Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1246: Đại Mỹ Nữ Dưới Ánh Trăng



Trans : xSnowballx

Nay sẽ cố bù thêm 1 chap cho hôm qua hoặc không :D


Vô số phấn hoa bay xuống toả ra mùi thơm ngát theo cuồng phong mà toả vào mũi của Bạch Hồng Phi ,cảm giác bắt đầu trở nên mê man .

" Cô là ai ?? " Bạch Hồng Phi lấy tinh thần mạnh mẽ để nhìn cô gái hồ điệp này.

" Không cần phải hỏi nhiều thế đâu " cô gái trả lời.

Bạch Hồng Phi định đi nhưng cảm giác cả người mất hết sức lực ,ngã xuống đồng cỏ ven hồ ,mất hết ý thức cùng cảm giác .

Rất nhanh có vô số hồ điệp bay thấp xung quanh Bạch Hồng Phi,sau đó từng con hồ điệp hợp lại với nhau thành một cáng cứu thương mang Bạch Hồng Phi lên trên cao .

Cô gái đi vào trong rừng ,những hồ điệp mang theo Bạch Hồng Phi cũng đi theo sau.Dần dần đã biến mất khỏi ánh trăng ,chỉ còn lại hồ nước tĩnh lặng .

...

Mạc Phàm cùng Tào Cầm Cầm vội vã chạy tới hồ Thanh Y nhưng thấy không có gì thay đổi cả .Mây che khuất nhiều vì sao ,nhưng cũng chiếu sáng khi có gió thổi qua ,nước hiện ra những gợn sóng để hồ nước trở nên lấp lánh đẹp đến mức làm người ta quên thở .

" Thầy ,Bạch Hồng Phi không có ở đây " Tào Cầm Cầm nhìn xung quanh nhưng không có bóng dáng của Bạch Hồng Phi .

" Cậu ta có tới đây ,nhưng chỉ sợ là gặp nguy hiểm rồi " Mạc Phàm nhíu mày .

Mạc Phàm phát hiện ra huy hiệu của Bạch Hồng Phi trên đồng cỏ ,cũng có thể Bạch Hồng Phi cố ý để lại ,huy hiệu nằm ở dưới cỏ một chút giống như là sợ người khác phát hiện ra vậy.

" A?? Chẳng lẽ cậu ta bị yêu ma tha đi rồi ? " Tào Cầm Cầm lo lắng nói.

" Không phải ,không có vết tích đánh nhau ,không có vết máu " Mạc Phàm nói.

Không có vết tích của đánh nhau ,cũng không còn để lại thứ gì làm Mạc Phàm rơi vào trầm tư .Cái tên Bạch Hồng Phi kia đã chạy đi đâu ,có phải là đã thấy được thứ gì đó đặc biệt trong hồ nước ?.

" Giờ chúng ta phải làm gì đây thầy ? " Tào Cầm Cầm hỏi .

" Cầm cái này đến liên minh liệp giả gần nhất ,để bọn họ phái người tới núi tìm kiếm "Mạc Phàm đưa huân chương thợ săn đại sư của mình cho Tào Cầm Cầm .

Thợ săn đại sư có tư cách tuyên bố treo thưởng ,rất nhiều các thợ săn sơ cấp ,trung cấp vì muốn tích thật nhiều cống hiến mà sẽ chọn những nhiệm vụ treo thưởng của những thợ săn đại sư .Cống hiến của Mạc Phàm rất cao ,sẽ có nhiều thợ săn tình nguyện làm ,nhất khu vực này lại không cách quá xa khu vực an toàn .

" Thầy là thợ săn đại sư ,tốt quá rồi " Tào Cầm Cầm sùng bái nói .

" Đi mau đi ,để thầy tiếp tục tìm kiếm ở trong núi " Mạc Phàm nói.

" Vâng ,em đi ngay đây "

Sau khi Tào Cầm Cầm đi thì Mạc Phàm tìm kiếm một vòng quanh hồ ,nhưng không phát hiện ra được cái gì.

Quay trở lại chỗ nhặt được huy hiệu ,Mạc Phàm suy nghĩ ,lúc này ánh trăng trốn trong mây đen chiếu xuống chỗ đồng cỏ Mạc Phàm đứng ,xuất hiện những đốm sáng .

" Đây là cái gì ??? " Mạc Phàm có nhãn lực tốt ,phát hiện ra những phấn sáng

Những phấn sáng rất thưa thớt chỉ về phía rừng sâu ,Mạc Phàm không biết sinh vật gì có thể để lại bột phấn sáng cho nên đi theo vào trong rừng .

