Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1203: Uy Hiếp



Trans : xSnowballx


Mạc Phàm nhanh chóng liên lạc với đội trưởng kim chiến đoàn thợ săn - Cát Minh .Sau khi nghe Mạc Phàm muốn gia nhập thì vui vẻ đồng ý .

Nghe Cát Minh nói thì lần này không phải toàn bộ tham gia mà chỉ có những người đã có kinh nghiệm đi đến sa mạc Taklamakan ,đi đường mà những thợ săn dày dặn kinh nghiệm thường xuyên đi đi lại lại.Có tất cả mười hai người ,trừ Cát Minh là pháp sư siêu giai ra thì còn lại đều là pháp sư cao giai.

Mạc Phàm nghe xong thì cũng cảm thấy yên tâm ,Cát Minh mang những người này đi thì cứ gặp yêu mà là giết .Nhưng mà số lượng yêu ma gấp trăm,gấp nghìn lần ,đừng nói tới một đoàn thợ săn ,kể cả chính phủ có phái quân đội tới đây cũng không tiêu diệt hết được yêu ma bên ngoài Taklamakan .

" Mục Ninh Tuyết không đến được ,để anh tìm thêm một người nữa để bảo vệ em cho tốt " Mạc Phàm nói.

" Em không cần người bảo hộ ,những người này cũng không dễ tìm ,không những thực mạnh mà còn phải tin tưởng được ,dù sao thì chúng ta đi phục sinh Tiểu Viêm Cơ chứ không phải là vì lợi ích khác " Linh Linh nói.

Mạc Phàm cũng đau đầu ,Mục Ninh Tuyết đang trong giai đoạn bận rộn ,vì không để Mục Ninh Tuyết lo lắng cho nên Mạc Phàm cũng không nói sự việc ở Parthenon thần miếu ,cũng như chuyện Tiểu Viêm Cơ thành thiên kiếp quả .

Lần này Mạc Phàm cũng không có ý gọi vì Mục Ninh Tuyết còn nhiều chuyện quan trọng cần làm, vấn đề là những người này ra thì Mạc Phàm cũng không tin tưởng những người khác lắm.

Mạc Phàm cũng đã gọi cho cô Đường Nguyệt ,nhưng có vẻ là cô đang làm nhiệm vụ cho nên không nghe máy được .

" Hay là thử hỏi qua Mục Nô Kiều xem sao ? "Linh Linh nói.

Mục Nô Kiều thì rất tin cậy ,thực lực của cô ấy không yếu ,nhất là sau khi có thần ấn tán dương .Thế gia của Mục Nô Kiều sẽ cho cô ấy hưởng không hết tài nguyên ,thực lực sẽ cao hơn không chỉ là một cấp độ .

" Không được ,không để cô ấy đi những nơi nguy hiểm như này " Mạc Phàm nói.

" Thế còn Trương Tiểu Hầu ? "

" Trương Tiểu Hầu thì khác ,cậu ta rất nhiều dầu ,lại thân kinh bách chiến* ,không chết dễ dàng được đâu " Mạc Phàm nói lúng túng.

" Hay anh cứ hỏi thử cô ấy đi ,hồi trước em gặp qua chị ấy ,chị ấy có hỏi qua em một chút về nhiệm vụ treo thưởng ,nhìn ra được chị ấy bế quan tu luyện trong thời gian dài cũng đang gặp phải trở ngại ,cần dựa vào lịch luyện chân chính để đột phá " Linh Linh nói .

" Vậy thì để anh hỏi thử "

....

Mạc Phàm vừa định gọi cho Mục Nô Kiều thì tiếng chuông điện thoại vang lên .

Đó là một hồi chuông duy nhất ,là lão cha Mục Gia Hưng của mình ,nở nụ cười thật thà trước màn hình điện thoại khiến Mạc Phàm ngây người.

Hẳn là có ai nói với lão cha về chuyện của Tâm Hạ với của mình ở Parthenon thần miếu ,nếu không thì làm sao lại gọi cho mình .

Nói thật từ khi mình đến Ma Đô sống , Tâm Hạ đến trường thì lão cha hoàn toàn tự do ,mười ngày nửa tháng cũng không thấy gọi điện tới .Sau khi về lại Bác thành thì cũng chỉ có mình gọi điện hỏi thăm vài câu chứ làm gì có chuyện lão cha chủ động gọi cho mình .

" Có chuyện gì vậy ? " Mạc Phàm cũng không quan tâm đến ai lớn ai nhỏ ,tùy tiện nói .

" Mạc Phàm ? " Giọng nói phát ra từ đầu bên kia .

