Phàm cũng toả ánh sáng màu máu sau đó là hàng vạn nhuyễn trùng tan biến.

Mạc Phàm giết giống như không biết mệt ,Tâm Hạ chưa thấy Mạc Phàm nghỉ một chút nào.

Tâm Hạ chưa từng nghĩ tới Mạc Phàm sẽ đuổi theo mình tới đây ,rõ ràng là mình bị kéo vào địa ngục thì cũng coi như là một người đã chết rồi.

....

Mạc Phàm hoá mấy ngàn vệt lửa ,hướng theo những phía khác nhau bay đi .một vệt lửa thiêu đi một tầng nhuyễn trùng,mà mấy ngàn vệt lửa mở ra một lỗ hổng.

Mạc Phàm nhìn ,vốn cho rằng sẽ tới điểm cuối cùng nhưng vẫn còn rất nhiều ,giống như là số lượng không giảm bớt .

Mạc Phàm đã sử dụng hết tất cả sức mạnh của mình ,nếu không thể tìm được lối ra thì mang ý nghĩa tất cả đã kết thúc .

Lỗ thủng vất vả mới tạo ra được lại bị đám côn trùng bao phủ kín lại. Mạc Phàm rơi đến bên cạnh Tâm Hạ,khuôn mặt lộ ra vẻ mệt mỏi chưa từng có ,chỉ là Tâm Hạ không thấy Mạc Phàm tuyệt vọng.

Mạc Phàm nhìn Tâm Hạ ,đôi mắt máu đang trở về màu nâu đen vốn có .

Hai người nhìn nhau nhưng không nói câu nào ,từ ánh mắt cũng đã có vô số lời muốn nói .

" Anh nhất định sẽ mang em ra ngoài " Mạc Phàm nói .

Tâm Hạ không cho Mạc Phàm chiến đấu nữa ,ôm Mạc Phàm từ sau lưng thật chặt như muốn bảo vệ ,thân thể mềm mại dán chặt vào lưng Mạc Phàm ,đôi tay ông ngực ,đầu tựa lên vai của Mạc Phàm .

Tâm Hạ hy vọng ở cùng một chỗ với Mạc Phàm,ôm nhau ,chờ lũ côn trùng này ăn cả hai .

Mạc Phàm hiểu ý của Tâm Hạ ,trên thực tế Mạc Phàm cũng đã kiệt sức .

Nắm hai tay lạnh lẽo của Tâm Hạ ,Mạc Phàm nhẹ nhàng bỏ tay của Tâm Hạ ra ,chậm rãi quay đầu lại nhìn .

Nhìn đôi mắt bình tĩnh của Tâm Hạ ,Mạc Phàm cười cay đắng một tiếng rồi đột nhiên ôm Tâm Hạ vào lòng .Thân thể mềm mại của Tâm Hạ dán chặt vào người của Mạc Phàm ,cứ như hoà làm một với nhau .

" Cứ như thế này sao ? " Mạc Phàm nói nhỏ vào tai của Tâm Hạ .

" Vâng ,thế này là ổn rồi "Tâm Hạ gật đầu .

Cho tới bây giờ Mạc Phàm cùng Tâm Hạ không khóc,đôi mắt dần bình tĩnh lại ,cảm xúc trong lòng cũng dần bình yên.

" Anh Mạc Phàm "

" Hả ?"

" Em yêu anh "

Mạc Phàm chưa từng nghe Tâm Hạ nói qua ba chữ này,không biết phải trả lời như thế nào .

Mạc Phàm cũng yêu Tâm Hạ ,tình cảm gia đình xen lẫn cùng tình yêu là một thứ quý giá ,chỉ là ...

" Lo ~~~~ "

Hài lạp phát ra âm thanh ồn ào ,nó muốn phá hỏng phút giây yên bình ít ỏi của hai người .

Nhuyễn trùng màu đen đang tới đây ,ánh lửa xung quanh hai người đang dần thu nhỏ lại,nhuyễn trùng không chờ đợi được nữa ,như thủy triều cuốn đến ,phát ra âm thanh tham lam .

Mạc Phàm cùng Tâm Hạ không quan tâm tới bọn chúng ,mặc kệ tiếng tử thần gõ cửa đang vội vàng đến.

" Hô hô hô hô ~~~ "

Bỗng nhiên người Mạc Phàm toả ra thiên kiếp hoả diễm màu nâu một lần nữa .Dần dần bao trùm toàn thân.

Tâm Hạ kinh ngạc nhìn Mạc Phàm mặc hoả diễm chiến y,không rõ Mạc Phàm muốn làm gì.

" Anh thật sự xin lỗi ,anh không làm được "Khuôn mặt Mạc Phàm bao phủ bởi hoả diễm ,nói với Tâm Hạ.

Tâm Hạ hy vọng hai người có thể chết đi một cách lẳng lặng .

Mạc Phàm không trả lời vì không làm được, không muốn cứ như vậy mà chết đi theo ý của Tâm Hạ .

" Chi chi chi ~~~~ "

Nhuyễn trùng há miệng ra ,hướng về chỗ của Tâm Hạ cùng Mạc Phàm.

Nắm đấm của Mạc Phàm bùng cháy, liệt hoả theo những du long thiểm điện bay ra khắp phía làm những nhuyễn trùng màu đen tới gần tan biến .

Tâm Hạ nhìn Mạc Phàm .

Toàn thân Mạc Phàm là hoả diễm ,không nóng ,cũng không mạnh mẽ như trước đó.

Mạc Phàm cũng nhìn Tâm Hạ,nói :" để anh vì em mà chiến đấu tới giây phút cuối cùng ,được không ? ".

Trước khi trả lời lại thì Tâm Hạ nhìn thấy lôi điện cùng hoả diễm đan xen vào nhau tạo thành một bóng ma bay về phía vô tận nhuyễn trùng màu đen , những trùng thi rơi hoá thành những mảnh màu đen,thành bột rơi xuống ,mưa máu không ngừng rơi xuống.

Tâm Hạ đứng ở đó ,đôi mắt đang nhìn theo bóng dáng này .