Trong rừng rất tối ánh trăng không có cách nào soi sáng được ,những bột phấn sáng bám thên thực vật cũng ít dần đi làm Mạc Phàm khó khăn .

" Róc rách~~~ "

Mạc Phàm đi tới thì nghe được tiếng nước chảy,nhưng cũng có âm thanh khác .

Mạc Phàm tới gần phát hiện có một dòng suối,nước suối rất sạch ,thậm chí còn thấy được đá màu xanh dưới nước suối.

Mạc Phàm tiếp tục đi tới nơi phát ra âm thanh ,thấy được một bóng người ngồi trên tảng đá bên bờ suối ,cô gái thả đôi chân dài vào dòng suối lạnh .

Tóc cô gái rất dài ,đen nhánh ,giống như vừa mới tắm xong đang lấy tay vén những sợi tóc ướt nhẹp .

Mạc Phàm ngạc nhiên ở trong lòng ,tại sao nơi này lại có con gái ,chẳng lẽ gần đây có thợ săn đang tìm kiếm yêu ma ? .

Vừa hay có thể hỏi cô gái này có thấy Bạch Hồng Phi hay không .

Mạc Phàm đi tới nhưng cảm giác tình hình không ổn .

Khi cô gái vén tóc ,lộ ra cặp ngực trắng khẽ động theo cử chỉ của cô gái ,ánh trăng đã tạo ra một góc nhìn rất thuận lợi cho Mạc Phàm,giọt nước hiện ra ánh sáng chảy xuống khe ngực .

Cho dù là trong màn đêm chỉ có ánh trăng chiếu sáng ,nhưng cũng đủ để Mạc Phàm biết cô gái này có một làn da đẹp không tì vết ,trắng như ngọc. Vai mềm, vòng eo ,cặp đùi thon thả ,nhưng cặp ngực lại nổi bật hơn ,bờ mông ngồi trên tảng đá cũng tròn vo ,trông giống như một pho tượng nghệ thuật .

Mạc Phàm nuốt nước bọt ,định rời khỏi nhưng cô gái đã xoay đầu nhìn Mạc Phàm với ánh mắt nghi hoặc ,chờ đến khi phát hiện Mạc Phàm trong đêm tối thì đôi mắt ấy hiện ra vẻ kinh ngạc cùng nổi giận .

" Hiểu lầm rồi ,đây chỉ là sự hiểu lầm ,tôi không biết là cô không mặc quần áo ,trong màn đêm đen thế này thì tôi chưa có nhìn thấy gì hết " Mạc Phàm vội vàng xoay đầu ,vội vàng giải thích với cô gái .

Cô gái làm sao mà tin được ,ánh trăng rõ ràng như vậy ,mà trên thân cậu ta lại còn có khí tức hắc ám có nghĩa có thể nhìn được trong màn đêm ,cậu ta nhất định là đã nhìn thấy rồi.

Cô gái nghiến răng nghiến lợi âm thầm ,nếu không phải cậu ta có khí tức hắc ám thì tại sao mình lại không phát hiện được .

" Cậu ở chỗ này làm cái gì ??? " Cô gái đã mặc xong quần áo ,biểu hiện hơi bình tĩnh.

" Tôi có một học viên bị mất tích ,không biết là cô có trông thấy hay không ,lại nói em gái à ,một mình em đi tắm ở bên ngoài khu vực an toàn thì rất là nguy hiểm đó nha " Mạc Phàm thấy cô gái đã mặc quần áo,lập tức biểu hiện ra vẻ thất vọng .

Haizz ,sao mình lại bị phát hiện cơ chứ ,ngắm thêm vài lần nữa ,dáng người cô gái này cũng ngon ,hiếm thấy ai được như cô gái này .

" Cậu đi qua đây ,tôi không nghe rõ cậu nói cái gì cả " Cô gái nói .

" Tôi nói là tôi có một học viên bị mất tích ,cho nên tôi tới đây tìm ,cô có thấy không ? " Mạc Phàm đến gần một chút .

Lúc này đã hoàn toàn thấy được khuôn mặt của cô gái ,đẹp đến mức như tranh vẽ ,mang nét thanh tao , đẹp đến mức hư ảo .Mặc dù Mạc Phàm đã gặp qua nhiều người đẹp ,nhưng vẫn nghĩ về cô gái này ,lúc nãy còn được nhìn thấy thân thể đều xem hết làm Mạc Phàm kích động.

" Không thấy " Cô gái tức giận .

" Vậy à ,tiếc quá ,nhưng mà tại sao cô lại ở chỗ này một mình ? " Mạc Phàm hỏi.

" Liên quan tới cậu không ? " Cô gái tức giận nói .

" Nhìn cô không phải là ma pháp sư " Mạc Phàm nói.