Mạc Phàm nghe xong níu chặt lông mày lại .

Người này mặc dù cố che giấu đi giọng nói nhưng Mạc Phàm lập tức biết ngay là ai ,đó là người mà Mạc Phàm hận thấu xương .

" Là mày " Mạc Phàm lập tức lộ ra khuôn mặt lạnh lùng đầy sát khí.

" Hahaha ,lại nhận ra giọng của tao được ,tao cũng không nghĩ tới cái này đâu "tiếng cười phát ra từ đầu dây bên kia .

"Mày muốn gì ? " Mạc Phàm nói một cách vô cảm .

" Tao muốn gì ư? Tao thành ra bộ dạng này cũng chính là do mày đã ban tặng .Hiện tại cha mày đang nằm trong tay tao ,mày cảm giác tao sẽ tha cho ông ta sao ? " Người kia nói .

" Là do mày gieo gió thì gặt bão thôi "Mạc Phàm nói .

" Được ,vậy thì cha của mày cũng gieo gió gặt bão thôi ,bây giờ mày có thể đến núi Bắc Vũ ,nếu đến trễ ...thì mày đã biết tao đã đối đãi với Hứa Chiều Đình thế nào chưa " người kia nói xong lại cười .

Tâm trạng của Mạc Phàm như muốn nổ tung ,nhưng càng giận thì càng không được để nó chiếm trọn rồi mất đi lý trí ,mà mất đi lý trí thì sẽ làm mọi chuyện trở nên tệ hơn .

Mạc Phàm cố gắng giữ bình tĩnh ,con mắt màu máu lại xuất hiện .

" Linh Linh này ,cha anh xảy ra chuyện rồi "Mạc Phàm gọi cho Linh Linh đầu tiên.

" Cha anh ? Không phải bác ấy đang ở Bác thành sao ,làm gì có chuyện gì được.Bác thành giờ là một điểm căn cứ quân sự ,quân đội ở đó sẽ đặc biệt chiếu cố đến bác ấy ,tuyệt đối sẽ không để bác ấy gặp nguy hiểm ,là Hắc Giáo Đình sao? "Linh Linh nói.

"Là Vũ Ngang ,tên đó chưa chết"giọng Mạc Phàm trầm xuống .

" Vũ Ngang ? Lại không có khả năng nữa ,trừ khi áo lam chấp sự hoặc cao hơn của Hắc Giáo Đình mới có thể bắt cha anh mà thôi.Vũ Ngang là chó nhà có tang ,đừng có nói tới bắt ,hắn ta tới gần thành thị nửa bước thôi cũng đã bị đánh chết ,chuyện này nhất định có vấn đề .Anh xác định đúng là giọng của hắn chứ? ".

" Đúng là giọng của hắn, không phải âm thanh được ghi âm lại rồi phát "Mạc Phàm nói

" Anh cứ đến núi Bắc Vũ như lời tên Vũ Ngang trước đi ,bây giờ em giúp anh điều tra ,anh phải tin em ,Hắc Giáo Đình không làm cha anh bị thương được đâu , kể cả trước kia cũng vậy ,hiện tại thì càng không ,đây chắc chắn là một cái bẫy của Vũ Ngang "Linh Linh khẳng định.

Thân phận của Mạc Phàm đặc biệt ,là kẻ thù của Hắc Giáo Đình ,cho nên người nhà sẽ được bên quân đội cùng thẩm phán hội bảo vệ ,Mạc Gia Hưng đang ở Bác thành ,mà Bác thành bây giờ căn cứ quân sự tuyệt đối Hắc Giáo Đình sẽ không làm gì được ,Vũ Ngang thì càng không .

" Vậy nhờ em " Mạc Phàm nói .

" Dạ " Linh Linh trả lời nghiêm túc, dù sao thì Linh Linh cũng ít nghe ba chữ " Vậy nhờ em " của Mạc Phàm ,Linh Linh biết rõ địa vị của Mục Gia Hưng trong lòng của Mạc Phàm.

....

Không bao lâu thì Linh Linh liên lạc được với quân đội ở Bác thành , nhanh đến mức khó tin được ,vì không để Mạc Phàm chờ đợi ,Linh Linh nói ngay lập tức cho Mạc Phàm .

" Em nói có một tổ chức nào đó mang cha anh đi ,dám mang đi trước mặt quân đội thì tổ chức nào lại to gan như thế ?" Mạc Phàm hơi kinh ngạc .

" Đúng vậy ,bên kia nói là họ làm theo cách chính thức ,không nói cho anh biết, có thể ai đó giở trò .Cho em thêm vài phút ,để em xem là tổ chức nào dám mang bác Mạc " Linh Linh nói nghiêm túc .

" Ừm ,vậy giờ anh đi đến núi Bắc Vũ đây " Mạc Phàm nói .

Chưa đầy năm phút sau thì Linh Linh gọi tới,lần này giọng của Linh Linh thay đổi .

" Là tổ chức nào ? " Mạc Phàm hỏi .

" Là....là thẩm phán hội " Linh Linh trả lời gấp gáp.

" Thẩm phán hội ? Sao quân đội lại để thẩm phán hội mang cha của anh đi ,mà vì cái gì lại có cả Vũ Ngang ở bên cạnh nữa??? " Mạc Phàm nói .

" Ông nội cùng chị lại không ở đây ,trong lúc quan trọng lại không có ai ,tức chết mất" Linh Linh nói .

Lãnh Thanh là phó chánh án ,theo luật của thẩm phán hội thì muốn dẫn Mục Gia Hưng đi đều phải thông báo qua cho Lãnh Thanh ,nhưng cái này cũng bị bỏ qua .

Lãnh Thanh không ở Ma Đô ,Đường Trung ở Parthenon thần miếu giải quyết đống rắc rối của Mạc Phàm ,Đường Nguyệt cũng đang làm nhiệm vụ ,Mạc Phàm biết các thẩm phán viên khác cũng sẽ không đến giúp mình ngay lập tức .

" Xem ra là có chuyện gì đó mà chúng ta không biết " Cảm xúc của Mạc Phàm lúc này dần ổn định lại .

" Vâng ,nhất định là có vấn đề trong chuyện này ,Vũ Ngang không thể cưỡng ép bác Mạc im lặng ,xem ra là hơn một nửa là bác Mạc đang ở nơi đó ,Vũ Ngang cũng ở đó cùng với thẩm phán hội...Anh nên đến núi Bắc Vũ một mình ,mặt khác thì Vũ Ngang đang phô trương thân thế "Linh Linh nói .

" Ừ ,anh biết rồi "

....

Mạc dù biết là thẩm phán hội mang cha mình đi nhưng vẫn rất tức giận .

Vũ Ngang là ai ,Mạc Phàm đều biết rõ ,tại sao người của thẩm phán hội lại ở chung một chỗ với Vũ Ngang ?.

Mạc Phàm đi đến núi Bắc Vũ ,khi đi được một nửa chặng đường thì có một đôi cánh màu đen ,đuổi kịp Mạc Phàm thì Mạc Phàm mới nhận ra được sự tồn tại của người này.

" Chủ nhân của tôi ,xem ra ngài đang rất tức giận "đôi cánh màu đen mở ra ,lộ ra gương mặt tà dị tuấn dật của Bola .

" Vừa đúng lúc ,đi với ta một chuyến đến thẩm phán hội " Mạc Phàm thấy Bola thì vui mừng.

" Có vẻ như tôi đến rất đúng lúc " Bola nói .

" Tới đó thì không cần phải hạ thủ lưu tình " Mạc Phàm nói ,trong câu nói không có một chút thương xót nào .

Mặc dù biết cha mình bị thẩm phán hội mang đi ,nhưng tuyệt đối không cho phép thẩm phán hội có dính dáng tới loại súc sinh Vũ Ngang ,thậm chí còn lấy cha ra để uy hiếp mình.

" Vốn là như vậy ,một khi chọc giận tới chủ nhân thì không cần đâu là chính nghĩa ,đâu là tà ác ,tôi cũng sẽ không tha thứ cho hắn " .

Tốc độ Bola càng nhanh hơn ,hoá thành đôi cánh màu đen mang Mạc Phàm đến núi Bắc Vũ .

Bola cũng vừa xuống máy bay không lâu,đuổi theo mùi của Mạc Phàm đến phương Đông này ,Bola cảm thấy mình được tự do ,sức mạnh cũng được tự do .

Bola cũng không đặt thẩm phán hội của Trung Quốc vào mắt .

Cũng đã lâu rồi chưa có được sử dụng sức mạnh của huyết tộc ,đến mức suýt nữa đã quên đi

Bola chỉ nhớ là trước khi mình trở thành thủ vệ cho Parthenon thần miếu thì đã đánh nhau với tà thú dãy núi một ngày một đêm ,rồi sau đó tên kia trúng máu độc của mình mà chết đi .Đại khái nó là cấp quân chủ đi ,thống trị tất cả các dãy núi phía đông của Địa Trung Hải ,là một bá chủ ăn thịt người tàn bạo .


Thân kinh bách chiến ( 身經百戰 ): Thân trải qua trăm trận đánh.