" Ai nói cho cậu chỉ pháp sư mới được ra bên ngoài khu vực an toàn "

" Cô không sợ yêu ma sao ?" Mạc Phàm hỏi .

" Không sợ " Cô gái nói .

" Tôi nghe nói ở trên núi này có một nữ yêu quái chuyên ăn thịt người,chẳng lẽ là cô sao ? " Mạc Phàm nhìn cô gái ,hứng thú hỏi một câu .

Cô gái sững sờ ,cặp mắt kia lại đang thay đổi .

" Hahaha ,đùa thôi ,tôi chưa bao giờ gặp qua nữ yêu quái nào xinh đẹp như cô cả ,đúng ,vừa nãy tôi chưa nhìn thấy gì cả ,cô bỏ qua cho tôi nha .Nếu không thì tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô ,tôi không có ưu điểm gì ,được mỗi tinh thần trách nhiệm là cao " Mạc Phàm nói .

Ánh mắt cô gái lạnh lùng ,nhưng không biểu hiện ra ngoài, cô gái chỉ vào một hướng khác rồi nói :" Vừa nãy tôi có nghe thấy một âm thanh kì lạ ,nếu như cậu đang đi tìm học viên mất tích thì cậu thử qua đó xem sao .Còn nữa ,nếu cậu thật sự mà đã nhìn thấy thì tôi sẽ móc con mắt cậu ra, tôi chính là nữ yêu quái "

" Thật sự là tôi không thấy mà ,cô nói ở huớng kia à " Mạc Phàm đi tới hướng mà cô gái chỉ ,nơi đó là rừng rậm ,dây leo quấn xung quang cây cối dày đặc ,một người trưởng thành rất khó đi vào được .

Mạc Phàm thấy vật cản ,bàn tay vung ra hoả diễm.

Liệt hà chi hoả chiếu rọi làm toả sáng một vùng tối đen.

Ánh sáng cũng hiện lên khuôn mặt của cô gái ,sắc mặt lạnh như băng của cô gái lập tức thay đổi, lúc thấy trên tay Mạc Phàm xuất hiện hoả diễm thì đã sợ hãi .

" Lui " cô gái vội vàng khoát tay ,ra hiệu cho toàn bộ những " lá cây " động đậy ngừng lại .

Mạc phàm xoay đầu lại ,nhìn ánh mắt kỳ lạ của cô gái ,khó hiểu hỏi :" Cô không về nhà sao ,ở đây cũng không có gì tốt ,mà học trò của tôi cũng mất tích của tôi "

" Tôi ở gần đây nhưng chưa bao giờ thấy sinh vật nguy hiểm nào cả " Cô gái cười ,che giấu hành động vừa rồi .

Mạc Phàm cũng cười ,ánh mắt trừng cô gái này :" Trừ khi cô là sinh vật nguy hiểm nhất ở nơi này ".

Cô gái nghe xong hơi sững sờ ,nhưng lập tức tức giận .

Cô gái không nghĩ thanh niên trước mặt mình lại lợi hại như vậy ,đã thế còn phát hiện ra bí mật của mình, nhưng rốt cuộc là làm cách nào . Dựa theo sắc đẹp của mình thì phần lớn người sẽ không nghi ngờ mình .

" Một cô gái xinh đẹp như cô là thứ nguy hiểm chết người cho cánh đàn ông chúng tôi,hahaha ,làm sao vậy ,nếu không thích thì tôi rút lại câu vừa rồi " bỗng nhiên người kia cười to một tiếng ,cứ như là hai người khác nhau .

Cô gái lại sững sờ ,trong lòng muốn chửi vài câu thô tục trước mặt nguời thanh niên này.

Doạ mình một phát ,còn tưởng rằng muốn lừa mình vào bẫy ,còn thiếu tí nữa là " giết người diệt khẩu" rồi.

" Đại mỹ nữ ,cô tên là gì ,còn tôi tên Mạc Phàm ,rất hân hạnh được biết cô " Mạc Phàm nói .

Người thanh niên này không phát hiện bí mật của mình ,thở phào nhẹ nhõm ,nói :" Tôi tên Du Sư Sư ,tôi rất quen với nơi này ,không phiền thì để tôi tìm giúp học viên mất tích kia cùng cậu ,có được không ? "

" Thế thì còn gì bằng " Mạc Phàm gật đầu lia lịa .

Có người đẹp làm bạn trong rừng núi hoang vắng ,ruộng dưa dưới ánh trăng ,thích nhất là loại hoà mình cùng thiên nhiên như này để tình tứ ,chậc chậc chậc ...Đúng ,mình tới đây để làm gì vậy nhỉ ? .